Latest topics
9/5/2024, 2:29 pm
by
Chinhphuong
25/3/2024, 3:24 am
by
Amaori Kino
30/12/2023, 10:13 am
by
Akari no Kokoro
6/11/2023, 9:44 am
by
Akari no Kokoro
5/8/2023, 5:32 pm
by
Akari no Kokoro
28/4/2023, 8:01 pm
by
rlaghdtn1998
4/11/2022, 12:17 am
by
gigajet
14/8/2022, 3:28 pm
by
Akari no Kokoro
12/7/2022, 10:21 am
by
RedTheHalf-Demon
13/5/2022, 4:52 pm
by
Getsuga Bankai Tenshou
1/2/2022, 12:00 am
by
Akari no Kokoro
19/12/2021, 1:13 am
by
Akari no Kokoro
15/12/2021, 8:28 am
by
sucirpa
15/11/2021, 12:34 am
by
feint101
1/11/2021, 4:00 pm
by
Akari no Kokoro
30/10/2021, 9:31 am
by
Akari no Kokoro
12/10/2021, 1:06 am
by
Getsuga Bankai Tenshou
8/10/2021, 1:14 am
by
forestofsecrets
18/9/2021, 6:32 pm
by
caytretramdot
1/9/2021, 5:56 pm
by
kirito-123
16/8/2021, 11:56 pm
by
Hisurin Rain
15/8/2021, 1:18 am
by
cỉno
9/8/2021, 10:39 pm
by
RedTheHalf-Demon
24/7/2021, 9:51 pm
by
Katsuragi Rin
9/7/2021, 11:27 am
by
P2772
2/7/2021, 8:54 am
by
worstapple
1/7/2021, 11:37 am
by
Yuri Masumi
24/6/2021, 7:03 pm
by
corecombat
22/6/2021, 11:38 pm
by
diaoyezong
18/6/2021, 6:55 pm
by
caytretramdot
Touhou fiction project VER 2.1
- Waifu
Zero Knight
Member - Waifu Order : Alice Margatroid. :
Online Offline Posts : 1258Power : 3187Faith : 48Ngày tham gia : 09/11/2014Địa điểm : Gensokyo
Re: Touhou fiction project VER 2.1
- Chap 5 : Bạn bè:
- Part 1 : Quyển phép dạy cách bay
Lúc tôi đang đi trên đường đến “ Nhân Thôn “ thì tôi nghe một tiếng hét
?? : Kyaaaaaaaaaaaaaaa !!!!!!!
Zero : !!!!!!!! ( có người gặp nạn à phải đi cứu họ mới được )
Tôi vừa nghĩ vừa chạy tới chỗ tiếng hét thì tôi thấy một cô bé đang bị một con quái vật tấn công con quái vật đó nhìn như một con báo cả người nó đều một màu lông đỏ. Tôi xông vào con quái đó rồi hét lên
Zero : Dừng lại con quái vật kia ?
Con quái vật đó nghe thấy tôi rồi liền bỏ cô bé đó đi và xông vào tấn công tôi nó nhảy vồ tới tôi, tôi né sang một bên rồi rút kiếm chém vào nó một nhát lúc chém nó tôi có thể cảm nhận được sức nóng từ cơ thể nó lan tỏa, bị tôi chém trúng thì con quái vật gầm hét lên một cách giận dữ tôi nhảy lùi lại thì miệng nó phóng ra một ngọn lửa, tôi liền xoay thanh kiếm thành vòng tròn tạo thành một cái khiên để chặn ngọn lửa
Zero : Hự !!!!!!! nóng thật nhưng ta không thua mi đâu
Tôi vừa nói vừa cố chặn ngọn lửa lúc con quái vật ngưng lại thì tôi nhảy lên trên không và tung tuyệt chiêu “Hurrican Slash” của mình chém từ trên không vào lưng của con quái vật rồi tôi đáp xuống phía sau con quái vật, nó rầm hét lên một hồi rồi biến mất để lại những đồng xu gần 2000 yên tôi tra thanh kiếm vào vỏ tạo ra một tiếng cạch rồi đi tới chỗ cô bé thì tôi mới biết cô bé là một youkai đáng yêu vì cô bé có. Đôi mắt màu cam sẫm, tóc nâu đội một chiếc mũ màu xanh lá cây. Có đôi tai mèo, đeo một bông tau vàng ở bên trái và có hai đuôi. Mặc một bộ trang phục màu đỏ có ánh hồng với trang sức vàng và cô bé trông có vẻ đang sợ tôi đưa tay đỡ cô bé dậy và nói
Zero : Em có bị thương không ?
?? : E…m….kh..ông sao cảm ơn anh
Cô bé run rẩy nói rồi nhìn tôi
?? : Anh có phải là con người mà Yukari-sama và Ran-sama đã nói chuyện với nhau phải không ?
Cô bé hỏi
Zero : Phải tên anh là Zero còn em ?
Tôi trả lời rồi hỏi em ấy
Chen : Tên em là Chen em làm việc cho chủ nhân Yukari và chủ nhân Ran một lần nữa cảm ơn anh đã cứu em
Cô bé giới thiệu tên mình rồi cúi đầu cảm ơn tôi
Zero : Không có gì đâu anh mừng là em không sao?
Tôi mỉm cười rồi nói
Chen : Này anh ơi anh có thể giúp em một việc được không ?
Chen hỏi
Zero : Nếu những việc mà anh có thể làm, được anh sẽ giúp em
Tôi trả lời
Chen : Em không biết chuyện gì đã xảy ra nhưng vừa rồi những con mèo mà em nuôi đột nhiên biến mất, em cố gắng đi tìm chúng thì bị con quái vật kia tấn công may mà có anh tới kịp nhưng giờ em bắt đầu lo lắng cho chúng. Trong khi anh đi khám phá Gensokyo anh có thể tìm chúng được không ? đổi lại em sẽ cho anh một đưa cho một món đồ làm ơn anh sẽ giúp em chứ làm ơn xin anh đấy
Chen nói rồi có những nước mắt bắt đầu tuôn ra và cầu xin tôi
Zero : Này đừng khóc anh sẽ tìm chúng về cho em anh hứa đấy
Tôi cúi xuống đặt hai tay mình lên vai Chen và nói
Chen : Cảm ơn anh rấtttttttttt nhiều, những con mèo của em đã biến mất gồm chín con mèo trắng và đây là chín vòng cổ của chúng nếu anh tìm được con nào thì cứ đeo vào cổ chúng thì chúng sẽ đi theo anh
Chen nói và trông có vẻ rất vui mừng
Zero : Ok ! tuy anh không chắc sẽ tìm được nhưng anh sẽ để mắt đến chúng
Tôi nói
Chen : Tốt quá chúc anh may mắn Zero giờ em phải trở về đây
Chen nói
Zero : Để anh đưa em về anh không yên tâm khi để một cô bé đi một mình ở nơi nguy hiểm như thế mà em nói em làm việc cho cô Yukari và cô Ran ah ?
Tôi nói
Chen : Vâng em là là shiki của Ran-sama và Ran-sama là shiki của Yukari-sama nên em làm việc cho 2 người và cảm ơn anh là anh sẽ đưa em về thú thật em vẫn còn sợ lắm
Chen nói
Zero : Đừng lo nếu có chuyện gì anh sẽ bảo vệ em
Tôi đặt một tay lên vai Chen tay còn lại chỉa ngón cái vào mình và nói
Zero : Nào đi thôi Chen
Tôi đưa tay cho Chen và cô bé nắm lấy tay tôi, tôi đi tới chỗ con quái vật biến mất nhặt 2000 yên rồi đưa con bé về nhà. Một lúc sau chúng tôi về tới nhà của Yukari thì thấy Ran đang ngồi trước cửa nhà và khóc
Ran : Huhuhu !!!!!!! Chen ơi em đi đâu rồi nếu em bị làm sao thì ta làm sao mà sống đây ? huhuhuhu
Chen : Hic hic Ran-sama em về rồi đây
Chen bỏ tay tôi ra khóc rồi chạy tới ôm Ran
Ran : Chen em đã đi đâu vậy, em có biết là ta lo lắm không ?
Ran cũng ôm Chen và khóc nhìn họ như vậy làm tôi rất vui nhưng không hiểu sao tôi lại cảm thấy hơi buồn nữa
Chen : Hic hic em đi tìm những con mèo của em nhưng em lại bị một con youkai tấn công may mà có anh Zero đến cứu em hic hic
Chen khóc và nói
Ran : Zero ? em nói Zero đã cứu em ư ?
Ran hỏi
Chen : Vâng anh ấy còn bảo vệ em về đây nữa
Chen trả lời
Ran : !!!!!! Zero là cậu đó sao ?
Ran nhìn tôi và hỏi
Zero : Phải là tôi đây Zero đây
Tôi trả lời
Ran : Chuyện gì xảy ra với cậu vậy trông cậu rất khác lúc sáng chúng ta nói chuyện nữa ?
Ran hỏi
Zero : Chuyện dài lắm
Tôi nói
Ran : Vậy thì mời cậu vào nhà rồi nói chuyện
Ran nói
Sau khi Ran mời tôi vào nhà và mời tôi ngồi chờ với Chen trong phòng khách trông lúc cô chuẩn bị trà mời tôi, sau khi Ran chuẩn bị trà xong và tôi uống xong một ly trà rồi tôi bắt đầu kể lại những chuyện đã xảy ra sau khi tôi cùng Reimu trở về đền
Ran : Vậy ra là lý do cậu thay đổi nhanh vậy nhưng mà “ Hắc Kiếm Sĩ “ ah ?
Ran nói
Zero : Đúng vậy tôi cũng rất ngạc nhiên về chuyện này, không biết cô Yukari và cô Ran có biết anh chàng “Hắc Kiếm Sĩ “ đó không ?
Tôi hỏi
Ran : Xin lỗi tôi cũng không rõ lắm chuyện này có lẽ phải hỏi Yukari-sama thì mới biết được nhưng hiện giờ cô ấy còn đang ngủ nên tôi không thể làm phiền được
Ran trả lời
Zero : Vậy ah ? tiếc thật vậy tôi đã nghĩ sẽ tìm được câu trả lời rồi nhưng không sao rồi từ từ tôi sẽ tìm ra thôi
Tôi nói
Ran : Tôi hy vọng tìm được câu trả lời dù sao thì cũng cảm ơn cậu đã cứu Chen để trả ơn cậu cần gì cứ nói tôi sẽ giúp cậu
Ran nói
Zero : Chuyện đó thì không cần đâu cứu người là việc nên làm, với lại giờ tôi phải đến “Nhân Thôn” để gặp vài người bạn nên tôi xin phép cáo từ
Tôi nói rồi đứng dậy chào
Ran : Vậy ah ? tôi hiểu rồi nếu vậy tôi cũng không giữ cậu ở lại để tôi tiễn cậu ra cửa
Ran nói rồi cũng đứng dậy chào và cùng Chen tiễn tôi ra cửa
Zero : Cảm ơn cô đã tiễn tôi đi đây đừng lo Chen anh sẽ để ý và tìm mấy chú mèo của em
Tôi nói
Chen : Vâng ! một lần nữa cảm ơn anh đã cứu em và chúc anh may mắn trong chuyến đi
Chen mở một nụ và nói
Ran : Cảm ơn cậu Zero xin hãy bảo trọng tạm biệt
Ran nói
Zero : Uh ! tôi sẽ cẩn thận tôi đi đây tạm biệt
Tôi nói rồi đi ra khỏi nhà Yukari
Ran : ( Đúng như Yukari-sama đã nói cậu ta đúng là rất kỳ lạ và vừa rất thú vị nữa khi cứu Chen mà không cần biết Chen có phải là youkai hay không, nếu mình nhớ không nhầm thì người biệt danh “Hắc Kiếm Sĩ “ mà cậu ta nhắc đến hình như là người sứ giả đầu tiên đã đến Gensokyo sau khi kết giới được dựng nên thì phải hehehe chuyện này càng lúc càng thú vị rồi đây )
Ran thầm nghĩ rồi cùng Chen đi vào trong nhà
Sau khi tôi tạm biệt họ rồi tôi đi đến “Nhân Thôn “ trên đường đi thì tôi tim được 2 trong 9 con mèo trắng mà Chen nhắc đến tôi liền lấy những vòng cổ mà Chen đưa cho tôi đeo cho chúng thì chúng đi theo tôi nên tôi cũng đỡ lo không làm chúng đi lạc. Sau vài giờ tôi đã đến được “Nhân Thôn” lúc này trời cũng đã xế chiều rồi nên những người trong làng đang đi về nhà những người đàn ông thì đi với những cái cuốc trên tay còn phụ nữ thì bưng những giỏ đồ đựng thức ăn thật đúng là một cuộc sống bình dân thường ngày nhưng không biết do tôi tưởng tượng hay không nhưng lúc họ nhìn thấy tôi trong vẻ mặt của họ có vẻ hơi lúng túng và sợ sệt, có số thấy tôi liền quay mặt đi chỗ khác và đi khiến tôi khá là khó chịu bỗng nhiên tôi nghe có tiếng ai gọi tôi nên nhìn xem ai
Akyu :................ Zero
Thì ra đó là cô Akyu tôi đi tới chỗ cô ấy
Akyu : Đúng là cậu rồi Zero ! vậy những tin tức mà Aya nói cho chúng tôi đều là sự thật cả
Akyu nói
Zero : Đúng vậy mình đã bắt đầu đi khám phá Gensokyo
Tôi nói
Akyu : Tớ có linh cảm là cậu sẽ ở lại đây nếu cậu không phiền tớ muốn cậu ghé nhà tớ, tớ có chuyện muốn nói với cậu
Akyu nói
Zero : Oh ! nếu vậy tớ sẽ ghé nhà cậu vậy Akyu
Tôi trả lời
Akyu : Tuyệt quá vậy xin hãy đi theo tớ
Akyu vui mừng và nói rồi dẫn tôi đi đến nhà cô ta
Sau khi tôi tới nhà của Akyu và cô ấy mời tôi vào nhà, sau đó cô ta mời tôi ngồi và xuống bếp pha trà tôi ngồi xuống và cởi bỏ thanh kiếm đeo sau lưng ra và đặt nó kế bên mình sau vài phút Akyu bưng một mâm trà với vài cái ly ra và rót mời tôi, tôi nhận lấy và uống một ngụm rồi Akyu bắt đầu nói chuyện
Akyu : Nói thật tớ khá là sốc khi nghe tin cậu là một sứ giả đấy Zero cậu cũng không nhận ra điều đó phải không ?
Akyu hỏi
Zero : Phải theo như lời cô Yukari nói tớ là người sứ giả đầu tiên không có mối liên hệ nào với Gensokyo
Tôi trả lời
Akyu : Lạ thật………… nhưng thấy cậu đang đeo viên ngọc đó nên chắc cô ấy nói thật
Akyu nhìn viên ngọc tôi đang đeo và nói
Zero : Viên ngọc có thể làm những điều đặc biệt ư ?
Tôi hỏi
Akyu : Đây chính là lý do tại sao tớ muốn nói chuyện với cậu đấy Zero. Khi cậu đeo viên ngọc này thì cậu sẽ được bảo vệ khỏi những thứ nguy hiểm ở Gensokyo
Akyu nói
Zero : Đúng vậy tớ cũng nhớ cô Yukari nói như thế nhưng cô ấy lại không nói chi tiết
Tôi nói
Akyu : Nếu vậy tớ sẽ nói thêm là những đòn tấn công hay phép thuật của các youkai sẽ không có ảnh hưởng đến cậu
Akyu nói
Zero : Wow ý cậu nói là tớ sẽ không bị ảnh hưởng gì bởi những ma thuật hoặc đại loại như thế sao ?
Tôi hỏi
Akyu : Chính xác là vậy Zero nếu không có viên ngọc đó những người sứ giả đời trước đã chết toi rồi
Akyu nói
Zero : Chờ đã tớ đã chiến đấu với nhiều quái vật trước khi đến ngôi làng này nhưng nó cũng không bảo vệ tớ hoàn toàn cả
Tôi nói
Akyu : Nếu cậu chiến đấu với kẻ địch, cậu sẽ bị ràng buộc bởi luật lệ của Gensokyo việc này được đặt ra để cho các sứ giả không lạm dụng sức mạnh của họ
Akyu nói
Zero : Tớ hiểu rồi tớ đoán tớ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đánh trả nếu có ai đó bất ngờ tấn công tớ
Tôi nói
Akyu : Chính xác nhưng việc cậu đến được đây thì tớ nghĩ cậu sẽ ổn thôi ah còn về chuyện món quà, thì cậu đừng lo lắng gì hết cậu cứ suy nghĩ cho đến khi cậu tìm được thứ tớ muốn
Akyu nói
Zero : Ừ nhưng Yuuka nói chỉ có 1 món quà mà cô ta chấp nhận đó là tớ phải chiến đấu với cô ta haizzzzzzzzzzz
Tôi nói rồi thở dài
Akyu : Ah phải …… vẫn luôn như vậy nghe này Zero với tình trạng hiện tại của cậu thì cậu sẽ không bao giờ đánh bại được Yuuka
Akyu nói
Zero : Nếu vậy thì... làm sao có thể đánh bại được cô ta
Tôi hỏi
Akyu : Đó là một lý do nữa tớ muốn nói chuyện với cậu đó là cậu có thể không có sức mạnh nhưng với viên ngọc này nó sẽ phát sáng thì nếu cậu tìm được một thứ có phép thuật hoặc đại loại như vậy
Akyu nói
Zero : Có phải dạng giống như thanh kiếm này không ?
Tôi cầm thanh kiếm lên và đặt lên bàn cho Akyu xem
Akyu : !!!!!!! thanh kiếm này ....... đúng vậy dù tớ chỉ là con người bình thường không có năng lực gì nhưng tớ có thể cảm nhận được thanh kiếm này có một sức mạnh rất lớn cậu tìm được nó ở đâu vậy ?
Akyu nhìn và chạm vào thanh kiếm rồi nói
Zero : Chuyện này nghe cũng hơi lạ ......................
Tôi kể lại chuyện tôi tìm được hang động, gặp chàng Hắc Kiếm Sĩ và chiến đấu với anh ta cuối cùng thì có được thanh kiếm này
Akyu : Hắc Kiếm Sĩ ah nghe có vẻ thú vị đấy?
Akyu nói trong có vẻ thích thú
Zero : Vậy không biết Akyu có biết anh ta không
Tôi hỏi
Akyu : Thành thật mà nói tớ cũng rõ có thể trong cuốn “Biên niên sử Gensokyo” có viết về anh ta nhưng để tìm được có lẽ sẽ mất một thời gian dài đấy , tớ rất tiếc Zero
Akyu nói
Zero : Ah không sao đâu nếu cậu không biết cũng chẳng sao tớ nghĩ sau này rồi tớ sẽ tìm được câu trả lời
Tôi mỉm cười và nói
Akyu : Uh tớ hy vọng cậu sẽ tìm được, vậy quay lại chủ đề lúc nãy nào như tớ đã nói trong hành trình của cậu, cậu có thể tìm được những món đồ có phép thuật
Akyu nói
Zero : Tớ hiểu rồi có nghĩa là tớ có thể học sử dụng những phép thuật đó phải không ?
Tôi hỏi
Akyu : Đúng vậy xem ra cậu hiểu được rất nhanh cậu nên xem những cuốn sách phép thuật hoặc sử dụng những thứ mà cậu tin là có sức mạnh
Akyu nói
Zero : Tuyệt thật tớ sẽ đi tìm và học sử dụng những thứ đó
Tôi nói
Akyu : Hihihi tớ cũng có một thứ này muốn tặng cậu đó cũng là một lý do nữa tớ muốn nói chuyện với cậu đợi tớ chút nhé
Akyu nói rồi đi vào một căn phòng gần đó sau vài phút cô ấy đi ra và 2 tay cầm một cuộn giấy da cô ấy ngồi xuống đặt cuộn giấy lên bàn và nói
Akyu : Zero đây là một cũng là một vật vốn cũng về sứ giả và giờ tớ đưa cậu cuộn giấy này viết cách bay như Keine và những người khác
Akyu nói
Zero : Dạy cách bay sao ?
Tôi ngạc nhiên nói
Akyu : Uh nếu cậu muốn đánh bại Yuukai và những người khác cậu nên học cách bay và cuộn giấy này sẽ giúp cậu
Akyu nói
Zero : Tuyệt thật vậy tớ sẽ nhận lấy nó vậy cảm ơn cậu Akyu
Tôi lấy cuộn giấy và nói
Akyu : Không có gì đâu chúng ta là bạn mà ^^
Akyu cười và nói làm tôi rất là vui và có cảm giác kỳ lạ
Zero : Cảm ơn cậu Akyu vì đã coi tớ là bạn
Tôi nói
Akyu : Hihihi vậy với tư cách là một người bạn tớ khuyên cậu nên đến “Kourindou”
Akyu nói
Zero : “Kourindou” ?
Tôi hỏi
Akyu : Phải Kourindou là một cửa hàng bán những món đồ từ thế giới bên ngoài và cũng bán những thứ bên trong Gensokyo nữa nếu cậu hỏi chủ cửa hàng về những thứ có phép thuật thì anh ta sẽ bán cho cậu
Zero : Thú vị thật tớ sẽ đến cửa hàng đó
Tôi nói
Akyu : Zero cho dù cậu đã mạnh lên cỡ nào thì cũng rất nguy hiểm nếu cậu đi khám phá Gensokyo một mình cậu nên tìm một người bạn đồng hành đi với cậu ở những nơi nguy hiểm
Akyu nói
Zero : Bạn đồng hành ah ? nếu cậu đã nói vậy tớ sẽ tìm một người bạn để đi cùng tớ vậy cảm ơn những lời khuyên của cậu Akyu nhờ vậy tớ có thể tiếp tục đi khám phá Gensokyo
Tôi nói
Akyu : Hihihi đó là bổn phận của mình mà nhưng để đổi lại việc cho cậu những lời khuyên và cuộn phép học bay tớ muốn cậu làm cho tớ một việc
Akyu cười và nói
Zero : Oh ? chuyện gì vậy nếu trong khả năng tớ sẽ làm
Tôi nói
Akyu : Là một sứ giả tớ muốn biết cậu đã làm được những việc đặc biệt, đánh bại những đối thủ mạnh mẽ, khám phá những nơi tuyệt vời và những thông tin về chúng để tớ có thể viết vào cuốn “Biên niên sử Gensokyo” và truyền lại cho thế hệ sau
Akyu nói
Zero : Tớ hiểu rồi, tớ sẽ đến thăm cậu mỗi khi tớ có những chuyện rất thú vị tớ sẽ kể cho cậu nghe
Tôi nói
Akyu : Tuyệt vời cảm ơn cậu Zero tớ sẽ mong chờ những câu chuyện của cậu
Akyu nói
Zero : Được rồi giờ tớ sẽ đi thăm Keine rồi học cách bay và sau đó tớ sẽ đến Kourindou
Tôi nói
Akyu : Kế hoạch hay đấy cậu cũng nên chuẩn bị những thứ cậu cần để đến Kourindou vì nó cũng khá xa đấy
Akyu nói
Zero : Uh tớ hiểu rồi !!! con mèo này là
Tôi đang nói thì có một con mèo trắng đến gần tôi
Akyu : Ah lúc sáng tớ thấy con mèo đó ở trước cửa nhà tớ, tớ đoán nó bị lạc nên mang nó vào nhà và tìm chủ nhân của nó
Akyu nói
Zero : Đúng vậy con mèo này là của Chen cô bé nhờ tớ tìm nó
Tôi nói
Akyu : Ah cô bé mèo đó à vậy thì cậu hãy mang nó về cho cô bé đó đi
Akyu nói
Zero : Uh
Tôi gật đầu và lấy một vòng cổ đeo vào cổ nó và để nó đi tới bạn của nó giờ được 3 con rồi sau đó Akyu tiễn tôi ra cửa và chào tạm biệt tôi
Akyu : Tạm biệt Zero chúc cậu may mắn trong hành trình của cậu
Zero : Uh cảm ơn cậu Akyu tạm biệt
Tôi cũng chào tạm biệt Akyu rồi đi tìm Keine đi một hồi thì tôi thì Keine đang chơi cùng vài đứa con nít trong làng tôi tới chào cô ấy và cô ấy nói
Keine : Zero đúng là cậu rồi Aya đã nói cho chúng tớ biết tình hình của cậu tớ rất vui gặp lại cậu nhưng hiện giờ tớ đang bận nhưng cậu có thể tìm tớ tại ngôi trường này vào ngày mai
Zero : Không sao vậy ngày mai tớ sẽ đến gặp cậu tạm biệt
Tôi nói
Keine : Uh tạm biệt
Keine nói xong rồi tiếp tục chơi với mấy đứa con nít tôi thấy vậy nên đi ra khỏi làng lúc đang đi thì tôi thấy có một cửa tiệm bán bánh mì tên “Akari” lúc này tôi cũng thấy hơi đói bụng nên ghé vào để mua bánh lúc đi vào bên trong thì tôi thấy một cô gái rất dễ thương chừng nhỏ tuổi hơn tôi với mái tóc ngắn màu tím nhạt, cột bím tóc ở hai bên, mặc một chiếc áo sơ mi trắng, có chiếc nơ nhỏ ở cổ áo, và mặc một chiếc váy đỏ. Không hiểu vì sao lúc tôi nhìn cô ấy tôi lại có cảm giác quen thuộc như tôi đã từng gặp cô ấy ở đâu rồi, bỗng nhiên cô ta chào tôi và nói
?? : Xin chào quý khách tôi là chủ tiệm bánh Akari xin hỏi quý khách muốn mua gì ạ
Zero : Ah…… ờm cho tôi một cái bánh mì kẹp thịt với bơ
Tôi ấp úng nói
Akari : Vâng xin chờ một chút
Cô ta nói rồi bắt đầu làm bánh mì cho tôi sau vài phút cô ta gói bánh mì lại vào một cái bao và nói
Akari : Của quý khách đây hết 200 yên
Zero : Ờ tiền của cô đây
Tôi trả tiền cho cô ấy và nhận bánh mì lúc này tôi muốn nói chuyện làm quen nhưng tôi nghĩ không nên vội vàng quá nên đi ra và sau đó tôi đi ra khỏi ngôi làng mà không biết có 2 người mặc áo đen đi theo dõi mình
Người mặc áo đen 1 : Tên đó chắc là Zero mà cô tengu kia đã nói
Người mặc áo đen 2 : Phải giờ chúng ta có nên bắt hắn ta ngay không ?
Người mặc áo đen 1 : Không giờ cứ việc để mắt đến hắn ta rồi sau này tình tiếp hehehe Zero ta mong ngươi sống sót trong hành trình của ngươi và cho bọn ta thấy được sức mạnh thật sự của ngươi đi Zero
Sau đó cả 2 cùng biến mất và để lại một ít khói đen
Màn đêm buôn xuống và tại tiệm bánh Akari
Akari : Hôm nay bán cũng khá khá nhưng không đủ để trả tiền nhà và tiền nợ nữa cứ như thế này thì có sống được tới cuối tháng không đây
Cô gái Akari đó tính tiền kiếm được ngày hôm nay và nói sau khi tính xong cô cất tiền vào tủ rồi đi tắm sau khi tắm xong cô thay đồ ngủ và nằm lên chiếc giường nhỏ của cô và vớt tay lấy khung ảnh nhỏ được đặt đầu giường xem trong bức ảnh đó có một đôi vợ chồng 2 người đang bế 2 đứa con của mình cô gái Akari đó đưa tay chạm vào đứa bé mà người chồng đang bế trên tay và nói
Akari : Giờ anh đang ở đâu Zero-onii chan ? làm sao em tìm được anh đây ?
Cô gái Akari đó khóc và ôm tấm ảnh vào người rồi thiếp đi
Được sửa bởi Zero Knight ngày 15/11/2014, 8:53 pm; sửa lần 3.
- Waifu
Dutch
Member - . :
Online Offline Posts : 155Power : 389Faith : 98Ngày tham gia : 08/11/2014
Re: Touhou fiction project VER 2.1
Sắp ra chap 24, chap này sẽ có nhiều thứ hay đây ( Dutch nghĩ vậy)
- Waifu
Zero Knight
Member - Waifu Order : Alice Margatroid. :
Online Offline Posts : 1258Power : 3187Faith : 48Ngày tham gia : 09/11/2014Địa điểm : Gensokyo
Hàng về đêm
- Part 2 : Phục Thù:
- Sau khi tôi ra khỏi “Nhân Thôn” và tìm một chỗ khá là yên tĩnh và an toàn để ngồi ăn bánh mì sau khi ăn xong, tôi lấy cuộn phép học bay ra đọc
Zero : “Trước tiên là bạn phải cảm nhận khí của bản thân và giải phóng khí ra toàn bộ cơ thể”
Tôi đọc và làm theo tôi ngồi thả lỏng cơ thể và tập trung vào trí lực như kiểu ngồi thiền sau một lúc tôi cảm nhận được một nguồn năng lượng đang dâng trào và lan ra toàn bộ cơ thể mình vậy ra đó là khí tiếp đó tôi lại xem bước tiếp theo
Zero : “Sau khi bạn đã cảm nhận được khí của bản thân rồi thì bạn phải học cách tự do điều khiển khí tức là bạn phải làm sao có thể vận khí tăng hoặc giảm tới mức có thể” chà cái này khó đây nhưng thử cố gắng tập tiếp vậy
Tôi đọc xong rồi cố gắng học cách điều khiển khí sau một vài giờ ngồi vận khí thì tôi cảm thấy cơ thể mình nhẹ đi như tơ hồng vậy tôi mở mắt ra thì thấy mình đang lơ lửng lên bầu trời khiến tôi rất ngạc nhiên
Zero : Mình đang lở lửng sao ? mình bay thử xem
Tôi nói rồi nghiêng mình bay thử lúc đầu thì hơi loạn choạng nhưng dần rồi tôi thấy quen và có thể bay lượn một cách tự do
Zero : Whoaaa !!! tuyệt quá cảm giác này thật tuyệt và quen thuộc nữa, nào giờ mình thử vận khí tăng lên và bay nhanh nhất có thể thử xem
Tôi nói rồi liền vận khí bay nhanh nhất mà tôi có thể được một hồi thì tôi cảm thấy mệt nên đáp xuống lại chỗ tôi đang ngồi vì còn có 3 con mèo của Chen đang nằm ở đó tôi nằm xuống và thả lỏng toàn bộ cơ thể và giảm khí của mình lại rồi nghỉ một lát
Zero : Hộc hộc mệt thật có lẽ nếu mình vận khí bay với tốc độ tối đa thì sẽ thao tổn năng lượng rất nhiều mình phải chú ý mới được haizzzzzzzz khụ hahaha mới ngày hôm trước mình chỉ là một cậu con trai bình thường, giờ mình là một sứ giả, một hắc kiếm sĩ và có sức mạnh hơn hẳn người thường và cái thế giới này còn rất nhiều nơi, con người và youkai rất thú vị mình rất vui khi gặp được họ……….giờ mình có nên đến nhà Reimu để ngủ nhờ không nhỉ ? mình cũng muốn đi tắm hy vọng cô ấy không thấy phiền được rồi đi thôi !!!! hình như con mèo đằng kia có phải là con mèo trắng của Chen không nhỉ ?
Tôi chạy đến chỗ con mèo và quả nhiên đó là một con mèo trắng tôi lấy vòng cổ buộc cho nó và bồng nó tớ chỗ bạn của nó giờ đã được 4 con mèo rồi
Zero : Được 4 con rồi giờ ban đêm mà đi bộ cũng mất thời gian và nguy hiểm nữa chắc mình phải bay đi thôi hy vọng mình ôm được 4 con mèo này
Tôi nói rồi ôm 4 con mèo lại vì chúng cũng khá nhỏ nên rất dễ dàng xong rồi tôi bay lên và hướng về nhà của Reimu lúc tôi đang bay tôi cảm nhận được có một nguồn khí rất quên thuộc đang bay tới chỗ tôi nhưng vì trời quá tối do mặt trăng bị đám mây che khuất nên tôi không nhìn thấy gì lúc tôi nhận ra thì tôi đã bay đụng phải ai đó và cả tôi lẫn người đó rớt xuống đất đau điếng
Zero : Ui da đau quá !!!! may quá mấy con mèo không sao. Này bạn gì ơi bạn có sao không
Tôi nói
?? : Ui da..... đau chết mất anh bay kiểu gì vậy ?
Tiếng con gái
Zero ( !! Giọng nói này nghe quen quen ) Xin lỗi do trời tối quá nên tôi không nhìn thấy đường
Tôi thầm nghĩ rồi cúi đầu xin lỗi lúc này nhưng đám mây đã bay đi chỗ khác và mặt trăng soi sáng nên tôi nhìn ra được người mà tôi đụng phải không ai xa lạ chính là cô youkai đã cố ăn thịt tôi lúc tôi mới tới đây Mystia
Mystia : A !!!!! anh chính là con người hôm trước tôi vô cùng tức giận chuyện hôm trước tại vì anh mà tôi mới bị Mokou đánh
Mystia nhận ra tôi và nói một cách giận dữ
Zero : Là cô ah tôi cứ tưởng cô đã học được bài học của mình rồi chứ
Tôi nói
Mystia : Hứ !!! lúc đó vì do tôi đói bụng quá nên không đánh lại Mokou nên tôi mới nhượng bộ chứ không lẫn anh và Mokou đều thành bữa ăn của tôi rồi
Mystia nói
Zero : Vậy ah ? ( Chém gió dữ quá )
Tôi nói và cười thầm
Mystia : Hehehe nhưng chẳng sao giờ cô ta chẳng có ở đây nên tôi sẽ biến anh thành bữa tối của tôi tiếp vậy
Mystia nói với giọng cười ghê sợ đó
Zero : Chờ đã cô không biết tôi là sứ giả sao ?
Tôi lùi lại và hỏi
Mystia : Hở sứ giả ? anh đang nói cái gì vậy ? anh chỉ là một con người thôi mà đâu có gì lạ đâu
Mystia vừa nói vừa tiến gần tôi
Zero : ( Hở không lẽ Mystia vẫn chưa biết gì về mình sao chẳng phải cô Aya kia đã thông báo cho tất cả mọi người rồi mà, hay là do cô ta quá ngốc nên không hiểu gì cả )
Tôi thầm nghĩ
Mystia : Nè anh làm gì mà đứng như trời trồng vậy hay là anh sợ quá không lên tiếng được phải không càng tốt vậy tôi sẽ không bị ai làm phiền
Mystia nói rồi tung cú đấm vào bụng tôi nhưng lần này tôi đã nhanh hơn đưa tay chặn cú đấm đó mà nhảy lùi về phía sau
Mystia : Ồ anh có vẻ đã nhanh hơn trước rồi nhỉ nhưng cũng không thay đổi gì được đâu
Mystia nói
Zero : Đủ rồi đấy tôi chịu đựng cô đủ rồi tôi sẽ không để cô ăn thịt tôi hoặc những người khác nữa đâu cô hôm nay tôi sẽ thay Mokou dạy cho cô một bài học
Tôi tức giận và nói
Mystia : Hahaha anh đúng là một ngốc trước kia anh còn không chịu được một cú đấm của tôi mà dám lên giọng với tôi sao ?
Mystia cười lớn và nói
Zero : Tôi đã mạnh lên rồi nên tôi sẽ đánh bại được cô
Tôi nói rồi rút kiếm ra và thủ thế
Mystia : Hehehe để xem anh mạnh đến đâu !!!!!!!!
Mystia nói rồi rút 2 con dao nhỏ xông vào tấn công tôi, tôi dùng kiếm đỡ và né những đường dao đó rồi vung kiếm đánh trả nhưng cô ta bay lên và tập trung năng lượng vào tay và phóng những quả cầu xanh đỏ vào tôi, tôi cũng bay lên để né chúng và dùng kiếm chém đứt đôi những quả cầu đó trước sự ngạc nhiên của Mystia
Mystia : Không thể nào thật sự anh là cái quái gì vậy ? anh có thể bay và chém được đạn danmaku chỉ bằng thanh kiếm đó thôi sao ?
Mystia ngạc nhiên và nói
Zero : ( Danmaku ? vậy đó là tên của những quả cầu đó sao ? )
Tôi thầm nghĩ
Mystia : Tức thật vậy tôi sẽ cho anh nếm mùi “ Spell Card “ của tôi
Mystia nói rồi lấy trong túi áo ra một tấm card và lẩm bẩm như đang nệm chú
Zero : ( Cô ta đang làm gì vậy mà cô ta nói “Spell Card” là sao không lẽ đó là tuyệt chiêu của cô ta )
Tôi thầm nghĩ rồi thủ thế
Mystia : Xem đây "Little Battalion"
Mystia nói lớn và bắn một loạt đạn có hình dáng như con chim bay thẳng vào tôi, tôi nhanh chóng bay né bọn chúng rất dễ dành vì chúng chỉ bay theo một đường thẳng
Zero : Đến lượt tôi đây “ Hurrican Slash “
Tôi xông vào tung tuyệt chiêu của mình nhưng cô ta đã né được đòn đánh đó
Mystia : Whoaa !!! nguy hiểm quá anh cũng có tuyệt chiêu ah ? xem ra tôi phải đánh nghiêm túc hơn mới được
Mystia ngạc nhiên và nói
Sau đó cô ta lại rút thêm một tấm card nữa và nệm chú
Mystia : “Howl of the Horned Owl
Mystia hét lớn rồi lại bắn loạt đạn vào tôi khác lúc nãy, lúc này loạt đạn đó bay tứ tung làm tôi rất là hoa mắt và né tránh rất khó khăn
Zero : Hự ghét thật xem đây Gyaaaaaaa
Tôi tức giận bay lên cao và chém một nhát từ trên xuống nhưng Mystia rút hai con dao ra và chặn được đường kiếm đó nhưng do nhát chém quá mạnh nên cô ta bị tôi đẩy lùi xuống bất ngờ cô ta dùng chân đạp vào người tôi và tôi bị đẩy ra
Mystia : Tức thật nếu vậy tôi sẽ cho anh nghe giọng hát tuyệt vời của tôi “ Song of the Night Sparrow”
Mystia tức giận và nói rồi bay lên cao và bắt đầu hát…………………. Một giọng hát thật kinh khủng đến mức không thể dùng lời nào tả được khiến tôi phải bịt tai lại một lúc sau tôi nhận ra xung quanh tôi toàn một màu đen mà Mystia vẫn thản nhiên hát
Zero : Cái quái gì thế này sao mình không thấy gì hết
Tôi bối rối và nói
Mystia : Hehehe đây là spell card mạnh nhất của tôi đó nó tạo ra một dạng sóng làm mù mắt đối phương khiến họ mất phương hướng tôi hay dùng chiêu này để dọa con người hehehe rất hay phải không ? giờ chết đi
Mystia nói và bắn danmaku vào tôi lúc này tôi không nhìn thấy gì hết nên bị bắn trúng rất nhiều và tôi rớt xuống đất dù rất đau nhưng tôi không bị thương nghiêm trọng
Zero : Chết tiệt giờ phải làm sao đây !!!!!!
Tôi đang suy nghĩ làm sao có thể nhìn lại được thì tôi nhớ ra là mình có mang theo máy MP3 và tai phone nên tôi lấy ra đeo vào và mở hết âm lượng lên nhạc trong máy nổi lên và đúng bài tôi thích nữa dần dần tôi không nghe tiếng hát của Mystia nữa và thị giác tôi dần bình phục thấy lại được và tôi thấy Mystia vẫn còn đang hát mà không biết chuyện gì xảy ra nên tôi bay lên và chém cô ta từ dưới lên nhưng lúc kiếm tôi gần chém trúng cô ta thì cô ta thấy được tôi liền né về phía sau và kiếm của tôi chém trúng áo của cô ta và rách một đường lộ ra một bộ ngực nhỏ nhắn nhưng tôi vẫn tiếp tục bay lên vào tập trung năng lượng của mình vào chân và tung một cú đá từ trên xuống và tôi hét
Zero : Hãy đỡ “ Zero Kick “
Lúc này do Mystia đang bối rối và dùng 2 tay mình che ngực lại nên không né kịp và bị đá rớt xuống đất một lúc sau Mystia loạng choạng đứng dậy và gục xuống tôi lao xuống và đáp gần cô ta và kề kiếm của mình vào cổ Mystia tháo tai phone ra và nói
Zero : Chịu thua chưa nào ?
Mystia : Ouch……đau quá được rồi tôi chịu thua
Mystia nói và che ngực lại
Zero : Cô đúng là phiền phức đấy Mystia không chỉ cô cố ăn thịt tôi và giọng hát của cô còn rất là kinh khủng nữa rất là khó chịu khi nghe giọng hát của cô
Tôi nói
Mystia : Huh ? anh nói cái gì ? Giọng hát của tôi là tuyệt nhất ! đầu tiên là anh làm rách áo tôi và làm tôi bị thương giờ anh còn xúc phạm giọng hát tuyệt vời của tôi nữa, tôi sẽ không bao giờ quên chuyện này tôi có thể tha thứ cho anh chuyện anh làm rách áo tôi và làm tôi bị thương nhưng chuyện anh xúc phạm giọng hát của tôi a….anh sẽ hối hận đấy ! Huhuhuhu
Mystia nói rồi khóc lớn và bay đi
Zero : Phew…..mình đã đánh bại được cô ta nhưng mà hình như mình nói hơi quá đáng rồi mỗi chuyện làm rách áo cô ta mình đã cảm thấy có lỗi rồi haizzzzzz có lẽ lần sau khi gặp cô ta mình sẽ xin lỗi cô ta vậy
Tôi thở dài và nói rồi tới chỗ 4 chú mèo của Chen thì thấy chúng đang nằm ngủ nên tôi cũng bớt lo lắng, tôi nhẹ nhàng ôm chúng và bay lên và hướng đến nhà của Reimu và hy vọng cô ấy còn thức
- Waifu
Zero Knight
Member - Waifu Order : Alice Margatroid. :
Online Offline Posts : 1258Power : 3187Faith : 48Ngày tham gia : 09/11/2014Địa điểm : Gensokyo
Re: Touhou fiction project VER 2.1
- Part 3 : Đêm ở đền Hakurei:
- Sau một lúc tôi đã đến nhà Reimu cũng là đền Hakurei lúc tôi đáp xuống thì thấy Reimu đang ngồi trước cửa nhà và uống rượu và cô ta nhìn thấy tôi và hỏi
Reimu : Anh là ai vậy ? sao lại đến viếng đền vào ban đêm vậy
Reimu nói và trong có vẻ hơi say rồi
Zero : Là tôi Zero đây cô không nhận ra tôi sao ?
Tôi trả lời
Reimu : Zero ah !!!!!! là anh thật sao Zero sao mới trong một ngày anh đã thay đổi như một người khác vậy
Reimu giật mình và ngạc nhiên hỏi
Zero : Chuyện dài lắm tôi sẽ kể sau nhưng trước tiên cô không phiền nếu tôi xin đi tắm và ngủ nhờ nhà cô một đêm được không ? ah còn có 4 chú mèo này nữa phiền cô sắp xếp một chỗ ấm cúng cho chúng được không ?
Tôi nói
Reimu : Không sao đâu anh luôn được chào đón ở đây mà có gì đâu mà ngại mời anh vào nhà
Reimu mỉm cười và nói rồi mời tôi vào nhà
Zero : Cảm ơn cô rất nhiều Reimu
Tôi nói rồi vào nhà Reimu lúc tôi vào thì tôi đặt 4 con mèo dưới bàn sưởi kotatsu rồi xin phép Reimu đi tắm cô ta chỉ cho tôi nhà tắm ở đâu rồi vào phòng đưa cho tôi một khăn tắm và một bộ yukata để thay và nói
Reimu : Anh cứ vào đi để tôi đun nước cho anh vì nhà tắm tôi là kiểu cổ nên muốn tắm nước nóng thì phải đun bằng củi
Zero : Ah không cần đâu tôi tắm nước lạnh được rồi
Tôi nói
Reimu : Không sao đâu sẽ nhanh thôi mà cứ tự nhiên đi nhé
Reimu nói và nháy mắt tôi một cái và đi ra ngoài, tôi đứng đó thở dài và cười trừ rồi đi vào nhà tắm, tôi cởi bỏ thanh kiếm và quần áo mình ở bên ngoài rồi đi vào trong, sau khi kì cọ sạch sẽ xong và dội nước sạch sẽ rồi thì có tiếng của Reimu ở bên ngoài nói
Reimu : Zero anh coi thử xem nước đã đủ ấm chưa ?
Zero : !!!!! Vâng để tôi coi thử
Tôi ấp úng nói vì từ trước đến giờ tôi chưa từng được cô gái nào quan tâm đến như vậy nên cũng hơi ngượng, tôi tới bồn tắm và coi thử nước đã đủ ấm rồi nên mới nói
Zero : Cảm ơn cô nước đã đủ ấm rồi
Reimu : Vậy ah !!! thế cứ tự nhiên đi nhé
Reimu trả lời
Tôi nghe vậy liền bước vào bồn tắm……………thoải mát thật tôi cảm thấy như được tái sinh vậy bao nhiêu mệt mỏi đều đã tan biến đi một cảm giác rất là tuyệt vời
Zero : ( Mà công nhận loại đạn danmaku này lợi hại thật tuy có viên ngọc bảo vệ nhưng mỗi lần bị bắn trúng thì khá là đau )
Tôi thầm nghĩ, và kiểm tra cái vết thương trên người cũng không đáng ngại chỉ bị bỏng, thâm tím và đau vài chỗ, tôi ngâm mình một hồi rồi đứng dậy đi ra rồi xả nước trôi đi rồi tôi lau mình và mặc đồ vào và đi ra, lúc tôi vừa mở cửa phòng tắm ra thì tôi giật mình khi thấy Reimu đứng trước cửa phòng tắm từ bao giờ
Zero : Cô…….đứng…..đây từ bao giờ
Tôi ấp úng nói
Reimu : Ah…….tôi định đến hỏi xem anh có thoải mái không ?
Reimu hơi đỏ mặt quay đi chỗ khác và nói
Zero : Ờ nước vừa đủ nóng và rất tuyệt
Tôi cũng hơi đỏ mặt và nói
Reimu : Vậy ah ?
Reimu nói
Zero : Sao chúng ta không ra ngoài nói chuyện nhỉ ?
Tôi cười và nói
Reimu : Ah phải ra ngoài nói chuyện nào
Reimu cũng cười lại và đi ra ngoài, tôi cũng nhặt thanh kiếm và bộ đồ của tôi lên và đi theo Reimu ra phòng khách ngồi nói chuyện thì tôi thấy trên bàn sưởi kotatsu có 2 cái ly nhỏ với vài bình rượu tôi còn đang ngạc nhiên thì Reimu mời tôi ngồi tôi đặt kiếm và quần áo của mình kế bên và ngồi xuống Reimu cũng ngồi xuống rồi rót rượu ra mời tôi
Reimu : Mời anh
Zero : Xin lỗi tôi vẫn chưa đủ tuổi để uống rượu
Tôi nói và từ chối
Reimu : Eh !!! anh bao nhiêu tuổi rồi
Reimu hỏi
Zero : 16 tuổi
Tôi trả lời
Reimu : Eh !!!! tôi cũng 16 tuổi rồi hóa ra anh bằng tuổi tôi mà không biết uống rượu sao tệ quá đi
Reimu ngạc nhiên rồi nói châm chọc tôi
Zero : Kệ tôi do ở thế giới bên ngoài tôi chưa đủ tuổi uống rượu nên tôi không uống rượu được
Tôi bực bội và trả lời
Reimu : Vậy sao !!!!!! theo tôi thấy thì do anh nhát gan quá thôi chứ tuổi nào uống rượu không được tôi nghĩ anh không phải là con trai rồi
Reimu cười nói châm chọc tôi rồi nhìn tôi với ánh mắt nghi ngờ làm bản tính đàn ông trong tôi trổi dậy tôi tức giận và nói
Zero : Tôi là con trai hẳn hoi nhé uống thì uống sợ gì
Tôi nói rồi uống hết một ly
Reimu : Hahaha vậy mới đúng là con trai chứ nào uống thêm một ly nữa
Reimu cười nói rồi rót thêm rượu vào ly tôi
Zero : Cạn chén
Tôi cạn chén với Reimu và uống hết một ly
Reimu : Được rồi Zero giờ anh kể cho tôi nghe chuyện của anh đi
Reimu nói
Zero : Uh chuyện bắt đầu sau khi tôi rời khỏi nhà cô …………………
Tôi bắt đầu kể những chuyện đã xảy ra sau khi tôi rời khỏi nhà cô ấy và lên đường đi khám phá Gensokyo và kể chi tiết chuyện tôi có gặp anh chàng “Hắc Kiếm Sĩ ” lấy được thanh kiếm và học bay như thế nào
Reimu : Không thể tin được mới chỉ một ngày mà anh đã mạnh lên và bay được anh đúng không phải là người thường nhưng anh cũng gặp khá nhiều rắc rối nhỉ ?
Reimu nói rồi uống thêm một ly rượu nữa
Zero : Uh tôi đúng là tôi hơi gặp rắc rối một chút nhưng nếu đây là nhiệm vụ của một sứ giả thì tôi sẽ hoàn thành nó
Tôi uống ly rượu rồi nói
Reimu : Eh !!!!! trông anh ngầu thật đó và còn tốt bụng nữa chẳng trách sao tôi lại thích anh
Reimu uống thêm ly rượu và nói có vẻ cô ta đã say rồi
Zero : Eh !!! cô nói gì vậy ?
Tôi ngạc nhiên và hỏi
Reimu : Ah quên chuyện đó đi nói cho tôi biết Zero anh đi được một ngày rồi thế anh có kiếm gì để làm quà cho tôi không
Reimu đỏ mặt (chắc do say rượu) nói
Zero : Hở tôi cũng không biết nữa để tôi xem nào
Tôi nói rồi suy nghĩ rồi lấy ví tiền mở ra lấy 100 ngàn yên ra đặt lên bàn và nói
Zero : Tôi chẳng có gì cho cô cả nhưng tôi có thể bỏ 100 ngàn yên vào thùng phước sương được không ?
Reimu : Whoa!!!!!!! Anh thật là hào phóng đấy Zero, anh biết tôi rất thích tiền mà
Reimu nói trong có vẻ rất vui
Zero : Nếu vậy thì tôi bỏ 100 ngàn yên này vào thùng phước sương thì chắc cô sẽ vui chứ
Tôi nói rồi lấy 100 ngàn yên định đi ra bỏ vào thùng phước sương thì “Rầm”
Reimu : Để đó mọi thứ trong ngôi đền này đều thuộc về tôi
Reimu lấy tay đập bàn giữ 100 ngàn yên bỏ vào túi của cô ấy rồi từ từ bò lên bàn
Zero : Vậy ah…….. tôi hiểu rồi vậy cô cứ giữ lấy đi mà Reimu cô vừa nói mọi thứ trong đền này thế có nghĩa là
Tôi đang nói và nhận ra một điều là tôi cũng đang ở trong ngôi đền
Reimu : “ Tất nhiên là bao gồm cả anh nữa”
Reimu nói và nhấn mạnh từng chữ rồi từ từ bò đến chỗ tôi
Zero : Cô say rồi Reimu cô nên đi ngủ đi trời cũng khuya rồi
Tôi vừa nói vừa lùi về sau
Reimu : 3 say chưa chai ( 3 chai chưa say )
Reimu nói rồi nhảy bổ vào người tôi làm tôi té đau điếng
Zero : Ui da đau quá cô làm gì vậy Reimu mà cô ngồi dậy được không ?
Tôi nói và nhận ra là Reimu đang giữ tay mình không cho tôi ngồi dậy
Reimu : Nói cho tôi biết Zero anh là cái gì vậy ? một tên ngốc hay là một tên đại ngốc vậy ? mà dám đi khám phá Gensokyo dù biết sẽ rất nguy hiểm và làm cho tôi lo lắng nhưng giờ tôi biết anh đã mạnh lên rồi nên tôi cũng hơi yên tâm nhưng nói thật tôi rất muốn đi cùng với anh mà không biết anh có thấy ngại không nữa ? mà thôi chẳng sao !!! giờ nhìn kỹ trông anh cũng khá đẹp zai nhỉ
Reimu đè tôi và nói đủ thứ rồi từ từ dí mặt vào mặt tôi
Zero : Chờ đã Reimu
Tôi nói rồi cố gắng vùng vẫy thoát ra nhưng càng vùng vẫy thì Reimu càng giữ chặt hơn nữa đến lúc tôi hết cách rồi thì…….
Reimu : Zzzzzzzzz Khò khò
Reimu gục xuống vào người tôi và ngủ mất rồi
Zero : Ờ Reimu cô còn tỉnh chứ
Tôi nói
Reimu : Zzzzzzzzzzzzzzzz khò khò
Zero : Ngủ rồi ah
Tôi nói rồi nhẹ nhàng đẩy Reimu dậy rồi bế cô ấy lên rồi đi vào phòng ngủ của cô ta tôi để cô ta dựa vào bức tường rồi mở tủ trải tấm futon ra rồi bế cô ấy lên và đặt cô ta vào tấm futon rồi lấy tấm chăn đấp cho cô ta ngay ngắn rồi tắt đèn và đi ra khỏi phòng cô ta và đóng cửa lại
Zero : ( Phew !!!!!!!!!!!!! may là Reimu gục xuống ngủ chứ không mình đã phản ứng lại rồi, mà lúc nãy cô ta nói cô ta thích và lo lắng cho mình phải không ? Nah chắc do cô ta say quá nên nói bừa thôi thôi mình cũng vào phòng và ngủ thôi cả ngày nay tập luyện và chiến đấu nhìu rồi và còn uống rượu nữa mình bắt đầu cảm thấy mệt rồi)
Tôi vừa thầm nghĩ vừa dọn dẹp những bình rượu trên bàn và bỏ chúng xuống bếp sau đó tôi đi lên kiểm tra xem Reimu đã khóa cửa trước chưa thì thấy cô ta đã khóa cửa rồi nên tôi tắt đèn rồi mang đồ của mình vào phòng rồi đi ngủ thì thấy tấm futon đã được trải ra và 4 con mèo tôi mang theo đang nằm ngủ trong một cái thùng gần cửa và được đấp một tấm chăn nhỏ
Zero : ( Reimu chu đáo thật mai mình phải cảm ơn cô ấy mới được )
Tôi thầm nghĩ rồi tắt đèn đi ngủ
Trong khi đó tại một ngôi nhà ở đâu đó gần “Nhân Thôn”
Mystia : Đáng ghét cái tên con người đó hắn vừa làm rách áo mình, vừa làm mình bị thương lại còn xúc phạm giọng hát của mình nữa tức quá!!!!!!!!
Mystia đang ngồi vừa uống rượu vừa bực mình về Zero
Mystia : Nhưng mà hắn đúng là đã mạnh lên thật đến tiếng hát làm con người bị quáng gà cũng không có tác dụng tới hắn, không biết tại sao nữa, mà không biết lúc hắn làm rạc áo mình hắn đã đã thấy gì chưa nữa
Mystia nhớ lại trận đấu với Zero liền đỏ mặt
Mystia : Haizzzzzzzzz để xem báo hôm nay của cô Aya có gì hot không từ sáng giờ mình có về nhà đâu để xem nào !!!!!!!!!!!!!!!!!!!! cái gì !! tên con người đó là một sứ giả từ thế giới bên ngoài và khao khát đi khám phá Gensokyo và tên của hắn ta là Zero
Mystia đọc báo của Aya rồi giật mình
Mystia : Hứ sứ giả thì đã sao hắn cũng là con người thôi nhưng đúng là hắn rất mạnh và trông rất ngầu nữa Gyaaaaaaaa tại sao mình lại nghĩ tới hắn chứ được rồi bắt đầu từ ngày mai mình sẽ tập luyện rồi sau này khi gặp hắn mình sẽ bắt hắn phải trả giá cho những việc hắn đã gây ra cho mình “ HÃY ĐỢI ĐẤY ZERO”
Mystia tức giận và nói rất quyết tâm
Zero : Hắc xì !!!!!!!!!!
- Waifu
Đom Đóm ~1991~
Moderator - Waifu Order : Trace,b1-58-999,e2-101-999,e3-102-999. :Posts : 1909Power : 4805Faith : 1565Ngày tham gia : 06/11/2014Địa điểm : Mind Matrix
Re: Touhou fiction project VER 2.1
Tình hình là tớ có 1 cái fic viết được 2 mẩu và ngâm dấm hơn 1 năm nay, nếu mọi người không chê thì tớ xin đăng trước mẩu 1, mẩu 2 gọi là giữ lại làm vốn với cả để có động lực hack não viết tiếp (kịch bản sơ lược chưa xong nhưng đã đi trước lời văn 4 bước, và đi trước mẩu 1 là 8 bước). :v
Có 1 cái là fic của tớ không có nhân vật bên ngoài, mà tớ nhớ topic cũ yêu cầu là phải có chính mình hoặc 1 nhân vật trong truyện khác. :v Thế nên tớ cứ tạm đăng, nếu không được thì tớ sẽ xóa hoặc tìm cách thêm 1 nhân vật gọi là cameo để lách luật. :3
Tên fic: Đông Phương Mộng Thực Đại Chiến
Thể loại: Hài chiến đấu (lâu lắm rồi tớ mới dùng từ này =))), phóng đại, troll, hành động, bi kịch, v.v.
Đại ý: Marisa mơ ước có 1 cái xe tăng...
Có 1 cái là fic của tớ không có nhân vật bên ngoài, mà tớ nhớ topic cũ yêu cầu là phải có chính mình hoặc 1 nhân vật trong truyện khác. :v Thế nên tớ cứ tạm đăng, nếu không được thì tớ sẽ xóa hoặc tìm cách thêm 1 nhân vật gọi là cameo để lách luật. :3
Tên fic: Đông Phương Mộng Thực Đại Chiến
Thể loại: Hài chiến đấu (lâu lắm rồi tớ mới dùng từ này =))), phóng đại, troll, hành động, bi kịch, v.v.
Đại ý: Marisa mơ ước có 1 cái xe tăng...
- Mẩu 1: Buổi sáng ngày hôm ấy:
- Mùa thu đã về được mấy tuần trên miền đất bị lãng quên Gensokyo. Mỗi khi ngọn gió đầu mùa se lạnh thổi qua những cành cây, đâu đây lại có những chiếc lá vàng ngừng lung lay mà theo gió rời cành.
Sân nhà Reimu, đền Hakurei, cũng từ đầu mùa tới giờ vẫn chỉ có một màu vàng của lá. Cây chổi quét sân vẫn nằm im dưới gốc cây như đang chờ đợi bàn tay chủ nhân. Cả ngôi đền trăm tuổi cũng lặng im mà nghe tiếng gió vi vu, tiếng cây cối xào xạc,... và cả tiếng lá khô răng rắc, giòn tan như bánh đa dưới gót giầy Marisa.
"Reimu, Reimu!", cô hớn hở chạy như bay đến bên bậc thềm, bỏ lại sau lưng biển lá vàng đã dạt hết cả sang hai bên.
"Mời vào." Reimu đáp lại với giọng nói mỏng manh như thủy tinh; chưa kịp dứt lời thì cửa đã mở toang.
"Xem mình mang gì đến cho cậu này.", Marisa đặt lên bàn một túi vải nhỏ rồi mở ra - ba chiếc bánh bột nướng thơm phức.
"Cảm ơn cậu", Reimu khẽ mỉm cười, "Cổ mình đang đau quá, nhờ cậu ăn giúp mình vậy."
Như chỉ chờ câu nói ấy của cô bạn, Marisa cười nhe cả hai hàm răng, rồi mỗi tay một chiếc bánh cứ thế chén, chẳng mấy chốc đã ăn hết veo.
"Mình biết cậu sẽ nói vậy mà". - Cô lấy tay áo quẹt ngang miệng.
"Không đùa đấy chứ?" Reimu tròn xoe mắt nhìn cả ba chiếc bánh biến mất ngay trước mặt mình.
"Mình đã bảo rồi, ăn mặc mát mẻ như cậu phải gió một cái là ốm ngay. Ít ra cũng phải là áo dài tay như mình chứ."
"Không dễ như vậy đâu, cái này đã là truyền thống rồi. Nhưng nếu ở đâu bán áo dài tay thì nhất định mình sẽ mua một cái...
À mà khoan, ở đây làm gì có cửa hàng quần áo nào nhỉ?"
Cả hai cười khúc khích.
"Nếu có thêm tiền, mình sẽ mở một cửa hàng to hơn bây giờ nhiều." - Marisa nói, hai mắt long lanh.
"Mở cửa hàng to ở đất này thì cũng có mấy người đến mua hàng đâu." - Reimu thở dài. "Ngay như cái đền Hakurei này cũng chẳng thấy một bóng người, toàn ma với quỷ."
"Phải biết làm ăn chứ, Gensokyo là vùng đất tiềm năng mà. Bây giờ cậu cứ rủ mọi người đi đánh nhau một trận thật to với bên Moriya mà xem, mình mở cửa hàng bán đồ rồi hai ta căm-pu-chia thì có mà khối tiền."
"Lạy hồn, hồn định biến Gensokyo này thành cái gì đây không biết?"
"Vấn đề gì đâu, cậu sẽ có cơ hội sở hữu những vũ khí tối tân hơn - với một cái giá phải chăng."
"Thôi đi, tiền đâu ra mà mua?"
"Đi mà, mình sẽ bán rẻ cho cậu."
"Nghiêm túc đấy chứ?" - Reimu mỉm cười mơ mộng. - "Để xem nào... mình muốn có cái quạt giống của Yuyuko."
"Cổ rồi cháu, ngày nay ai dùng quạt giấy nữa?"
"Thế còn... súng trường Mặt trăng?"
"Không ăn thua, còn yếu hơn cả cái quạt.
Thôi được, nếu cậu không thể lựa chọn thì mình sẽ đưa ra gợi ý nhé: Xe tăng thì sao?"
"Xe tăng? Là cái gì?"
"Theo như một tài liệu mình kiếm được, thì xe tăng là vũ khí hạng nặng của con người, bên ngoài bọc giáp sắt rất dày để chống đỡ các loạt đạn. Khác với các vũ khí thông thường sử dụng chiến thuật loạt đạn, xe tăng chủ yếu tấn công bằng bom có sức công phá lớn, và mang theo một số lượng bom đủ dùng cho cả tháng..." - Marisa say sưa diễn thuyết.
"Thôi, vũ khí của 'người trời' thì mình xin kiếu. Thà mua một cái máy biết quét sân còn hay gấp trăm lần."
"Ơ hay nhỉ, cái này là tinh hoa công nghệ của con người mà?"
"Người ngợm gì, trời ơi sao mà tôi ghét mấy cái thứ ngoài kia thế không biết?" - Reimu ôm đầu.
Reimu đột ngột thay đổi thái độ, khiến Marisa như bị dội một gáo nước lạnh. Mất vài giây im lặng, cô mới lại mở lời.
"Cậu làm sao thế, bọn mình đang nói chuyện vui vẻ mà?"
Reimu tay vẫn ôm đầu, trông như sắp phát khóc.
"Thôi cậu nghỉ ngơi tiếp đi cho chóng khỏe, mình xin lỗi đã quấy rầy cậu." - Marisa đứng dậy đi một mạch ra cửa.
Còn lại một mình, Reimu chỉ biết thở dài. Nhìn trân trân vào chiếc khăn tay gói bánh của Marisa bỏ lại trên bàn, lòng cô nặng trĩu. Nghĩ lại, từ đầu mùa tới giờ, một điều gì rất lạ đã xảy ra với cô. Bị ốm chỉ đơn thuần là một dấu hiệu; từ trước đến giờ, nhờ phúc của đền Hakurei, cô đã bao giờ bị ốm đâu. Nhưng dường như dấu hiệu này quá mờ nhạt, thậm chí với Reimu nó chưa hẳn là một sự mách bảo nào đó của thần linh... Nhìn ra mảnh sân nhỏ chỉ có một màu vàng của lá, cô thầm ước có một phép màu đỡ mình đứng dậy để lại được làm việc như một người gác đền bình thường, dù không phải ngày nào cô cũng hứng thú với việc đó. Tự do, phải, chính cái tự do vô hình đó mới là thứ mà một người ốm nằm nhà như cô nhìn thấy rõ nhất vào lúc này.
"Hừ, đồ ngốc!" - Marisa lẩm bẩm trong khi đang bay. - "Hôm nay mà cô không ốm thì tôi với cô phải nói với nhau cho ra nhẽ mới thôi đấy! Dám so sánh công nghệ khủng hàng đầu với cái chổi..."
"Tránh đường, tránh đường nào!" - Giọng nói lanh lảnh hơn hớn của ai đó chợt vang lên, cắt đứt dòng suy tư của cô. Ngẩng đầu lên, cô chỉ kịp thấy một bóng đen vụt qua với tốc độ kinh hoàng, làm cả người lẫn chổi xoay như chong chóng, suýt thì rơi xuống đất.
"Xin lỗi nha!" - Aya không kịp cả dừng lại, ngoái đầu nói.
"Đồ chim lợn dở người đầu to óc bằng quả nho kia!" - Marisa khua khoắng nắm đấm, hét tướng lên. - "Cả cái bầu trời to tổ bố thế này mà cũng đâm vào người ta!"
Đang định tung ra một loạt đạn những lời hay ý đẹp nữa, chợt cô để ý thấy một cảnh tượng xưa nay chưa từng có: ở đằng xa, Cirno đang hì hục lăn vật gì to tướng lên dốc.
"Marisa, giúp Cirno với!" - Cirno phồng cả má lên nói khi thấy Marisa đến gần.
"Cái gì thế này?" - Marisa ngạc nhiên ngắm nghía vật lạ, có vẻ là một khối sắt đen bóng.
"Đồ chơi đấy. Trong thùng đằng kia còn nhiều lắm, nhưng cái này là để mang về khoe các bạn đã."
Nhìn quanh một hồi, Marisa dễ dàng phát hiện cái thùng đựng "đồ chơi". Cô bay vụt đi, để lại Cirno tiếp tục đánh vật với khối sắt khổng lồ.
"Ơ, Marisa đi đâu đấy?" - Cirno ngạc nhiên. - "Thôi được, đã đến lúc triển khai chiêu thức cuối cùng: Cirno vô đối!".
Tuyệt chiêu này quả nhiên công hiệu, khối sắt dường như nhẹ hẳn đi. Thậm chí Cirno chỉ cần một ngón tay để đẩy khối sắt lăn xuống con dốc thoải bên kia đồi.
Trong khi đó, Marisa chăm chú quan sát cái thùng bẹp gí phủ tấm vải to, với những khối sắt to tướng nằm lăn lóc cả trong lẫn ngoài. Có vẻ cái thùng đã bị rơi từ rất cao, đến nỗi mấy thanh sắt viền bung hết ra, cong queo như sợi bún. Mấy khối sắt, nhìn kỹ ra, có hình như giọt nước với phía đuôi chĩa ra bốn hướng. Chúng đều rất nặng, một mình Marisa không thể di chuyển chúng được một ly nào.
"Không lẽ Cirno là vô đối thật hay sao?" - Lau mồ hôi trên trán, Marisa thầm nghĩ. - "À phải rồi, mấy cái này ở đâu ra đây nhỉ?"
Khi những thứ kỳ lạ xuất hiện ở Gensokyo, người ta thường nghĩ ngay đến bàn tay của các kỹ sư Thủy thần. Ở đây, họ là những sinh vật tiến bộ nhất về khoa học kỹ thuật, những phát minh của họ hầu như chẳng con người nào đủ trí tuệ để hiểu.
"Phải kéo Nitori về đây xem sao" - Nghĩ là làm, Marisa lập tức thẳng tiến về Núi Youkai.
... Now Loading ...
- Waifu
Zero Knight
Member - Waifu Order : Alice Margatroid. :
Online Offline Posts : 1258Power : 3187Faith : 48Ngày tham gia : 09/11/2014Địa điểm : Gensokyo
Re: Touhou fiction project VER 2.1
- Code:
- Chap 6 : Sức mạnh bí ẩn ( Part 1):
- Sáng hôm sau
Part 1 : Bạn đồng hành
Reimu : Oáp………………. Sáng rồi ah ?
Reimu thức dậy với đôi mắt còn lờ đờ cô ngồi dậy mở cửa đi ra khỏi phòng xuống phòng tắm để vệ sinh cá nhân và tắm lúc cô vừa cởi đồ và mở cửa nhà tắm ra thì thấy một cậu con trai đang tắm trong nhà tắm cô, cậu con trai không ai xa lạ đó chính là Zero
Zero : !!!!!!!!!!!!!!!!!! Reimu
Tôi nghe tiếng mở cửa quay lại giật mình khi thấy Reimu không mặc gì đi vào phòng tắm
Reimu : …………. ( chưa tỉnh ngủ ) ………….. Zero ( đã tỉnh )
Reimu trông có vẻ còn chưa tỉnh nhìn tôi một lúc……………………
Reimu : Kyaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa tại sao anh lại ở đây đồ biến thái, đồ hư hỏng
Reimu hét lên rồi nhặt chậu gỗ lên đánh tôi
Zero : Ouch……đau ….. chờ đã để tôi giải thích đã
Tôi vừa đỡ vừa chạy ra cửa phòng tắm
Reimu : Còn giải thích gì nữa đồ biến thái!!!!!!!!!!!!!!!!! Cút ngay cho tôi
Reimu vừa nói vừa ném chậu gỗ vào tôi, tôi chạy ra khỏi cửa nhà tắm và đóng cửa lại rồi vội vàng mặc đồ vào, rồi ra phòng khách chờ Reimu. Vài phút sau Reimu đi ra thấy tôi thì đỏ mặt quay đi chỗ khác và nói
Reimu : Anh đã thấy gì chưa đó ?
Zero : Ờ ừm hình như là chưa
Tôi ấp úng nói và nhớ lại body của Reimu thì đỏ mặt lên
Reimu : Hình như là sao ??
Reimu nổi giận sát khí bốc lên và nói
Zero : Ý tôi là tôi không thấy gì hết cả thật đó
Tôi cố gắng thanh mình
Reimu : ………………… Vậy ah ?
Reimu nghĩ một hồi rồi nói
Zero : Uh
Tôi gật đầu
Reimu : Vậy tại sao anh lại ở đây vào sáng sớm lại còn vào nhà tôi tắm nữa vậy ?
Reimu hỏi
Zero : Eh cô không nhớ gì về chuyện hôm qua sao ?
Tôi ngạc nhiên hỏi
Reimu : Chuyện gì ? không lẽ anh đã……………
Reimu ngạc nhiên nói
Zero : Không đừng hiểu lầm chỉ là do…………………………………..
Tôi kể lại những chuyện xảy ra vào đêm qua ( đương nhiên là trừ chuyện lúc cô ấy say và nhảy bổ vào người tôi )
Reimu : Vậy ah ? chắc đêm qua tôi uống nhiều quá giờ vẫn còn mệt nên không nhớ được
Reimu thở phào rồi nói
Zero : Phew!!!!!!!!!!!!!!
Tôi cũng thở phào
Reimu : Mà lúc tôi ngủ anh có làm gì tôi không đó ?
Reimu hỏi tôi với ánh mắt đầy nghi ngờ
Zero : Tôi không có làm mấy chuyện đó đâu đừng có nghĩ tôi như vậy
Tôi lắc đầu và nói
Reimu : Được rồi tôi tạm tin anh vậy. Nhưng nếu đúng là anh đã làm gì tôi thì tôi đảm bảo với anh là anh sẽ không nhìn thấy được ngày mai đâu ^^
Reimu nở một nụ cười đáng và nói rồi đi vào phòng cô ta
Reimu : ( Đồ ngốc )
Reimu nói thầm
Zero : U..h ( cô ta đáng sợ quá nếu cô ta mà nhớ chuyện tối qua thì mình tiêu chắc luôn )
Tôi gật đầu và thầm nghĩ rồi đi vào phòng mình chải lại mái tóc rồi đeo thanh kiếm sau lưng và đánh thức 4 con mèo dậy chuẩn bị tiếp tục hành trình khám phá Gensokyo tôi vừa ra khỏi phòng thì Reimu cũng vừa ra khỏi phòng cô ta, và cô ta ngại ngùng hỏi tôi
Reimu : Cậu có muốn dùng bữa sáng với uống café với tớ không ?
Zero : Nếu cô không thấy phiền thì tôi xin phép được dùng bữa sáng với cô vậy, mà sao cô lại đổi cách xưng hô vậy ?
Tôi nói
Reimu : Ờ thì chúng ta cùng tuổi đúng không ?, tớ nghĩ chúng ta nên xưng hô như những người bạn thấy dễ chịu hơn sao cậu không thích ah ?
Reimu nói
Zero : Đương nhiên là không rồi mình còn sợ là không kết bạn với cậu được đấy chứ
Tôi mỉm cười và nói
Reimu : Nếu vậy từ này chúng là bạn nhé hihihi giờ cậu chờ chút nhé tớ đi làm bữa sáng đây
Reimu nói trông có vẻ rất vui rồi đi xuống bếp
Zero : Phew………. ( Có lẽ Reimu đã nguôi giận rồi)
Tôi thở phào và thầm nghĩ và ngồi chờ được một lúc thì thấy Reimu bưng một mâm đựng 2 tô mì với 2 cốc café lên và nói
Reimu : Thông cảm nhé Zero nhà tớ chỉ có vậy thôi
Reimu cười và nói
Zero : Ah không sao đâu có cái ăn là được rồi ( Không biết Reimu nghèo đến mức nào nữa )
Tôi cười nói lại và thầm nghĩ
Zero và Reimu : ITAAKIMASU
Chúng tôi nói lời mời ăn rồi cùng ăn với nhau. Sau khi ăn tô mì xong thì Reimu uống café, tôi cũng đang uống café bất ngờ Reimu nói một chuyện làm tôi xém bị sặc
Reimu : Zero cậu hào phóng thật đấy
Zero : !!!!!!!!!! cậu nói gì cơ ? ( Đừng nói là Reimu đã nhớ được chuyện đó nhé )
Tôi ngạc nhiên hỏi và thầm nghĩ
Reimu : Tớ nói là cậu hào phóng khi cho tớ nhiều tiền như vậy
Reimu nói
Zero : Cậu đã giúp tớ rất nhiều tớ nghĩ đây là điều ít nhất tớ nên làm để trả ơn cậu
Tôi thở phào và nói
Reimu : Tớ nghĩ tớ nên đi cùng cậu trong hành trình khám phá Gensokyo của cậu, không những có thể bảo vệ cậu khỏi những thứ nguy hiểm đến với cậu, ngoài ra tớ cũng có thể kiếm tiền như vậy cậu không cần bỏ tiền vào thùng phước sương nữa cậu nghĩ thế nào
Reimu nói
Zero : ( Theo như lời Akyu nói mình có thể đã mạnh lên nhưng vẫn rất nguy hiểm khi đi một mình, lỡ như có một đám youkai mạnh cùng lúc tấn công mình hoặc có những nơi mà mình không nên đi, sẽ rất khó cho mình hơn nữa đi một mình cũng khá buồn chán vì không có ai nói chuyện. Nếu Reimu đi với mình thì mình sẽ yên tâm và vui hơn ) ý tưởng tuyệt với đấy Reimu tớ sẽ rất vui nếu cậu đi cùng với tớ
Tôi suy nghĩ một hồi rồi nói
Reimu : Tuyệt quá tớ rất vui là cậu nhận ra được sự cố gắng của tớ không như những người khác Ah! Đừng để ý những gì tớ vừa nói đi nào tớ không thể chờ tìm được những báu vật và xem cậu làm những gì với vai trò là một sứ giả
Reimu vui mừng và nói
Zero : Được nhưng mà nếu cậu đi với tớ thì ngôi đền này thì sao ?
Tôi hỏi
Reimu : Dù sao chẳng có ai tới viếng nên không sao nên cứ kệ đi Zero cậu ra ngoài cửa chờ đi tớ vào phòng chuẩn bị một chút
Reimu nói rồi đi vào phòng
Zero : Uh ( Cô ta đúng là một vu nữ lười nhác hèn gì chẳng có ai viếng đền)
Tôi gật đầu và thầm nghĩ rồi ra cửa đứng chờ, một lúc sau Reimu đi ra khóa cửa đền lại rồi nói
Reimu : Được rồi Zero chúng ta đi thôi mà nên đi đâu trước đây
Zero : Uh để xem gần đây có một cái hang động nơi mà tớ lấy được thanh kiếm này nếu tớ không nhầm hình như trong đó vẫn còn nhiều lối đi lắm nhưng vì nó khá tối nên tớ không đi được nên có thể có những thứ có thể có giá trị còn trong đó
Tôi nói
Reimu : Vậy thì chúng ta tới đó trước đi tớ một phép giúp chúng ta nhìn thấy trong bóng tối
Reimu nói
Zero : Nếu được vậy thì tối quá chúng ta nên bay đi cho nhanh
Tôi nói rồ 2 chúng tôi cùng bay lên ( dĩ nhiên là tôi phải ôm 4 chú mèo đi cùng rồi ) và hướng về hang động lúc tới nơi chúng tôi đáp xuống rồi đi vào bên trong nhưng khác với ngày hôm qua giờ bên trong hang động rất là sáng vì có những ánh sáng nhỏ bay và bám trên những bức tường thấy lạ nên tôi hỏi Reimu
Zero : Reimu chúng là gì vậy ?
Reimu : Phép thuật hình như có ai đó đã vào đây trước chúng ta rồi, chúng ta nên nhanh lên nếu không kho báu sẽ cướp mất đi nào Zero
Reimu nói rồi kéo tay tôi đi tôi chỉ thở dài rồi cười trừ rồi đi theo Reimu, lúc đi khám phá cả hang động chúng tôi có tìm thấy vài cái rương nhưng trong đó chỉ có vài nghìn yên,một ít đồ trị thương, và cả một con mèo của Chen cũng bị nhốt trong một cái rương nữa tôi liền lấy vòng cổ buộc cho nó (rồi tính ra tôi đã tìm được 5 con rồi) và chúng tôi đã chiến đấu với vài con quái vật nhưng với sự giúp đỡ của Reimu thì việc đánh bại bọn chúng là một chuyện dễ dàng, lúc chúng tôi tới một khu vực trong hang động có một hồ nước thì tôi thấy một cô gái đứng gần hồ nước đó. Cô mặc bộ quần áo màu xanh với rất nhiều túi đựng dụng cụ xung quanh viền của vấy và tay áo, đeo ba lô màu xanh nước biển đậm với chiếc chìa khóa bằng vàng được cột trên dây đeo trước ngực, thấy lạ nên tôi đến gần định chào hỏi cô thì bất ngờ cô ta nói
??? : Hm… mình chưa từng nghĩ là đi theo đường hầm dưới nước này sẽ dẫn mình vào bên trong một hang động. Có thể mình nên khám phá hang động này để tìm những thứ gì thú vị để mang về nhà nghiên cứu
Zero : Xin lỗi cô vừa nói dưới hồ này có một đường hầm ah ?
Tôi hỏi
??? : Ah phải….!!!!
Cô gái đó thấy tôi thì bỗng nhiên sắc mặt tái xanh đi
Zero : Ah sao mặt của cô lại tái xanh vậy cô có sao không ?
Tôi thấy thế nên lo lắng hỏi
??? : ….. Ahhhh !!!!!
Cô gái đó thét lên rồi nhảy xuống hồ
Zero : Chờ đã !!!!! cô ta là ai vậy ?
Tôi nói
Reimu : Cô là Nitori Kawashiro một kappa, cô ta rất nhút nhát nhất lạ khi gặp người lạ nên cô ta rất sợ
Reimu đứng phía sau tôi trả lời
Zero : Kappa ah ? nghĩa là cô ấy cũng là một youkai, nhưng vừa rồi tớ chỉ muốn chào hỏi cô ta thôi mà
Tôi nói
Reimu : Như tớ đã nói cô ta rất là nhút nhát và sợ gặp con người, không sao đâu sau này nếu cậu gặp lại cô ta thì cậu sẽ hiểu
Reimu nhún vai nói
Zero : Haizzzzzzz xem ra mình lại gặp rắc rối nữa rồi
Tôi thở dài rồi đi
Reimu : ( Cậu đã gặp rắc rối từ lúc bắt đầu quyết định khám phá Gensokyo rồi tên ngốc)
Reimu thầm nghĩ và đi theo Zero. Sau đó chúng tôi đi tiếp hình như là đáy của cái hang động này thì thấy có một cô gái đứng gần một hồ nước và ở giữa hồ nước đó có một thứ gì đó rất lạ. Tóc và mắt của cô màu tím, có nhiều nơ cột trên đầu và một số trên người, quần áo cô mặc giống bộ pjiama và đội mũ ngủ tay cô ta cầm một cuốn sách chúng tôi đến gần thì cô ta phát hiện và nhìn thấy tôi và hỏi
?? : Anh là ai ? ……. Hm……. Một con người ? Con người làm gì ở một nơi nguy hiểm thế này ? Oh Reimu cậu cũng ở đây ah ? anh chàng này là ai vậy
Reimu : Đây là Zero cậu ta là……..
Reimu đang nói thì bị cô gái đó ngắt lời
?? : Zero ? vậy thì tớ biết anh ta là ai rồi cái cô tengu đó đã thông báo cho chúng tôi biết
Cô gái đó nói
Reimu : Vậy Aya đã đến căn biệt thự đó rồi ah ? uh cậu đang làm gì ở đây vậy Patchouli ?
Reimu nói
Patchouli : Tớ đến để tìm một khoáng vật đặc biệt và giờ tớ đã tìm thấy rồi. Cho tôi biết Zero có thật anh là một sứ giả đến từ thế giới bên ngoài không ?
Patchouli nói
Zero : Phải mặc dù tôi thừa nhận Yukari đã nói tôi vậy
Tôi trả lời
Patchouli : Tôi hiểu …………tôi hiểu rồi……….. rất là thú vị, thế tại sao hai người lại đến hang động này ?
Patchouli nói
Reimu : Đương nhiên là đi tìm báu vật rồi
Reimu trả lời
Patchouli : Hm…. Tớ có thể thấy trong mắt của cậu là cậu muốn lấy khoáng vật này đấy Reimu
Patchouli nói
Reimu : Tất nhiên nếu chúng tớ bán nó, chúng tớ sẽ có được rất nhiều tiền
Reimu nói trong có vẻ rất vui
Patchouli : Vậy thì chúng ta sẽ đấu một trận danmaku và người chiến thắng sẽ có được khoáng vật
Patchouli nói rồi thủ thế
Zero : Chờ đã tôi chưa hề nói là tôi muốn khoáng vật đó, cô đã đến trước nên nó là của cô
Tôi nói và ngăn cản 2 người
Reimu : Aw….. Coi nào Zero cậu không thấy nó rất lớn sao hơn nữa chúng ta có thể dùng nó để làm một cái gì đó ?
Reimu nhìn tôi nói
Zero : Đúng vậy nhưng cô ấy đã tìm thấy trước chúng ta mà
Tôi nói
Patchouli : Tôi không cần biết anh có muốn khoáng vật đó không tôi chỉ muốn kiểm tra xem anh có thật là sứ giả không thôi. Phải tôi là Patchouli Knowledge sẽ kiểm tra anh dù anh có thật là sứ giả từ thế giới bên ngoài hay không
Patchouli nói
Zero : Ugh ….chúng ta phải thật sự phải đánh nhau sao ?
Tôi nói rồi từ từ rút kiếm ra và thủ thế
Patchouli : Nếu những gì anh nói là thật thì anh không nên lo lắng cuộc kiểm trả nhỏ này nói chuyện thế là đủ rồi hãy chứng minh là tôi sai đi!!!!!
- Waifu
jcebreakr
Member - Waifu Order : ,b1-10-999,b2-4-999,b3-40-999,b4-52-999. :
Online Offline Posts : 791Power : 3279Faith : 439Ngày tham gia : 06/11/2014Địa điểm : Saigyou Lounge, 2nd Cherry Street, Gensokyo
Re: Touhou fiction project VER 2.1
Dutch đã viết:Sắp ra chap 24, chap này sẽ có nhiều thứ hay đây ( Dutch nghĩ vậy)
À, được thì Dutch reup lại mấy chap trước luôn được không? Cho dể theo dõi đó mà :3
Mà không biết có xài pm dc chưa nhỉ? Mấu hôm nay bận quá không có vào xem kĩ OTL
- Waifu
Zero Knight
Member - Waifu Order : Alice Margatroid. :
Online Offline Posts : 1258Power : 3187Faith : 48Ngày tham gia : 09/11/2014Địa điểm : Gensokyo
Tiếp tục hành trình
- Part 2 : Trận chiến trong hang động:
- Zero : Tch !!! Xem ra không đánh không được rồi nhưng 2 đánh 1 có công bằng không nhỉ ?
Tôi thủ thế và nói
Reimu : Đừng có xem thường cô ta Zero cô ta là một pháp sư 7 nguyên tố và cũng rất mạnh đấy
Reimu nói và rút mấy lá bùa ra
Zero : Cái gì !!!!!!!! nghĩa là cô ta có thể điều khiển lửa, nước và những loại nguyên tố khác ah ?
Tôi ngạc nhiên và nói
Patchouli : Đúng vậy và Reimu nói đúng đấy tôi cũng rất mạnh, nhưng đúng là 2 đánh 1 không công bằng vậy thì để tôi triệu hồi một quái vật để cho công bằng vậy
Patchouli nói rồi mở cuốn sách cô ra đưa một tay niệm chú thì ở dưới mặt đất xuất hiện một cái vòng ma thuật, từ vòng ma thuật đó xuất hiện một con quái vật hình người với cánh tay xánh ngoét được phủ một lớp vảy xanh thẫm, có cái đầu và đuôi của thằn lằn, tay phải thì cầm một thanh mã tấu, còn tay trái cầm một tấm khiên tròn
Zero : Con quái vật gì vậy ?
Tôi ngạc nhiên nói
Patchouli : Đây là Lizardman một con quái vật đến từ thế giới khác nó cũng khá mạnh đấy nhất là trong cận chiến
Patchouli trả lời rồi đưa tay ra hiệu cho con Lizardman tấn công tôi, thì tên đó lao vào và vung thanh mã tấu chém tôi, tôi đưa thanh kiếm ra đỡ nhưng con quái vật đẩy tôi lùi về phía sau
Zero : Tch!!!!!!! Con này cũng mạnh đấy, Reimu tớ sẽ lo tên này cậu lo cô ta đi
Tôi vừa nói vừa dùng sức chặn con quái vật lại
Reimu : Ok cẩn thận đấy Zero
Reimu nói rồi cũng lao vào tấn công Patchouli
Về phần tôi thì con quái vật cứ lao vào chém tôi tới tấp, tôi dùng kiểm để đỡ và né thanh mã tấu đó và vung kiếm chém lại nhưng đều bị con quái vật đó chặn lại bằng khiên thì nó rít lên và cười một cách nham hiểm, để lộ những chiếc răng nanh nhọn hoắt từ bộ hàm dài của nó, thấy không thể tấn công tiếp được tôi nhảy lùi về phía sau vài mét và đưa thanh kiếm trong tay phải lên song song với cơ thể và quan sát kẻ địch. Lúc đó tên Lizardman đưa cái khiên trong tay trái hắn lên phía trước còn thanh mã tấu thì thu về phía sau. Một luồng gió lạnh lẽo thỗi vào trong hang động làm cho tôi có một cảm giác sợ hãi, Kraaaah!!!! Tức thì tên Lizardman lao đến kèm theo một tiếng thét lớn. Thanh mã tấu trong tay nó vẽ lên một đường cong giữa không trung khi nó lao về phía tôi, một thứ ánh sáng cam tô đậm lên quỹ đạo của nó. Nhưng tôi đã đoán trước được đòn tấn công đó tôi cũng lao vào và áp sát tên Lizardman mũi tôi ngửi thấy mùi khét mà thanh mã tấu tạo ra khi nó bay tới cách mũi tôi vài cm … “ha!!” thét lên một cách gãy gọn, tôi vung dọc thanh kiếm lên và chém vào phần bụng tên Lizardman chỉ được che chắn mỏng manh của nó. Tuy nhiên lưỡi kiếm của tôi chưa dừng lại ở đó ngay lúc này tôi xoay người một vòng và tung tuyệt chiêu của mình “Hurrican Slash” và chém ngay ngực tên Lizardman và cắt đôi cơ thể của hắn và nó gào lên một tiếng gào tràn ngập sự phẫn nộ trước khi phần trên của nó vang xuống đất và biến mất tôi vung kiếm vài lần và thở dài một tiếng thì tôi nghe một tiếng nổ lớn gần đó tôi giật mình mà nhìn về phía phát ra tiếng nổ và thấy Reimu đang đứng chỉa cây Goihen của cô về phía Patchouli còn Patchouli thì cô đã gục xuống và thở dốc
Reimu : Xem ra thắng thua đã rồi nhỉ ?
Reimu cười và nói
Patchouli : Hộc…..hộc phải đúng vậy
Patchouli vừa thở vừa nói đột nhiên tôi thấy cô ta nhếnh mém cười và lẩm bẩm gì đó làm tôi có một cảm giác kỳ lạ và có linh tính không lành tôi nói lớn
Zero : Reimu cẩn thận hình như cô ta đang niệm chú gì đó
Reimu : Cái gì !!!!!!!
Reimu bất ngờ
Patchoili : Quá trễ rồi !!!!!!
Bùm!!!!!! Đột nhiên chỗ Reimu đang đứng có 2 tảng đá từ dưới đất trồi lên và giữa 2 tay và 2 chân cô ấy lại
Reimu : Tch!!!!!!!! Cái quái gì thế này
Reimu cố thoát ra nhưng không được
Patchouli : Chiêu thức mới của tôi đấy
Patchouli cười và trả lời
Zero : Reimu!!!!!!!!!!
Tôi thét lên và chạy tới thì lập tức Patchouli bắn một quả cầu lửa vào tôi, tôi nhảy lên trên không rồi tập trung năng lượng vào chân mình và tung tuyệt chiêu khác của tôi
Zero : “ Zero Kick “
Tôi nói và tung cú đá đó về phía Patchouli tuy nhiên cô ta đã tạo ra một vòng tròn ma thuật và đỡ được cú đá của tôi nhưng nó cũng đủ để đẩy lùi cô ta
Patchouli : Tch!!!!! Anh cũng khá đấy hạ được con Lizardman đó chỉ trong một chiêu và chỉ một cú đá mà có thể đẩy lùi được tôi, xem ra tôi phải đánh nghiêm túc với anh đấy
Patchouli nói
Reimu : Zero cậu chạy đi, cậu không đánh lại được Patchouli đâu
Reimu nói
Zero : Không tớ không thể bỏ cậu lại được hơn nữa người cô ta muốn thử thách là tớ nếu tớ bỏ chạy thì làm sao tớ có thể tiếp tục đi khám phá Gensokyo được
Tôi nói
Reimu : Cái tên ngốc này
Reimu thở dài và nói
Patchouli : Nói hay đấy nhưng để xem lời nói của anh có đi đôi với việc làm không
Patchouli nói rồi đưa một tay lên và niệm chú
Patchouli : Summer Flame
Patchouli nói và tay cô ấy phóng ra một ngọn lửa tôi xoay thanh kiếm của mình và tạo ra một tấm khiên để chặn ngọn lửa lại sau một hồi thì cô ta lại niệm chú tôi liền lao vào tấn công cô ta không cho cô ta niệm chú tấn công nhưng cô ta khá nhanh nhẹn né những đường kiếm của tôi một cách dễ dành
Patchouli : Không tệ để xem anh có đỡ được chiêu này không ”Condensed Bubble “
Cô ta nói rồi đưa tay tạo ra một quả bóng nước rồi bắn vào tôi
Zero : Cô nghĩ quả bóng nước đó sẽ gây tổn thương cho tôi sao ?
Tôi nói rồi né nó nhưng đột nhiên quả bóng nước đó lại đông lại thành một cục băng và vỡ ra thành nhiều mảnh bắn tứ tung không kịp đề phòng nên tôi bị trúng đòn rất nhiều
Reimu : Zero!!!!!!!
Reimu Thét lên và cố gắng thoát ra
Zero : Tch!!!!!!!!!! Xem đây “Hurrican Slash”
Tôi tức giận xông vào tung tuyệt chiêu của mình chém vào cô, vẫn như lúc nãy cô ta tạo một vòng tròn ma thuật và đỡ nó nhưng lần này đòn tấn công của tôi đã phá được vòng tròn ma thuật đó tuy không chém trúng cô ta nhưng uy lực của thanh kiếm đủ đẩy lùi cô ta và làm cô ta bị thương
Patchouli : Tch!!!!!!!!!!!!! Xem ra tôi phải đánh nghiêm túc hơn nữa spell card
Cô ta nói rồi rút một tấm card ra và niệm chú
Patchouli : Hãy xem “Jellyfish Princess “
Cô ta nói rồi tạo ra một quả bóng nước khá to bao bọc cả cơ thể cô ta, và cô ta bắn rất nhiều quả bóng nhỏ làm tôi né tránh vô cùng khó khăn nhưng vì quá nhiều nên tôi không thể né hết được nên tôi bị trúng vài quả
Zero : Tch!!!!! Tức thật
Tôi chống kiếm xuống và thở dốc vì những đòn đánh vừa rồi làm tôi bị thương không ít
Patchouli : Xem ra kết thúc ở đây rồi đấy
Cô ta đưa tay làm quả bóng nước biến mất rồi rút ra một tấm card khác và niệm chú
Patchouli : “ Akiba Summer ”
Cô ta nói và đưa tay ra từ trong tay cô ta bắn ra một ngọn lửa
Zero : Tch!!!!!!!! Tôi vẫn chưa thua đâu
Tôi tức giận và vung kiếm lên tập trung năng lượng truyền vào thanh kiếm, và lúc này lưỡi kiếm được phủ bởi một ngọn lửa và tung vung kiếm chỉa thẳng vào Patchouli và
Zero : “ Crimson Loutus Slash “
Ngọn lửa trong thanh kiếm của bắn ra giống như của Patchouli và lúc khi 2 ngọn lửa va chạm vào nhau phát ra một tiếng nổ và 2 ngọn lửa đang đối địch với nhau nhưng ngọn lửa của Patchouli mạnh hơn ngọn lửa của tôi một chút nên ngọn lửa của tôi đang bị đẩy lùi về dần
Zero : Tch!!!!!!!!!! Tôi không chịu thua đâu Gyaaaaaaaaaaaaaaaaaa
Tôi tức giận và dùng hết sức lực đẩy mạnh ngọn lửa lên áp đảo lại ngọn lửa của Patchouli và đẩy lùi cô ta
Patchouli : Kyaaaaaaaaaaaaaa!!!!!!!!
Cô ta hét lớn và bị đẩy bay thẳng về phía sau và nằm xuống
Zero : Hộc hộc mình vừa làm gì vậy ?
Tôi chống kiếm xuống đất vừa thở vừa nói
Reimu : Zero cậu ổn chứ ?
Reimu đã phá được 2 tảng đá và chạy đến chỗ tôi và hỏi
Zero : Tớ ổn chỉ hơi mệt chút thôi còn cậu thì sao ?
Tôi nói
Reimu : Tớ cũng vậy
Reimu mỉm cười và nói rồi cùng tôi đến gần Patchouli
Patchouli : Mukyu……… puff……..puff tô…..i tôi hiểu rồi xem ra Yukari đã nói đúng về anh
Patchouli từ từ ngồi dậy vừa ho vừa nói
Zero : Cô ổn chứ ? trông cô có vẻ bị thương nặng đấy
Tôi tra kiếm vào vỏ rồi nói
Patchouli : Tôi sẽ ổn…… tôi cần nghỉ một chút. Vậy anh đã thắng khoáng thạch thuộc về anh
Patchouli nói
Reimu : Yay là của chúng ta rồi. Vậy tớ sẽ để cậu quyết định làm gì với nó Zero
Reimu vui mừng rồi nhìn tôi và nói, tôi bước tới cái hồ đó và bước xuống hồ nước khá nông rồi tôi tới gần khoáng thạch dùng 2 tay bưng nó lên, nó cũng khá nặng tôi liếc nhìn viên ngọc đeo trên cổ mình phát sáng vậy nó có phép thuật nhưng tôi quay lại thì thấy Reimu đang rất là vui mừng còn Patchouli thì vẫn ngồi đó nhưng trông cô rất là buồn nên tôi đã quyết định trong đầu tôi bước ra khỏi hồ bước tới gần Patchouli và đưa cho cô ta khoáng thạch đó
Zero : Tôi không nghĩ mình cần khoáng thạch này, cô hãy nhận lấy nó đi Patchouli
Tôi đưa cho cô ta và nói
Reimu : Eh ? …….. thôi được cậu nên nhận nó đi Patchouli
Reimu nói trông có vẻ thất vọng
Patchouli : ……..tôi có thể lấy nó sao ?hm…….cảm ơn anh Zero, xem ra anh khá tốt bụng đấy, nếu anh có đến biệt thự “Scarlet” để thăm tôi, anh sẽ được chào đón như một vị khách
Patchouli nhận lấy khoáng thật và trông cô rất vui rồi nói với tôi
Zero : Được nếu tôi sẽ đến biệt thự đó khi có dịp Patchouli
Tôi nói
Patchouli : Cậu cũng sẽ được chào đón như vậy Reimu, tớ sẽ kêu Sakuya chuẩn bị trà và bánh cho cậu nếu cậu cũng đến đó
Patchouli nhìn Reimu và nói
Reimu : Ah!! Cảm ơn cậu Patchouli cậu nên giữ lời đó tớ sẽ kêu Sakuya làm khi chúng tớ tới căn biệt thự
Reimu nói và trông cô ấy rất vui
Patchouli : Hahaha!!! Giờ mong các cậu thứ lỗi tớ phải quay về căn biệt thự để nghiên cứu khoáng thạch này càng sớm càng tốt chúc 2 cậu may mắn trong chuyến đi Zero, Reimu
Patchouli cười và nói
Zero : Tạm biệt Patchouli tôi hy vọng cô sẽ sử dụng tốt khoáng thạch này
Tôi nói
Reimu : Phải đấy cậu không được lãng phí nó đấy
Reimu nói
Patchouli : Chắc rồi tạm biệt Zero, Reimu
Patchouli nói xong rồi đi 2 chúng tôi nhìn cô ấy đi rồi một lúc rồi tôi nói
Zero : Xin lỗi Reimu tớ biết là cậu rất muốn có khoáng thạch đó nhưng mà
Reimu : Không cậu không cần phải xin lỗi đâu Zero, cậu đã rất hào phóng với tớ nên sẽ chẳng sao, khi cậu đưa cho cô ta khoáng thạch đó cô ta cũng rất muốn có nó nên tớ nghĩ chắc cô ta cần nó để làm một cái gì đó quan trọng hơn nữa tớ có thể thưởng thức một tách trà và cái bánh ngon lành khi tới căn biệt thự đó
Reimu nói
Zero : Hahaha!!! Tớ mừng là cậu đã vui về chuyện đó
Tôi cười và nói
Reimu : Được rồi tớ nghĩ chúng ta đã xong việc ở đây phải không ? chúng ta nên ra khỏi đây đi
Reimu nói
Zero : Uh
Tôi gật đầu đồng ý
Rồi chúng tôi cùng đi ra khỏi hang động sau vài phút thì chúng tôi đã ra khỏi hang thì Reimu nhìn tôi và hỏi
Reimu : Zero tớ hỏi cậu một chuyện được không ?
Zero : Được cậu hỏi đi Reimu
Tôi trả lời
Reimu : Sao lúc nãy khi tớ bảo cậu chạy sao cậu không chạy bộ cậu không sợ bị Patchouli giết chết sao ?
Reimu hỏi
Zero : Hm…………….. nói thật tất nhiên là tớ sợ chết chứ………………. Nhưng niềm tin của tớ còn lớn hơn sự sợ hãi này nhiều, hơn nữa nếu tớ bỏ chạy trước mặt kẻ thù thì sau này tớ sẽ không bao giờ dám đối mặt với nó nữa, bởi vậy nên tớ không thể chạy trốn được
Tôi nhìn lên trời một lúc rồi quay lại nhìn Reimu mỉm cười và nói
Reimu : Haizzzzzzzzzzzzz không biết nên gọi cậu là một tên ngốc hay là một người kỳ lạ đây nữa
Reimu (hơi đỏ mặt) thở dài nhún vai và nói
Zero : Hahaha!!!! Gọi sao cũng được tớ không quan tâm
Tôi cười rồi nói
Reimu : Haizzzzzzzzzzzz giờ cậu định đi đâu tiếp đây ?
Reimu lại thở dài và hỏi
Zero : Hm………………. Giờ tớ muốn đến “Nhân Thôn” để hỏi thăm Keine vài chuyện rồi sau đó đi đến cửa hàng Kourindou rồi tính tiếp
Tôi nói
Reimu : Được đấy tớ cũng quen với chủ cửa hàng nên chắc anh ta sẽ bán cho cậu vài thứ tốt
Reimu nói
Zero : Được chúng ta đi nào
Tôi nói rồi ôm 5 chú mèo lên rồi bay đi trước
Reimu : ( Nếu bỏ chạy trước kẻ thù thì sau này sẽ không bao giờ dám đối mặt với nó nữa ah ? cảm giác này là sao vậy ? )
Reimu đặt tay lên ngực và nghĩ tới câu nói của Zero mặt cô hơi đỏ rồi bay theo Zero
- Waifu
Đom Đóm ~1991~
Moderator - Waifu Order : Trace,b1-58-999,e2-101-999,e3-102-999. :Posts : 1909Power : 4805Faith : 1565Ngày tham gia : 06/11/2014Địa điểm : Mind Matrix
Re: Touhou fiction project VER 2.1
^ Weapons GAINED LOST. :v
Mà nếu cho đập nhau với Sakuya (Dark Hold) thì không khí Megaman chắc còn cao nữa. :v
Mà nếu cho đập nhau với Sakuya (Dark Hold) thì không khí Megaman chắc còn cao nữa. :v
- Waifu
Zero Knight
Member - Waifu Order : Alice Margatroid. :
Online Offline Posts : 1258Power : 3187Faith : 48Ngày tham gia : 09/11/2014Địa điểm : Gensokyo
Re: Touhou fiction project VER 2.1
- Part 3 : Em gái :
- Sau vài phút bay chúng tôi đã đến được ”Nhân Thôn” chúng tôi đáp xuống gần đó rồi đi vào lúc này trong làng hơi ít người đi lại có lẽ phần đông đã đi ra ngoài làm việc rồi sau khi đi một chút thì chúng tôi đã đến trường mà Keine đang dạy học tôi nói Reimu vào cùng nhưng cô ta nói là không thích vào đó nên tôi bảo cô ta đứng ngoài chờ tôi, tôi mở cửa đi vào thì thấy một cảnh khá quen thuộc một căn phòng có vài đứa trẻ ngồi trên bàn học đang làm bài còn Keine thì đang ngồi trên bàn giáo viên đang chấm bài tập về nhà thì thấy tôi vẫy tay ra hiệu giữ yên lặng và đến chỗ cô khi tôi đang đến chỗ Keine thì tôi liếc nhìn mấy đứa trẻ thì có một số đứa trẻ càu nhàu về việc học và còn có cả một cô bé tiên nữa và cô bé cũng không vui về việc học tôi chỉ thở dài và nhớ lại hồi trước tôi cũng nhát học nên cười trừ lúc tôi tới bàn giáo viên thì Keine chào tôi và nói
Keine : Zero!!! Thật là mừng khi gặp lại cậu
Zero : Tớ cũng vậy, tớ hy vọng là không làm gián đoạn việc dạy học của cậu
Tôi nói
Keine : Không sao, bọn trẻ đang làm bài tập. Mà tớ nghe đồn là cậu là sứ giả đời tiếp theo chuyện đó là sự thật phải không ?
Keine nói
Zero : Phải tớ được chọn để hoàn thành sứ mệnh này. Tuy nhiên tớ đang tự hỏi nếu cậu cho tớ vài gợi ý như tớ nên đi đâu ? hoặc tớ nên làm gì ?
Tôi nói
Keine : Tớ rất là vui lòng khi được cho lời khuyên và hướng dẫn cho cậu Zero, hm….. để tớ suy nghĩ một chút………….. giờ tớ sẽ chỉ cho cậu một vài nơi mà cậu có thể đi bây giờ
Keine mỉm cười và nói
Zero : Uh
Tôi gật đầu và chăm chú lắng nghe
Keine : Trước tiên là …… không biết là cậu đã đến đó chưa nhưng “Khu vườn Mặt trời” là một nơi an toàn để tập luyện và chắc cậu sẽ muốn biết thêm về Yuuka cố nói chuyện với cô ta nhé, giờ cậu phải tránh xa “Trúc Lâm Viên” ra cậu đã biết sự nguy hiểm của nó rồi đấy. Có lẽ Marisa sẽ rất vui khi gặp được cậu. Tuy nhiên “Khu rừng Ma Thuật” cũng rất nguy hiểm cậu nên mang nhiều thuốc trị thương để phòng thân trong những lúc cần, cậu có thể gặp một cô gái khác ở trong khu rừng đó nhưng cô ta chỉ lo công việc riêng của cô ta. Cuối cùng là cậu có thể đến biệt thự “Scarlet” nhưng trước tiên là cậu phải bang qua “Hồ Sương Mù” tớ khuyên cậu nên tập luyện và chuẩn bị kỹ lưỡng trước khi đi tới căn biệt thự đó vì những người bảo vệ đó rất là mạnh và có thể họ sẽ không cho cậu vào. Đó là tất cả những gợi ý mà giờ tớ có thể cho cậu biết sau khi cậu viếng thăm căn biệt thự Scarlet thì tớ sẽ gợi ý tiếp cho cậu.
Keine nói
Zero : Wow !!! cảm ơn cậu rất nhiều Keine!! Tớ rất cảm kích về sự giúp đỡ của cậu, có rất là nhiều việc tớ cần phải làm và tớ không thể hoàn thành nếu không có sự hướng dẫn của cậu, từ lúc tớ đến đây cậu đã giúp tớ rất nhiều
Tôi vui mừng và nói
Keine : Đó là điều ít nhất mà tớ có thể làm, tớ cũng muốn tham gia hành trình với cậu nhưng giờ tớ bận dạy bọn trẻ này.
Keine nói
Zero : Xem ra ngoài việc bảo vệ ngôi làng cậu còn làm nhiều việc khác nữa cậu đúng là một người tuyệt vời
Tôi mỉm cười và nói
Keine : Haha!!! Làm ơn thôi đi cậu đang làm tớ ngượng đấy.
Keine hơi ngượng và nói
Zero : Haha!!!
Tôi cũng hơi ngượng và cười
Keine : Oops !!! thời gian trôi qua nhanh quá tới giờ tớ phải kiểm tra bài mấy đứa rồi. Cảm ơn cậu đã đến thăm tớ Zero, chúc cậu may mắn trong hành trình của cậu
Keine nhìn đồng hồ treo trên tường và nói
Zero : Uh cảm ơn cậu về mọi thứ Keine gặp cậu sau
Tôi nói rồi chào Keine rồi đi ra khỏi trường và thấy Reimu vẫn còn đang đứng đợi trước cửa
Reimu : Cậu làm gì trong đó mà lâu dữ vậy ?
Reimu tức giận và càu nhàu
Zero : Xin lỗi vì đã để cậu chờ lâu tại vì tớ cần hỏi Keine vài chuyện
Tôi cúi đầu xin lỗi
Reimu : Hmp!!!!
Reimu hứ một cái rồi xoay mặt đi chỗ khác
Zero : Thôi được rồi tớ sẽ đền cho cậu được chưa ? tớ có biết tiệm bánh gần đây cũng khá ngon để tớ mời cậu vậy
Tôi nói
Reimu :………................. Như vậy thì được
Reimu nói rồi đi trước
Zero : ( Xem ra mình sẽ gặp nhiều rắc rối lắm đây )
Tôi mỉm cười và thầm nghĩ rồi đi theo Reimu
Sau khi vài phút chúng tôi đã đến tiệm bánh “ Akari “ mà hôm qua tôi phát hiện thấy thế Reimu nhìn tôi và nói
Reimu : Tiệm bánh mà cậu nói đây sao ?
Zero : Uh
Tôi gật đầu
Reimu : Tưởng đâu xa lạ, tớ cũng biết và quen cô chủ tiệm bánh này. Nhưng đúng là cô ta làm bánh ngon thật
Reimu nói
Zero : Vậy ah ? tớ mừng là cậu thích
Tôi cười và nói
Reimu : Hình như tớ nghe đồn là cô ta cũng là người từ thế giới bên ngoài giống cậu đã lạc đến đây được 2 năm rồi và tớ còn nghe nói cô ta và mẹ cô ta đang đi tìm anh trai của cô ta thì cô ta bị lạc mất mẹ cô ta và lạc đến đây sau đó thì được Keine và Mokou cứu, sau đó cô ta quyết định sống ở đây và mở tiệm bánh này
Reimu nói
Zero : Ôi thật tội cho cô ấy quá, tớ sẽ giúp cô ấy
Tôi nói
Reimu : Chuyện đó cứ từ từ cũng được cô ta là người khá nhút nhát nên cậu không nên hấp tấp quá, cậu sẽ làm cô ấy sợ đấy
Reimu ngăn tôi lại và nói
Zero : Vậy ah ? Nếu vậy thì tớ sẽ làm quen với cô ta trước đã rồi dần dần tớ sẽ giúp cô ấy
Tôi nói
Reimu : Uh giờ chúng ta cùng vào nào
Reimu nói rồi chúng tôi cùng vào bên trong thì thấy cô gái bán hàng đó đang ngồi trên ghế sau quầy bán hàng và đang hát
Akari : Dango dango dango dango dango dango daikazoku
Zero : ( Bài hát này......là........ sao mình cảm thấy quen thuộc vậy)
Tôi nghe bài hát đó và thầm nghĩ
Akari : A !!!!! Chào mừng quý khách
Cô gái đó thấy chúng tôi thì đứng lên và chào chúng tôi
Reimu : Chào Akari lâu ni cô vẫn khỏe chứ ?
Reimu chào hỏi Akari
Akari : Ah là cô vu nữ đền Hakurei vâng tôi vẫn khỏe cảm ơn cô đã quan tâm !!!!!!!! còn anh chàng này là
Akari chào lại Reimu nhìn Zero (lúc này vẫn còn thầm nghĩ)
Reimu : Ah cậu ta là Zero cũng là một người đến từ thế giới bên ngoài giống cô đó
Reimu cười và nói
Akari : Z......e....Zero
Akari sững sờ và nhìn Zero
Reimu : Này Zero cậu định mua bánh gì ?
Reimu nói và đang xem các loại bánh
Zero : ...............................................
Tôi vẫn đang thầm nghĩ
Reimu : ? Zero, Zero, này Zero cậu sao vậy ?
Reimu nói lớn
Zero : !!!!!!!!!!!! Sao vậy Reimu ?
Tôi giật mình và hỏi Reimu
Reimu : Cậu sao vậy từ lúc vào đây trông cậu lạ lắm
Reimu trông có vẻ lo lắng và hỏi tôi
Zero : Ah không có gì đâu
Tôi cười và nói
Akari : Xin thứ lỗi tôi có thể hỏi anh vài câu đc ko ?
Akari nhìn tôi và nói
Zero : Ah..........được cô cứ hỏi đi
Tôi ấp úng trả lời
Akari : Tên anh là Zero ah ?
Akari hỏi
Zero : Phải tên tôi là Zero
Tôi trả lời
Akari : !!!! Vậy thứ lỗi cho tôi hỏi anh có gia đình ở thế giới bên ngoài không ?
Akari hỏi
Zero : ....................................... chuyện này.......................... không tôi là trẻ mồ côi, cha mẹ tôi đã bỏ rơi tôi trước cửa “ Cô Nhi Viện “ và thứ họ để lại là cái tên của tôi ..........Zero
Tôi nghẫm nghĩ và nói
Akari : !!!!!!!!!!!!!!! onii-chan
Akari nói
Zero : Oni-chan ?
Tôi ngạc nhiên
Akari : Đúng là anh rồi onii-chan cuối cùng em đã tìm được anh rồi
Akari lao ra và ôm tôi vừa nói vừa khóc
Reimu : Chờ chút đã Zero chuyện này là sao ?
Reimu tách chúng tôi ra và nói
Zero : Tớ cũng không biết nữa ?
Tôi nói
Akari : Anh ấy không biết gì đâu cô hỏi cũng thế thôi
Akari nói
Reimu : Thế tại sao cô gọi cậu ta là onii-chan ?
Reimu nói
Akari : Xin lỗi em vẫn chưa giới thiệu em là Akari và em là em gái của anh, Zero onii-chan
Akari cúi chào tôi và nói
Zero : Cô là em gái của tôi thật sao ?
Tôi ngạc nhiên và hỏi
Akari : Vâng !!!!!
Akari nói
Reimu : Khoan đã không lẽ người anh trai mà cô đang tìm chính là Zero sao ?
Reimu hỏi và trông cô có vẻ nghiêm túc
Akari : Đúng vậy Zero onii-chan chính là người anh mà tôi đang tìm kiếm
Akari nói
Reimu : Sao cô dám chắc như vậy được ?
Reimu hỏi
Zero : Khoan đã Reimu cậu đang làm cô ấy sợ đấy bình tĩnh lại đi
Tôi nói và can Reimu lại
Akari : Tôi cũng không dám chắc nữa tôi chỉ nghe được từ mẹ của tôi thôi, mà đứng ngoài này không dễ nói chuyện xin mời 2 người vào phía sau nhà rồi nói
Akari nói
Zero : Uh cũng được
Tôi gật đầu và cùng Reimu đi vào phía sau nhà khi vào tôi thấy phía sau là một phòng khá nhỏ chỉ với một chiếc gường, một chiếc bàn học nhỏ, và một kệ sách chứa vài cuốn sách.
Akari : Xin lỗi vì em không hay có bạn hay khách tới chơi nên em không có bàn hay trà để tiếp 2 người cả mong 2 người thông cảm
Akari nói
Zero : Không sao đâu anh không ngại đâu
Tôi cười và nói
Reimu : Oh !!!!!!!!!!! giờ cậu đổi cách xưng hô với cô ta rồi ah ? mới nghe cô ta nói mình là em gái cậu thì tin ngay sao. Hứ đồ háo sắc
Reimu nói và trông cô có vẻ đang giận
Zero : Không phải chỉ là chuyện này đột ngột quá nên mình không biết nên nói ra sao
Tôi cố giải thích
Akari : Thật ra Hakurei-san nói đúng em không chắc và cũng không thể chứng minh được em là em gái của anh
Akari nói
Zero : Vậy tại sao cô cho rằng tôi là anh trai cô
Tôi đổi lại cách xưng hôi và nói
Akari : Thật ra em chỉ biết được qua lời kể của mẹ em...............
Akari nói
Zero : Mẹ cô ư ?
Akari : Vâng !!!!!! và cũng là mẹ của anh nữa, bà từng nói cho em biết em còn một người anh trai nữa nhưng vì do hoàn cảnh khó khăn của bà nên bà đành bỏ anh lại cho cô nhi viện và đưa em đi vào rừng sâu và nuôi dạy em
Akari nói và lấy khung ảnh mà cô đặt trên đầu gường đưa cho tôi, và trong đó là ảnh một đôi vợ chồng mỗi người đang bồng 2 đứa bé
Zero : Đây là.................. cha và mẹ ư!!!!
Tôi sững sờ và nói
Akari : Đúng vậy
Akari trả lời
Zero : Nếu...... vậy thì hiện giờ cha và mẹ anh đang ở đâu ?
Tôi hỏi và trong lòng tràn đầy hy vọng nhưng.......
Akari : Em xin lỗi Onii-chan nhưng hiện giờ em không thể nói chuyện này được
Akari bắt đầu khóc và nói
Zero : Sao em không thể nói chứ
Tôi nói
Akari : Thông cảm cho em onii-chan, em sẽ nói cho anh biết sự thật nhưng hiện giờ em không thể nói được mong anh thông cảm cho em
Akari nói
Zero : ……………………………….
Sau nghe Akari nói thì tôi yên lặng, cúi đầu và không nói gì
Reimu : Zero……………….. cậu tin cô ta ah ? lỡ đâu tức cả chuyện này chỉ là sự nhầm lẫn thì sao ? lỡ đâu cô ta đang lừa dối cậu thì sao ?
Reimu nói
Zero : ………………………………………
Tôi vẫn cúi đầu im lặng và không nói gì
Akari : Đúng là em không có gì để chứng minh hay xác thật em là em gái anh nhưng em chắc chắn anh là anh trai em
Akari gạt nước mắt và nói
Reimu : Nếu vậy thì ………………..
Reimu đang nói thì bị tôi ngắt lời
Zero : Akari cho tôi hỏi vài câu nhé ? Tôi sinh vào ngày nào, tháng nào ? và nhóm máu tôi là gì ?
Tôi hỏi
Akari : Anh sinh vào ngày 28 tháng 11, nhóm máu của anh là nhóm máu B
Akari trả lời
Zero : ………………………………..Vậy bài hát đó………………bài hát mà lúc nãy cô hát………………cô nghe được từ đâu vậy ?
Tôi hỏi
Akari : Ý anh là bài “ Đại gia đình Dango “ ah ? mẹ em đã dạy cho em
Akari trả lời
Zero : Cô có thể hát lại cho tôi nghe được không ?
Tôi nói
Akari : Dạ được ………………………………………..
Akari gật đầu và bắt đầu hát, khi nghe cô ta hát thì tôi cảm thấy rất quen thuộc, giọng hát và lời bài hát, tôi thường nghe trong giấc mơ khi còn nhỏ. Sau khi Akari hát xong thì Reimu hỏi tôi
Reimu : Sao Zero ? cô ta có đúng là em gái cậu không
Zero : Phải!!!!!!!!!! cô ấy đúng là em gái tớ
Tôi mỉm cười và nói
Reimu : Sao cậu biết được ?
Reimu hỏi
Zero : Chuyện này hơi khó giải thích, nhưng khi tớ còn nhỏ tớ hay mơ mình đang nằm trong lòng một người phụ nữ và bà ta đã hát bài hát này cho tớ nghe và mỗi lần tớ nghe thì tớ đều cảm thấy ấm áp, và quen thuộc và sau khi nghe Akari hát thì tớ dám chắc chắn điều đó vì giọng hát và lời bài hát rất giống với bà ta
Tôi nói
Reimu : Vậy ah ? nếu đúng như vậy thì cô ta đúng là em gái cậu
Reimu nói
Akari : Onii-chan cuối cùng em cũng tìm được onii-chan rồi và cảm ơn trời là onii-chan vẫn còn sống
Akari lao vào ôm tôi và nói
Zero : Uh anh cũng mừng là anh đã tìm được gia đình mình
Tôi cũng ôm Akari và nói
Sau 10 phút chúng tôi mới bỏ nhau ra và tôi hỏi
Zero : Mấy năm qua em và cha mẹ đã ở đâu ? và làm sao em tới được đây ?
Akari : Em sống với mẹ ở trong rừng sâu và 2 năm trước em với mẹ em đi tìm onii-chan thì em bị lạc đến đây, và em bị bọn quái vật tấn công và cô Keine đã cứu em, sau đó em không biết mẹ ở đâu nên em quyết định thuê căn nhà này và sống ở đây
Akari nói
Zero : Vậy ah ? thế anh lại nợ Keine một lời cảm ơn rồi ( Sao mình có cảm giác em ấy đang giấu mình chuyện gì đó ? hiện giờ nếu mình có hỏi gì chắc em ấy sẽ tránh né câu hỏi của mình có lẽ mình không nên hỏi nữa )
Tôi nói rồi thầm nghĩ
Akari : Onii-chan cũng biết Keine ah ? mà sao onii-chan đến được đây vậy ? 16 năm qua onii-chan vẫn sống tốt chứ
Akari hỏi
Zero : Uh những ngày tháng anh sống trong cô nhi viện cũng khá vui vì có bạn bè, thầy cô chăm sóc nhưng sau khi anh lên 10 tuổi thì thấy các bạn ai cũng có người nhận về nuôi, còn anh thì chưa và anh lại không muốn dựa dẫm vào thầy cô nữa nên anh quyết định ra ngoài và sống tự lập, nhờ thư giới thiệu của cô hiệu trưởng gửi cho một người bạn của cô là một hiệu trưởng trường học mà cô quen biết nên anh được nhập học và tiền học phí thì được miễn phí và anh sống trong ký túc xá của trường, và anh vừa đi học lại vừa đi làm thêm kiếm tiền, tuy có hơi khổ cực nhưng cũng rất vui và thời gian thấm thoát trôi qua thì đã 6 năm rồi kể từ khi anh rời cô nhi viện. Và sau cùng nhờ định mệnh đã đưa anh đến được đây
Akari : Xem ra onii-chan cũng chịu nhiều khổ cực rồi nhưng anh đừng lo từ giờ em sẽ chăm sóc cho anh
Akari cầm tay tôi và nói
Zero : Cảm ơn em Akari
Tôi cười và nói
Reimu : Chúc mừng cậu đã tìm được em gái cậu nhưng giờ cậu tính làm gì ? ở lại đây chăm sóc em gái hay tiếp tục cuộc hành trình của cậu
Reimu nói
Zero : Tớ cũng không biết nữa, tớ vẫn muốn tiếp tục đi khám phá Gensokyo nhưng tớ cũng không thể bỏ Akari ở lại đây được
Tôi bỏ tay Akari ra và trả lời
Akari : Khám phá Gensokyo ? anh và Hakurei-san đang nói gì thế ?
Akari ngạc nhiên hỏi
Zero : Thật ra là.....................................
Tôi kể cho Akari nghe những chuyện sau khi tôi vào Gensokyo
Akari : Vậy ra onii-chan chính là người sứ giả mà cô tengu đã thông báo cho mọi người sao ? nghĩa là onii-chan phải đi sao ?
Akari nói
Zero : Đúng vậy anh là một sứ giả và anh có sứ mệnh của mình nên anh phải đi
Tôi nói
Akari : Nếu vậy em sẽ đi với onii-chan
Akari nói
Zero : Không được nguy hiểm lắm anh không thể để em đi theo được
Tôi nói
Akari : Onii-chan đừng lo, thật ra em là một pháp sư trị thương nếu onii-chan bị thương thì em có thể trị thương cho onii-chan
Akari nói
Zero và Reimu : Pháp sư trị thương ?
Tôi và Reimu đồng thanh nói
Akari : Vâng !!!!!!!!!!!!!! đây.....................................
Akari trả lời đặt 2 tay lên người tôi niệm chú thì những vết thương do trận đánh với Mystia và Patchouli gây ra đều lành lặn trở lại và mọi sự mệt mỏi của tôi cũng tan biến đi
Zero : Woa!!!!!!!!!!!!!!! Anh cảm thấy khỏe hơn nhiều rồi ( Xem ra gia đình mình có nhiều bí mật lắm đây mà Akari lại giấu mình, thôi kệ sau này khi có cơ hội mình sẽ hỏi vậy )
Tôi cười và thầm nghĩ
Reimu : Thật tuyệt Zero nếu có em ấy đi cùng thì nếu cậu có bị thương thì tớ cũng không phải lo ngại gì nữa
Reimu nói
Zero : Nếu vậy thì............................ Akari em sẽ đi cùng anh chứ
Tôi nói
Akari : Vâng dù onii-chan có đi đâu em sẽ đi theo và chăm sóc cho onii-chan!!! Vậy giờ em sẽ thu xếp đồ đạc của em rồi em sẽ trả căn nhà này lại và chúng ta sẽ cũng đi
Akari cười và nói
Zero : Em không cần thiết phải làm thế đâu nếu như em trả lại nhà thì em sẽ sống ở đâu ?
Tôi ngăn cản và nói
Akari : Chẳng phải em vừa nói rồi sao ? dù onii-chan có đi đâu em vẫn sẽ ở bên cạnh onii-chan em không muốn phải cô đơn một mình nữa
Akari nói
Zero : ……………………… thôi được nếu em đã muốn vậy anh sẽ không cản em nữa
Tôi ngẫm nghĩ rồi nói
Akari : Yay !!!!!!!!! vậy onii-chan và hakurei-san ra ngoài đứng chờ nhé em cần phải thu xếp đồ đạc một chút
Akari nói rồi đi chuẩn bị đồ đạc, thấy nên tôi và Reimu đi ra ngoài chờ trong lúc chờ thì Reimu hỏi tôi
Reimu : Zero ??? cậu nghĩ cô ta đang che giấu chuyện gì không ? tớ nghĩ cậu nên đề phòng
Zero : Tớ biết nhưng…………… đã có một thời gian dài tớ đã không muốn biết về gia đình và xuất xứ của mình nhưng giờ tớ biết đc mình có một đứa em gái và một cơ hội để biết được gia đình mình và tớ chắc chắn Akari là em gái tớ chuyện ngày sinh và nhóm máu của tớ, tớ chưa từng kể cho ai biết hơn nữa linh cảm của tớ chưa bao giờ sai cả
Tôi nói
Reimu : Haizzzzzzzzz cậu đúng là một tên ngốc mà
Reimu thở dài và nói
Zero : Hahaha
Tôi gãi đầu và cười thì……
Akari : Xin lỗi đã để 2 người chờ lâu
Akari đi ra cùng với một chiếc túi đeo phía sau
Zero : Vậy chúng ta đi nào
Tôi đưa tay mình ra và nói
Akari : Vâng từ giờ hãy chăm sóc em nhé onii-chan
- Waifu
Sponsored content
Similar topics
» [Tuyển Nhân Lực] Touhou Project - Touhou Patch Centre - Việt Nam
» Touhou Project Tribute Arts 2
» Touhou Grand Fandom's MMD Project
» [Buz trans group] Ue Tora - Ngạ hổ (Touhou Project)
» [Buz trans group] DODO (Touhou Project)
» Touhou Project Tribute Arts 2
» Touhou Grand Fandom's MMD Project
» [Buz trans group] Ue Tora - Ngạ hổ (Touhou Project)
» [Buz trans group] DODO (Touhou Project)
|
|