Latest topics
13/4/2024, 11:13 pm
by
Chinhphuong
25/3/2024, 3:24 am
by
Amaori Kino
30/12/2023, 10:13 am
by
Akari no Kokoro
6/11/2023, 9:44 am
by
Akari no Kokoro
5/8/2023, 5:32 pm
by
Akari no Kokoro
28/4/2023, 8:01 pm
by
rlaghdtn1998
4/11/2022, 12:17 am
by
gigajet
14/8/2022, 3:28 pm
by
Akari no Kokoro
12/7/2022, 10:21 am
by
RedTheHalf-Demon
13/5/2022, 4:52 pm
by
Getsuga Bankai Tenshou
1/2/2022, 12:00 am
by
Akari no Kokoro
19/12/2021, 1:13 am
by
Akari no Kokoro
15/12/2021, 8:28 am
by
sucirpa
15/11/2021, 12:34 am
by
feint101
1/11/2021, 4:00 pm
by
Akari no Kokoro
30/10/2021, 9:31 am
by
Akari no Kokoro
12/10/2021, 1:06 am
by
Getsuga Bankai Tenshou
8/10/2021, 1:14 am
by
forestofsecrets
18/9/2021, 6:32 pm
by
caytretramdot
1/9/2021, 5:56 pm
by
kirito-123
16/8/2021, 11:56 pm
by
Hisurin Rain
15/8/2021, 1:18 am
by
cỉno
9/8/2021, 10:39 pm
by
RedTheHalf-Demon
24/7/2021, 9:51 pm
by
Katsuragi Rin
9/7/2021, 11:27 am
by
P2772
2/7/2021, 8:54 am
by
worstapple
1/7/2021, 11:37 am
by
Yuri Masumi
24/6/2021, 7:03 pm
by
corecombat
22/6/2021, 11:38 pm
by
diaoyezong
18/6/2021, 6:55 pm
by
caytretramdot
The Adventure In The Mystery Hole
- Waifu
hoivn1003
Member - Waifu Order : Waifu,b1-4-999. :
Online Offline Posts : 89Power : 595Faith : 247Ngày tham gia : 04/05/2017Địa điểm : Eientei
The Adventure In The Mystery Hole
The Adventure In The Mystery Hole
- Chap 1:
- Từ phía sâu trong khu rừng tre lạc lối, tại Vĩnh Viễn Đình
"Thưa chủ nhân Reisen đã có mặt, người gọi gì con ạ" Reisen
"Reisen đấy à ta cần ngươi đưa danh sách công việc này cho Tewi và đảm bảo nó hoàn thành" Eirin đưa cho Reisen một mẩu giấy
"Đã rõ" Reisen cầm lấy tờ giấy và bắt đâu đi luôn
Reisen tìm trong rừng tre lạc lối nhưng không thấy Tewi đâu cả
"Tìm cả cái rừng này chắc đến mai quá"
"Chết tiệt cô ta có thể ở đâu được nhỉ" Reisen lẩm bẩm
Trong lúc vừa đi vừa nghĩ, thì bớt chợt cô nhìn thấy Tewi đứng trên cầu thản nhiên ăn carrot
"Tewi" Tiếng gọi thất thanh của Reisen khiến cho Tewi quay đầu lại
"Có chuyện gì sao Reisen"
"Tất nhiên là có chứ, chủ nhân giao việc cho cô này hãy làm nhanh đi"
"Không muốn"
"Hả cái gì cơ"
"Tôi bảo là không muốn, bữa nay tôi không có hứng làm việc"
"Không muốn cũng phải làm, nhiệm vụ của tôi là ép cho cô phải làm việc"
"Không làm đấy" nói xong Tewi chạy thẳng đi
"Đứng lại con thỏ kia" Reisen hốc tốc đuổi theo
Tewi tiếp tục chạy thẳng, Reisen đuổi phía sau bọn họ chạy vòng quanh rừng tre lạc lối
"Tewi tôi không có thời gian để chơi đùa với cô, đi làm việc đi"
"Lêu lêu bắt được tôi đi rồi hẵng nói"
Reisen tăng tốc
"Cứ đà này mình sẽ bắt được cô ta"
Reisen dương tay ra chuẩn bị tóm lấy Tewi
"Á" Reisen rớt xuống cái hố ở giữa đường
"Hí hí bỏ cuộc đi là vừa"
"Không đời nào, chủ nhân đã rất tin tưởng giao công việc này cho tôi" Reisen co chân vào lấy đà và bật nhảy ra khỏi chiếc hố
"Ối" Tewi lại tiếp tục bỏ chạy
Reisen có vẻ tốc độ còn nhanh hơn trước
"Chết tiệt cứ thế này cô ta sẽ đuổi kịp mình mất"
"À kia rồi ngã rẽ, mình sẽ cắt đuôi cô ta"
Tewi chạy thẳng tới ngã rẽ và đường bên phải có một chiếc hố nhìn khá là sâu
"Đến rồi" Tewi chạy sang bên phải
"Đừng hòng thoát" Reisen giơ tay ra chuẩn bị tóm lấy Tewi nhưng nhanh như sóc cô chui nhảy ngay vào chiếc hố cạnh đó
"Lêu lêu còn lâu mới bắt được tôi" Tewi rơi xuống chiếc hố
"TEWI!" Reisen nhảy xuống theo
"Chờ tí mình không có nhớ là mình đào chiếc hố này" Tewi giờ mới nhận ra rằng đây không phải là chiếc hố do mình đào, cô cứ tiếp tục rơi tới tận 5 phút cô mới thấy có ánh sáng phía dưới khi chạm đất Tewi rơi ngay vào đống lá, cô đứng dậy
"Đây là đâu nhỉ"
Trước mặt cô là một chiếc hang đầy đá quý với ánh sáng chói lóa của từng viên đá khiến cho chiếc hang nhìn như một chiếc cung điện hoàng gia. Lúc cô vẫn còn đang tò mò về những thứ xung quanh hang
"Á!!!!!!!!!" Reisen rơi từ trên cao xuống nhưng không đáp vào được tán lá *bốp* cô rơi thẳng xuống đất
"Này không sao chứ" Tewi ngó về phía Reisen
"Cô nhìn thế này mà bảo không sao được à" Reisen ngửng đầu lên
"Reisen nhìn xem nơi này này, nó thật đẹp phải không"
"Ừ thì có đẹp và tại sao trong rừng tre lạc lối lại có chiếc lỗ dẫn tới một cái hang này nhỉ"
"Tôi không biết nhưng chúng ta nên khám phá nơi này đi"
"Không được chúng ta sẽ quay trở lại phía trên và báo cáo cho chủ nhân biết về chiếc lỗ này" Reisen tóm lấy cổ áo Tewi và
"Chớ tí"
"Có chuyện gì sao Reisen"
"Tôi không bay lên được" Reisen hốt hoảng
"Bỏ tôi ra xem nào" Tewi vùng vẫy và rơi ra khỏi tay Reisen
Tewi cố gắng bay lên nhưng cũng không thành công
"Có chuyện gì thế này"
"Thôi đành đi vào bên trong kia để tìm đường lên thôi"
"Cô nghĩ gì vậy Tewi hãy nhìn đi nơi này chúng ta còn chưa đến bao giờ, cô đã ở đây suốt 1300 năm và hiểu biết về ngôi rừng này hơn bao ai hết nhưng cô cũng chưa từng nhìn thấy nơi này chẳng phái nó quá kì lạ sao và chúng ta còn chưa biết được rằng sâu bên trong kia sẽ có những nguy hiểm gì trước mắt cả"
Tewi nhìn vào Reisen và chỉ vào đường mà họ rơi vào
"Vậy cô định ngồi ở đây chờ người đến cứu chúng ta sao"
"Không tôi"
"Đến khả năng may mắn của tôi khá cao tôi còn không chắc sẽ có ai đó đến đây giúp chúng ta"
"Vậy cô có định đi hay không Reisen" Tewi quay lại nhìn về phía Reisen
"Cô nói đúng" Reisen đứng dậy tiến tới chỗ Tewi
"Reisen ban nãy ngắm nhìn nơi này tôi có thấy một con đường phía trước, nó có thể là đường ra"
"Vậy chúng ta còn chờ gì, đi nào"
Reisen và Tewi tiến tới con đường phía trước, bao quanh họ là những thứ đá thắp sáng như những ánh đèn chiếu ở cung điện hoàng gia chào đón họ vào
"Khi nào lên trên cô phải hoàn thành công việc đấy, chỉ vì lười biếng mà cô đã là cho chúng ta rơi vào tình huống này đó"
"Rồi rồi"
"Chờ đã" Reisen giơ tay ra chặn Tewi lại
"Có chuyện gì sao"
"Đứng im, tôi cảm nhận được sát khí ở phía trước"
"Lo gì, chắc cũng chỉ mấy con yêu quái yếu ớt nào thôi" Tewi nói xong chạy lên phía trước
"Này chờ đã" Reisen đuổi theo Tewi
"Mấy con yêu quái này cô và tôi cũng đủ để hạ"
Đang chạy thì thấy bỗng nhiên dừng lại
"Tewi cô ổn chứ ?"
Nhưng không có tiếng đáp lại, Reisen tiến lại gần Tewi và chạm vào vai cô
"Này cô không sao chứ"
"Reisen thứ đằng trước là cái gì"
Lúc này cô mới ngước lên nhìn, một hình thù của một con sói đang với bộ lông đen xì và hàm răng như một chiếc hàm cá mập với đôi mắt đỏ ngầu như máu, kết hợp với màu đen như một con mắt của quỷ đã bị phong ấn hàng nghìn lần dường như nó đang ăn thịt một con gì đó và vẫn chưa nhận thấy sự hiện diện của Tewi và Reisen
"Cái quái gì vậy" Reisen toát mồ hôi không tin vào mắt mình
"Tôi sợ" Tewi bám lấy áo Reisen
"Sẽ ổn thôi, chúng ta hãy nhẹ nhàng đi vòng qua nó nhé Tewi"
Tewi *Lắc đầu*
"Không sao đâu tôi sẽ bảo vệ cô mà, cứ bám sát tôi nhé"
Reisen và Tewi nhẹ nhàng bước chân chầm chậm vòng qua còn thú, những giọt mồ hôi chảy đầy trên má. Sự căng thẳng lên tới cực độ như đang nhìn thấy một cái chết chỉ cách có vài bước, Tewi vẫn tiếp tục bám vào áo Reisen và đi vòng qua nó với đôi mắt nhắm tịt như không muốn mở ra nữa. Khi đã đi ra xa khỏi con thú Reisen thở một hơi rất dài như một cuộc chạy maratong nhưng nó không giống như vậy, đây là một cuộc đua của sự căng thẳng
"Được rồi Tewi cô có thể mở mắt ra được rồi"
Tewi từ từ mở mắt ra
"Chúng ta đi qua nó rồi sao"
"Ừ và Tewi cô có thể bỏ tay ra khỏi áo tôi được rồi"
"Reisen hãy cho tôi bám thêm một lúc nữa được không"
"À ừ cũng được"
"Trời mình chưa từng nghĩ Tewi nhút nhát như vậy" Reisen nhìn vào khuôn mặt Tewi đang sợ hãi như vừa nhìn thấy thứ đáng sợ hơn cả cái chết
Đi được một hồi Tewi bỏ tay ra khỏi áo tôi
"Được rồi giờ tôi có thể tự đi được rồi"
Và dường như Tewi của ngày nào đã quay trở lại với tôi
"Cuối cùng cô cũng đã trở lại bình thường, từ nãy đến giờ tôi mệt chết"
"Xin lỗi, khi nào lên trên tôi sẽ chăm chỉ làm việc để cảm ơn cô" Tewi nở một nụ cười với tôi
"Thế thì vui quá, nhưng khi rời khỏi chiếc hố này chúng ta cần phải báo cho chủ nhân biết về những điều ở đây để còn giải quyết, nơi đây toàn có những con quái vật như thế kia chắc chắn nếu ai rơi vào đây sẽ có khả năng thiệt mạng rất cao, ngay cả khi chúng ta vừa thoát được con quái vật kìa thì cũng là nhờ may mắn thôi chứ nếu bắt buộc phải chiến đấu với nó thì ta sẽ có khả năng thua rất cao"
"Cô nên cảm ơn tôi nữa vì may mắn của tôi mà, hì hì" Tewi lại tiến lên phía trước cùng với nụ cười đấy
Đôi mắt đỏ thẫm của con quái vật đấy thật sự đã làm tôi sợ hãi đến đột cùng, nếu có thể nói đôi mắt đó nó còn đỏ hơn cả khi tôi dùng Lunatic Eye cùng với một thứ sát khí như muốn nuốt chọn người nhìn thấy nó vậy nhưng vì nếu tôi không cố gắng dũng cảm thì sẽ không thể thoát khỏi nó.
"Reisen nhìn này" Tewi chạy ra cầm vào tay tôi và chỉ về phía trước, có một luồng sáng ở con đường phía trước, có thể nó là lối ra. Khi chúng tôi bước vào tuy nó không phải là lối ra nhưng mà xung quanh đó là những bụi cây với những bông hoa màu hường và xanh mọc trên đó cùng với phía dưới là nước bao quanh chiếc hang đó
"Reisen nước mát lắm xuông đây lội đi" Tewi nhảy xuống vũng nước bên trong chiếc hang
Sau khi trải qua một chuyện kinh khủng đến nỗi khuôn mặt cô đã biến đổi vậy mà giờ đây nó đã lại vui trở lại, thật khó tin nhưng nó là thật và nó cũng tốt hơn khi phải nhìn thấy khung mặt sợ hãi đó của Tewi
"Tôi xuống đây, cẩn thận nhé nó có thể có cái bẫy nào đấy"
Sau khi ngắm nhìn những bông hoa và nghịch nước trong chiếc hang đó chúng tôi quyết định đi tiếp. Tewi và tôi chia ra tìm đường và có vẻ như khả năng may mắn của Tewi luôn giúp chúng tôi trong nhiều việc khi ở trong rừng cây trong hang thế này mà mới chỉ mất công tìm 30 phút đã thấy đường ra, nếu mà không may mắn để tìm đường ra trong chiếc hang rậm rạp thế này chắc phải mất đến 3-4 ngày
"Reisen bậc thang kìa"
"Hả bậc thang sao có nghĩa là chúng ta bắt đầu dần dần tiến lên phía trên rồi đó Tewi"
Tôi và Tewi bước lên từng chiếc bục thang với một hi vọng có thể thoát khỏi đây sớm nhưng khi vừa lên đến tầng trên tôi lại cảm thấy một sát khí còn mạnh hơn cả con thú lúc trước chúng tôi gặp, nó có thể là gì tôi thật sự rất sợ hãi khi nghĩ về thứ còn kinh dị hơn cả con quái vật lúc trước và lần này có vẻ như may mắn của Tewi không có tác dụng, nó đã cảm nhận được chúng tôi và đang đứng chờ sẵn trước từ phía trên
"Tewi bám chặt lấy tôi vào, chúng ta gặp phải một thứ còn kinh hơn trước nữa đấy và nếu như có chuyện gì xảy ra tôi muốn cô hãy chạy thật nhanh, ít nhất tôi có thể kéo dài thơi gian của thứ đó cho cô chạy"
Thật sự tôi cũng rất sợ nhưng mà Tewi chắc hẳn cô ta sợ gấp 10 lần tôi và Tewi khá yếu dù có muốn ở lại chiến đấu cùng cũng sẽ chỉ khó khăn hơn mà thôi
"Tôi không muốn, tôi sẽ đi cùng cô" Tewi dù rất sợ hãi nhưng vẫn nhìn về phía tôi nói
Thật sự tôi cũng rất bực mình vì tại sao mà mình lại phải dính vào chuyện này và cũng không ngờ rằng mình chuẩn bị chết
"Không cô hãy chạy đi"
"Không tôi sẽ không bỏ cô"
"Cô thật sự rất yếu Tewi cô không thể nào ngăn nổi con quái vật đó, mà dù cô có cố đi chăng nữa cũng chỉ gây thiệt hại vào mình thôi chính vì vậy tôi mới muốn cô chạy, chỉ mình tôi bỏ mạng tại đây là đủ rồi, tôi cần cô sống Tewi, bình thường cô hay bỏ chạy khỏi tôi lắm cơ mà giờ là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng tôi xin cô hãy chạy khỏi tôi"
Những giọt nước mắt chảy dài trên đôi má của Tewi
"Tại sao cô có thể nói rằng tôi bỏ mặc cô"
"Nhưng đâu còn cách nào khác" Tôi cắn răng nói
"Dù vậy nhưng tôi cũng vẫn sẽ không bỏ cô và dù có chết tôi cũng sẽ chết khi chiến đấu bên cạnh cô chứ không bao giờ tôi muốn bỏ chạy khi có người đang chiến đấu vì mình"
"Vì vậy hãy để tôi giúp cô và chúng ta sẽ rơi khỏi nơi này cùng nhau được chứ" Tewi cầm vào tay và ngước nhìn lên tôi
"Đúng là hết cách với cô" Tôi lau nước mắt Tewi và nở một nụ cười
Khi cả hai đã tĩnh tâm trở lại chúng tôi bắt đầu lên kế hoạch
"Được rồi trước khi lên trên đó chúng ta cần bàn kế hoạch đánh bại con quái vật đó"
Suy nghĩ một hồi
"Không được rồi không có cách nào đánh bại được nó cả, trong cái hang này ngay từ đầu nó đã hút mất một nữa số ma thuật của chúng ta rồi"
"Được rồi tôi có ý này" Tewi thì thầm vào tai tôi
"Có được không đấy"
"Tin tôi đi chắc chắn sẽ được"
"Thôi vậy dù sao đâu còn cách nào khác"
Sau khi thảo luận xong chúng tôi bắt đầu kế hoạch. Tôi bước lên đứng trước mặt con quái vật đó, nó to hơn con trước bọn tôi gặp với Đôi mắt giờ không còn là màu đỏ nữa mà giờ nó là một màu đen như là cả một cõi chết nằm trong mắt nó vậy. Tôi tiến lại gần cùng với những giọt mồ hôi chảy đây trên má
"Này con quái vật kia, ta là Reisen từ giờ người tiếp ngươi sẽ là ta"
Con quái vật lấy đà phi vào phía tôi, nó dùng chiếc vuốt nhọn hoắc vả vào người tôi, tôi nhanh chóng né đòn tấn công của nó nhưng với tốc độ nó hơn hẳn tôi, nó nhanh chóng vả thêm cái nữa về phía tôi trong khi tôi còn chưa kịp lấy lại thăng bằng, giờ chỉ còn cách chặn đòn tấn công đó, tôi giơ tay ra đỡ cú vả làm tôi văng ra thật xa, trong lúc nó đang mải tấn công tôi Tewi đã vòng ra phía sau nó. Nó phi vào tôi như một cơn gió, tôi nhanh chóng đứng dậy lấy lại thăng bằng và giờ là lúc tôi sử dùng số ma thuật còn lại của mình
"Lunatic Red Eye" giờ tôi đã có thể chuyển động nhanh bằng nó, tôi nhanh chóng né phát tấn công đấy và đáp trả bằng một phát súng liên thanh vào bụng nó, phát bắn khiến nó bật lùi ra xa tôi hơn, nhưng sau phát đó đã khiến nó tức điên lên, cơ bắp nó gồng lên phi vào tôi giờ tốc độ còn vượt trội hơn cả ban nãy, tôi nhanh chóng nhảy ra khỏi cú nện đất của nó, cụ nện đất làm lõm một vùng rộng ở dưới mặt đất làm cả hang rung chuyển đất đá bay tung tóe lên trong lúc tôi còn chưa kịp chạm đất nó đã lại phi vào tấn công tôi, tôi giơ cây súng ra chặn phát vả, sau khi chặn xong phát đấy tôi đã bị mất thăng bằng, nó dùng mồm cắn vào cây súng và hất nó ra phía sau. Đúng lúc đấy
"Reisen xong rồi, nhanh dụ nó sang đây đi" Tiếng Tewi vọng từ đằng sau nó
Tôi nhanh chóng lấy lại thăng bằng sau khi chạm đất và một mạch chạy vòng qua nó, nhặt lại cây súng của mình và một hơi chạy thẳng về phía Tewi. Dĩ nhiên nó cũng đang đuổi phía sau với tốc độ nhanh hơn tôi đến 2 lần nhưng mà
"Reisen nhảy lên đi" Tewi hét lên
Nó đã vào bẫy. Tôi nhảy lên, đúng lúc đó nó vồ vào tôi, nó lao thẳng xuông chiếc hố Tewi đã đặt sẵn, vuốt vẫn bám được vào mặt đất và cố chui lên
"Chết đi" Tôi nổ phát súng thẳng vào con quái vật đó và khiến nó rơi xuông bến dưới hố
"Thành công rồi" Tewi vui mừng ôm lấy tôi
Tôi thật sự không nghĩ nó đã thành công nhưng mà điều đó đã xảy ra trước mắt giờ không muốn tin cũng phải tin thôi dù sao tôi cũng rất vui vì mình sống sót qua vụ đấy nhưng mà tại sao tôi lại cảm giác như sắp chìm vào giấc ngủ vậy, toàn bộ người tôi bị tê liệt, tôi ngã gục xuống đất nhưng vẫn nghe thấy tiếng Tewi
"Reisen, Reisen, cô làm sao vậy"
Sau một hồi nghỉ ngơi, tôi tỉnh dậy thấy Tewi đang ngồi cạnh mình
"A cuối cùng cô cũng tỉnh dậy rồi"
"Có chuyện gì sao, tự nhiên tôi ngã gục mà không biết vì sao"
"Cô bị thương ở phần bụng chắc là do lúc bị con quái vật đó tấn công, đừng lo tôi đã băng bó cho cô rồi, tôi là bậc thầy chăm sóc sức khỏe mà cô không phải lo"
"Mà chờ chút cái hố đó con quái vật có leo lên lại được không" Tôi quay ra nhìn chiếc hố nơi mà con quái vật rơi vào
"Cô không phải lo đâu cái hố đó sâu 20m, nó biết bay thì ra được với cả lúc cô bất tỉnh tôi đã lấp ít đất lên rồi"
"Sao cô có thể đào sâu như vậy trong 5 phút vậy'
"Bí mật"
"Vậy tôi sẽ không hỏi nữa và"
"?"
"Không ngờ chúng ta hợp tác lại tốt như vậy, nào tiếp tục đi nào chủ nhân đang ở nhà chờ chúng ta đấy"
"À Tewi tôi cũng xin lỗi khi cứ nghĩ rằng chết để cứu cô là điều đúng đắn"
"Không sao, dưới này chúng ta là một đội mà"
"Hãy hợp tác để cùng ra khỏi đây chứ không phải chỉ một người ra đâu, cô hứa với tôi chứ"
"Cô nói thế thì tôi cũng không còn gì để nói, tôi hứa" Tôi và Tewi ngoắc tay
Còn tiếp
- Chap 2:
- Chap 3:
- Chap 4:
- Chap 5 (End):
Được sửa bởi hoivn1003 ngày 21/4/2018, 11:27 pm; sửa lần 9.
- Waifu
Đom Đóm ~1991~
Moderator - Waifu Order : Trace,b1-58-999,e2-101-999,e3-102-999. :Posts : 1909Power : 4805Faith : 1565Ngày tham gia : 06/11/2014Địa điểm : Mind Matrix
Re: The Adventure In The Mystery Hole
:aunn13: Lớp trẻ quả nhiên là có sức sáng tạo dồi dào, dù viết hay vẽ cũng cứ đều đều ra sản phẩm mới.
- Waifu
DungKari - Waifu Order : Waifu. :
Online Offline Posts : 9Power : 88Faith : 24Ngày tham gia : 10/06/2017Địa điểm : Mayohiga
Re: The Adventure In The Mystery Hole
Mục fanfiction dạo này nóng hổi phết nhỉ, hội tụ toàn cao thủ viết fic :myon20:
- Waifu
hoivn1003
Member - Waifu Order : Waifu,b1-4-999. :
Online Offline Posts : 89Power : 595Faith : 247Ngày tham gia : 04/05/2017Địa điểm : Eientei
Re: The Adventure In The Mystery Hole
Kokoro xuất hiện thoáng qua
- Chap 2:
- "Tewi đi từ từ thôi, có thể có quái vật phía trước đấy"
"Cô không phải lo, trực giác của tôi sẽ phát hiện ra chúng thôi"
"Dù sao cũng rất nguy hiểm nếu cô chạy trước như vậy, chúng ta có thể lạc nhau"
"Lạc sao được, khả năng may mắn của tôi không để cho đẹp thôi đâu"
"Lạc thì đừng có trách tôi đấy"
"Ừ" Tewi cười rất tinh quái
Tewi một mạch chạy thẳng lên phía trước, tầm nhìn của tôi đến Tewi ngày càng thu hẹp rồi cô ta đã biến mất trong bóng tối.
"Á!!!!!!!!!" tiếng hét từ phía trên vọng lại nhưng tôi không nhìn thấy Tewi khi mà cô ta đã đi xa khỏi tầm nhìn của tôi
"TEWI!" Tôi chạy thật nhanh về phía tiếng kêu
Khi tôi chạy về phía tiếng kêu, cứ tiếp tục chạy
"TEWI cô ở đâu"
"Đừng có đùa tôi chứ cô đâu rồi, ít ra hãy lên tiếng đi"
Lúc này đây tôi thật sự rất lo lắng, khi mà Tewi đột nhiên biến mất như vậy điều này làm tôi cảm thấy lo sợ khi có thể sẽ không tìm được cô ta
"Tewi, trả lời tôi đi"
"Làm ơn đấy" Tôi ôm mình ngồi xuống với sự tuyệt vọng, những giọt nước mắt tràn ra
"Đừng rời xa tôi mà Tewi, chúng ta đã hứa rồi mà"
"Cô ác lắm tại sao lại làm vậy với tôi"
"Chính cô đã ra lời hứa mà, ít nhất hãy thực hiện được nó đi chứ đồ ngốc"
"Thôi giờ không phải lúc để thế này" Tôi đứng dậy với một ý chí thoát khỏi cái hang này bằng mọi giá
"Mình sẽ rời khỏi cái hang này vì Tewi" Tôi lấy tay dụi nước mắt
"Ú òa"
"Á!!!!!!!!!!"
"Tewi"
"Tôi đây Reisen, vẫn bằng da bằng thịt đây chưa biến mất đâu mà cô khóc khiếp vậy"
"Cái quái gì"
"Tôi định trêu cô tí ai ngờ cô đã khóc như vậy rồi"
"Đừng có dùng mấy trò đùa như vậy chứ, cô biết tôi đã rất sợ thế nào khi không tìm được cô không hả"
"Rồi rồi, tôi xin lỗi"
"Hừ, chúng ta đi tiếp nào nhưng lần này tôi không cho cô đi trước tôi đâu để tránh trường hợp này tái hiện"
"Được rồi, tôi đùa tí thôi mà giờ tôi sẽ đi bên cạnh cô"
Cho dù rất bực mình nhưng trong cảm giác tôi vẫn cảm thấy vui khi đó chỉ là trò đùa, thật sự khi nghĩ về người bạn của mình biến mất để lại một mình mình trong cái hang này chắc tôi sẽ chết vì cô đơn quá, bình thường tôi không ưa cô ta chút nào nhưng khi ở dưới này chắc chắn rằng tôi không muốn cô ta rời xa mình chút nào, chẳng lẽ cái hang này đã gắn kết bọn tôi.
"Phía trước có một căn phòng kìa Reisen, chúng đi vào đó thôi" Tewi chạy vút lên phía trước
"Không được cô phải đi cạnh tôi" Tôi túm lấy cổ áo Tewi
"Đừng lo mà trực giác tôi bảo trong đó không có gì cả"
"Chính vì cái trực giác của cô mà tôi tí mất hồn đây, không được là không được"
"Bỏ tôi ra đồ thỏ điên" Tewi cắn vào tay tôi khiên tôi thả cô ta ra
"Ái sao cô dám cắn tôi, lần này tôi sẽ không tha cho cô đâu đứng lại" Tôi đuổi theo Tewi đến trước căn phòng và lúc này bọn tôi đang đứng trước cảnh cửa để mở vào căn phòng
"Tôi mở nhé Reisen"
"Chờ tí đã có thể là cái bẫy"
"Bẫy gì trực giác của tôi chưa bao giờ sai"
Tewi mở tung cửa ra
"Chào cả nhà"
"Hử"
"Á!,cứu tôi Reisen" Tewi chạy ra phía sau tôi
"Chờ chút đó là Kokoro mà"
"......."
"Sao cô định tấn công bọn tôi"
"Xin lỗi" Kokoro quay mặt và đi vào trong căn phòng
"Đợi đã sao cô lại ở trong này hả Kokoro"
"Rớt, khi tỉnh dậy đã ở căn phòng này"
"Chờ tí không phải nơi đá quý sao"
Kokoro *lắc đầu*
"Cô bị ngã xuống lỗ ở đâu"
"Rừng tre lạc lối"
"Vậy tại sao chúng ta lại ở hai điểm rơi khác nhau, chẳng lẽ có nhiều hơn một lỗ"
"........."
"Và cô đến rừng tre lạc lối có việc gì"
"Tìm Mokou, Sumireko nhờ tôi nhắn vài điều"
"Sumireko ?, cô gái thế giới bên ngoài sao"
"Ừ"
"Vậy cô đã ra thế giới bên ngoài và quay trở lại đây"
Kokoro *gật đầu* và quay mặt đi rồi tiến tới cánh cửa phía bên căn phòng
"Chờ đã Kokoro cô có muốn cùng bọn tôi tìm đường rời khỏi đây không"
"Cũng được"
Tôi tiến về phía cánh cửa phía bên kia phòng và vặn nắm cửa
"Chờ tí nó không mở được, chắc phải tìm chìa khóa trong căn phòng này thôi"
"Tewi cô hãy giúp tôi tìm chìa khóa trong căn phòng này đi"
"Đã rõ" Tewi bắt đầu đi lục soát căn phòng
Kokoro ngồi xuống bên cạnh cánh cửa và thiếp đi
"Trời cô ta vừa tỉnh dậy mà giờ đã lại ngủ sao, thôi kệ cô ấy vậy mình cũng nên đi giúp Tewi"
Tôi và Tewi bắt đầu chia nhau ra tìm kiếm manh mối trong căn phòng cổ này có vẻ nó có khá là lâu rồi, bụi bặm bám đầy chiếc bàn và ghế, , Tewi leo lên chiếc thang ở kệ sách và lục lọi từng khẽ hở
"Tôi tìm thấy rồi Reisen"
"Tốt lắm xuống đây đi Tewi"
Tôi cầm lấy chìa khóa từ tay Tewi
"Được rồi mở cửa thôi"
Tôi tiến về phía cánh cửa bỗng nhiên tôi vấp phải cái chân ghế
"Á"
Tôi ngã dập mặt xuống đất còn chiếc chìa khóa thì bay chui qua khe hở dưới cánh cửa
"Hả đùa tôi đấy à Reisen"
"Đâu phải lỗi của tôi"
"Không phải của cô chẳng lẽ là của tôi"
Kokoro tỉnh dậy trong khi bọn tôi đang cãi nhau
"Ồn ào" Kokoro rút ngọn thương ra chém 1 phát bay cửa
"Đã xong"
Tôi và Tewi há hốc mồm
"Tại sao chúng ta không làm vậy từ đầu nhỉ"
"Tại cô chứ ai Reisen suốt ngày muốn cách cổ điển"
"Lại tại tôi sao cô thông minh vậy mà không nghĩ ra đi"
"Hai người, có đi không"
"Bọn tôi đến ngay"
Tôi và Tewi chạy đến phía Kokoro
"Wow Kokoro cô thông minh thật đấy ai như Reisen ngốc kia"
"Cái gì cô gọi ai là ngốc hả đồ ngốc"
"May mà có Kokoro không thì chắc cô đã ngồi tuyệt vọng vì đánh rơi chìa khóa qua cửa rồi"
Kokoro quay mặt lại chỗ hai bọn tôi
"Reisen, Tewi"
"Gì vậy"
"Tôi đói"
"Lúc này sao" Tôi thở dài
"Xin lỗi nhưng bọn tôi chẳng có gì cho cô ăn cả"
Bỗng nhiên Tewi rút một gói bánh từ trong túi ra
"Đây Kokoro"
"Woa" Kokoro chộp lấy gói bánh và ăn
"Cảm ơn Tewi"
"Chờ chút cô lấy đâu ra bánh vậy Tewi"
"Từ căn phòng cũ kia"
"Sao không thấy cô nói gì cho tôi hết vậy"
"Chẳng lẽ tôi làm gì cũng phải nói cho cô sao"
"Đúng vậy"
"Không đời nào"
Trong khi mải cãi nhau bọn tôi đã đi đến một ngã rẽ tách làm đôi và có chiếc biển ghi chữ <mỗi người đi một đường để mở cửa cho nhau>
"Hả cái gì, cái biển nhảm nhí gì thế này sao ta phải nghe mi để phải tách nhau ra cơ chứ"
"Cái đồ ngốc này không tách ra thì mở cửa kiểu gì"
"Tewi, Reisen 2 người đi chung đi"
"Còn cô Kokoro"
"Tôi sẽ đi bên này, 2 người bên kia đi"
Nói xong Kokoro tiến sang phía đường bên phải
"Chờ đã"
"Thôi đành vậy, đi nào Tewi lại chỉ hai chúng ta"
"Ừ"
2 bọn tôi tiến vào đường bên trái, đi được một lúc bọn tôi gặp một đường cụt, chỉ có một đường thẳng bé tí ở giữa, ở hai bên cạnh là nhưng hầm chông cực kì sắt nhọn
"Sao qua đây"
"Tất nhiên là đi tiếp chứ sao"
"Nhìn cái đường bé tí thế kia khác gì đi trên dậy lại còn hầm chông bên cạnh nữa ngã xuông coi như mất mạng luôn đấy"
"Nếu không đi tiếp thì sao mà đến, đi nhanh nào Reisen"
"Thôi thì đành đi vậy"
Tewi nhanh nhẹn đi qua con đường đấy mà không gặp trở ngại gì cả nhưng tôi thì khác
"Ối sợ quá"
"Reisen đi đi cô còn chờ gì nữa"
Tôi bắt đầu đi bước đầu tiên, tiếp bước thứ 2 giờ tôi đã ở trên con đường mỏng như sợi dây
"Sợ quá"
Tôi chảy nước mắt cùng với mồ hôi chảy như mưa, sau một hồi đi tôi đã đi được nửa đường
"Trời ơi cô lâu quá Kokoro có khi đã đến rồi đấy"
"Im đi"
Nhìn hai bên cạnh là hầm chông tôi căng thẳng như lúc đấu với con quái vật đó, như cái chết trước mắt nhưng khi nhìn vào Tewi tại sao cô ta lại thanh thản như vậy, điều đó khiến cho tôi cũng bớt căng thẳng hơn khi đi trên con đường này
"Gần đến rồi Reisen bước nữa thôi"
"Ừ"
Tôi bước thêm một bước, đúng lúc đó trượt chân
"Á!!!"
Tewi bám vào tay tôi và dùng hết lực kéo tôi lên
"Ư Ư Ư"
"Tôi tóm được cô rồi, tôi kéo cô lên đây"
"2, 3"
Tewi kéo tôi lên phía trên
"Sợ quá"
"Có một tí có gì mà sợ lúc cô đánh nhau với con quái vật nó còn đáng sợ hơn thế này nhiều"
"Tôi biết nhưng vẫn sợ"
Tewi kéo tôi đứng dậy
"Nào đừng ngồi đấy nữa đi nào"
Bọn tôi đi đến phía trước có một chiếc cửa cực to và có cái cần gạt bên cạnh, tôi gạt cần gạt cửa bắt đầu mở, khi đi vào bọn tôi gặp lại Kokoro cô ấy cũng từ phía cửa bên phải đi vào
"Hai người sao lâu vậy"
"Reisen đó cô ta mãi không đi nổi 1 bước qua cái hầm chông"
"Vậy hai người gặp hầm chông"
"Nói vậy có nghĩa cô gặp gì khác à"
"Tôi gặp một con quái vật sói"
"Thế sao cô thoát được nó"
"Tôi xử nó rồi"
"Hả" Tôi và Tewi khá ngạc nhiên
"Cô mạnh thật đấy Kokoro, sau khi bi hút nửa số ma thuật mà cô vẫn còn mạnh đến vậy"
"Lúc ở căn phòng"
"Căn phòng ?"
"Tôi đã ngủ"
"Ngủ giúp cô hồi ma thuật sao"
Kokoro *gật đầu*
"Cả ăn"
"Vậy Tewi cho cô ăn và cô cũng đã ngủ điều đó khiến cô lấy lại ma thuật rất nhanh"
"Chúng ta đi nào, không có thời gian để ngưỡng mộ đâu Reisen" Tewi tiến đến phía trước
"Này đứng có đi trước chứ"
Bọn tôi đi về phía trước và dừng chân lại một nơi
"Chờ chút đã Tewi, Kokoro"
"Sao vậy Reisen tự nhiên bảo bọn tôi dừng" Tewi thắc măc
"Tôi không tin vào cảm nhận được của mình nữa"
"Vậy tại sao lại bắt bọn tôi dừng"
Tôi không biết là cảm nhận của mình bị làm sao nhưng ở phái trước tôi cảm nhận được có rất nhiều thứ kinh khủng ở đó, nó không chỉ 1-2 con mà là đến tân 10 mấy con mà chúng tôi từng gặp và tất cả bọn chúng mang trong mình sức mạnh như con mà bọn tôi đánh bại ở tầng 2, quá nhiều sức mạnh khiến tôi chóng mặt và ngã xuống
"Reisen cô không sao chứ, có chuyện gì à"
"Tôi không sao nhưng phía trước quá nhiều quái vật, phải có đến tầm chục con mà chúng ta đã gặp"
"Cái gì, nhiều vậy sao chúng ta đi qua"
"Tôi sẽ xử hết bọn chúng" Kokoro rút cây thương của mình ra
"Không Kokoro cho dù là cô đi nữa thì cũng không thể địch nổi từng đấy quái vật đâu"
"Ừ" Kokoro cất cây thường mình đi
"Vậy sao để đi tiếp đây"
"Tôi không biết nhưng không còn cách nào khác ngoài tiến lên cả"
"Vậy thì chúng ta đi tiếp"
Nhưng mọi thứ không chỉ kết thúc ở đấy, khi đi tiếp bọn tôi bắt đầu nhìn thấy ở phía trước một màn sương mù đen xì không nhìn thấy thứ gì bên trong cả, nhưng mà ở bên trong nó lại có rất nhiều quái vật. Quá nguy hiểm nếu cứ tiếp tục tiến vào bên trong màn sương mù đen đấy
"Được rồi Kokoro, Tewi hai người hãy ở ngoài này đi để tôi tiến vào tìm đường rồi quay trở lại đưa hai người theo'
"Từ từ đã nào Reisen cô định vào đấy 1 mình sao, thế khác nào tự sát"
"Khi chiến đấu với con quái vật ở tầng 2 tôi cũng nhận ra rằng bọn chúng cũng giông chúng ta không thể nhìn thấy gì trong bóng tối nhưng mà có thể cảm nhận được nhau khi ở gần"
"Tôi sẽ vào đó tìm đường và sẽ không để bọn chúng biết, chúng ta không thể dừng lại ở đây được"
"Không tôi sẽ không thể để cô đi như vậy được, tôi khá nhanh nhẹn mà hãy để tôi đi"
"Nhưng Tewi tôi là người duy nhất trong nhóm có thể nhìn tốt trong bóng tối bằng Lunatic Red Eye, cô vào đó mà không nhìn thấy gì sẽ chỉ gây thiệt hại cho mình thôi"
"Sao cô cứ lo cho người khác vậy, ít nhất tự lo cho mình đi chứ"
"Cô nghĩ tôi không lo cho mình à nhưng mà trong cả đám chỉ có tôi mới có thể làm việc này"
"Kokoro hãy trông chừng Tewi nhé, đừng để cô ta theo tôi"
"Được rồi, chúc may mắn Reisen"
"Ừ"
Tôi bắt đầu tiền vào màn sương đen xì cùng với đôi mắt Lunatic Red Eye, tôi cứ tiếp tục đi cùng với những cùng với ý chí rời khỏi đây cùng Tewi cho dù xung quanh tôi toàn những con quái vật mắt đỏ lừ, tôi chỉ nhìn thấy những đôi mắt đỏ lừ bay lơ lửng bên trong màn sương, như một câu truyện kinh dị không có hồi kết
< Phía Tewi >
"Thả tôi ra Kokoro"
"Không"
"Tôi phải giúp Reisen"
"Cô không giúp được đâu"
"Tôi giúp được" Tewi hất tay Kokoro ra và chạy vào trong màn sương mù đen xì
"Đợi đã" Kokoro đuổi theo Tewi vào trong màn sương
< Phía Reisen >
Ồ kia rồi phía ánh sáng ở trước mặt, nó có thể là đường ra. Tôi tiến lại gần phía ánh sáng và đây rồi đường ra đây rồi, sau bao lâu mới nhìn thấy ánh nắng mặt trời nhưng nó là một cánh cổng dịch chuyển ra ngoài, như một kết giới nào đó hoặc là phép dịch chuyển và quan trọng hơn hết cuối cùng cũng được trở về rồi điều đó khiến tôi khá vui nhưng mà niêm vui chưa được kéo dài trong bao lâu
"Á!,tránh xa ta ra" Tiếng hét của Tewi từ trong màn sường mù
"Cái gì, tôi đã bảo cô chờ rồi mà" Tôi tiến thẳng đến chỗ Tewi, cô ta đang bi 5 con quái vật bao vây
"TEWI!" Tôi lao lên và xả đạn xuông chỗ chúng
Nhưng viên đạn của tôi đã làm biến mất màn sương mù đen giờ bọn chúng đã có thể thấy được chúng tôi, đúng lúc đó Kokoro chạy tới
"Kokoro cô hãy đưa Tewi rời khỏi nơi này, cánh cổng ở phía trước kia"
"Được rồi" Kokoro chạy đến chỗ Tewi và vác Tewi lên rồi chạy thẳng 1 mạch tới chỗ cánh cổng
Lũ quái vật đuổi theo họ, tôi tiếp tục dùng những viên đạn bắn vào chúng
"Lũ quái vật kia đừng hòng động đến họ"
Và bọn chúng đổi mục tiêu thành tôi, cả đàn quái vật tiến đến tấn công tôi
"Kokoro thả tôi ra, Reisen đang bị tấn công kìa" Tewi dãy dụa
"Không"
"Cô bị sao vậy bỏ tôi ra"
Kokoro vẫn tiếp tục tiến đến cái cửa
"REISEN!"
Dù đang phải đối chọi với 10 con quái vật nhưng tôi vẫn kịp để chào tạm biệt
"Tạm biết Tewi"
"Đồ khốn sao cô lại nói thế lời hứa của chúng ta"
"Tôi xin lỗi nhưng có lẽ tôi đành phải thất hứa vậy" Tôi nói ra những lời thật sự rất đau, điều này còn làm tôi cảm thấy đau hơn cả khi biết mình sắp chết
Kokoro Đưa Tewi qua cánh cổng
"Không Reisen, Reisen" Tewi vừa hét vừa khóc
Và vì đã phá hủy màn sương mù giờ đây có thể lũ quái vật này sẽ ra tiến vào được Ảo Tưởng Hương nên tôi không thể để cánh cổng đó mở được mà duy nhất chỉ có thể phá hủy từ bên trong. Tôi vừa né những đòn công kích của lũ quái vật vừa chạy đến chỗ cánh cổng
"Reisen qua đây đi Reisen"
"Tôi xin lỗi Tewi nhưng tôi không thể để lũ quái vật này lọt vào Ảo Tưởng Hương được"
Tôi rút khẩu súng liên thanh của mình ra
"Không cô làm gì vậy Reisen đừng mà"
*Bùm* Cánh cổng vỡ ra
"Tạm biệt Tewi" Nước mắt tôi chảy ròng trên má
Tôi quay lại với lũ quái vật
"Nào bọn khốn tiếp tục trò chơi thôi"
Chúng liên tục lao vào công kích tôi, liên tục né được những pha công kích nhưng khi bọn chúng tấn công liên tục như vậy tôi cũng đã đuối sức và bị dính 1 phát vả văng ra rất xa, tôi mở mắt và cười
"Có lẽ đây là kết thúc của mình"
Nhưng khi đó tôi nhìn thấy 1 con đường khác ở phía sau cánh cổng dù nó không phải là đường ra ngoài nhưng đó vẫn là con đường, nghĩa là sẽ còn lối ra khác. Tôi lấy hết lực của mình đứng dậy và chạy tới chỗ con đường, đương nhiên bọn quái vật vẫn đang đuổi đằng sau tôi
"Sắp được rồi, một chút nữa thôi"
"Đây rồi" Tôi nhảy vào trong con đường đó và bắn sập đường vào khiến bọn quái vật kìa không thể tiến vào. Tôi thiếp đi vì quá mệt mỏi, khi tỉnh lại tôi đứng dậy
"Được rồi đi tiếp nào, lời hứa của tôi với cô vẫn chưa kết thúc đâu Tewi và tôi sẽ cố gắng hoàn thành nó bằng được"
Còn tiếp
- Waifu
Đom Đóm ~1991~
Moderator - Waifu Order : Trace,b1-58-999,e2-101-999,e3-102-999. :Posts : 1909Power : 4805Faith : 1565Ngày tham gia : 06/11/2014Địa điểm : Mind Matrix
Re: The Adventure In The Mystery Hole
RIP Raisin. :aunn10:
Suddenlee Kokoro. Một kiểu Deapool mới, rơi xuyên từ cốt truyện này sang cốt truyện khác bất kỳ lúc nào.
Suddenlee Kokoro. Một kiểu Deapool mới, rơi xuyên từ cốt truyện này sang cốt truyện khác bất kỳ lúc nào.
- Waifu
hoivn1003
Member - Waifu Order : Waifu,b1-4-999. :
Online Offline Posts : 89Power : 595Faith : 247Ngày tham gia : 04/05/2017Địa điểm : Eientei
Re: The Adventure In The Mystery Hole
Đom Đóm ~1991~ đã viết:RIP Raisin. :aunn10:
Suddenlee Kokoro. Một kiểu Deapool mới, rơi xuyên từ cốt truyện này sang cốt truyện khác bất kỳ lúc nào.
Cho Kokoro đi xuyên cốt truyên tí thôi :tewi16: những người chưa đọc kokoro and the out side world sợ nếu vào sâu quá sẽ không biết chuyện gì xảy ra
- Waifu
Đom Đóm ~1991~
Moderator - Waifu Order : Trace,b1-58-999,e2-101-999,e3-102-999. :Posts : 1909Power : 4805Faith : 1565Ngày tham gia : 06/11/2014Địa điểm : Mind Matrix
Re: The Adventure In The Mystery Hole
hoivn1003 đã viết:Đom Đóm ~1991~ đã viết:RIP Raisin. :aunn10:
Suddenlee Kokoro. Một kiểu Deapool mới, rơi xuyên từ cốt truyện này sang cốt truyện khác bất kỳ lúc nào.
Cho Kokoro đi xuyên cốt truyên tí thôi :tewi16: những người chưa đọc kokoro and the out side world sợ nếu vào sâu quá sẽ không biết chuyện gì xảy ra
Thật ra nếu viết nhiều truyện ngắn thì có thể cho Kokoro trở thành một dạng thương hiệu đặc trưng cho bản thân. Không xuất hiện liên tục và kéo dài, nhưng được tác giả "gài" để nói và làm những điều gợi mở về các fic khác.
- Waifu
hoivn1003
Member - Waifu Order : Waifu,b1-4-999. :
Online Offline Posts : 89Power : 595Faith : 247Ngày tham gia : 04/05/2017Địa điểm : Eientei
Re: The Adventure In The Mystery Hole
Viết xong fic này chắc làm hẳn 1 tập fic Kokoro quá, không hiểu sao nhưng khá là nhiều người thích Kokoro :tewi26:
- Waifu
hoivn1003
Member - Waifu Order : Waifu,b1-4-999. :
Online Offline Posts : 89Power : 595Faith : 247Ngày tham gia : 04/05/2017Địa điểm : Eientei
Re: The Adventure In The Mystery Hole
Phần này hơi ngắn, phần sau sẽ lại quay trở lại với cuộc thám hiểm trong hang của Reisen :tewi19:
- Chap 3:
- <Phía Tewi>
Sau khi Reisen bắn vào cánh cổng, nó đã biến mất mà không để lại một dấu vết nào như nó chưa từng tồn tại ở đó, chỉ còn lại là tiếng than khóc của tôi
"Reisen" Tôi ôm mặt và khóc
"Không sao đâu Tewi, Reisen sẽ ổn mà" Kokoro vỗ vào vai tôi
"Sao mà ổn được chứ, cô ấy đang ở trong hang động không một lối thoát với 10 con quái vật bao quanh đấy"
"Và tất cả chỉ tại tôi cứng đầu" Tôi ôm tay lên mặt và bắt đầu thấy hối hận về hành động của mình
"Nếu tôi mà cứ ở đó tin tưởng Reisen thì điều này đâu có đến, tôi là một người bạn tồi phải không Kokoro" Tôi quay mặt sang phía Kokoro
"Tôi không nghĩ vậy"
"Tại sao lại không"
"Cô quan tâm đến bạn mình và sợ họ bị tổn thương nên cô mới làm vậy"
"Nhưng chính cái quan tâm đó đã làm cho Reisen mắc kẹt ở đấy và có lẽ đã chết"
"Reisen mạnh mẽ mà, cô ta không dễ chết đâu"
"Sao cô biết vậy"
"Lúc bước qua cánh cổng này, tôi thấy một con đường phía sau cánh cổng"
"Thật chứ"
"Phải"
"Vậy chúng ta phải nhanh đến giúp Reisen, trước hết phải về báo cho chủ nhân tôi biết đã" Tôi lấy tay dụi nước mắt đi
Bọn tôi một mạch tiến thẳng đến Vĩnh Viễn đình, tôi bảo Kokoro đợi ở ngoài. Tôi bước chân vào trong phòng một tiếng vọng ra
"Ai đấy"
"Dạ thưa chủ nhân, là con Tewi đây"
"Cái gì Tewi, con đã ở đâu vậy và Reisen đâu" Chủ nhân của tôi bước ra ngoài
"Con và Reisen đã rơi xuống một chiếc hố bí ẩn trong khu rừng nhưng chỉ có con là lên được còn Reisen vẫn kẹt dưới đấy"
"Vậy à" Chủ nhân của tôi bắt đầu suy ngẫm
"Chủ nhân xin người làm ơn cứu Reisen"
"Được rồi dẫn ta đến chỗ chiếc lỗ các ngươi rơi vào"
Tôi và chủ nhân bước ra khỏi cửa ra của Vĩnh Viễn Đình, chạy ngang qua Kokoro tôi lên tiếng gọi
"Kokoro đi nào"
"Chờ đã Kokoro ư" Chủ nhân của tôi có vẻ thắc mắc
"Vâng cô ấy là người ở dưới cái hang đấy cùng bọn con"
"Thôi được rồi đi nhanh nào"
Tôi dẫn chủ nhân của mình tới đúng con đường, cái ngã rẽ bên phải nhưng thật là trớ trêu chiếc hố không còn ở đó, tôi đứng người nhìn về phía ngã rẽ bên phải cái hố đáng ra phải nằm ở đó
"Nó không còn ở đây nữa"
"Con có chắc là đúng đường không"
"Vâng chính là nơi này nhưng tại sao, cái hố không còn ở đó nữa"
"Có thể con nhầm nhưng cũng có thể cái hố đó rất đặc biệt, nó xuất hiện xuyên không gian và có thể xuyên cả kết giới nữa"
"Kokoro lúc cô rơi là xuống là ở chỗ này phải không" Tôi quay sang hỏi Kokoro
"Không, nó là một nơi khác"
"Tại sao" Tôi úp tay vào mặt và nước mắt lại tràn ra
"Tại sao các người lại trêu đùa tôi vậy"
"Reisen!, tôi xin lỗi"
Tiếng khóc của tôi vang lên cả khu rừng, bỗng nhiên Mokou đi qua và thấy tôi ngồi khóc
"Cô ta sao vậy"
"Reisen bị nhốt ở một cái hố bí ẩn và có thể đã chết" Kokoro quay sang và nói với Mokou
"Rốt cuộc mấy người làm cái gì vậy"
Mokou tiến lại gần vỗ vào vai tôi
"Nín đi nào, cô ta không dễ chết vậy đâu và có thể vẫn đang có gắng để thoát khỏi đó, cô có đặt niềm tin vào cô ta sẽ thoát khỏi đó không"
"Có" Tôi quay lên nhìn Mokou nhưng nước mắt vẫn cứ tràn ra
"Đúng vậy phải luôn tin vào người bạn của mình chứ, cho dù tôi còn chẳng biết chuyện gì đang diễn ra cả"
Tôi ôm vào người Mokou
"Úi"
Sau một hồi khóc, tôi đã nín đi
"Cảm ơn Mokou"
"Không có chi"
"Tewi chúng ta về nhà thôi, trời tối rồi và điều chúng ta làm bây giờ chỉ có thể là đặt niềm tin vào Reisen thôi" Chủ nhân quay sang nói với tôi
"Vậy nhé tạm biệt" Mokou lại tiếp tục mang đống củi về ngôi nhà của mình
"Kokoro" Tôi giật váy Kokoro
"?"
"Cô có gì để nói với cô ấy mà phải không"
"Ư!" Kokoro lấy hết tốc độ phóng về phía Mokou
"Được rồi chúng ta về nhà thôi"
"Vâng" Tôi đáp lại bằng một nụ cười rạng rỡ
Tôi cùng với chủ nhân trở về Viễn Vĩnh Điền
"Chào hai người"
"Chào công chúa"
"A, Tewi dạo này ngươi và Reisen đi đâu thế chẳng ai chơi với ta cả" Công chúa tiến lại gần tôi và kéo tôi vào nhà
"Reisen hiện đang bận, mấy ngày nữa mới về được" Chủ nhân của tôi quay ra và nói
Tôi thật sự cảm thấy rất khó hiểu khi chủ nhân nói dối với công chúa. Sau bữa tối tôi thấy chủ nhân bước ra khỏi phòng, tôi chạy theo và thấy chú nhân đang nhìn lên vầng trăng, tôi định hỏi vì sao chủ nhân lại nói rối công chúa nhưng
"Ta biết ngươi định hỏi gì"
"Vậy tại sao"
"Giờ chúng ta có nói cho công chúa thì Reisen cũng không thể nào về nhà, mà còn làm cho một người nữa lo lắng chính vì vậy chuyện này chỉ nên cho hai ta biết"
"Tại sao lại phải làm vậy chứ, Reisen là một phần của Vĩnh Viễn Đình và khi cô ấy biến mất tại sao chúng ta lại phải giấu chứ" tôi hét
"Thôi đi Tewi"
"Tại sao chứ" Nước mắt tôi tràn ra và chạy ra khỏi Vĩnh Viễn Đình
"Chờ đã"
Cho dù nghe thấy tiếng nói của chủ nhân nhưng tôi vẫn quyết định chạy tiếp, tôi tiếp tục chạy trong mơ màng không để ý đến những sự việc gì xung quanh. Dừng chân tại một cánh đồng, giờ tôi mới để ý những cảnh vật ở xung quanh mình và luôn cảm thấy hối hận với hành động của mình trong cái hang đó
"Reisen tôi xin lỗi"
Lại một câu nói xin lỗi mà từ lúc tôi rời khỏi cái hang đó
"Sao cô lại nói câu đó chứ đồ ngốc" Một giọng nói khá xa nhưng lại cảm thấy thân thuộc
"Ai đó" Tôi quay mặt vòng quanh nhưng không có ai ở gần mình cả
"Đúng vậy và cô hãy dừng mấy cái nước mắt cá sấu đi vì tôi đang trên đường về gặp cô đây chuẩn bị nhận lấy sự trừng phạt của tôi vì trò đùa đó"
"Reisen cô ở đâu" Tôi hét lên nhưng không giờ không còn nghe thấy tiếng nữa
"Ít ra cũng biết rằng cô vẫn đang còn sống" Tôi lấy tay dụi nước mắt đi
"Hãy trở về nhé Reisen" Tôi nắm chặt tay mình vào
Sau khi tỉnh táo trở lại tôi quyết định trở về Vĩnh Viễn Đình. Đến trước cổng ra Vĩnh Viễn Đình chủ nhân đã ngồi đó đợi tôi
"Chủ nhân" Tôi rất ngạc nhiên
"Tewi con đã quay trở lại rồi"
"Vâng con đây thưa chủ nhân"
Bỗng nhiên chủ nhân ôm lấy tôi
"Ta xin lỗi, lần sau đừng có bỏ đi như vậy nhé"
"Con cũng xin lỗi vì cứ muốn mọi người biết về Reisen thật sự là con cảm thấy rất khó chịu khi một người bạn mình biến mất mà lại không muốn cho ai biết nhưng giờ con đã ổn rồi"
"Không sao đâu"
"Nào chúng ta vào nhà chờ Reisen quay lại thôi"
"Vâng"
Tôi và chủ nhân tiến lại vào trong nhà.
<Phía Reisen>
!!!!!!!!!!!!
"Mình cảm nhận được gì đó"
"Nhưng sao cái cảm nhận này lại thấy nó an toàn vậy, có vẻ như Tewi đang vui"
"Được rồi đi tiếp nào, mình cảm thấy tất cả mọi người đang ở nhà chờ mình"
Tôi đứng dậy nhưng lại gục xuống
"Ái đau quá"
"Chết tiệt vết thương của mình vẫn chưa lành được sau khi chiến đấu với lũ quái vật đó"
Bỗng nhiên tôi cảm thấy chuyển động ở phía trước mình nhưng tối quá tôi không thấy được gì
"Nếu mà là quái vật thì mình chết chắc phát này, với vết thương này mình không thể chạy hay đánh lại nó được cả" Tôi chảy mồ hôi nhìn về phía trước
"Hay mình dùng Lunatic Red Eye để xác định mục tiêu"
"Không được, nếu nó là quái vật thì dùng hay không dùng mình cũng chết thôi"
"Ai ở đó vậy" Tiếng phát ra từ phía trước
Bỗng nhiên có một người tiến tới, thật sự rất may đó không phải là quái vật
"Cô không sao chứ, cô bị thương nặng quá cần phải sơ cứu thôi"
Anh ta xé tay áo mình ra và băng bó vết thương lại cho tôi
"Này anh đâu phải làm thế"
"Nếu không băng lại thì máu sẽ tiếp tục chảy mất"
"Ừ cảm ơn anh và cho hỏi anh tên gì vậy"
"Ừ xin lỗi tôi vội quá chưa kịp giới thiệu, tôi là Takashi rất vui được gặp cô"
"Tôi là Reisen"
"Đây để tôi giúp cô đứng dậy" Takashi cầm tay và kéo tôi dậy
"Cảm ơn anh và cho hỏi sao anh lại ở dưới này được vậy, nhìn anh không giống với con người ở Ảo Tưởng Hương"
"Ảo Tưởng Hương ư"
"Ừ chẳng lẽ anh ở chỗ khác"
"Phải tôi ở thế giới bên ngoài"
"Hả thế giới bên ngoài" Tôi khá là ngạc nhiên
"Đúng vậy, còn cô thì chắc là người của Ảo Tưởng Hương nhỉ"
"Phải và cho hỏi sao anh lại có thể xuất hiện ở đây vậy"
"À sáng này tôi và một cô gái phép thuật thực hiện một phép thuật kì lạ, triệu hồi ra một cái hố và tôi trượt chân ngã vào đó, chiếc hố đóng lại ngay sau đó" Takashi
"Hì hì tôi không nghĩ lại có người hâu đậu như vậy"
"Im đi" Mặt Takashi đỏ lên
"Thôi được rồi tôi đi lại được rồi chúng ta đi chứ, tìm đường về nhà nào"
"Ừ" Takashi đi theo sau tôi
"Mà anh có khả năng tự vệ gì không"
"......."
"Nhìn vậy biết là không rôi, thế nên đi cẩn thận sau tôi nhé"
"Ừ cảm ơn cô"
"Mà cho hỏi cô có quen Kokoro không vậy"
"Kokoro ?"
"Phải tôi là bạn của cô ấy ở bên thế giới ngoài"
"Kokoro và bạn của tôi vừa mới thoát được khỏi đây, không ngờ anh lại là bạn của Kokoro và nếu anh là bạn của Kokoro thì cô gái có phép thuật anh vừa nói trước là Sumireko phải không"
"Phải sao cô biết vậy"
"Kokoro có nói với tôi"
"Khi nào gặp Kokoro cô đưa cô ấy cái này hộ tôi nhé"
"Ừ" Takashi đưa vào tay tôi một thứ gì đó hình vuông mà thôi kệ đi
Tôi và Takashi bắt đầu khởi hành đi tìm đường ra, đi được nửa đường bỗng nhiên bọn tôi thấy một thứ gì nằm trên đường đi, nhìn nó khá giống những thứ vũ khí tôi mang theo người nhưng hình như nó không sử dụng phép thuật để nạp đạn
"Ah nhìn những khẩu súng này xem" Takashi chạy đến và cầm lên
"Súng ư vậy nó cũng giống những thứ vũ khí của mình nhưng nó không dùng đạn bằng ma thuật"
"May quá vẫn còn ít đạn" Takashi cầm những băng đạn lên và lắp vào súng
"Vậy đó là cách nạp đạn những thứ đó"
"Đúng vậy, có vẻ như chiếc hố này càng ngày càng hút những thứ từ cả hai thế giới vào"
Chiếc hố rất nguy hiểm nhưng có chút huyền bí, có lẽ tôi sẽ tìm được ra gì đó khi trên đường tìm đường về.
"Được rồi giờ tôi cũng có khả năng tự vệ rồi, chúng ta đi nào Reisen" Takashi tiên lên phía trước
"Ừ được rồi" Tôi chạy về phía Takashi
Có lẽ mình không phải cô đơn một mình ở dưới nơi này nữa rồi, chờ nhé Tewi tôi sẽ tìm ra bí mật của nơi này và quay về gặp cô.
Còn Tiếp
- Waifu
Đom Đóm ~1991~
Moderator - Waifu Order : Trace,b1-58-999,e2-101-999,e3-102-999. :Posts : 1909Power : 4805Faith : 1565Ngày tham gia : 06/11/2014Địa điểm : Mind Matrix
- Waifu
Sponsored content
|
|