Latest topics
1/5/2024, 10:25 pm
by
Chinhphuong
25/3/2024, 3:24 am
by
Amaori Kino
30/12/2023, 10:13 am
by
Akari no Kokoro
6/11/2023, 9:44 am
by
Akari no Kokoro
5/8/2023, 5:32 pm
by
Akari no Kokoro
28/4/2023, 8:01 pm
by
rlaghdtn1998
4/11/2022, 12:17 am
by
gigajet
14/8/2022, 3:28 pm
by
Akari no Kokoro
12/7/2022, 10:21 am
by
RedTheHalf-Demon
13/5/2022, 4:52 pm
by
Getsuga Bankai Tenshou
1/2/2022, 12:00 am
by
Akari no Kokoro
19/12/2021, 1:13 am
by
Akari no Kokoro
15/12/2021, 8:28 am
by
sucirpa
15/11/2021, 12:34 am
by
feint101
1/11/2021, 4:00 pm
by
Akari no Kokoro
30/10/2021, 9:31 am
by
Akari no Kokoro
12/10/2021, 1:06 am
by
Getsuga Bankai Tenshou
8/10/2021, 1:14 am
by
forestofsecrets
18/9/2021, 6:32 pm
by
caytretramdot
1/9/2021, 5:56 pm
by
kirito-123
16/8/2021, 11:56 pm
by
Hisurin Rain
15/8/2021, 1:18 am
by
cỉno
9/8/2021, 10:39 pm
by
RedTheHalf-Demon
24/7/2021, 9:51 pm
by
Katsuragi Rin
9/7/2021, 11:27 am
by
P2772
2/7/2021, 8:54 am
by
worstapple
1/7/2021, 11:37 am
by
Yuri Masumi
24/6/2021, 7:03 pm
by
corecombat
22/6/2021, 11:38 pm
by
diaoyezong
18/6/2021, 6:55 pm
by
caytretramdot
Venture through the land of Gensokyo 2
- Waifu
RedTheHalf-Demon - Waifu Order : Waifu. :
Online Offline Posts : 34Power : 78Faith : 27Ngày tham gia : 06/09/2020Địa điểm : Cà Mau
Venture through the land of Gensokyo 2
Nối tiếp phần trước sau dị biến Sương Mù Đỏ. Giờ sẽ kể về những vụ việc xảy ra khi Red sống tại Gensokyo. Tiếp đó sẽ là dị biến khiến tuyết rơi ngay cả khi đang là mùa xuân. Nhân vật chính của chúng ta sẽ phản ứng như nào nhỉ?
Đọc phần trước trước khi đọc phần này
Đọc phần trước trước khi đọc phần này
- Chap 1: Lời mời từ Remilia Scarlet:
Đã 2 tuần trôi qua kể từ ngày tôi thành người giúp việc trong nhà chị Keine, cũng như 2 tuần sống tại vùng đất Gensokyo này. Thú thật, cứ như tôi vừa quay về nước Nhật năm xưa ấy. Với tôi mà nói, chuyến đi tới nơi này là một điều thú vị. Có lẽ nơi này thành ngôi nhà thư 2 của tôi rồi.
Tại nơi này, Nhân Thôn được coi là nơi an toàn nhất cho con người đặt chân lên vùng đất này. Vì ngoài con người ra, còn có cả yêu quái và tiên nữ. Theo lời của Keine, Gensokyo được mệnh danh là "Vùng đất bị lãng quên". Những sinh vật này bị lãng quên do khoa học công nghệ phát triển. Con người dần quên đi sự tồn tại của chúng.
Tôi chỉ biết như vậy, muốn biết thêm thì cần tìm hiểu. Tôi vừa nghĩ vậy vừa đi chợ trong Nhân Thôn. Thức ăn ở đây khá là phong phú. Nhưng lúc tôi đi chợ thì...
- Ah, cậu đây rồi.
Cái giọng này....
Tôi quay lại để xem để xác nhận và.... Không sai rồi, chính là cô người hầu ở Hồng Ma Quán. Mà cô ta tới làm gì vậy? Không lẽ là... Trả thù????
- Cô chủ có lời nhắn cho cậu.
- Lời nhắn? - Tôi nghiêng đầu thắc mắc.
- 'Lúc giữa trưa, hãy tới gặp ta tại Hồng Ma Quán. Sakuya, người hầu mà cậu đã đánh bại sẽ dẫn đường tới nơi ta đang chờ'. Cô ấy nói vậy.
Sakuya? Vậy ra cô hầu này tên Sakuya à? Hm...
- Tôi sẽ cân nhắc.
- Rõ rồi.
Cô ấy cúi chào, sau đó bỏ đi.
Hm... Giữa trưa sao...
Khi về nhà, tôi ngồi đó suy nghĩ về lời nhắn của Remilia.
- Sao vậy? - Fenrir lên tiếng.
- Chuyện là...
Tôi kể cho Fenrir về cuộc gặp của tôi và Sakuya.
- Hm... Tôi nghĩ cậu nên đi đi, dạo này thấy hiếm khi cậu ra ngoài làm gì khác ngoài luyện tập.
Hắn nói tôi mới để ý. Dạo gần đây tôi chỉ ra ngoài để luyện ma pháp và kiếm thuật. Có lẽ... Đi tới nơi khác cũng tốt.
- Ok. Theo ý cậu.
Như lời chấp nhận, vào giữa trưa, tôi tới Hồng Ma Quán qua cổng chính. Khi tôi tới, tôi thấy một cô gái đang ngủ trong khi... Đứng á?? Thế này là siêu nhân rồi...
Cô có tóc dài tới thắt lưng màu đỏ tết hai bím ở phía trước với nơ đen. Cô mặc áo và váy xẻ tà màu xanh lá úa với kiểu cách Trung Hoa, áo trong ngắn tay màu trắng. Cô đội một chiếc mũ giống mũ bê rê màu xanh lá úa, phía trước có gắn một ngôi sao năm cánh chữ... Uầy, tiếng Trung...
- Đã để cậu phải đợi.
Tôi nhận thấy rằng Sakuya đang đi tới phía tôi với... Dao??? Thôi chết tôi bị lừa rồi!!!
- Cảm phiền cậu đứng sang một bên.
Hể? Vô thức, tôi làm theo. Sakuya liền ném dao vào... Người gác cổng?!
- Ui da!!
Cô ấy hét lên trong đau đơn. Tôi hiểu cảm giác đó...
- Xin mời cậu đi lối này.
Sau khi mắng cô ấy, Sakuya đưa tôi vào trong. Xem ra Sakuya là người có trách nhiệm trong công việc, cô cũng khá điềm đạm trong cách ăn nói. Nhìn trẻ vậy nhưng cứ như một người trưởng thành vậy...
Trong Hồng Ma Quán, tôi nhận ra còn có nhiều người làm khác trong này. Tôi thắc mắc vì sao tôi không đụng mặt họ, may mắn chăng?
Sakuya dẫn tôi tới một cánh cửa sổ. Khi mở ra, nó dẫn ra ban công. Và ở đó, có một bàn trà với ấm trà, hai ly trà và hũ đường theo tôi đoán. Và người ngồi trên một trong mấy cái ghế...
- Tôi đoán cô là...
- Đúng, ta chính là Remilia Scarlet.
Sao nhìn như trẻ con thế? Không không, không đánh giá người khác qua vẻ ngoài.
Người đó có đôi mắt đỏ, tóc ngắn màu xanh dương nhạt. Mũ cô đội giống loại mũ trùm khi ngủ, gắn nơ đỏ lớn bên phải. Áo của cô có một vật trang trí màu vàng/đen ở cổ áo có hình dạng giống caduceus. Cô mặc váy dài quá đầu gối. Áo và váy của cô đều có màu đỏ nhạt, nơ đỏ buộc ở hai tay áo. Cô buộc nơ lớn màu đỏ ở sau lưng. Sau lưng cô là cặp cánh dơi dài.
- Nào mời ngồi.
- Cảm ơn.
Dù là người gây ra dị biến, nhưng ít nhất cũng phải lịch sự chứ. Ngồi xuống đối diện Remilia, Sakuya bắt đầu rót trà.
- Đường không? - Remilia chỉ vào hũ đường.
- Được thôi. - Tôi đáp rồi bỏ một muỗng vào, khuấy lên rồi uống một ngụm.
- Trà ngon đấy.
- Cảm ơn vì lời khen. - Sakuya đáp.
- Hm... Cô là một ma cà rồng à?
- Người như cậu gọi ta là thế à? Ta thích được gọi là "hấp huyết quỷ" hơn.
Có khác gì nhau đâu??
- Giờ thì... Ta vào việc chính nhé? Cậu không hề là một con người bình thường đúng chứ?
Câu hỏi của Remilia khiến tôi suýt nữa phải sặc trà. Khi nhìn Remilia, cô có nụ cười có vẻ chắc chắn dựa trên phản ứng của tôi. Và... Có lẽ không nên giấu. Tôi bình tĩnh lại và trả lời:
- Ờ, tôi là bán quỷ.
- Cho ta xem con mắt khác thường của cậu được không?
- Gì cơ?
- Patchouli có nói mà.
Haizz... Đáng lẽ tôi phải biết chứ...
- Thôi được, chờ vài giây.
Tôi nhắm mắt lại, chờ một chút... Và mở con mắt trái ra...
- Trời!!
Tôi ngã ra đằng sau và lập tức biến con mắt về cũ. Tôi ngồi dậy, dựng ghế lại và ngồi lên đó.
- X-xin lỗi vì hồi nãy...
- Cậu nhìn thấy gì ghê gớm à? - Remilia tò mò.
- Chính xác thì... Là do lượng ma pháp của cô ấy...
Tôi giải thích cho Remilia Quỹ Nhãn hoạt động ra sao, cũng như tiềm năng của nó. Khi tôi nhìn Remilia... Ngọn lửa của cô... Lớn hơn Patchouli có khi cả hàng chục lần...
- Ra vậy, nhìn thấy được sức mạnh cơ à? Khá ghê gớm đó.
- Ờm... Thế cô đến đây để nói gì?
- Ta muốn...
Cô đặt tay lên cằm và nói.
- ...cậu trở thành người hầu của ta.
- Không cảm ơn.
Tôi thẳng thừng đáp.
- ...eh? - Remilia ngạc nhiên.
- Tôi đã nói với Patchouli và tôi sẽ nói lại: Tôi không muốn làm đầy tớ của ai, hay làm người hầu của ai cả. Tôi là người ưa tự do. Thế nên nếu cô muốn chỉ nói thế, tôi sẽ về ngay. Xin phép.
Tôi ra khỏi đó và bước đi không ngoảnh lại.
/góc nhìn thứ 3/
Sau khi Red rời đi vài phút, Remilia hiện giờ...
- Remy sao rồi, Sakuya?
- Cô chủ vẫn còn rất buồn sau lời từ chối của cậu ta.
Trong phòng, Remilia đang khóc lóc và vung tay vung chân, giống trẻ con.
- Haizzz... Lẽ ra tôi nên nói với Remy việc đó trước khi cô ấy mời cậu ta...
- Vâng, tôi cũng cảm thấy vậy.
- Đợi tình hình lắng xuống, ta nên kêu cậu ta xin lỗi. Cả Remy cũng phải xin lỗi vì yêu cầu đó nữa.
- Như vậy có được không? Cô chủ sẽ không thích vậy đâu.
- Cô ấy phải làm thế.
- ...tôi hiểu rồi.
/góc nhìn của Red/
Không thể tin nổi! Cô ta nghĩ mình là ai chứ?? Thẳng thừng đề nghị làm người hầu cho cô ta à!? Tức thật chứ!
Tôi nghĩ thế trong lúc đi về Nhân Thôn.
Khi về đến nhà Keine, cô ấy đã ở trong từ trước.
- Em vừa đi đâu về thế? - Cô ấy hỏi với giọng nghiêm nghị.
À phải... Tôi quên thông báo cho cô ấy về việc tôi đi ra khỏi nhà.
- À... thì... Em đi qua Hồng Ma Quán...
- Tới đó làm gì?
- Chủ của nơi đó muốn gặp em nên...
- Haizz... Cũng không trách em. Nhưng lần sau phải thông báo cho chị trước đấy.
Tôi gật đầu. Chị Keine có vẻ yên tâm hơn.
- Nào, ăn trưa thôi, chị đã nấu sẵn rồi đấy.
Tôi tới bàn ăn và ăn cơm cùng Keine. Hôm nay không phải là quá tệ. Mong sao Remilia không sao trước lời của tôi thôi....
- Chap 2: Vu nữ, Phù thủy và Ác ma gặp mặt:
/góc nhìn thứ 3/
Vài hôm sau lần gặp mặt với Remilia.....
Lúc đó Reimu và Marisa đang đi quanh Nhân Thôn, tìm kiếm thông tin về người có "Tóc đỏ, đeo kính, mang kiếm màu đỏ". Sau một hồi, có người trả lời:
- À, cậu đó à? Hồi nãy tôi thấy cậu ta đi ra ngoài Nhân Thôn và đi vào trong rừng.
- Cảm ơn. Đi thôi Marisa!
- Ok!
/góc nhìn của Red/
- Phù... Hắc Hỏa Đạn.
Tôi bắn loạt đạn bọc lửa đen lên trời rồi làm nó biến mất để tránh gây hỏa hoạn ở đây. Hiện giờ tôi đang ở cánh đồng nơi tôi mới tới.
- Kĩ năng cỏ vẻ tốt hơn rồi. Giờ...
Tôi ngồi xuống cánh đồng, thư giãn chút trước khi tập tiếp.
- Cậu nghĩ chiêu tiếp theo tôi nên tạo là gì?
- Ai biết? Chiêu của cậu mà?
- Nhưng có một phần sức mạnh Địa Ngục của cậu đấy!
- Haha, rồi rồi. Hm... Hay là... "Lạnh Thấu Linh Hồn"?
- Nghe hay đấy, nhưng cần tí gió siêu lạnh vào đấy.
- Ờ, về tìm hiểu rồi- Red đằng sau!!
Tôi cảm giác có nguy hiểm nên nhảy lên thử. Ai ngờ... Một số lá bùa suýt đánh trúng. Tôi đáp xuống rồi quay lại thì... Ôi không...
Là Vu nữ đền Hakurei trên báo 2 tuần trước và...
- Ai thế? - Tôi chỉ về phía người đội mũ phù thủy.
- Ta là Kirisame Marisa! Chỉ là một ma thuật sư bình thường!
À thế à....
- Thế các cô ở đây có việc gì?
- Chúng tôi muốn hỏi cậu về vụ việc ở Hồng Ma Quán, đúng hơn là dị biến Sương Mù Đỏ. - Cô vu nữ trả lời. - Và cậu cũng đừng hòng chối. Mọi người ở Hồng Ma Quán đã nói hết rồi.
Ặc... Đáng ra mình phải nhận ra sớm... Thôi kệ, trả lời luôn.
- Có gì hỏi hết đi. - Tôi nói rồi ngồi xuống - Tôi tính giữ chuyện này để ít người biết nhất có thể, nhưng nói với Vu nữ đền Hakurei chắc sẽ không sao, miễn cô giữ chuyện này như bí mật là được. Và đừng lo, tôi không có tính gây chuyện ở Gensokyo hay Nhân Thôn nên đừng lo.
Cô vu nữ có vẻ vẫn chưa tin tưởng tôi, có lẽ là vì mới gặp mặt. Nhưng tôi mặc kệ. Tôi bắt đầu nói về lần đầu tôi tới, mọi chuyện xảy ra ở Hồng Ma Quán thế nào, blah blah... Marisa nhìn có vẻ thích thú vì có một con người như vậy và...
- Đấu với tôi một trận đi-ze. Reimu cũng tham gia luôn nhé?
- Hả??? - Reimu và tôi đồng thanh la. Ok, giờ biết tên vu nữ đó là gì rồi.
- Thôi, không đâu. Hơn nữa... Tôi phải về rồi.
- Đi mà! Một chút thôi cũng được mà-ze!
Tôi suy nghĩ một lúc... Và nảy ra ý tưởng.
- Hay thế này đi, nếu cô đợi được tới trưa ngày mai, tôi sẽ đánh hết sức với cô.
- Là cậu hứa đấy nhé! Reimu phải đấu chung đấy-ze.
- Haizz... Thôi được rồi.. Tôi cũng sẽ không nương tay đâu đấy.
- Tôi không có mong gì cô nhường tôi đâu. Chào nhé.
Tôi chạy ngay về nhà, nghĩ về trận đấu ngày mai sẽ ra sao.
Nhưng khi tôi hỏi Keine về vụ đó thì...
- Không được! Em vẫn chưa biết cách thức đánh ở thế giới này!
Chị ấy nói cũng đúng...
- Nếu vậy thì em có thể học mà!
- Không là không Red! Em có thể sẽ bị thương đấy! Hơn nữa, đối thủ của em lại là Vu nữ đền Hakurei, em không thể thắng đâu!
- Ừm...
Tôi cúi đầu, khá thất vọng về việc này. Tuy nhiên... Keine lại hỏi tôi một câu khá ngạc nhiên.
- Em... Có thật sự là con người không?
Có một khoảng im lặng giữa tôi và Keine... Tôi có lẽ không nên giấu nữa.
- ...em là bán quỷ.
Keine nhìn tôi với vẻ khá ngạc nhiên.
- Bán quỷ...?
- Vâng...
Tôi kể cho Keine về mọi việc. Sương Mù Đỏ, liên kết với Fenrir. Mà lí do tôi giấu cũng dễ hiểu, không muốn gây hỗn loạn rằng có một bán quỷ trong làng.
- Em có thể rời đi nếu chị muốn.
Keine im lặng một hồi... Và câu trả lời của cô...
- Không cần thiết đâu. - Keine nói với giọng nhỏ nhẹ.
...hả? Gì cơ??
- Chị thực ra cũng có bí mật chưa nói cho em... Chị có nửa phần là thú...
- Thủ?
- Là nửa Bạch Trạch...
Bạch Trạch? Mình không hiểu rõ về mấy sinh vật ở Nhật lắm... Nói đúng hơn là tại Gensokyo này... Tự dưng nghĩ về bí mật mà cả hai cùng giấu, tôi bật cười.
- Khì... Hahaha...
- C-có gì để mà cười hả??
- Không, chỉ là... Sự giống nhau giữa bí mật của hai ta, em thấy trùng hợp không hề nhẹ, hehe. Em là bán quỷ còn chị là bán thú-
Bỗng dưng Keine húc đầu tôi một phát, đau cực.
- Đừng nói nữa mà!!
- Ui da!! Em xin lỗi!
- Tóm lại... Em không được phép đánh với họ rõ chưa?
- Vâng!
Khá là buồn về việc đó, nhưng Keine nói đúng. Không hiểu gì về cách thức tấn công ở Gensokyo thì chả khác gì tự làm mình thua. Nếu được... Có lẽ nên nhờ ai đó dạy cách chiến đấu.
/trưa hôm sau.../
- Hể??? Hôm nay không được sao-ze???
- Ờ, xin lỗi nhé.
Marisa cúi đầu trong thất vọng.
- Cậu ấy nói đúng đấy Marisa. Cậu ta chỉ mới tới không bao lâu, nên cách thức đánh cũng không biết đâu. Tốt nhất là nhờ ai đó dạy cậu ta trước rồi mọi chuyện tính sau.
- Eh... Thôi được...
- Xin lỗi vì đã làm phiền cậu nhé. Mà... Tôi vẫn chưa biết tên cậu nhỉ?
- Cứ gọi tôi là Red được rồi.
- Tôi là Hakurei Reimu, còn Marisa đã giới thiệu hôm qua rồi. Thế thôi, tạm biệt.
Hai người họ đi mất, để lại tôi trên cánh đồng.
- Chán ghê - Fenrir lúc này lên tiếng.
- Im đi Fenrir, cổ đã đánh bại được Remilia, nên dù đánh hay không ta cũng thua thôi. Giờ ta nên về thôi.
Tôi chạy ngay về Nhân Thôn, và khi tới cổng, tôi giảm tốc và đi bộ. Mọi người trong thôn đều biết đến Keine, do cô có mở một ngôi trường dạy. Nhưng hình như nhiều đứa nhóc hay phàn nàn nhỉ... Haha... Không biết Keine dạy ra sao mà ra được như thế luôn.
Mà thôi, hôm nay Keine tính dẫn tôi tới chỗ của một người tên Akyuu. Nhưng để làm gì thì chị ấy không nhắc tới. Thôi kệ, đi mới biết chứ.
- Chap 3: Hieda no Akyuu và lời xin lỗi của Remilia:
Khi gặp lại Keine, chị ấy dẫn tôi tới một ngôi nhà lớn, có vẻ là một dinh thự. Khi chúng tôi bước vào cổng, một người trong nhà đi ra và hỏi.
- Ah cô Keine, cô đến đây có việc gì à?
- Đúng, có liên quan đến cậu nhóc này. - Keine chỉ vào tôi. - Akyuu có ở trong không?
- Vâng ạ, mời hai người đi lối này.
Người đó dẫn tôi và Keine vào trong nhà. Bên trong dinh thự khá là tuyệt, có cả thảm tatami và nhiều thứ khác. Sau đó, chúng tôi được dẫn vào một căn phòng, trong đó có đầy sổ sách và có một cô gái đang có vẻ là ghi chép gì đấy. Cô có tóc tím, và đeo một cái kẹp tóc hình bông hoa màu hồng nhạt.
- Tiểu thư Akyuu, cô Keine tới.
Cô gái đó quay người lại và tôi có thể nhìn thấy rõ mặt cô ấy. Cô có mắt tím, mặt cô ấy có vẻ trưởng thành giống Keine. Và mặc một chiếc áo xanh lá, và váy hakama được cắt tỉa một phần. bên ngoài mặc tay áo màu vàng và có hoa văn hình hoa.
- Keine, chào cô. Còn đây là...
- Đây là Red, đang sống ở nhà tôi đồng thời cũng là người giúp việc. Em ấy từ Ngoại Giới vào đây.
- Ôi trời, con người ở ngoại giới sao??
- Ờm... Không hẳn... - Tôi nói.
- Không hẳn?
- Em ấy có nửa phần là quỷ, Akyuu.
Akyuu nhìn tôi với vẻ mặt kinh ngạc.
- Chính vì thế... Tôi muốn cô ghi chép về em ấy.
- Chị Keine, em biết đó là người chị muốn gặp nhưng...
- À phải, quên mất! Đây là Hieda no Akyuu. Chị và gia tộc Hieda có mối quan hệ thân thiết với nhau. Và về việc ghi chép... Gia tộc Hieda đã ghi chép lại mọi thông tin về yêu quái và anh hùng ở đây. Hơn nữa...
Và chị ấy kể với tôi về khả năng của Akyuu. Có vẻ cô ấy có khả năng không quên mọi thứ mình đã thấy. Hơn nữa, cô ấy lại có ký ức về 1200 năm về trước, bất chấp tuổi của cô ấy.
Và Keina lại muốn nhờ Akyuu ghi chép về tôi.
- Cho em xem một số ghi chép được không?
- Được chứ, cứ tự nhiên.
Akyuu liền đưa tôi một cuốn sách. Trong đó ghi về một số yêu quái, anh hùng, trong đó có cả Reimu và Marisa. Khi tôi đọc về Reimu, có một thứ tôi để ý.
"Bác Lệ Thần Xã là một ngôi đền dùng để trông chừng Đại Kết Giới và có vai trò không thể thiếu đối với Ảo Tưởng Hương"
Đại Kết Giới? Là sao?
- Thế Akyuu này, cậu ghi về cậu nhóc này được không?
- Chị Keine, như vậy có sao không...
- Không sao, yên tâm đi.
Rốt cuộc tôi cũng chấp nhận. Khi ghi chép về tôi, tôi cũng triệu hồi Fenrir để cho tiện luôn. Và thông tin của chúng tôi như sau:
Kiếm sĩ Địa Ngục
Red
Nghề nghiệp: Hiện tại là người giúp việc ở nhà Kamishirasawa Keine
Năng lực: Sử dụng năng lực Địa Ngục.
Nơi sinh sống: Nhà của Kamishirasawa Keine.
...
Cựu chúa quỷ Địa Ngục (theo cậu ta)
Fenrir
Nghề nghiệp: Hiện tại là cộng sự của Red
Năng lực: Có thể chuyển hóa từ người sang kiếm. Và nắm giữ sức mạnh Địa Ngục.
Nơi sinh sống: Nhà của Kamishirasawa Keine.
...
Mấy cái ba chấm đó do lười đọc nên bỏ qua.
- Em thấy như vậy cũng ổn đấy.
- Tôi cũng thấy vậy - Fenrir xem thử.
- Vậy là ổn rồi nhỉ?
- Yuuuup - Tôi và Fenrir đồng thanh.
/cỡ nửa tiếng sau/
- Cậu tính qua chỗ Remilia chi vậy?
- Tôi nghĩ về hôm trước, tính ra tôi hơi lớn tiếng với Remilia, dù cô ta đề nghị hơi quá. Hơn nữa tôi cần học về spell card nên Hồng Ma Quán là nơi tốt nhất.
Đúng, tôi đã xin Keine qua Hồng Ma Quán một chuyến. Khi tới cổng tôi lại thấy cô gác cổng lại ngủ nữa. Và đúng lúc đó...
- Ui da!! - Một đống dao đâm thẳng vào cổ. Tôi dám cá là Sakuya chứ không ai. Và khi cô ấy nhìn lên thì thấy tôi, cô liên thủ thế
- Cậu là ai?!
- Tôi có việc cần gặp Remilia. Cho tôi vào được không?
- Được thôi. - Không phải là cô gác cổng nói, mà là một giọng khác, chính là Sakuya - Cô chủ cũng muốn gặp cậu.
Sakuya mở cổng rồi dẫn tôi vào trong. Cô ấy đưa tôi vào một phòng như phòng khách. Ở đó, có cả Patchouli và Remilia đang ngồi trên ghế sofa. Tôi liền ngồi đối diện hai người.
- Remy, cô biết cô nên nói gì rồi chứ?
Remilia cúi đầu và cắn môi. Rõ ràng cô ấy không muốn nói gì đó, nhưng có vẻ cô bị bắt buộc phải làm.
- T... Ta xin l-lỗi... - Cố gắng lắm cô ấy mới nói được vài từ - Vì...Đề nghị hôm đó... Ta nói vậy vì ta bị ép chứ không phải ta muốn đâu!! - Cô ấy hét lớn. Haha... Tôi tính đâu trưởng thành lắm ai ngờ lại hơi trẻ con...
Và tôi biết cô ấy nói về hôm nào, và tôi cũng đã thủ sẵn một câu xin lỗi.
- Haizz... Tôi cũng xin lỗi vì những lời lẽ hôm đó, tôi lúc đó khá tức vì đề nghị đó. Tuy nhiên, tôi có đề nghị này có lợi cho cả hai.
Remilia, Patchouli và Sakuya nhìn tôi với vẻ ngạc nhiên.
- Về vụ người hầu, tôi sẽ không làm. Tuy nhiên, nếu là người giúp việc, thì tôi sẽ làm. Và đổi lại... Tôi muốn học về luật Spell card. Thế nào?
- ...
Remilia ngồi đó một lúc suy nghĩ. Patchouli lúc đó hỏi tôi.
- Tại sao?
- Vì tôi thấy cách thức tấn công ở đây khác với bên tôi như tôi thấy trong trận chiến với mấy cô. Nên tôi muốn học để thích nghi với thế giới này.
Sau đó Remilia nói.
- Được thôi, nếu cậu muốn thì ta cũng không từ chối. Vậy khi nào cậu bắt đầu?
- Trưa hôm sau thì sao?
- Được rồi, vậy cậu sẽ làm dưới trướng Sakuya nhé. Sakuya, nhớ chỉ bảo cậu ta được đấy.
- Đã rõ thưa cô chủ.
- Tôi có được phép vào thư viện không? - Tôi hỏi Patchouli.
- Cũng được. Nếu cậu có thể giải quyết vấn đề đang diễn ra trong đó.
- Hả?
- Cậu sẽ biết khi cậu vào thôi. Giờ thì cậu có thể về.
- Sakuya, tiễn khách đi.
- Vâng. Mời cậu.
- Mà khoan đã, cậu tên là gì?
- Cứ gọi tôi là Red, Remilia. Tạm biệt.
Sakuya đưa tôi ra ngoài rồi cô ấy vào trong.
- Xem ra ngày mai sẽ rất vui đây.
- Chắc không? - Fenrir giờ mới lên tiếng.
- Yeah, cậu cứ chờ đi!
- Chap 4: Một ngày trong mùa đông lạnh giá:
- ACHOO!!
- Cậu bị cảm à Red?
- Chắc vậy... Tôi vẫn chưa quen với mùa đông ở đây...
Hiện tại đang là mùa đông ở Gensokyo, và nó lạnh cóng đến đóng băng luôn. Tôi đã phải ở nhà trùm chăn suốt 3 ngày vì cái lạnh đấy. Mà lúc còn ở thế giới kia thì không hề có tuyết, chỉ hơi lạnh thôi. Mà qua đây là cóng tới chết luôn.
Hiện tại tôi đang mặc một cái áo khoác tôi mua được ở Nhân Thôn, và cả đôi găng tay. Nhưng nó vẫn cóng....
- Cậu mặc thêm cái này đi.
Sakuya đưa tôi một chiếc khăn quấn cổ. Tôi mặc vào liền cảm thấy bớt lạnh đi rồi, và khá ấm.
- Ấm ghê...
- Khá may là trong này còn một cái khăn choàng, cái này cho cậu được đấy.
- Cảm ơn cô Sakuya.
Tôi cảm ơn Sakuya và quay lại làm việc. Đã vài tháng khi tôi làm tại Hồng Ma Quán. Khá là vui nếu mọi người hỏi tôi. Lâu lâu tôi vào thư viện, Patchouli không để tâm tới tôi lắm, nhưng cũng dạy tôi một số kiến thức về Spell card và Danmaku, cả ma pháp nguyên tố.
Và về vấn đề Patchouli nói tới... Hóa ra là sau dị biến Marisa thường tới đây để "mượn" sách, theo lời cô nói. Mà nói thẳng ra là cướp luôn. Sách trong thư viện cũng khá thú vị, có cả về ma pháp, chế thuốc, vân vân... Vì thế lúc nào làm việc xong tôi luôn thư giản tại thư viện.
Và... Tôi nhận ra là Remilia có một cô em gái khác tên Flandre. Em ấy có ngoại hình giống một cô bé, với đôi mắt đỏ, tóc vàng óng dài tới ngang vai thắt một đuôi ngựa lệch về vai trái. Mũ cô đội trông giống loại mũ trùm khi ngủ, gắn nơ đỏ ở bên trái. Cô mặc một chiếc áo ghi lê màu đỏ, bên trong là sơ mi màu trắng với cổ áo nhiều lớp và thắt một chiếc khăn nhỏ màu vàng. Váy của cô là loại váy màu đỏ ngắn tới đầu gối, sau lưng thắt một chiếc nơ lớn màu trắng.
Và dù là em gái của Remilia, cô không hề có cánh giống Remilia. Thay vào đó, cánh của cô được gắn đá quý (Hình như vậy). Theo lời của Remilia, Flandre có năng lực "Phá hủy mọi thứ" theo nghĩa đen. Một năng lực rất đáng sợ, đến nỗi tôi không muốn nghe Remlia giải thích cách nó hoạt động.
Tuy nhiên, không biết vì lý do gì mà tôi lại phải quản Flandre. Em ấy sống trong một căn phòng dưới tầng hầm. Ban đầu rát khó quản Flandre vì em ấy toàn chơi... Nói ra thì là đánh nhau với tôi bằng thanh kiếm lửa và chiêu "Cấm kị: Tứ Quý" cho phép cô tạo ra thêm 3 Flandre nữa... Khá là khổ...
Nhưng giờ...
- Anh ơi, anh làm xong chưa?~ Chơi với em đi!
- Từ từ chứ Flan, nốt cái này và.... Xong! - Sau khi lau xong ô cửa sổ cuối, tôi leo xuống và đối diện với Flan. - Vậy em muốn chơi gì?
Gì chứ tôi biết thừa em ấy muốn đánh với tôi rồi, nên tôi ra ngoài sân trước của Hồng Ma Quán. Quen việc này đến nỗi tôi lấy việc đánh với Flan làm việc luyện tập Spell card cho tôi. Tuy nhiên...
/5 phút sau.../
- Yeah! Em lại thắng rồi!
Tôi lúc nào cũng thua em ấy... Chán thật. Nhưng ít ra cũng đỡ hơn vì tôi hiện giờ có thể đánh trúng em ấy một số lần.
- Haha... - Tôi cười gượng trong khi đứng dậy. - Ta nên vào trong đi kẻo Remilia mắng cả 2 đấy.
- Vâng!
Tới buổi chiều, tôi trở về nhà Keine sau ngày làm việc ở Hồng Ma Quán. Khi tôi vào nhà, tôi thấy Keine đang nấu ăn, tôi nhẹ nhàng lẻn ra đằng sau Keine và...
- Boo!!
- Chị biết em ở đó từ đầu rồi, Red à.
- Chán thế...
- Fenrir đâu rồi?
- Cậu ta á? Đi đâu đó em không biết.
Cỡ vài phút trước Fenrir tự dưng đi đâu đó mà không báo tôi. Không biết là đi đâu nhỉ?
- Mà thôi, ăn cơm nào.
- Ok!
Sau khi dọn cơm ra, chúng tôi thưởng thức bữa ăn nóng trong ngày lạnh giá này.
- Itadakimasu.
Vẫn là một ngày bình thường không dị biến, không biết chừng nào mới có dị biến mới nhỉ?
/góc nhìn thứ 3, tại một nơi nào đó/
Hiện tại, có hai người bí ẩn đứng dưới gốc cây anh đào khổng lồ.
- Yuyuko-sama, mọi thứ đã hoàn tất, theo đúng kế hoạch.
Người phụ nữ tên Yuyuko cười.
- Bắt đầu thôi, tại vùng đất tăm tối này, nơi sự sống không thể đến được.
Những cánh hoa anh đào bắt đầu tụ tập về cây anh đào đó. Không, nói đúng hơn, cánh anh đào chính là hiện thân của mùa xuân ở Gensokyo.
- Hội yến... U linh.
(Chap này hơi... ngắn nhỉ? Không sao, chap sau sẽ dài hơn. Hứa đấy.)
- Chap 5: Dị biến... Lần nữa...:
/góc nhìn thứ 3, tại đền Hakurei.../
- Oi Reimu, tớ bắt được băng tinh linh rồi nè-ze.
- A, tới rồi à Marisa. Mấy con tinh linh này đúng là ở đâu cũng thấy nhỉ...
Tại đền Hakurei, Marisa bắt một tinh linh băng và mang tới đền. Còn Reimu vẫn đang ở trong kotatsu.
Hiện tại, đang là giữa cuối tháng 3. Đáng ra hiện tại đã tới mùa xuân... Tuy nhiên... Tuyết vẫn rơi đầy Gensokyo. Tại sao nhỉ?
- Lạnh quá đấy, đóng cửa đi.
Marisa nghe vậy, không chịu nổi và nói lớn.
- Nhìn đi, tới xuân rồi mà vẫn còn tuyết rơi! Chắc là do lũ tinh linh băng hay yêu quái gây ra! Thôi làm ngơ đi! Chuyện này là dị thường!!
- Thả tôi ra!!
Tinh linh băng trên tay Marisa vùng vẫy và hét lớn.
- Chắc là do xuân năm nay tới trễ thôi...
- Không hề! - Marisa quăng tinh linh đó đi rồi nói - Nhất định là do yêu quái gây ra! Giải quyết những chuyện dị thường và thanh trừng yêu quái là công việc của vu nữ đúng chứ!?
Tuy nhiên Reimu vẫn ngồi đó uống trà nóng. Marrisa không chịu nổi nên bay đi giải quyết một mình. Reimu chỉ đứng lên và đóng cửa lại, chặn gió lạnh bay vào.
/góc nhìn của Red/
- Chị Keine... Giờ là tháng mấy...
- Tháng 3...
- Đáng ra hôm nay là mùa xuân phải không... Vậy tại sao không có? Chắc chắn là dị biến. Vậy... Sao chị không để em đi!?
Hiện tại tôi tính đi xử lí chuyện này như lần ở Hồng Ma Quán, tuy nhiên chị Keine vẫn đang kéo tay tôi.
- Không được là không được, hãy để-
- Reimu giải quyết?! Biết rồi, nhưng em muốn giải quyết chuyện này chung cơ!
- Không được mà!! Nghe lời chị đi Red!!
- Bỏ em ra!!
Chị Keine vẫn đang níu tay tôi ở cổng Nhân Thôn, cứ thế này thì không được mất...
- Fenrir!
- Ok. - Fenrir hóa người rồi kéo Keine ra. - Xin lỗi nhé Keine
Tôi lập tức mọc cánh rồi bay mất. Không nhìn lại, tôi bay với tốc độ cao. Fenrir chắc đuổi kịp thôi.
/Góc nhìn Fenrir/
Cậu ta bay xa rồi, nhưng mình đuổi kịp được. Tôi nhìn qua Keine, trông cổ khá buồn bã.
- Tôi biết cô buồn vì cậu ấy không nghe cô, nhưng yên tâm, cậu ta quay về sớm thôi, sau khi dị biến được giải quyết.
- Nhưng lỡ em ấy bị thương thì sao...
- Cô lo cho cậu ta à?
Keine gật đầu. Quả thật, sống chung nhà mấy tháng rồi, cô xem cậu ấy như người nhà cũng không lạ. Tuy nhiên...
- Cậu ta vốn chán cuộc sống ở Ngoại Giới lắm.
- Hể...? - Keine nhìn tôi với vẻ ngạc nhiên.
- Cô biết đấy, gần như không còn ma thuật nào xuất hiện ở bên ngoài cả. Cả quỷ như tôi cũng chỉ là một phần trong tín ngưỡng con người thôi. Từ khi cậu ta tiếp xúc với tôi, cậu ta cảm thấy nhàm chán cuộc sống công nghệ hiện đại. Cậu ta không biết cậu ta đến đây thế nào, nhưng cậu ta vui về điều đó. Cô cứ để Red làm điều mình muốn đi.
- Nhưng...
- Cậu ta sống dai lắm, cùng lắm chỉ ngất đi. Khi đó tôi sẽ đưa cậu ta về.
Không đợi Keine trả lời, tôi bay tới chỗ Red, để Keine lại ở cổng Nhân Thôn.
/Góc nhìn của Red/
Sau khi tôi đánh bại được tuyết nữ định đóng băng tôi, tôi quay lại thấy Fenrir đang tới.
- Fenrir, Keine sao rồi?
- Ai biết, nhưng dám cá là cậu sẽ bị húc đầu đấy, hehehe
- Yeah... Haha...
Bỗng dưng tôi nghe một giọng quen thuộc.
- Eh? Cậu cũng đi giải quyết dị biến à-ze?
Giọng nói đó... Tôi quay lại thì thấy Marisa với cái mũ quen thuộc. Cô có mặc thêm một cái khăn choàng màu đỏ.
- Marisa! Reimu đâu rồi? Đáng ra tôi nên gặp chứ?
- Cậu ta... Đang ở đền lười biếng ăn bánh uống trà dưới kotatsu đấy!!
- Nani??!! Thật hả??? Cổ là vu nữ đó!!
- Đúng đó!! Không tin nỗi!! Hai ta giải quyết cùng nhau đi!!
- Thế còn... - Fenrir hỏi
- Kệ cổ! - Marisa nói rồi bay đi. Tôi và Fenrir phải chạy theo. Vài phút sau... Chúng tôi tới một khu rừng đầy ma thuật theo tôi cảm nhận và...
- Khoan Marisa!
- Gì vậy? - Cô dừng lại theo lời tôi rồi hỏi.
- Tôi cảm nhận được có người khác ở đây...
- À, chắc là Alice đấy mà.
Dứt lời thì một đám búp bê bay ra với vũ khí trong tay như kiếm, giáo,... rồi lao như tên tới chỗ chúng tôi. Tôi kéo Marisa ra đằng sau rồi tạo ra một quả cầu lửa đen lớn rồi nó phân tán ra thành những quả cầu nhỏ hơn, bay nhanh tới những con rối và thiêu chúng, để lại đống tro trên mặt đất.
- Haizz... Búp bê ma thuật sao...
- Là do Alice đấy, cô ấy chỉ trốn đâu đó quanh đây thôi-ze!
- Tôi không cần trốn.
Một giọng nói phát ra từ đằng trước. Là một cô gái với tóc ngắn màu vàng, mắt màu xanh dương. Cô mang băng đổ màu đỏ. Váy áo của cô có màu xanh dương, diềm áo che vai màu trắng, váy dài đến gần gót chân và có diềm trắng hình răng cưa. Cô buộc ruy băng màu đỏ diềm trắng quanh cổ và thắt lưng. Cô mang giày và tất trắng. Trên tay phải của cô là cuốn sách ma thuật có bìa đen.
- Cô là... Alice?
- Đúng, tôi là Alice. Alice Margatroid.
- Sao tự dưng tấn công chúng tôi? Chúng tôi đang bận lắm, nên tránh đường.
Cô không nói gì, nhưng nhiều con búp bê khác xuất hiện và đứng sau cô.
- Các người sẽ không đi đâu cả.
Người khiển rối? Ca này khó đây... Mà thôi, đánh nhau một lúc cũng không hại gì. Đến lúc chiến đấu rồi!
- Marisa - Tôi vừa nói vừa rút Fenrir đã biến thành kiếm ra. - Chiến thôi!
- Ok!
- Để xem năng lực của cô thế nào, Alice Margatroid!!
- Chap 6: Đối đầu ma pháp sư khiển rối:
(Toàn bộ chap sẽ là ở góc nhìn người thứ 3)
Hiện tại vẫn chưa có ai ra tay, Alice vẫn dửng dưng chờ đợi, Marisa sắp hết chịu đựng nổi, còn Red thì vẫn thủ thế chờ. Nhưng có vẻ Marisa hết kiên nhẫn rồi nên...
- Mồ!! Hết đợi nổi rồi!!
Cô cưỡi chổi bay rồi phóng hết lực tới Alice. Thấy thế Alice điều khiển búp bê phóng ra loạt đạn xanh và vàng, đồng thời cho thêm búp bê cầm vũ khí tới tấn công. Red thấy Marisa lao tới liền chạy theo sau hỗ trợ. Họ vừa né đạn vừa phản đòn. Marisa ném nhiều lọ màu nâu rồi chúng phát nổ, tạo ra nhiều tia sáng lao tới đống búp bê phóng đạn ma thuật rồi phá hủy chúng.
Red lao đến, tạo ra hàng loạt vòng tròn ma pháp nhỏ rồi từ chúng, bắn ra hàng loạt đạn màu đỏ thẫm lao đến Alice. Alice điều khiển rối tới trước cô rồi tạo ra khiên ma pháp bảo vệ cô khỏi đống đạn đó.
- Tch.
- Cái đống búp bê của cô ta đúng là phiền hà thật-ze. Chắc phải xài hỏa lực mạnh rồi.
Nói rồi Marisa lấy ra một thứ gì đó có hình bát quái, bề ngoài bằng gỗ, vừa tay cầm. Red thấy lạ nên hỏi.
- Marisa, đây là...
- Đây là Mini-Hakkero! Thứ mà tôi tự hào nhất đấy-ze!!
- Vậy à? Nó làm được gì vậy??
- Hehe, tôi sẽ tiết lộ sớm thôi.
Khi hai người đang nói chuyện thì bỗng dưng nhiều búp bê lao tới tấn công. Red thấy vậy đẩy Marisa ra sau và thủ sẵn Fenrir. Cậu nạp thử năng lượng ma pháp vào Fenrir và...
- Địa Ngục Đạo: Đại Hàn Phong!!
Red chém một đường lớn, giải phóng khí siêu lạnh rồi đóng băng hết số búp bê tới chỗ Red. Marisa tròn mắt ngạc nhiên. Chỉ một chém mà đã đóng băng nhiều búp bê như thế.
- Tuyệt quá!!!
Alice nhìn với vẻ ngạc nhiên, nhưng quay về vẻ điềm tĩnh trước đó.
- Cậu cũng khá đấy.
Nói rồi cô đưa một con búp bê ra trước, đột nhiên...
*BOOOOM*
Nó phát nổ. Con búp bê đó đã được đổ thuốc súng vào. Red và Marisa phải lùi lại trước hỏa lực của quả bom đó. Nhưng sau đó một đống tia sáng và đạn màu đỏ xanh từ những con búp bê bị che mù trong khói được bắn ra, làm Red và Marisa không kịp phản ứng, và bị trúng đạn.
- Ui da... Chết thật... Đau thật đấy...
- Ugh... Cậu không sao chứ Red?
- Không sao không sao...
Cả hai đứng dậy rồi bắt đầu phản công.
Red lao tới với Fenrir trong tay, né hết đạn và tia sáng rồi lao tới Alice. Cô thấy thế liên nhảy lùi lại để giữ khoảng cách. Cô đồng thởi xuất thêm búp bê để bảo vệ cô. Red chém hết búp bê, cô liền đưa ra búp bê có thuốc súng và cho phát nổ, sau đó Red ra khỏi đám khói rồi nhảy lùi về phía Marisa.
Cô lại bắn ra loạt đạn, kết hợp với loạt đạn của búp bê, tạo ra đường đạn khó lường. Marisa cưỡi chổi bay lên rồi né hết, còn Red thì lúc né lúc phản đòn bằng đạn màu đỏ thẫm, nhưng lại bị đỡ bằng khiên ma pháp. Marisa thì tạo ra nhiều ngôi sao nhiều màu bắn vào Alice, một số phá hủy được búp bê, nhưng đa số bị đỡ.
Red nhân cơ hội có lỗ hổng trong bão đạn lao tới Alice. Nhưng có những con búp bê bay quanh Alice rồi bắn vài viên đạn. Nhưng chúng lại nhân lên 1 lần, 2 lần, và 3 lần, tạo ra bạo đạn không quỹ đạo. Marisa lập tức lùi lại và cả Red cũng vậy, nếu cứ như vậy thì sẽ không tiến triển nổi.
- Có lẽ tôi nên kết thúc sớm... Marisa, cô sử dụng Mini-Hakkero của cô được không? Hỏa lực từ nó đủ không?
- Đương nhiên rồi-ze!
- Tốt, nhờ cô cả đấy!
Red nói rồi thì Marisa tập trung ma pháp vào Mini-Hakkero của cô, Red cảm nhận cậu nên tránh ra xa nên lùi lại vài bước, và rồi...
- Master Spark!!
Từ Mini-Hakkero, bắn ra một tia sáng lớn đầy màu sắc, và hỏa lực siêu mạnh, đến nổi quét sạch cả bão đạn của Alice. Alice chỉ có thể chống đỡ bằng khiên ma pháp, nhưng hỏa lực mạnh đến mức khiên của cô suýt bị phá hủy. Đúng lúc đó...
- Có sơ hở!
Red xuất hiện từ đằng sau, Alice không trở tay kịp và bản thân Red phát nổ tạo thành luồng gió mạnh cuốn bay cô. Mọi người sẽ cho rằng Red tự tử đúng không? No no, thực ra...
- Đòn kết thúc! Kiếm Kĩ: Vết Chém Ảo Ảnh!
Red chém Alice bằng vết chém không có thật, và cô ngã xuống, kết thúc trận đấu.
Vì sao Red phát nổ ở đó trong khi Red thứ 2 lại xuất hiện và chém được Alice? Đó là kĩ năng cậu đã học được mang tên: Phân Thân Kĩ: Phong Đạn Phân Thân. Nó cho phép cậu tạo ra phân thân, nhưng bên trong lại là bom áp suất. Khi phát nổ sẽ tạo ra luồng gió mạnh mẽ cuốn bay người gần nó nhưng không gây thương tích.
Red sử dụng chiêu này khi ở trong khói của vụ nổ Alice tạo ra. Sau đó núp đâu đó chờ thời cơ.
- Hay lắm đấy Red!
- Cảm ơn, hehe.
- Kế hoạch hay lắm - Fenrir nói.
Alice, người đã gục hồi nãy đã đứng lên, phủi bụi trên áo và hướng về Red và Marisa.
- Không tệ đâu, con người.
- Giờ bọn tôi được rồi chứ gì-ze?
- Ờ, hai người đi đi.
- Khoan khoan! - Red nói rồi lấy ra vài cánh anh đào cậu nhặt được trên đường. - Cô có biết gì về cái này không? Hiện tại vẫn còn tuyết nên rất khó để hoa anh đào nở. Tuy nhiên... Tôi lại lấy được mấy cái này.
- Hm...
Rồi Alice gợi ý cho bọn họ về một số thứ về chúng, và cô cũng thấy một số cánh hoa như cuốn về cùng một nơi. Và có lẽ đó là nơi bọn họ cần đến.
- Sẵn tiện nói, nếu hai người cứ hướng về đó có thể sẽ tới Ranh Giới Sinh Tử đấy.
- Ranh Giới Sinh Tử?
- Đó là nơi ngăn cách giữa Gensokyo và Minh Giới, tôi chỉ nói tới đây thôi. Hai người đi đi.
Nói xong thì Red và Marisa bay lên trời theo chỉ dẫn của Alice, và nếu đi tiếp sẽ tới Ranh Giới Sinh Tử. Không biết có thật không nữa... Chỉ còn cách đi tiếp thôi....
- Chap 7: Chị em nhà Prismriver và người làm vườn ở Minh Giới:
Tôi và Marisa bay về hướng mà Alice chỉ, bọn tôi bay mãi, mãi, mãi...
- Có khi nào Alice lừa chúng ta không vậy? - Tôi hỏi Marisa. Bọn tôi đã bay gần 15 phút rồi mà không thấy cái ranh giới nào cả...
- Đừng hỏi tôi, tôi cũng đâu biết?
Tôi thở dài sau khi nghe câu trả lời của Marisa. Bó tay rồi... Giờ chỉ còn cách bay tiếp thôi...
- Red, Marisa, tôi nhận thấy có nguồn năng lượng lớn ở phía trước. - Fenrir lên tiếng
- Gần tới rồi sao? Hay là kẻ địch? - Marisa hỏi.
Chưa kịp trả lời, tôi bay chậm lại rồi nhìn về phía trước. Cả Marisa cũng vậy.
Trước mắt bọn tôi là một cánh cửa lớn. Trước nó là 4 cây cột cao thủng tầng mây. Có vẻ bọn tôi bay khá cao, nên mới thấy vậy. Trên cánh cửa có vẻ là một vòng tròn ma pháp. Đây có lẽ là Ranh Giới Sinh Tử mà Alice nhắc đến.
- Còn chờ gì nữa? Mau vào thôi-ze!
- Khoan. - Tôi cản lại. - Mấy người còn định trốn bao lâu nữa? Ra mặt đi.
...
...
- Eh, bị phát hiện rồi à ~? - Một cô nhóc bay tới sau khi tôi nói.
Cô có trang phục của cô mặc có màu đỏ, viền đen đi kèm với các hoa văn nhỏ màu trắng, tay áo, mũ, cổ áo có diềm trắng, cúc áo lớn hình tròn màu xanh lục. Cô mặc áo trong dài tay màu trắng. Cô mang tất trắng và không đi giày, mặc dù vậy ta có thể trong sprite của cô là cô mang giày đỏ. Trên mũ của cô có một ngôi sao băng màu xanh lá cây.
Bên cạnh cô là... Keyboard? Loại nhạc cụ này cũng có ở Gensokyo sao? Hay là từ Ngoại Giới? Hơn nữa... Nếu cô sử dụng nó... Thì... Không, không quan trọng...
- Cô là...
- Prismriver Lyrica! Thành viên ban nhạc Prismriver!
Ban nhạc? Vậy là...
- Con người và yêu quái à? - Một người (À không, là yêu quái chứ) khác tới nữa. Lần này cô tóc ngắn màu vàng nhạt. Trang phục của cô mặc có màu đen, viền trắng đi kèm với các hoa văn nhỏ màu đỏ, tay áo, mũ, cổ áo có diềm trắng, cúc áo lớn hình tròn màu đỏ, váy cô mặc là loại váy cài khuya cũng có những chiếc cúc lớn màu đỏ. Cô mặc áo trong dài tay màu trắng. Cô mang tất trắng và không đi giày, mặc dù vậy ta có thể trong sprite của cô là cô mang giày đen. Trên mũ của cô có một đính một vật hình mặt trăng khuyết màu đỏ.
- Ê, tôi là bán quỷ, chứ không phải hoàn toàn là yêu quái. - Tôi đính chính.
- Bán quỷ sao? Thú vị thật! - Lại thêm nữa?? 3 yêu quái sao?? À không... Hình như không phải...
- 3 cô... Không phải là yêu quái thường đúng chứ?
- Cả 3 chị em tôi đều là tao linh. Và là ban nhạc Prismriver! - Lyrica đáp. Tao linh? Lạ thật.. Mình chưa nghe nói đến... Mà lại là ban nhạc. Ooooohhh, có vẻ hay đây.
- À, chúng tôi chưa tự giới thiệu. - Tao linh có trang phục đen nói. - Cậu biết Lyrica rồi, tôi là Lunasa, còn kia là Merlin.
Giọng Lunasa hơi u ám, không biết hơn hay ít hơn Patchouli nhỉ. Thôi kệ. Vấn đề chính là...
- Để tôi đoán, mấy người sẽ không mở cửa cho đến khi bị đánh bại đúng chứ? - Marisa lúc này đã lên tiếng.
- Sao không ở lại nghe một bài nhạc của chúng tôi đi chứ, bạn tốt? - Merlin đáp. Bạn tốt? Hồi nào vậy? Mà nhạc à... Cũng lâu rồi tôi chưa nhạc, nên có thể nói...
- Ok, dù gì tôi cũng hơi buồn chán, một bản nhạc chắc không sao đâu nhỉ?
- Red??!!
- Kệ cậu ta đi. - Fenrir cất lời.
- Yay~ Chúng ta có khán giả rồi! - Lyrica mừng rỡ.
- Mà... Không Danmaku đấy nhé, cho người ta nghỉ xả hơi chút đi. - Tôi nói. Thật đấy, tôi mệt lắm.
- Ok!
- Mà nè, họ là bạn em mà, chơi solo đi chứ. - Merlin nói với Lyrica.
- Nè~
- Thôi được. Bọn chị sẽ giúp em khi cần. - Lunasa nói.
Thế là, buổi diễn của ban nhạc Prismriver chính thức bắt đầu.
Lyrica bắt đầu chơi Keyboard của mình, nhưng ngón tay cô chưa chạm đến nhạc cụ mà Keyboard vẫn phát ra âm thanh. Đây là năng lực của cô sao? Chắc cả hai người kia cũng có.
Tiếng đàn Keyboard vang lên làm tôi nhớ lại thế giới bên ngoài, cũng lâu rồi tôi chưa nghe lại âm thanh này... Sau đó một hồi thì cả 3 bắt đầu chơi cùng nhau. Tiếng kèn trumpet của Merlin, tiếng violin của Lunasa và Keyboard của Lyrica, tạo ra một bản nhạc xuất sắc, hoặc có lẽ tôi đã không nghe nhạc quá lâu mà chỉ nhớ lại trong trí nhớ của mình thôi.
- Nè Red... - Marisa cất tiếng nhưng ngay lập tức bị tôi bịt miệng.
- Kiên nhẫn đi, Marisa, hơn nữa nghe nhạc cũng hưng phấn tinh thần chút mà.
Sau một hồi, bản nhạc kết thúc.
- Cuối cùng cũng kết thúc... - Marisa thở dài. Haha... Cô không hề biết thưởng thức gì hết...
- Bạn thấy sao, bạn tốt? - Lyrica hỏi.
- Hai từ thôi. Tuyệt. Vời. - Tôi nhấn mạnh. - Giờ... Bọn tôi qua được chưa?
- Hai người cứ bay qua cửa là được rồi. Cửa không mở đâu.
- Oh, dễ thế? Vậy thì tạm biệt! - Tôi lập tức bay qua cánh cửa, Marisa vội vã chạy theo.
Và thế là, bọn tôi đã tới Minh Giới.
...
...
- Vậy ra đây là Minh Giới à? Hơi chuẩn đấy. - Tôi buột miệng nói.
Không gian xung quanh rất tối tăm, như nhìn xuống vực thẳm không đáy. Tuy nhiên, tôi thấy được ánh sáng lờ mờ, phát sáng đủ thấy một cái cầu thang... Siêu dài...
- Yare yare daze...
-Tôi không đi cầu thang đâu, thích thì tự đi đi! - Cánh của tôi vẫn còn mở, nên dứt lời phóng lên đỉnh cầu thang.
- N-nè!! - Marisa vội vã cưỡi chổi bay theo.
Khi lên đỉnh, tôi thấy được một bóng người, bên người đó là... Linh hồn sao?? Chưa kịp nghĩ thêm thì người đó rút kiếm ra và chém ra đạn từ kiếm về phía chúng tôi.
Khoan... Đạn sao????
- Ôi trời! - Tôi thốt lên sau đó rút Fenrir ra và đỡ nó. Marisa loạng choạng né chúng. Và sau đó tôi và Marisa đáp xuống sàn.
Nhìn kĩ lại người chém ra mấy viên đạn đó có mắt màu xanh, tóc ngắn màu bạc cắt kiểu công chúa. Cô mang áo ngoài cụt tay màu xanh rêu với hai cúc áo trắng, bên trái là một túi áo miệng trắng với hình một u linh màu trắng, váy ngắn cũng màu xanh rêu với diềm trắng và những hình u linh quanh chân váy. Cô mang áo sơ mi dài tay bên trong màu trắng, quần túm màu trắng dài đến đầu gối, ở cổ áo có thắt nơ lớn màu đen. Cô có một vật trang trí hình mảnh vải túm màu đen cài ở phần tóc bên phải. Giày của cô mang có màu đen với tất trắng ngắn.
Nhưng thứ tôi để ý nhất, chính là hai thanh kiếm sau lưng.
- Kiếm thuật của cô tốt đấy. Và cái cục trắng trắng bên cô.. Là linh hồn à? - Tôi hỏi cô ấy. Fenrir đã xác nhận với tôi là linh hồn đó thuộc về cô, và cô ấy là một bán nhân và bán u linh.
- Đúng vậy, đây là u linh của ta. - Cô vừa xoa linh hồn mình vừa nói. - Đây là Minh Giới, nơi âm hồn trú ngụ. Người sống tốt nhất quay về thế giới của mình đi.
- Im đi, đồ nửa người nửa ma! - Lần này Marisa vừa chỉ tay vào bán u linh đó vừa nói lớn. - Bọn ta biết âm mưu của các ngươi rồi!
... Ê Marisa, biết là thu thập mùa xuân của Gensokyo rồi nhưng xài làm gì thì cô biết hả??
- Kệ cổ đi, hehe - Fenrir nói với tôi.
- À mà, muốn đánh nhau thì cứ việc, ta đây khoái ẩu đả lắm.
Hơi tự tin đấy nhỉ Marisa????
Cô gái kia cười lớn, cứ như đang chế giễu Marisa.
- Con người mà cũng mạnh mồm gớm nhỉ. Nếu là vu nữ đền Bác Lệ thì khác rồi, chứ ngươi là ai hả?
Và để đáp lại sự chế giễu đó...
- Ta là Kirisame Marisa, chỉ là một ma pháp sư bình thường!
Ok dừng ở đây được rồi. Tôi tóm lấy vai Marisa và kéo cô về sau.
- Nè! Cậu làm vậy là sao hả?? - Marisa hơi tức hỏi tôi.
- ... Cô cũng là một kiếm sĩ phải không? - Tôi hỏi cô gái đó.
- Đúng vậy. Ngươi cũng vậy à?
- Ờ, đúng thế. - Tôi đưa mũi kiếm về phía cô, đồng thời giải phóng lượng sát khí. - Ta là Red, kiếm sĩ Địa Ngục. Đây là thanh quỷ kiếm Fenrir của ta.
Marisa cảm thấy sát khí liền lùi một bước, nhưng cô kiếm sĩ kia thì dửng dưng. Cô rút cả hai thanh kiếm ra.
- Ta là Konpaku Youmu, người làm vườn ở đây. Hai thanh kiếm của ta là Bạch Lâu Kiếm và Lâu Quan Kiếm.
- Fenrir, cậu đừng xen vào trận đánh, tôi muốn đánh bại cô ta bằng sức mình
- Cứ tự nhiên. Để xem cậu đã tiến bộ đến đâu rồi.
Rồi cùng một lúc, cả hai chạy lên phía đối thủ, bắt đầu cuộc đấu giữa hai kiếm sĩ.
- Chap 8: Đọ kiếm! Minh Giới đối đầu Địa Ngục!:
/góc nhìn thứ 3/
*Keng* *Keng* *Keng*
Ở Minh Giới lúc này đây, mọi người có thể nghe tiếng đó rất rõ...
Tiếng kim loại va chạm vào nhau, liên tục và liên tục.
*Boom* *Boom*
Đôi lúc cũng có tiếng nổ.
- Haaaaaa!!
Và đôi khi là tiếng hét.
Giữa Minh Giới vốn im lặng và thanh tĩnh lại có tiếng như thế, là chuyện gì?
Câu trả lời... Là đọ kiếm, và Danmaku.
Là đọ kiếm giữa ai và ai? Dĩ nhiên là Red, kiếm sĩ Địa Ngục đến từ Ngoại Giới, và Konpaku Youmu, thợ làm vườn ở Minh Giới.
Hiện tại, hai bên đã dừng một lúc để quan sát đối phương, chờ đợi nước tiếp theo. Red nắm chặt Fenrir, bắt đầu chạy tới. Youmu nhảy cao lên và chém ra đạn về phía Red. Bỗng dưng Fenrir bốc lửa, nhưng lại là ngọn lửa đen, lưỡi kiếm cũng dài ra, và...
- Địa Ngục Đạo: Hắc Hỏa Kiếm!
Vung một cái, toàn bộ đạn trên đường vung bị tan biến hết. Sau đó cậu vung thanh kiếm bốc cháy đó từ trên xuống, lưỡi kiếm rơi đúng chỗ của Youmu. Ngay lập tức, cô đỡ nó bằng hai thanh kiếm của mình. Lưỡi kiếm bất ngờ thu lại và chớp thời cơ Red lao thẳng tới Youmu trực diện để chém cô. Dù bất ngờ nhưng cô cũng đỡ được, tuy nhiên do phản ứng chậm nên dù có đỡ được thì cũng bị đẩy lùi.
Youmu tập trung lại và chuẩn bị cho đợt tấn công tiếp theo. Cô để u linh của mình bay lên và bắn ra nhiều quả cầu lớn. Tướng chừng chỉ như cho đến khi...
Cô chém một đường dài, nhưng thực chất lại là 4 đường. Những quả cầu trong phạm vi đó bỗng dưng trở thành nhiều viên đạn to nhỏ, khó thấy đường tránh. Red không còn cách nào ngoài chém chúng. Tuy nhiên, cậu sẽ dễ kiệt sức vì điều này. Cậu phải tìm cách để hủy Spell Card của Youmu. Và có vẻ cậu đã có cách.
Red nhảy lùi lại và chuẩn bị đòn phản công của mình. Cậu đưa lưỡi kiếm ra sau lưng, nhắm mắt tập trung lực. Và khi Red mở mắt, cậu đã bật Quỷ Nhãn lên.
- Phong Kiếm: Bạo Phong Trảm!
Với một nhát chém cơ bản, một cơn gió mạnh bỗng dưng bay ra với tốc độ cao, gần như bay luôn u linh của Youmu và bay luôn tất cả viên đạn trong vùng. Nhân lúc Youmu đang bị phân tâm bởi cơn bão, cậu ra đằng sau Youmu nhanh chóng. Nhưng nhờ phản xạ, Youmu quay người lại và đỡ cú chém của Red.
- Nhanh đấy, con người. Có vẻ như đôi mắt đó của ngươi tăng khả năng chiến đấu của ngươi à?
- Tinh tướng đấy.
Youmu rút Bạch Lâu Kiếm ra và bắt đầu phản công. Red thấy thế lập tức phản lại các đòn tấn công của cô. Tốc độ vung kiếm của Youmu rất nhanh, cộng với việc cô có hai thanh kiếm, làm Red trở nên thất thế hẳn. Khi Red không kịp đỡ một đòn chém và chuẩn bị trúng đòn thì...
- Cho tôi đánh với!!
Red nhìn lên thì thấy Marisa ném ra các lọ gốm. Chúng phát nổ và tạo ra nhiều tia sáng hướng thẳng xuống đây. Lập tức Youmu và Red nhảy lùi ra phía sau tránh đòn.
- Cô làm cái quái gì vây Marisa??!!
- Tôi không thích ngồi nhìn cậu chiếm hết trận đấu đâu! Tôi tham gia luôn!!
- Ugh... - Red không thể cãi lại cô phù thủy ngoan cố này... Có vẻ trận 1v1 phải để sau rồi. - Sao cũng được. Cô cũng cứu tôi một bàn thua đấy. Dứt điểm nhanh gọn lẹ cô ta nào!!
- Ok!!
Cả hai lao tới Youmu và bắt đầu tấn công. Red lao nhanh tới trước Youmu và chém vài đường vào cô, Youmu cũng nhanh chóng phản lại. Ở đằng sau Marisa bắn ra nhiều ngôi sao tới chỗ bọn họ. Red thấy thế lập tức nhảy lên cao và chém ra nhiều luồng gió sắc bén kết hợp với kim địa ngục. Nhưng Youmu dễ dàng né và đỡ hết chúng. Kĩ năng về thể thuật và kiếm thuật của Youmu không phải tầm thường, có thể vừa đỡ vừa né thế này.
Youmu lập tức phản công bằng cách cho u linh của mình bắn ra Danmaku, đồng thời dùng kiếm để tạo ra Danmaku. Marisa bay lên bằng chổi và né đạn như đi chơi, Red thì kết hợp đỡ đạn và né đạn
Youmu dừng lại và tập trung, tiếp tục chuẩn bị cho một đòn Spell Card khác. Red thấy vậy lập tức lùi lại, bên cạnh Marisa.
- Lần này là gì vậy? - Marisa hỏi.
- Hỏi tôi? Làm gì biết?!
- Cẩn thận đi cả hai! - Fenrir nói với cả đám.
Sau khi tập trung xong, Youmu chém một đường kiếm dài theo hàng ngang, tạo ra rất nhiều viên đạn bay tứ tung. Lỗ hổng để né rất hẹp, nên Red sử dụng Quỷ Nhãn để né đạn. Marisa thì bay tới bay lui tránh qua tránh lại. Khi Red thấy được lỗ hỏng rõ ràng để tiếp cận Youmu, Red lao tới vừa né hết đạn trên đường, nhưng tiếc cho cậu... Youmu đã nhanh hơn.
- Nhận lấy này!
Với nhát chém chính diện, Red đã trúng đòn, đồng thời bị đá ra xa. Red ngã lăn ra sàn, nhưng lại gượng dậy được.
- Arg... Đau đấy... - Vừa ôm chỗ bị chém trúng, cậu loạng choạng đứng dậy.
- Đừng lo về việc chết, linh hồn ngươi sẽ ở ngay Minh Giới này.
Nói rồi Youmu lao tới rất nhanh, chuẩn bị ra đòn kết thúc. Marisa thấy thế, cấp tốc bay tới nhưng với tốc độ này thì sẽ không kịp. Cậu sẽ chết ở đây sao?
/góc nhìn của Red/
.
.
.
.
.
.
Kết thúc rồi à...?
Có lẽ là thế...
.
.
.
Không còn cách nào để đỡ đòn sao...?
Không phải là không có... Nhưng liệu có ổn không...?
.
.
.
.
Tầm này thì còn gì phải chần chừ chứ...
Lên thôi nào...
/quay lại góc nhìn thứ 3/
Khi lưỡi kiếm của Youmu gần chém tới Red, bỗng dưng thời gian như dừng lại. Red nhắm mắt lại, như suy nghĩ gì đó, và tích tắc sau...
*Vút* *Keng*
Tiếng vung kiếm và tiếng chạm kiếm vang lên. Trong sự ngạc nhiên của Youmu và Marisa, Red đã vung Fenrir nhanh chóng lên trên và đánh bật thanh Lâu Quan Kiếm trên tay Youmu và mở đôi mắt của cậu.
Hiện giờ, đôi mắt của Red không còn là mắt thường, mà là đôi mắt đỏ thẫm, khát máu của một con quỷ. Nói cách khác, cậu đã kích hoạt tiềm năng đầy đủ của Quỷ Nhãn.
- Marisa! Chuẩn bị Mini-Hakkero!!
Như hiểu được ý của Red, Marisa đáp lại với cái gật đầu và bay xuống chỗ không xa đằng sau Youmu. Red nhanh chóng tụ lục trên nấm đấm và không để Youmu phản ứng, cậu đấm thẳng vào bụng Youmu làm cô bị đẩy ra sau rất nhanh. Sức mạnh của cậu đã lên một tầng mới khi cậu kích hoạt cả hai bên Quỷ Nhãn.
Marisa có vẻ không kịp kích hoạt Master Spark nên đã gắn nó ở sau cây chổi và bay rất nhanh, va vào Youmu và... Nốc ao luôn Youmu.
- Chỉ là con người mà lại sở hữu sức mạnh như thế... Yuyuko-sama... Em xin lỗi... - Dứt lời, Youmu ngất đi.
- Phù... - Marisa thổi nguội Mini-Hakkero đi và vui vẻ nói. - Cậu làm tốt đấy Red!
- Hà... Hà... Có gì đâu...
Khi Marisa quay qua Red, cậu đang ngồi dựa vào một cây cột gần đó, che mắt của mình lại, và thở dốc.
- Cậu không sao chứ-ze?
- Chỉ là tác dụng phụ thôi... Đừng lo...
Thực chất cậu không muốn Marisa nhìn thấy máu chảy ra từ mắt của cậu. Sử dụng Quỷ Nhãn làm con mắt chịu áp lực lớn, có thể dẫn đến chảy máu từ khóe mắt, thậm chí là mù tạm thời, và cơn đau không tả nổi. Và Red hiện tại đang chịu hai cái đầu.
- Cô cứ đi trước đi... Tôi sẽ theo sau...
Nhưng sau đó, một cơn gió thổi qua và cả Marisa và Red, dù bị mù cũng cảm nhận được sự hiện diện của một người khác.
- Ấy chà... Không phải Vu nữ đền Bác Lệ sao?
- Chap 9:
Được sửa bởi RedTheHalf-Demon ngày 30/10/2020, 4:54 pm; sửa lần 8.
- Waifu
namvipboy1234
Member - Waifu Order : Waifu,b1-1-999,b2-2-999. :
Online Offline Posts : 187Power : 650Faith : 410Ngày tham gia : 20/01/2018Địa điểm : nhà chắc vậy
Re: Venture through the land of Gensokyo 2
ông có thể gửi lên cả discord đấy, đây là page chính nhưng ít người tương tác hơn trên đấy, mà không biết trên đấy có cơ chế lưu bài viết kiểu trên đây không nhỉ, hỏi thử mấy admin xem. Tôi ít dùng nên cg không rõ lắm.
code invite thì ở đầu trang ấy.
code invite thì ở đầu trang ấy.
- Waifu
RedTheHalf-Demon - Waifu Order : Waifu. :
Online Offline Posts : 34Power : 78Faith : 27Ngày tham gia : 06/09/2020Địa điểm : Cà Mau
Re: Venture through the land of Gensokyo 2
Yeah, cái này tui biết, đã và đang làm đây. Series còn dài dài đấy, cứ chờ đi :)namvipboy1234 đã viết:ông có thể gửi lên cả discord đấy, đây là page chính nhưng ít người tương tác hơn trên đấy, mà không biết trên đấy có cơ chế lưu bài viết kiểu trên đây không nhỉ, hỏi thử mấy admin xem. Tôi ít dùng nên cg không rõ lắm.
code invite thì ở đầu trang ấy.
- Waifu
RedTheHalf-Demon - Waifu Order : Waifu. :
Online Offline Posts : 34Power : 78Faith : 27Ngày tham gia : 06/09/2020Địa điểm : Cà Mau
Re: Venture through the land of Gensokyo 2
- Chap 9: Kẻ đứng sau đã xuất hiện!:
(Bắt buộc phải đăng kiểu này do hết chỗ :V)
Với cơn gió lướt qua cùng những cánh hoa bay lên trên cơn gió, người đứng sau dị biến đã xuất hiện. Lơ lửng trên không trung với cây quạt trên tay, cô chính là người cai quản u linh ở nơi này, Saigyouji Yuyuko.
Cô có mắt màu đỏ hạt dẻ, tóc ngắn lượn sóng màu hồng. Cô mặc một bộ kimono màu xanh dương nhạt với diềm trắng với họa tiết hình những cánh hoa đào, đai lưng lớn màu xanh dương. Cô đội một chiếc mũ túm màu xanh dương nhạt với mạng che sau gáy, chiếc mũ này gắn một cái hitaikakushi với hình một u linh cuộn mình màu đỏ. Cô đi tất trắng, giày đen thắt nơ xanh.
- Ấy chà, không phải Vu nữ đền Bác Lệ sao? - Với giọng điệu nhàn nhã, cô nói.
- Ta nghe câu nói đó nhàm tai lắm rồi đấy-ze! - Marisa đáp lại tự tin. - Red, lên thôi!
- Xin lỗi nhé... Có vẻ từ đây cô phải tự xử rồi... Tôi hết sức rồi... - Red mệt mỏi nói.
Hiện tại tác dụng phụ của Quỷ Nhãn vẫn còn, tuy máu đã hết chảy, tuy nhiên cậu vẫn còn bị mù tạm thời, nên không thể tham chiến.
- Vậy à? Thôi được, tôi sẽ kết thúc vụ này trước khi cậu kịp nhận ra đấy!
Yuyuko chỉ đáp lại với nụ cười khẽ bị che đi bởi cây quạt.
Red ngồi đó, không thể làm gì... Chỉ biết chờ đợi kết quả của trận đấu, và chờ đợi một người...
Reimu... Cô tới nhanh đi...
/Ở đền Bác Lệ.../
Trong khi Red và Marisa đang chiến đấu dữ dội ở Minh Giới, Vu nữ Reimu vẫn đang nằm dưới Kotatsu trong đền. Bỗng dưng có tiếng bước chân cùng giọng nói điềm đạm.
- Xin phép làm phiền. Ấy chà, vẫn còn ở đây thật. - Người vừa mở cửa chính là Izayoi Sakuya, hầu trưởng Hồng Ma Quán.
- Sao không ai chịu vào bằng cửa trước nhỉ... - Reimu phàn nàn. - Chẳng phải người hầu của Ma cà rồng đây sao? Hôm nay đi một mình à?
- Cô chủ không muốn ra ngoài vì trời rét, nên tôi mang tin nhắn của cô ấy đến. "Cô còn định để yêu quái tung hành đến mức nào nữa?" Cô ấy nói vậy đấy.
- Người ta bận rộn lắm.
- ... Không phải là tôi không hiểu cảm giác của cô.
- ... G-gì chứ...
- Giữ cân bằng cho Gensokyo là việc của Vu nữ đúng không?
Nghe đến đây, Reimu nhìn sang chỗ khác.
- N-nói thế cũng phải....
- Vậy chẳng phải đến lúc rồi sao?
- ...
Reimu quay lưng lại với Sakuya, trùm Kotatsu lên người và nói.
- Quyết định chừng nào làm cũng là việc của tôi
- ... Đã hiểu rồi, tôi chỉ muốn nói vậy thôi. - Sakuya chuẩn bị rời đi, nhưng trước khi đi lại nói thêm. - Hắc bạch Pháp sư và cậu kiếm sĩ Địa Ngục kia đã đến Minh Giới rồi đấy. Nếu họ chết ở đó thì liệu có thể siêu thoát không?
Sau đó, Sakuya quay về.
Reimu nằm đó suy nghĩ hồi lâu về những lời Sakuya đã nói vừa rồi. Sau vài phút, cô ngồi dậy, chuẩn bị bùa và kim và cầu âm dương và bay nhanh, băng qua rừng Ma Thuật, Ranh Giới Sinh Tử và bay thẳng vào Minh Giới.
Khi lên đến đỉnh cầu thang, thứ đập vào mắt cô đầu tiên là Marisa và Yuyuko đang chiến đấu, và Red... Đang ngồi dựa vào cột. Cậu cảm thấy có ai đó nữa nên cậu hỏi.
- Có ai ở đó sao?
- Là tôi đây.
- Ah... Reimu, cuối cùng cô cũng tới. - Red không quay qua Reimu, mà cậu lại nhìn thẳng phía trước.
- Cậu làm sao thế? - Reimu đến trước Red hỏi.
- ... Không giấu gì cô... Chỉ là bị mù tạm thời thôi, tác dụng phụ của việc xài sức mạnh quá mức mà.
- Cậu sẽ không sao chứ?
- Sức lực thì còn, thị lực thì cũng đang hồi phục nên cũng sẽ không sao. Tuy nhiên... Cô nên giúp bạn cô một tay đi.
Reimu đáp lại bằng cái gật đầu, sau đó bay lên không trung tới chỗ trận đấu của Marisa. Reimu nhận thấy Marisa đang bị phân tâm bởi sự đẹp đẽ của Danmaku Yuyuko tạo ra nên cô kéo Marisa ra, đúng lúc tia sáng Yuyuko bắn ra sắp sửa trúng cô
- Reimu!? Sao bây giờ cô mới-
- Chúng ta nói chuyện này sau đi! - Ngắt lời Marisa, Reimu thả cô ra và cả hai bắt đầu phản công.
Ở dưới đất, Red vẫn đang ngồi dựa vào cột, cậu muốn giúp Reimu và Marisa, nhưng không biết làm cách nào cả. Cậu cảm thấy cứ như kẻ vô dụng vậy…
- Cậu tính ngồi đó mà không làm gì hả? – Fenrir bất ngờ hỏi.
- Đương nhiên là không… Nhưng… - Red không biết nên trả lời thế nào, cậu không tìm ra cách gì để giúp đỡ được họ cả.
Bỗng dưng, cậu có ý tưởng. Không biết nó có thành công không, nhưng cậu có thể thử. Thị lực của cậu đã hồi phục được 30%. Dù chỉ nhìn được lờ mờ nhưng cộng với khả năng cảm nhận linh hồn cũng đủ để nhìn thấy. Red nhìn lên phía trên, thì bỗng dưng…
- Master Spark!!
Marisa bắn Master Spark ra, tuy nhiên do cô vừa mới sử dụng cách đây không lâu, nên Mini-Hakkero của cô bị quá nhiệt nên Master Spark của cô không hoàn toàn bắn ra, chỉ bắn ra được vài tia sáng cầu vòng và Yuyuko dễ dàng né chúng.
- Đùa à?! – Marisa nói với vẻ ngạc nhiên.
- Suýt thì được rồi. -Yuyuko nói.
Reimu chuẩn bị tạo ra kết giới bỗng dưng Red la lớn.
- Reimu để tôi!! – Sau đó cậu triệu hồi những dây xích Đia Ngục vào Yuyuko, nhưng cô chỉ né chúng một cách đơn giản.
- Ngươi nghĩ ngươi có thể trói ta dễ đến thế sao?
- Ai nói gì về việc trói cô?
Vừa dứt lời, nhiều dây xích từ bên dưới Yuyuko chui ra từ lồng đất và bao quanh cô. Yuyuko nhìn với vẻ ngạc nhiên.
-Gì đây??
- Whoa!! Tuyệt vời!! – Marisa thốt lên.
- Heh. Xích Địa Ngục: Kết Giới, hoàn tất. Phần còn lại nhờ cô đấy, Reimu.
- Cảm ơn cậu Red. Giờ thì… Huyền Ảo Phong Ấn!!
Reimu sử dụng những lá bùa và biến chúng thành những quả cầu nhiều màu rồi bắn chúng tới chỗ Yuyuko. Chúng bao quanh cô nhưng Yuyuko không hoảng sợ, cô thậm chí rất là bình tĩnh.
- Mình mất cảnh giác quá rồi… - Yuyuko nói và nhận lấy Spell Card của Reimu.
Từ đằng xa, có thể thấy được vụ nổ lớn và tiếng nổ của nó từ Spell Card của Reimu. Cánh hoa anh đào bay tứ tung và trở về Gensokyo, mùa xuân đã quay về nơi của nó.
- Kết thúc rồi à? – Fenrir hỏi Red
- Ờ, kết thúc rồi…
Red ngắm nhìn những cánh anh đào bay ra từ cây anh đào khổng lồ kia. Fenrir chuyển sang dạng người và vỗ vai Red.
- Làm tốt lắm, kiếm sĩ Địa Ngục.
- Hehe, không có cậu sao có từ “Địa Ngục” đằng sau nó chứ?
Red quay người và cùng Fenrir đi về Gensokyo.
- Đợi đã!!
Marisa hét lớn và đáp xuống đằng sau Red.
- Đợi tụi này nữa chứ-ze!!
- Ah, xin lỗi nhưng tôi phải về gấp. Hẹn gặp lại sau! – Red nói nhanh rồi bay về Gensokyo. Fenrir cũng đi theo
/Góc nhìn của Red/
Dị biến đã giải quyết xong, giờ quay về Nhân Thôn nào! Thị lực cũng hồi phục đủ rồi. Dư sức quay về.
Tôi tới khu rừng gần đó, thu cánh lại và đi bộ tới cổng Nhân Thôn. Khi tới đó, tôi thấy chị Keine đang ở trước cổng.
Uh oh… Mình quên mất…
- Fen-
Khi tôi nhìn lại Fenrir đã biến mất. Tên quỷ khốn nạn!!! Haizz… Thôi kệ… Tôi bước tới chỗ chị Keine và chào chị ấy.
- Chào… Chị Keine…
Chị ấy không nói gì, thay vào đó lại là… Một cái húc đầu.
- Ui da!!
- Cái đó là vì không nghe chị mà bỏ ra ngoài Nhân Thôn!!
Tôi ôm đâu trong sự đau đớn, biết ngay sẽ có vụ này mà. Nhưng cái tôi không ngờ nhất…
- Còn đây là vì đã trở về an toàn.
Chị ấy… Ôm tôi...
- Eh? Chị… Keine..?
- Chị đã lo lắm đấy… Nếu em không trở về, chị không biết phải làm sao…
- Em đã nói em sẽ trở về mà, chị có cần lo đâu.
Tôi ôm chị ấy lại để chị ấy ăn tâm. Chị ấy lo cũng phải thôi.
- Thôi, em xin lỗi về vụ không nghe chị, tại bên Ngoại Giới chán ngắt à, không còn thú vị gì hết.
- Chị hiểu.
- Hể?
Khoan, chị ấy hiểu? Không lẽ…
- Fenrir nói hết rồi.
Wow, biết ngay, tên khốn này…
- Thôi, chúng ta đi ăn chứ? - Chị Keine bất ngờ hỏi.
- Ở đâu?
- Đương nhiên là ở đền Bác Lệ rồi! Ở đó ngắm hoa anh đào đẹp lắm đó!
Ở đền Bác Lệ sao? Mình cũng chưa từng tới đó, một chuyến cũng được đấy.
- Ok! Vậy… Làm đồ ăn rồi tới đó à?
- Đương nhiên! Đi thôi nào!
- Vâng!
Chúng tôi cùng nhau về nhà làm bũa trưa để ngắm hoa anh đào ở đền Bác Lệ. Có vẻ sẽ vui đây!
/Góc nhìn thứ 3, đền Bác Lệ…/
Sau khi dị biến đã được giải quyết, mùa xuân quay về Gensokyo, và gần như tất cả yêu quái tụ tập về đây để mở tiệc. Cũng có nhiều gương mặt quen thuộc như chị em nhà Prismriver, những người ở Hồng Ma Quán, Alice Margatroid, cùng nhiều yêu quái khác.
- … Và thế giới lại được cứu à? Cũng đáng để bỏ công nhỉ.
Marisa, cô phù thủy hắc bạch đang ngồi dưới gốc cây nói và uống một ngụm rượu sake.
Ở gần đó, Reimu có trên tay một bát sake đang thở dài.
- Bởi vậy mình mới ghét thế này… Vụ dị biến được giải quyết xong là mọi người tụ tập về đây mở tiệc.
- Vui mà, có sao đâu?
- Đúng đấy. Chỗ này còn chỗ không?
Đúng lúc đó, Red đi đến chỗ bọn họ sau khi gặp gỡ chị em Prismriver và mọi người ở Hồng Mà Quán.
- Ah Red! Ngồi đây nè-ze! – Marisa vỗ chỗ bên cạnh cô. Red cũng ngồi xuống đó.
- Cả thủ phạm cũng tới nữa… - Reimu nói.
- Heh? Ý cô là…
Bỗng dưng từ đằng sau cây anh đào họ đang ngồi, Yuyuko và Youmu xuất hiện.
- Nào nào, cứ lấy nó như biểu tượng hối lỗi đi.
- Chúng tôi mang cả đồ ăn tới. – Youmu đưa ra đĩa cá được cắt lát đẹp đẽ. Red lấy thử một miếng ăn, và nó khá là ngon.
- Ngon đấy. – Red bình luận về miếng cá. - Vậy cô tên gì vậy?
- Saigyouji Yuyuko, tôi là một vong linh, hân hạnh. Còn cậu?
- Red, tôi là bán quỷ.
- Bán quỷ sao? Thú vị đấy. – Yuyuko khẽ cười.
- Haizz… - Reimu thở dài. - Giờ ai mà còn dám viếng đền chứ… Với lại tôi phải là người dọn dẹp hết đống này phải không? Bởi vậy tôi mới ghét giải quyết mấy vụ này.
Câu nói của Reimu làm Marisa và Red ngạc nhiên.
- Khoan đã!! - Cả hai đồng thành nói và nhìn Reimu.
- Đừng nói cậu không muốn giải quyết dị biến là vì việc này nhé!?
Một phút lỡ miệng là thôi xong phim. Reimu không biết phản bác lại ra sao đành nhìn sang chỗ khác.
- Reimu… - Red chậm rãi nói. – Cô có lời gì để nói không hả?
Reimu thở dài, quay sang bọn họ với nụ cười và biểu cảm rất chi là tự nhiên và nói.
- Đúng như Marisa nói chuyện này quả là bất thường là lỗi của tôi cho tôi xin lỗi nhé~
- Lời xin lỗi chả nhập tâm tí nào!! – Marisa và Red đồng thanh.
- Hẹp hòi.
Trong khi Red và Marisa đang trách Reimu thì bên khác, Hồng Ma Quán đang theo dõi họ.
- Rốt cuộc, Reimu cũng giải quyết vụ việc. – Remilia, ngồi trên chiếc ghế và được chế nắng bởi chiếc ô Sakuya cầm nói.
- Có vẻ vậy. – Sakuya đáp.
- Không hiểu sao ta có linh cảm như vậy. Dù ngươi không đi đường vòng để ghé qua đó lúc mua đồ…
Nghe đến đó, Sakuya hơi ngạc nhiên và hơi đỏ mặt.
- … Thì mọi chuyện cũng sẽ như vậy thôi.
- … Có vẻ đúng là vậy.
- Vậy, hình phạt cho việc là cà không xin phép là gì đây?
- Tùy ý cô.
Quay lại chỗ Reimu…
- Chẳng phải cô cũng có gì để nói với tôi sao?! – Reimu hỏi Marisa.
- “Làm việc tốt lắm” – Marisa vỗ vai Reimu nói.
- Hả??
- Làm việc “khá là tốt” đấy. – Red vỗ vai còn lại của Reimu nói.
- Mắc gì mà hai người huênh hoang thế hả??
Ngay tức khắc, Marisa chôm bát rượu của Reimu.
- A! Đó là của tôi mà!!
Hai người tranh nhau bát rượu và bỗng dưng Reimu lỡ tay chạm vào ngực Marisa. Red nhìn thấy thế lập tức quay sang chỗ khác và lấy miếng cá khác từ đĩa ăn.
- Ừ nhỉ, quên mất cậu là con trai. – Yuyuko nói.
- Biết thì đừng có nói… - Red đáp lại.
Cứ như vậy, bữa tiệc vẫn tiếp diễn. Dị biến hôm đó được ghi vào lịch sử Gensokyo với cái tên: Dị biến Tuyết Mùa Xuân.
- Waifu
Sponsored content
Similar topics
» Venture through the land of Gensokyo 2.5
» Venture through the land of Gensokyo 3
» [Fanfic] Venture through the land of Gensokyo
» Lotus Land Story
» [C86][ひがしのせいぞんぺんぎん] Tomorrow Land
» Venture through the land of Gensokyo 3
» [Fanfic] Venture through the land of Gensokyo
» Lotus Land Story
» [C86][ひがしのせいぞんぺんぎん] Tomorrow Land
|
|