Latest topics
1/5/2024, 10:25 pm
by 
Chinhphuong
25/3/2024, 3:24 am
by 
Amaori Kino
30/12/2023, 10:13 am
by 
Akari no Kokoro
6/11/2023, 9:44 am
by 
Akari no Kokoro
5/8/2023, 5:32 pm
by 
Akari no Kokoro
28/4/2023, 8:01 pm
by 
rlaghdtn1998
4/11/2022, 12:17 am
by 
gigajet
14/8/2022, 3:28 pm
by 
Akari no Kokoro
12/7/2022, 10:21 am
by 
RedTheHalf-Demon
13/5/2022, 4:52 pm
by 
Getsuga Bankai Tenshou
1/2/2022, 12:00 am
by 
Akari no Kokoro
19/12/2021, 1:13 am
by 
Akari no Kokoro
15/12/2021, 8:28 am
by 
sucirpa
15/11/2021, 12:34 am
by 
feint101
1/11/2021, 4:00 pm
by 
Akari no Kokoro
30/10/2021, 9:31 am
by 
Akari no Kokoro
12/10/2021, 1:06 am
by 
Getsuga Bankai Tenshou
8/10/2021, 1:14 am
by 
forestofsecrets
18/9/2021, 6:32 pm
by 
caytretramdot
1/9/2021, 5:56 pm
by 
kirito-123
16/8/2021, 11:56 pm
by 
Hisurin Rain
15/8/2021, 1:18 am
by 
cỉno
9/8/2021, 10:39 pm
by 
RedTheHalf-Demon
24/7/2021, 9:51 pm
by 
Katsuragi Rin
9/7/2021, 11:27 am
by 
P2772
2/7/2021, 8:54 am
by 
worstapple
1/7/2021, 11:37 am
by 
Yuri Masumi
24/6/2021, 7:03 pm
by 
corecombat

Hôm nay: 7/5/2024, 6:23 pm

Tìm thấy 6 mục

Dolls in Pseudo Paradise (Zun)

Cách đây cũng khá lâu mình thấy câu chuyện trong này thú vị, muốn suy nghĩ nên muốn dịch thử, sau học lóm được ít tiếng Nhật nên cũng muốn cầm thử rìu múa vài đường.

Bản tiếng NhậtBản tiếng Việt
蓬莱人形 ~ Dolls in Pseudo ParadiseHình nhân chốn Bồng Lai ~ Dolls in Pseudo Paradise
僕ら正直村はもともと八人だけだったのだ。
全員で東の山に引っ越すことになって二年が経とうとしていたんだ。正直退屈な毎日だった。
ある日、一人が桃の木の脇に小さな穴を発見した。
そう、それから僕らはこの楽園に迷い込んだのだ。
そして僕はさっそく、人間をやめた。
Làng thành thật chúng tôi vốn chỉ có tám người.
Hai năm sắp sửa trôi từ lúc tất cả chuyển đến ngọn núi phía đông. Thành thật là hằng ngày trong chúng đều buồn chán.
Một ngày kia, một người phát hiện lỗ nhỏ bên hông cây đào.
Phải, từ đó chúng tôi lạc vào chốn lạc viên này.
Rồi thì tức khắc, tôi không còn làm người nữa.
#01
蓬莱伝説
#01
Truyền thuyết Bồng Lai
最も好奇心の高い僕は、先を急ぎ森の奥を目指した。
奥で謎のピエロに呼び止められ、なにやら嬉しそうに蓬莱の玉の枝を手渡されたんだ。受け取ろうとしたら一瞬で首と体が離れたようだ。僕は動く事も喋る事も出来なくなって、二度と仲間に会うことが出来なかった。
残りの正直者は七人になった。
Người hiếu kỳ nhất là tôi vội vàng nhắm đến rừng sâu trước mặt.
Trong rừng sâu, một tên hề bí ẩn gọi tôi dừng lại, không hiểu sao trông hoan hỉ trao cho tôi một cành ngọc Bồng Lai. Khi tôi nhận lấy nó trong chớp mắt đầu và thân tôi như tách rời ra. Tôi không còn cử động hay nói năng được nữa, không còn gặp bè bạn lần nào được nữa.
Còn lại bảy người thành thật.

[Cành ngọc Bồng Lai (蓬莱の玉の枝) lấy từ tích xưa "Nàng tiên ống tre"]
#02
二色蓮花蝶 ~ Red And White
#02
Nhị sắc liên hoa điệp ~ Red and White
朝は、池の上に紅と白の二色の巫女が踊ってるのが見えた。最も早起きな僕は、その無慈悲で過激な舞に長い間魅了されていたんだ。やがて雨が降り始め、僕は我にかえった時、もう巫女の姿は無かった。
Buổi sáng, có thể thấy vu nữ hai màu đỏ và trắng nhảy múa trên hồ. Người dậy sớm nhất là tôi bị điệu múa dữ dội cuốn hút không thương tiếc thật lâu. Tới khi mưa rơi, khi tôi hoàn hồn lại, bóng dáng vu nữ đã không còn.
#03
桜花之恋塚 ~ Japanese Flower
#03
Mộ tình hoa anh đào ~ Japanese Flower
[恋塚 cũng là tên một địa danh chôn người chết vì tình yêu]
雨は止むことを知らなかった。巫女はしっとりと全身を濡らしたまま、雨に溶け込む様に消えていく。巫女に見とれているうちに雨は恐ろしい嵐になり、最も美しいボクはピエロに捕らわれたのだ。そのままピエロは嵐の中に消え、もう僕らの所へ帰る事は出来なかった。
残りの正直者は六人になった。
Mưa không biết khi nào mới dừng. Vu nữ toàn thân ướt sũng như tan vào mưa mà biến mất. Trong lúc đắm đuối nhìn vu nữ, mưa trở thành cơn bão khủng khiếp, người xinh đẹp nhất là tôi đã bị tên hề bắt giữ. Cứ thế tên hề tan vào trong bão, tôi đã không còn quay về chỗ của chúng tôi được nữa.
Còn lại sáu người thành thật.
#04
明治十七年の上海アリス
#04
Shanghai Alice năm Minh Trị 17
夜、六人は異国風のパーティを開催した。最も幼い僕はまだお酒も阿片も飲めなかったのでひどく退屈だったんだ。僕は一人でこっそりその場から抜け出したんだけど、暗闇で不吉なピエロに捕まってしまったんだ。僕は、あっさり首を切られた。もう退屈することも二度と出来なかった。
残りの正直者は五人になった。
Buổi tối, sáu người mở tiệc kiểu dị quốc. Người trẻ nhất là tôi vì chưa được uống rượu hay á phiện nên buồn chán kinh khủng. Một mình lẻn chuồn khỏi chỗ đó, nhưng trong bóng tối tôi bị tên hề quái gở bắt được mất rồi. Tôi nhanh chóng bị chặt đầu. Không còn buồn chán lần nào được nữa.
Còn lại năm người thành thật.
#05
東方怪奇談
#05
Đông phương quái kỳ đàm
僕は息が切れるまで走った。最も臆病な僕は、この楽園が怖くなったのさ。この位予想していたことだけど、いくら走っても帰り道を見つけることは出来なかったのだ。もう僕の想い人も消えてしまっている、生きていても仕方が無い、僕は失意の後に太い枝に縄を縛りつけ首を掛けた。
...僕はなぜか意識がある。縄が脆かったのか?...
最も臆病な僕は生まれ変わった。もう失うものは何も無い、僕はもう一度だけ人間の真似をしてみることにしよう。
Tôi chạy đến khi đứt hơi. Người nhát gan nhất là tôi sợ cái lạc viên này lắm rồi. Dù đã trông đợi đến mức này, nhưng chạy bao nhiêu tôi cũng không tìm được đường về. Người tôi thương đã biến mất rồi, dẫu có sống cũng vô phương, sau cơn thất vọng, tôi buộc dây thừng vào cành cây to rồi treo đầu mình lên.
...Không hiểu sao ý thức tôi vẫn còn. Không lẽ dây thừng yếu quá?...
Người nhát gan nhất là tôi đã tái sinh. Đã không còn gì để mất, chỉ một lần nữa thôi mình thử cư xử như con người xem sao.
#06
エニグマティクドール
#06
Enigmatic Doll
目が覚めたら僕ら五人は暗闇に居たんだ。一人の言うことには、僕らは謎のピエロにさらわれたらしい。四人は幼稚な脱出計画を立てている。最も聡明な僕は、止めとけばいいのにと見ていたがとうとう口に出さなかったのだ。
四人の予定通り計画は実行され、一人の予想に反し成功に終わったんだ。そして僕は永遠に逃亡出来なかった。
永い暗闇の中で暇を潰していると、すぐに僕らの中にピエロがいたことに気づいてしまった。ふと後ろに気配を感じたが、身を任せた。熱いものが背中を伝った。
Khi mở mắt năm người chúng tôi đã ở trong bóng tối. Theo lời một người nói là, dường như chúng ta bị tên hề bí ẩn bắt cóc. Bốn người dựng lên kế hoạch trốn thoát non nớt. Người thông minh nhất là tôi dù thấy dừng lại là hơn nhưng cuối cùng không nói được lời nào.
Bốn người thực hiện kế hoạch như dự định, kết thúc thành công ngoài dự đoán của một người. Rồi thì tôi vĩnh viễn không thể trốn thoát.
Giết thời gian trong bóng tồi dằng dặc, tôi nhận ra ngay rằng tên hề đã ở trong chúng tôi. Bỗng cảm thấy có cảm giác sau lưng, tôi buông xuôi thân mình. Một thứ nóng bỏng chạy dọc theo lưng.
#07
サーカスレヴァリエ
#07
Circus Reverie
僕らは見事脱出に成功したんだ。僕らは何て賢いんだろうと感心し、楽園に見つけた住みかに帰ろうとした。
 誰もお互いを疑う事なんて考えたことは無かったのさ。
 みんな正直者だったんだ。みんな仲良しだったんだ...
Chúng tôi trốn thoát thành công ngoạn mục. Chúng tôi mới khôn khéo đáng nể làm sao, bèn trở về chỗ ở đã tìm thấy ở lạc viên.
 Chẳng ai nghĩ tới chuyện nghi ngờ lẫn nhau.
 Mọi người đều thành thật. Mọi người đều hòa thuận...
#08
人形の森
#08
Khu rừng hình nhân
楽園は、僕らが住むにちょうど良い建物を用意してくれた。森の奥にある古びた洋館は、いつでも僕らを受け入れてくれる。でもいつもなら大量に用意する食事も、いつもの半分で済んだ。
 正直村の僕らはいつのまにか半分になっていたのだ。

Lạc viên chuẩn bị cho chúng tôi tòa nhà vừa đủ tốt để ở. Một tòa nhà kiểu tây cũ kỹ sâu trong rừng, lúc nào cũng tiếp đón chúng tôi. Nhưng mà chỗ này lúc nào cũng chuẩn bị nhiều đồ ăn, lúc nào cũng chỉ ăn hết phân nửa.
 Người thành thật chúng tôi không biết từ khi nào chỉ còn lại phân nửa.

[Chỗ này có khi liên tưởng rợn người, "ăn hết phân nửa" (đồ ăn), "còn lại phân nửa" (số người)...]
#09
Witch of Love Potion
#09
Witch of Love Potion
午後は、いつもお茶の時間と決めていた。いつもならだた苦いだけの珈琲が、今日は僅かに甘く感じたんだ。
 それが惚れ薬-Love Potion-入りだったとは...
最も大人びた僕は、美しきピエロに恋し幸福のままに眠りに落ちた。
残りの正直者は三人になった。
Buổi chiều lúc nào cũng được chọn làm thời gian uống trà. Cà phê nếu như lúc nào cũng chỉ đắng thì hôm nay cảm thấy có chút ngọt.
 Đó là do tình dược - Love Potion - được cho vào đó...
Người lớn tuổi nhất là tôi rơi vào giấc ngủ, vào ước muốn tình yêu và hạnh phúc, vào tên hề đáng yêu.
Còn lại ba người thành thật.
#10
リーインカーネイション
#10
Reincarnation
僕は明らかに毒で殺された仲間を見てしまったんだ。あれは自殺のはずがない。珈琲は僕が適当に選んで皆の部屋に配ったんだからな。他の二人には彼の死を伝えなかった。最も警戒心の強い僕は、自分で用意した食事以外は口に入れなかった。他の二人が寝静まるまで必死に起きていた。僕らは別々に部屋に入って鍵をかけた。そう僕は二人のうちある一人を疑っていたんだ。
 どこからか、すぐ近くで木に釘を打つような音が響いていたんだ。一体どっちの仕業だろう? 暗闇の中恐怖に顔が歪む。音に合わせ僕の手足が痛む。まるで五寸もある釘で打たれたかのようだったんだ。霊媒師にでも相談しようとも考えたが、ある事に気付いてしまったんだ。
 そうだった、僕が木に打ち付けられていて動けないんだった。どっちが僕を木に打ち付けてるのだろうか?
 そして最後の釘が眉間に当てられた。
 そこには予想通りの顔が見えた。
 声を出す間も無く、光は完全に途絶えた。
Tôi nhìn thấy bạn tôi bị đầu độc rõ ràng. Đó chắc chắn không phải là tự sát. Vì cà phê là do tôi chọn theo ý mình rồi phân phát tới phòng của mọi người mà. Tôi không cho hai người còn lại hay biết gì cái chết của anh ta. Người cảnh giác nhất là tôi không cho vào miệng thứ gì ngoài đồ ăn tự mình chuẩn bị. Tôi cố hết sức để thức tới khi hai người kia ngủ say. Chúng tôi từng người vào phòng riêng rồi khóa cửa. Phải, trong hai người có một người tôi nghi ngờ.
 Từ đâu ra, gần sát bên vọng lên âm thanh như đóng đinh vào cây. Là người nào làm? Gương mặt trong bóng tối méo mó đi vì sợ hãi. Tay chân tôi đau đớn chập vào nhau theo tiếng động. Giống hệt như là bị đóng bằng đinh năm tấc. Tôi định gặp thầy đồng để bàn bạc nhưng rồi chợt nhận ra.
 Đúng vậy, tôi đã bị đóng chặt vào cây không nhúc nhích được. Là người nào đã đóng tôi vào cây vậy?
 Và rồi tôi bị cây đinh cuối cùng đập vào giữa hai chân mày.
 Ở chỗ đó tôi nhìn thấy gương mặt đã đoán trước.
 Còn chưa kịp thốt lên lời nào, ánh sáng đã hoàn toàn chấm dứt.

[Đóng đinh hình nhân vào cây là một cách nguyền rủa ở Nhật.]
Interlude
Giao đoạn
君は余りにも腑抜けだったのだ。
正直者が馬鹿を見るということが分からないのか?
こんな隠居暮らしで昔のあの鋭い感覚が麻痺したのか?
もう一度街の賑わい、富と快楽が恋しくないのか?
僕は、昔みたいに皆で盗賊団になって、もう一度人生やり直したいだけだったのに。
一仕事終えた僕は、朝食の準備をし夜があけるのを待った。
Mi quá hèn nhát.
Không hiểu rằng thành thật thẳng thắn thường thua thiệt hay sao?
Cảm giác sắc bén đó bị tê liệt vì cuộc sống ẩn cư này rồi sao?
Không nhớ nhung sự giàu có, sung sướng và sự nhộn nhịp của thành phố lần nữa sao?
Tôi ấy, cùng với mọi người trở thành băng trộm cướp như ngày xưa, lại giết người lần nữa mặc dù đã chỉ muốn sửa chữa.
Người đã làm xong một việc là tôi chuẩn bị bữa sáng đợi bình minh lên.
#11
U.N.オーエンは彼女なのか?
#11
U.N.Owen là cô ta sao?
最も早起きな僕の意識は、すでに虫の息だったんだ。今朝のハムエッグに何か盛られてたんだろうな。なんて僕は頭が悪いのだろう、二人になるまで全てが分からなかったなんて。全部あいつの仕業だったんだ、気違いになった時点で殺しておくべきだったんだ。
 いずれにしても、もう遅すぎたな...
いつかの巫女が見えた気がした。僕の幻覚なのか?
それにしても髪の色はあんなブロンドだっただろうか。
僕の命と引き換えに、もうしばらく幻覚を見せて欲しいと言う願いは、前者だけ叶ったようだ。
Ý thức của người dậy sớm nhất là tôi đã hấp hối mất rồi. Món thịt nguội trứng sáng nay chắc chắn bị bỏ gì đó vào mà. Sao tôi đầu óc chậm chạp thế, chẳng hiểu được mọi thứ cho tới khi còn hai người. Toàn bộ là do nó làm, đáng lẽ tôi phải giết nó trước vào thời điểm nó nổi điên lên.
 Dù sao đi nữa, đã muộn mất rồi...
Tôi có cảm giác nhìn thấy người vu nữ trước kia. Hay là ảo giác của tôi thôi? Tuy vậy, màu tóc đó đã vàng đến thế sao? Hãy lấy mạng sống của tôi, đổi lại làm ơn cho tôi thấy ảo giác kia dù chỉ một chút thôi. Ước nguyện này, chỉ có vế đầu tiên trở thành sự thật.
#12
永遠の巫女
#12
Vu nữ vĩnh hằng
あれから生まれ変わった僕は、昨日は夕食後、強烈な睡魔の襲われたんだ。頭が割れる様に痛い。昨夜のことが何にも思い出せない、永い夢を見ていたような気がする。目の前の現実さえ見なければもっと良かったのに...
 何てことだ、一人は珈琲に毒、一人は木に打ち付けられていて、そしてもう一人は首・を・は・ね・ら・れ・て・たなんて...僕は椅子と縄を用意し最後に呟いた。
 最後に死んだとしたら、珈琲で死んだ奴しかありえない。
 つまり、そういうことなのか?
 そういうことなのだろう。
 僕の夕食にも何か盛られていたようだな。
 そんなことはもうどうでもいい、僕は一人だけなんだ。
 もうこんな嘘つきだらけの世に未練など、無い。
今度は丈夫な縄を天井に縛り、僕は高い椅子を蹴った。
今度こそ、二度と体が地面に着くことは無かった。


そして正直者は全員消えた。
Người đã tái sinh từ hồi đó là tôi bị cơn buồn ngủ dữ dội tấn công sau bữa ăn tối hôm qua. Tôi đau như thể đầu mình bị vỡ ra. Tôi chẳng nhớ được gì chuyện tối qua, cảm giác như là tôi đã có giấc mơ dài. Sẽ tốt hơn rất nhiều nếu tôi không phải thấy hiện thực trước mắt...
 Ôi trời đất ơi, một người bị đầu độc cà phê, một người bị đóng đinh trên cây rồi một người khác đầu, bị, chặt, phăng, đi, trời đất... Tôi lẩm bẩm chuẩn bị ghế và dây thừng.
 Rốt cuộc thì nếu chết sau cùng, thì chắc chắn phải là đứa đã chết vì cà phê chứ không ai khác.
 Hóa ra mọi chuyện là như vậy sao?
 Mọi chuyện chắc là như vậy rồi.
 Bữa tối của tôi cũng bị bỏ gì đó vào mà.
 Chuyện đó ra sao đã không còn quan trọng nữa, chỉ còn lại mình tôi.
 Tôi đã không còn luyến tiếc gì nữa với cuộc đời đầy rẫy kẻ dối trá này.
Lần này, buộc dây thừng chắc chắn lên trần nhà, tôi đá cái ghế cao đi.
Chính lần này, thân thể tôi không còn rơi xuống đất một lần nào nữa.

Và như vậy, tất cả người thành thật đã biến mất.
#13
空飛ぶ巫女の不思議な毎日
#13
Hằng ngày kỳ lạ của vu nữ bay trên bầu trời
楽園の巫女は、いつもと変わらない平和な夏を送っていた。
ある夏の日、巫女の日記にはこう書かれていた。

8月〇日
 今日遭った出来事といえば、森の廃洋館のある方から歩いてくる美しいブロンドの少女に遭ったこと位ね。その少女をどこかで見たような気がしたけど、私はそんな瑣末な事に頭を使おうとはしないの。その娘はいたずらに舌を出しながらぺこりと頭を下げて、大笑いしながら楽園の出口の方に向かっていったわ。変な娘ね。
 そういえば、あの娘は正直者八人組の唯一の女の子だったわね、そんなことはどうでもいいけど。
 あーあ、今日もまた退屈な一日だったわ...

この楽園「幻想郷」から人間の数が八人ほど減り、七人の遺体は無事妖怪たちに持っていかれた。幻想郷は正直者を永遠に失った。ただの数値の変化だ。
そんなことは、大したニュースでも無い。
Vu nữ của lạc viên sống mùa hè thanh bình vô sự như mọi khi.
Một ngày mùa hè nọ, nhật ký của vu nữ viết như vầy.

Ngày X tháng 8
 Về chuyện đã gặp hôm nay, mình gặp một thiếu nữ đẹp tóc vàng bước ra từ hướng tòa nhà kiểu tây bỏ hoang trong rừng. Hình như đã thấy thiếu nữ đó ở đâu rồi, nhưng mình không dùng cái đầu cho những chuyện lặt vặt như thế đâu. Cô gái đó vừa lè lưỡi tinh nghịch vừa cúi đầu rồi lại cúi đầu, vừa cười lớn vừa hướng về lối ra của lạc viên. Cô gái kỳ cục nhỉ.
 Phải rồi, cô gái kia là con gái duy nhất trong nhóm tám người thành thật mà ta. Mà mấy chuyện như vậy thì sao chẳng được.
 Ò, hôm nay lại là một ngày chán ngắt...

Lạc viên "Ảo Tưởng Hương" này giảm đi cỡ tám con người, thi thể của bảy người được đám yêu quái mang đi một cách bình yên. Ảo Tưởng Hương vĩnh viễn mất đi những người thành thật. Chỉ là sự thay đổi con số mà thôi.
Những chuyện như vầy chẳng phải tin tức gì to tát.
きっと始めましてZUNです。長い間創曲活動をしてきましたが、うっかり音楽CDを出すことになりました。内容はというと、実に時代に逆行していますレトロラブなのです。特にいまの小洒落たダンス系ゲームミュージックではなく、一昔前のストレートなゲームミュージックが好きな方に最適です(狭)あと、全体的に少女チックになっていますので、そういう趣味の方にも聴いてもらいたいです。

これからも、東洋風と西洋風に、アンティークなオリジナル曲を作曲していきたいと思っています。

ちなみに、このCDを聴くとなぜか安心できないものがあります。
それは、道を外れるとモノは安定しないからでしょう。
蓬莱人形は「癒さない系」CDなのかもしれません。首吊るし。


2002.8.11 ZUN(正直村の隠し子、最も高所恐怖症な僕)
Rất rất vui được gặp bạn, tôi là ZUN đây. Đã được thời gian dài hoạt động soạn nhạc, tôi lỡ tay cho ra CD âm nhạc. Nói về nội dung, đây thực sự là sự retro love đi ngược thời đại. Nhất là không phải dòng nhạc game nhảy múa sành điệu ngày nay, mà là dòng nhạc thích hợp nhất cho người yêu thích dòng nhạc game "thẳng" của vài mươi năm trước (theo nghĩa hẹp). Sau cùng, nói chung nội dung mang hơi hướng thiếu nữ, cái thú vị như thế tôi rất mong bạn lắng nghe.

Từ giờ trở đi, tôi định sáng tác những bản nhạc gốc kiểu cổ theo phong cách phương đông lẫn phương tây.

Nhân đây, có người không thấy yên tâm khi nghe CD này vì lý do nào đó.
Đó có lẽ là do, ra khỏi đường lớn thì sự không còn ổn định nữa.
Không biết phải chăng "Hình nhân chốn Bồng Lai" là dòng CD "không chữa lành". Nó có những thứ như treo cổ.


11/8/2002 ZUN (Đứa con rơi của làng thành thật, người sợ độ cao nhất là tôi)


Bản dịch thô chủ yếu dựa vào bản tiếng Nhật, về sau chỉnh sửa có tham khảo bản tiếng Anh và (phát hiện gần đây là) bản tiếng Việt trên wiki, và học được vài điều mới.

Nhảm nhí về giả thuyết nào đó:
by gigajet
on 4/11/2022, 12:17 am
 
Search in: Truyện Dịch
Chủ đề: Dolls in Pseudo Paradise (Zun)
Trả lời: 13
Xem: 6556

[Touhou x Corpse Party] Hishou no Yume ~ A Dream from a Dark, Distance Past

Track #01: Youma Yakou


“Anh đến trễ mười phút rồi đấy, Ivan.”

“Xin lỗi, xin lỗi, tôi vẫn chưa mấy quen giao thông nơi đây.
Cô đã chuẩn bị hết chưa?”

“Sẵn sàng rồi, còn anh?”

“Cũng thế.
Vậy hôm nay, chúng ta sẽ thị trấn Tenjin chứ?”

Tôi là Usami Sumireko, một nhà ngoại cảm, một nữ sinh trung học và là chủ tịch đầu tiên của Hội Phong Ấn ở thế giới hiện đại.

Đúng đấy, Hội Phong Ấn là một câu lạc bộ chuyên truy tìm những vết tích huyền bí trong thế giới hiện tại, dù mục đích ban đầu của tôi là tạo một vẻ lập dị cho bản thân, để mọi người xung quanh tránh xa, và không chõ mũi vào chuyện tôi làm.

Dù sao thì, ở cái thế giới này, còn mấy ai tin vào các câu chuyện huyễn tưởng cơ chứ.

Người đi cùng tôi là một cựu giảng viên thuộc chuyên ngành phân tâm học. Anh ta sống ở Moskva, nhưng sau khi nghe tin một người bạn của anh mất tích, anh đã thôi việc và bay sang đây tìm hiểu. Hiện tại thì anh trở thành giảng viên thỉnh giảng cho một trường đại học thuộc tập đoàn Perfect Life Promotions. Tôi không biết vì sao anh ta được nhận, nhưng hình như anh có quen biết ai đó trong đấy.

Nhưng, điều đặc biệt nhất của anh, chính là một năng lực tiềm ẩn trong người, cũng như tôi vậy. Một năng lực bị nguyền rủa, theo lời anh ta, từ những trải nghiệm với thế giới siêu linh trong quá khứ.

Dù sao, cũng đang trong tuần lễ vàng, nên tôi tranh thủ đi chơi xa một chuyến. Một chuyến đi về một thị trấn hẻo lánh mà theo Ivan, đó là khởi nguồn của mọi biến động thăng trầm trong cuộc đời đầy máu và nước mắt của anh.

Và về tiền nong thì... tập đoàn Perfect Life Promotions tài trợ cho toàn bộ chuyến đi này. Thế quái nào mà anh ta có thể thuyết phục được cái tập đoàn lớn đó chi tiền cho cả hai chúng tôi chứ. Hỏi thật đấy, anh là ai vậy Ivan, vì sao một tập đoàn to lớn như thế lại sẵn sàng tài trợ mọi thứ vì anh chứ?

“Xe đến rồi kìa, Sumireko.
Để tôi phụ khiêng hành lý cho.”

Giọng nói rắn rỏi, đặc chất Nga ấy cắt dòng suy nghĩ của tôi, và đưa tôi vê hiện tại. Tôi mỉm cười, đoạn đưa cho anh chiếc ba-lô tôi đeo trên lưng, trước khi

“Cảm ơn anh nhiều.”

Đón chúng tôi là một chiếc xe sang trọng. Người tài xế cùng anh phụ tôi khiêng đống hành lý lỉnh kỉnh lên xe, và cùng nhau bước vào. Bên trong xe khá tiện nghi, ghế ngồi êm ái, điều hoà mát mẻ, cùng với mùi hương êm dịu. Ivan à, anh là ai mà lại có thể thuyết phục một tập đoàn lớn tài trợ cả hai với đầy đủ tiện nghi thế?

Nhìn sang Ivan, anh ta đang cầm trong tay hai mảnh của một viên đá anh gọi là “Viên đá mãi mãi về sau”, cùng một bức ảnh nhỏ in hình ba người thanh niên, hai nam, một nữ. Nét mặt của anh in hằn một nỗi đau khổ, dù anh đang gồng mình chịu đựng những dòng cảm xúc trái ngược trong người. Từ khoé mắt, tôi có thể thấy một giọt nước mắt đang lăn dọc theo gò má.

Chiếc xe từ từ lăn bánh, đưa chúng tôi đến sân bay. Từ đấy, chúng tôi sẽ bay đến Kanagawa, nơi thị trấn Tenjin toạ lạc.

by Akari no Kokoro
on 2/9/2016, 9:17 pm
 
Search in: Fan Fiction
Chủ đề: [Touhou x Corpse Party] Hishou no Yume ~ A Dream from a Dark, Distance Past
Trả lời: 2
Xem: 1593

[Truyện ngắn] Michi no Hana, Michi no Tabi

Michi no Hana, Michi no Tabi


Track #01: Michi no Hana, Michi no Tabi


Chuyến tàu Hiroshige đi về phương Tây, mang theo hai người thiếu nữ. Cũng như ngày trước, chuyến tàu chạy băng băng, êm ả.

Vẫn phong cảnh huyền ảo, vẫn phong cảnh hùng vĩ của núi Phú Sỹ dưới ánh sáng dịu hiền của vầng trăng tròn trên trời cao. Từng tia sáng màu bạc êm dịu rọi xuyên qua ô cửa sổ trong suốt, rọi lên toa tàu vắng vẻ. Ngoài kia, một phong cảnh huyền ảo có thể làm bao nhiêu hoạ sỹ, nhà thơ rơi lệ. Nhưng, đối với những cô gái đằng kia, đó chỉ là những khung cảnh giả tạo trên màn ảnh Kaleido. Họ lơ đãng nhìn cái “phong cảnh” bạt ngàn, oai nghiêm ấy, trên gương mặt ánh lên một nỗi buồn man mác.

Một trận động đất, cùng một cơn sóng thần vừa đánh vào Iwate, Miyagi và Fukushima. Một thảm hoạ kép, theo ước tính, đã cướp đi sinh mạng của hơn mười nghìn người, thêm hơn ba nghìn người bị thương và ít nhất một nghìn người mất tích. Các lực lượng cứu hộ cùng quân đội được huy động đến giải cứu người bị nạn và tìm kiếm người mất tích. Một thảm hoạ nặng nề như ngày trước. Chính phủ quyết định để quốc tang tưởng niệm những sinh linh xấu số gặp nạn trong vụ thảm hoạ khủng khiếp này.

Chuyến tàu đêm nay thật tĩnh lặng, tĩnh lặng đến mức ngột ngạt. Tôi thích đi những chuyến tàu đêm như thế, nó mang lại một cảm giác yên tĩnh, thư thái. Nhưng vào lúc này, vạn vật xung quanh im lặng như tờ, chỉ còn tiếng động cơ lạch tạch từ toa kéo. Khung cảnh kia dường như cũng trở nên u ám rất nhiều lần, cứ như có một tấm vải liệm bao trùm lên tất cả. Tôi ngả người ra ghế, cố gắng xua tan những dòng cảm xúc lẫn lộn cuồn cuộn trong lòng.

Dường như, trên màn ảnh Kaleido kia, tôi nhìn thấy những đoá hoa kiri, những đoá hoa miyagino hagi và những đoá hoa nemoto shakunage bay nhẹ nhàng ngược chiều con tàu. Chúng mang một vẻ đẹp lạ lùng, một vẻ đẹp tôi không thể tả. Chúng bay trong gió, bay nhẹ nhàng, thư thái. Cứ như một kiếp người, mãi lênh đênh, mãi phiêu bạt, nhưng lại tươi thắm, nở rộ.

“Iro ha nihoheto. Chirinuru wo.”

Những đoá hoa ngoài kia, chúng trông thật bí ẩn. Chúng bay nhẹ nhàng trong gió, làm chuyến đi dài năm mươi ba phút này cứ như một hành trình mê hoặc.

Track #02: Muken no Kane ~ Infinite Nightmare


“Renko này, tớ cứ tự hỏi, rằng những người kia sau khi chết, họ sẽ đi về đâu?”

“Sao cậu lại hỏi tớ thế chứ, Merry?”

“Tớ cũng chẳng biết nữa, tự nhiên nó ập lên đầu tớ.
Cái hồi tớ bị con chimera tấn công ở trên Torifune, dù lần đó đúng là tớ cận kề cái chết, nhưng tớ chưa hề suy nghĩ đến nó.
Nhưng lần này, không hiểu sao nó cứ lởn vởn trong đầu tớ.”

“Về câu hỏi ban nãy, thật sự tớ không trả lời được.
Dù bây giờ con người đi lên mặt trăng dễ dàng, cùng với những bước đột phá khác nhau trong khoa học, chưa ai có thể lý giải được câu hỏi đó.
Nhưng, tớ đoán là chúng ta sẽ gặp lại người thân đã khuất của mình, và trở về trần gian trong lễ Bon.
Và rồi trong ngày lễ Higan, con cháu mình đến Minh Giới để thăm chúng ta.”

“Á á, cái này nghe quen quen.
Hồi trước cậu bịa cái chuyện Higan để lừa tớ, cũng trên cái con tàu này đúng không?”

“Ai ai da, đau tớ, Merry.
Mà nhắc mới nhớ, Minh Giới là nơi đầu tiên chúng ta tìm kiếm, phải không?
Cũng đã lâu rồi, nhưng đôi khi tớ cứ tưởng nó như ngày hôm qua vậy.”

“Rồi sau đó là cái lần tớ tình cờ đến một toà lâu đài đỏ rực và một toà dinh thự trong khu rừng tre bạt ngàn.
Tớ còn nhớ là tớ có mấy mẩu bánh quy từ toà lâu đài sắc đỏ và mấy đọt măng tre nữa cơ mà.
Cậu còn bảo tớ là cái đống măng đó hết là măng rồi, nó đã quá lớn và quá cứng để ăn, còn mấy đọt măng non nằm dưới đất lẩn trốn khi chúng còn mềm và ngon lành.”

“Và lúc cậu bị con chimera tấn công.
Sau đó phải điều trị một căn bệnh lạ do virus gây ra.
Ôi, mấy cái ngày đó đối với tớ cứ như địa ngục, nên khi nghe tin cậu xuất viện là tớ muốn bay thẳng đến rước cậu về.”

“Chúng ta trải qua bao nhiêu chuyện trong cuộc đời này.
Nhưng dù khó khăn cỡ nào, chúng ta cũng vượt qua.
Mà, đêm qua tớ mơ thấy một giấc mơ lạ lắm, cậu muốn nghe không?”

Ở phía đuôi tàu, hai cô gái kia cất tiếng nói, phá tan cái bầu không khí ngột ngạt lúc nãy. Một cô gái với mái tóc nâu, trong bộ áo trắng bên trong một chiếc áo choàng đen nho nhỏ cùng với chiếc váy đen và chiếc mũ đen. Cô gái còn lại trong bộ đầm tím với đoạn dây đỏ được thắt nơ ở cổ, cùng một chiếc mũ màu trắng. Xét theo cách trò chuyện, dường như họ khá thân thiết với nhau. Dường như họ cùng nhau ôn lại những kỷ niệm xưa, và cùng cười khúc khích.

Track #03: Ashita hare no hi, ke no kinou


Cuộc trò chuyện kéo dài một ít lâu, cho đến khi màn hình Kaleido quay về một màu đen cùng những dòng tên những nhà sản xuất chạy dọc theo màn ảnh.

Chuyến tàu chạy chậm dần, chậm dần, rồi dừng hẳn. Lại năm mươi ba phút trôi qua. Tôi cầm lấy chiếc va li của mình, chậm chậm bước ra cửa.

Hai cô gái ban nãy vừa bước dọc nhà ga, tiếp tục ôn lại với nhau những kỷ niệm ngày trước. Họ kể cho nhau nghe những câu chuyện ly kỳ mà chúng ta luôn cho là viễn vông. Nhưng vì bất kỳ lý do nào, đối với tôi, chúng trông thật đến thế.

Cũng như lời nói của cô gái tóc nâu, thế giới này còn vô vàn những điều kỳ lạ mà những nhà khoa học danh giá nhất chưa giải thích được.

Nhưng đối với tôi, câu chuyện của họ như những giấc mơ tôi đã lãng quên từ lâu, những giấc mơ chìm đắm trong dòng đời xô bồ, giục giã này.

Nhưng dù bất kỳ những gì xảy ra, hai cô gái ấy đều vượt qua. Để hướng đến một ngày mới tươi sáng.

Có lẽ rằng, ngày mai là ngày đẹp trời, hôm qua thì không.

Bóng hình cả hai cô gái bước chầm chậm lên chiếc thang, rời khỏi ga Yu-Kyoto, vẫn tiếp tục những câu chuyện huyễn tưởng ấy. Giọng nói của họ dần khuất hẳn từ phương xa.

Lời kết


Chào mọi người, Akari no Kokoro đây.

Đây là một truyện ngắn (nếu không nói là cực kỳ ngắn) mình viết cho album số 5.5 của ZUN, “Michi no Hana, Michi no Tabi”, mình cố gắng viết theo kiểu viết của ZUN trong album Retrospective 53 Minutes, nhưng vì đây là lần đầu tiên, nên chắc hẳn không tranh khỏi sai sót.

Truyện này xảy ra một khoảng thời gian ngắn sau Dateless Bar “Old Adam”, với bối cảnh là một thảm hoạ kép đánh vào Touhoku. Nguyên nhân vì sao à? Album này, xét theo nhiều phương diện, có thể nói là một lời cầu chúc của ZUN đến những nạn nhân của thảm hoạ kép xảy ra năm 2011.

Trên bìa dĩa nhạc, ZUN vẽ Maribel và Renko hạ mũ xuống trước ngực, một tư thế thể hiện sự tôn trọng của một người đến với người đã khuất. Cả hai cười, nhưng nụ cười đó hình như có phần gượng gạo. Ngoài ra, ba đoá hoa trên bìa dĩa là biểu tượng của Iwate, Miyagi, và Fukushima, ba vùng đất hứng chịu thiên tai.

Xét riêng về tên những bản nhạc thì, hai bản nhạc thứ hai và thứ ba chắc đã diễn tả mọi thứ. Bản nhạc thứ hai có thể nói là thảm cảnh của Touhoku như một cơn ác mộng không hồi kết thúc, đặc biệt là nên nhớ, sau thảm hoạ kép thì vùng Fukushima hứng chịu thêm thảm hoạ hạt nhân, nên có thể nói cơn ác mộng của những người bị nạn chưa vẫn còn tiếp diễn. Bản nhạc thứ ba, có thể nói đó là một lời động viên cho những người bị nạn, nhắn nhủ họ hãy tiếp tục sống và hướng đến ngày mai.

Tuy vậy, bản nhạc thứ nhất, Michi no Hana, Michi no Tabi, mình vẫn không thể cắt nghĩa rõ ràng được. Xét về giai điệu, nó mang một cái cảm giác u buồn. Đoá hoa bí ẩn, hành trình mê hoặc, đối với mình, nó ám chỉ cái chết. Nhưng vì sao à? Thật sự thì... mình không biết.

Quay lại câu truyện, như đã nói ở trên, mình sử dụng văn phong của ZUN trong album Retrospective 53 Minutes. Ở Retrospective 53 Minutes, Maribel và Renko đi chuyế Hiroshige từ Kyoto đến Tokyo, thì ở đây, mình để họ đi ngược lại. Nhân vật “tôi” ở đây chỉ là một hành khách đi cùng toa tàu, không hơn, không kém. Một cuộc trò chuyện tình cờ được một người khách nghe thấy, không tiếp tục diễn biến truyện như Retrospective 53 Minutes. Mình thật sự muốn viết thêm cho câu truyện dài ra tí, nhưng vì trong album chỉ có ba bản nhạc nên đành vậy.

Nhân tiện, có một nguyên nhân khiến mình muốn thử sức với văn phong này là vì mình tình cờ đọc được hai truyện ngắn của Asa Turney, viết theo lối ZUN.

Dù sao thì, cảm ơn mọi người đã đọc truyện của mình.

GensokyoVN: Akari no Kokoro (vẫn muốn thưởng rượu ngắm hoa dưới vầng trăng sáng)
by Akari no Kokoro
on 31/8/2016, 11:20 am
 
Search in: Fan Fiction
Chủ đề: [Truyện ngắn] Michi no Hana, Michi no Tabi
Trả lời: 17
Xem: 2647

[C85][スタジオネネム] 東方任天音 3 輝 -kirari-

東方任天音 3 輝 -kirari-

Topics tagged under 01 on GensokyoVN Kirari

Tracklist

Spoiler:

Information
Japanese Title : 東方任天音 3 輝 -kirari-
Publisher : スタジオネネム
Official Website : http://nintenon3.studionenem.net/
Release Date : 30/12/2013 (Comiket 85)
File Type : MP3
Download
Spoiler:
by sawsore
on 25/3/2016, 5:28 pm
 
Search in: Lossy
Chủ đề: [C85][スタジオネネム] 東方任天音 3 輝 -kirari-
Trả lời: 0
Xem: 1738

Dolls in Pseudo Paradise (Zun)

DietCrow đã viết:
Part 1:

Dolls In Pseudo Paradise
Part 2
#06: Enigmatic Doll
Khi chúng tôi tỉnh dậy, năm người chúng tôi thấy mình đang ở trong bóng tối. Theo như một trong số chúng, chúng tôi đã bị bắt bởi một tên hề bí ẩn. Bốn người khác chuẩn bị một kế hoạch trốn thoát một cách trẻ con. Là người thông thái nhất trong nhóm, tôi biết rằng chúng tôi không nên thử, nhưng tôi thấy rằng tôi không thể nói gì. Bốn người ấy chuẩn bị kế hoạch như tôi tưởng, nhưng ngược lại với những gì tôi nghĩ họ đã thành công. Sau khi đó, tôi không còn có thể trốn thoát. Tôi giết thời gian một mình trong bóng tối không bao giờ chấm dứt và sớm nhận ra rằng tên hề là một trong số chúng tôi, nhưng lúc tôi lập tức nhận ra có sự hiện diện đằng sau tôi, tôi đã bỏ cuộc. Có thứ gì đó nóng đâm vào sau lưng tôi.
#07: Circus Reverie
Kế hoạch trốn thoát của chúng tôi đã thành công lớn. Chúng tôi nghĩ rằng chúng tôi thông minh sửng sốt, và quyết định quay lại ở nơi mới của chúng tôi trong thiên đường này. Chưa bao giờ có một sự ngờ vực khác với những người khác trong nhóm chúng tôi. Tất cả chúng tôi là những người trung thực. Tất cả chúng tôi đều rất tốt với nhau...
#08: Forest of Dolls
Thiên đường này đã dựng lên một ngôi nhà hoàn hảo cho chúng tôi. Một căn nhà cũ kĩ, phong cách châu âu được xây sâu trong rừng vui vẻ phục vụ chúng tôi, và chúng tôi chỉ mới đi một nửa nó. Nhóm những người trung thực chúng tôi đã giảm còn nửa sức vào một lúc nào đó.
#09: Witch of Love Potion
Vào buổi chiều, chúng tôi có một bữa trà thường xuyên. Và mỗi ngày chúng tôi lại có cà phê đắng, nhưng có vẻ hôm nay nó ngọt hơn. Có thể tại vì nó là một vị thuốc tình yêu... tôi, người trưởng thành nhất nhóm, đã bắt đầu yêu một tên hề xinh đẹp, và bắt đầu ngủ trong một trạng thái vui sướng hạnh phúc. Sau khi đó, chỉ còn 3 người trung thực còn lại.
#10: Reincarnation
Tôi thấy bạn tôi, người đã rất chắc chắn bị tẩm độc. Không có thể nào đây là một sự tự sát. Sau những việc đó, tôi lấy đúng cà phê và đưa cho trong phòng mọi người. Tôi không kể với hai người kia về cái chết của anh ấy. Là người cảnh giác nhất nhóm, tôi không bao giờ ăn hoặc uống những gì mà tôi không làm cho tôi. tôi tuyệt vọng cố gắng thức đến khi cả hai người bọn họ đều ngủ. Chúng tôi ngủ trong những căn phòng riêng và khóa cửa lại. Vâng, tôi tin đặc biệt đó là một trong hai người bọn họ. Âm thanh của gai bị đập vào cây vang lên gần đó. Chỉ là ai trong họ đã làm việc đó? Mặt tôi nhăn đi trong sự sợ hãi khốn cùng trong bóng tối. Tay và chân của tôi co lại trong đau đớn cùng lúc với âm thanh. Cứ như có vẻ là tôi đã bị đóng đinh hay gì đó. Tôi nghĩ tôi nên nói ra bình thường, nhưng khi tôi nhận ra gì đó. Đúng vậy, tôi nhận ra là tôi bị đóng đinh trên cây, và không thể di chuyển. Chỉ là ai trong số người đó đã làm việc này với tôi? Sau đó, cái đinh cuối cùng đóng vào trán tôi. Lúc đó, tôi thấy khuôn mặt mà tôi dự kiến sẽ thấy. Tất cả ánh sáng đã biến mất, và không có thời gian cho tôi để khóc ra.


by DietCrow
on 31/10/2015, 1:32 pm
 
Search in: Truyện Dịch
Chủ đề: Dolls in Pseudo Paradise (Zun)
Trả lời: 13
Xem: 6556

Dolls in Pseudo Paradise (Zun)

DietCrow đã viết:
Giới Thiệu:

Dolls In Pseudo Paradise

Part 1
Làng của những người trung thực chúng tôi bao gồm chỉ 8 người.
Tất cả chúng tôi đều dọn di và sống vào phần núi phía đông. 2 năm một cuộc sống hằng ngày trung thực chán trôi qua chúng tôi.
Một ngày, một người trong chúng tôi tìm được một cái hố dưới cây anh đào.
Đúng vậy, đó là ngày mà chúng tôi lạc trong thiên đường.

#01: Legend Of Hourai
Là người tò mò nhất trong nhóm, tôi mau chóng vào sâu trong rừng. Ở đây, tôi dừng lại khi thấy một tên hề bí ẩn, mà có vẻ như rất vui vẻ đưa cho tôi một nhánh của Hourai. Lúc mà tôi nhận lấy nó, nó như có vẻ đầu của tôi đã lìa khỏi cơ thể. Tôi không thể cử động lẫn tạo tiếng động, nên tôi không còn có thể thấy những người khác lại nữa. Sau khi đó, chỉ còn 7 người trung thực còn lại.
#02: Dichromatic Lotus Butterfly ~ Red and White
Vào buổi sáng, tôi có thế thấy một miếu thiếu nữ trong đỏ và trắng nhảy trên một hồ. Là người dậy sớm nhất trong nhóm, tôi thỏa thích lâu với một trong những điệu nhảy mãnh mẽ nhất. Cuối cùng, trời bắt đầu mưa, và lúc tôi bắt đầu lấy lại cảm giác, thiếu nữ ấy đã biến mất.
#03: Lovely Mound of Cherry Blossoms ~ Japanese Flower
Tôi không nhận ra lúc trời tạnh mưa. Thiếu nữ ấy đã bị ướt hoàn toàn, và có vẻ như cô ấy tan trong cơn mưa. Và khi tôi nhìn cô ấy, cơn mưa trở thành một cơn bão khủng khiếp, và tôi, người đẹp nhất trong nhóm, đã bị giam giữ bởi tên hề. Tôi biến mất trong cơn bão và tôi không thể quay trở lại với mọi người được nữa. Sau khi đó, chỉ còn 6 người trung thực còn lại.
#04: Shanghai Alice of Meiji 17
Buổi tối hôm đó, sáu người ấy mở tiệc trong một phong cách nước ngoài. Tôi, người nhỏ tuổi nhất, không thể chịu nổi cồn và khói thuốc phiện, nên tôi cảm thấy nó chán một cách tệ hại. Tôi bí mật trốn khỏi bữa tiệc, nhưng trong đêm tối tôi bị bắt bởi một tên hề nham hiểm. Tôi lập tức bị chặt đầu. Tôi sẽ không bao giờ có thể chán nữa. Sau khi đó, chỉ còn 5 người trung thực còn lại.
#05: Strange Oriental Discourse
Tôi chạy đến khi tôi không thể thở được nữa. Là người nhát nhất trong nhóm, tôi cảm thấy sợ hãi về thiên đường này. Đúng như dự kiến, cho dù tôi chạy bao nhiêu, tôi cũng không tìm thấy đường về nhà. Những người tôi quan tâm sắp trở nên biến mất, và tôi nghĩ rằng tôi không còn lí do để sống, trong cơn trầm cảm tôi quăng sợi dây qua cành cây và tự treo cổ mình. ... Nhưng bằng cách nào đó, tôi vẫn còn ý thức. Có phải vì cái dây quá yếu... ? tôi, người nhát nhất nhóm, đã được tái sinh. Tôi không còn gì để mất , nên tại sao tôi không thử làm người chỉ thêm một lần nữa ?
by DietCrow
on 31/10/2015, 12:00 am
 
Search in: Truyện Dịch
Chủ đề: Dolls in Pseudo Paradise (Zun)
Trả lời: 13
Xem: 6556

Về Đầu Trang

Chuyển đến