Latest topics
13/4/2024, 11:13 pm
by
Chinhphuong
25/3/2024, 3:24 am
by
Amaori Kino
30/12/2023, 10:13 am
by
Akari no Kokoro
6/11/2023, 9:44 am
by
Akari no Kokoro
5/8/2023, 5:32 pm
by
Akari no Kokoro
28/4/2023, 8:01 pm
by
rlaghdtn1998
4/11/2022, 12:17 am
by
gigajet
14/8/2022, 3:28 pm
by
Akari no Kokoro
12/7/2022, 10:21 am
by
RedTheHalf-Demon
13/5/2022, 4:52 pm
by
Getsuga Bankai Tenshou
1/2/2022, 12:00 am
by
Akari no Kokoro
19/12/2021, 1:13 am
by
Akari no Kokoro
15/12/2021, 8:28 am
by
sucirpa
15/11/2021, 12:34 am
by
feint101
1/11/2021, 4:00 pm
by
Akari no Kokoro
30/10/2021, 9:31 am
by
Akari no Kokoro
12/10/2021, 1:06 am
by
Getsuga Bankai Tenshou
8/10/2021, 1:14 am
by
forestofsecrets
18/9/2021, 6:32 pm
by
caytretramdot
1/9/2021, 5:56 pm
by
kirito-123
16/8/2021, 11:56 pm
by
Hisurin Rain
15/8/2021, 1:18 am
by
cỉno
9/8/2021, 10:39 pm
by
RedTheHalf-Demon
24/7/2021, 9:51 pm
by
Katsuragi Rin
9/7/2021, 11:27 am
by
P2772
2/7/2021, 8:54 am
by
worstapple
1/7/2021, 11:37 am
by
Yuri Masumi
24/6/2021, 7:03 pm
by
corecombat
22/6/2021, 11:38 pm
by
diaoyezong
18/6/2021, 6:55 pm
by
caytretramdot
[Series] Không có dị biến ở Gensokyo thì...
- Waifu
tinkatan
Member - Waifu Order : ,b1-46-8,b2-1-2,b3-4-3,b4-40-4,b5-43-11,b6-44-13,b7-45-12,l8-58-7,l9-59-10,l10-60-1,b11-52-6,b12-53-5,b13-54-12. :
Sống Đang ngủ Posts : 1423Power : 7237Faith : 1187Ngày tham gia : 09/06/2015Địa điểm : Căn phòng 4 bức tường 1 máy tính 1 quạt aka hang ổ của một con dơi điên
[Series] Không có dị biến ở Gensokyo thì...
[Series] Không có dị biến ở Gensokyo thì...
- Lời nói đầu:
Chẳng qua là vào một phút phởn đời, mình lên cơn nghĩ rằng
, và thế là trí tưởng tượng nó cứ dựa trên suy nghĩ đó mà bay đi bay xaTinka Tiranor đã viết: "Chuyện ngày thường ở Gensokyo sẽ như thế nào? Nếu không có dị biến nào thì mấy gái sẽ làm gì vì quá chán?"rồi mất hút~
Nên cuối cùng mình quyết định viết cái series này, nói là series nhưng thật ra mỗi câu chuyện chẳng có gì liên quan đến nhau đâu, chỉ cùng một chủ để là kể chuyện ngày thường ở Gensokyo thôi nên post cùng 1 topic cho gọn
Mỗi câu chuyện sẽ lấy một nhân vật touhou làm tâm điểm. Mỗi câu chuyện được viết với mục đích dìm Gensokyovào bể phốttheo hướng comedy sâu nhất có thể, không có cái gì là nghiêm túc cả
Sẽ có những thứ khá là hư cấu...
Ờm, tình hình là chưa biết đặt tên cái series này như thế nào nên có gì các bạn cứ nghĩ giùm mình ha :3
Mong được ủng hộ
- [1st story] Helloween house ~ Haunted house:
- Hoàn cảnh nghĩ ra+ý tưởng: Nghĩ ra vào ngày halloween 31/10 hôm qua đã cố gắng viết nhanh hết mức cô thể nhưng vẫn không kịp đành để tới hôm nay
Công thức: halloween + touhou 14.5
Sumary: Marisa bị Aya dụ dẫn Alice, Nitori, Reisen và Flandre vào một ngôi nhà bí ẩn nói thẳng ra là nhà ma trong đó có gì mời các bạn đọc
Số từ: 3769 (ghi để mốt thống kê cho dễ thôi :">)
Lưu ý: hư cấu, vài chi tiết không logic, blabla các bạn đọc thì biết
Nghe nhạc horror cho máu:- Part 1:
"Ê, Để tớ đi xem thử…, cậu chuẩn bị hết mọi thứ chưa?"
"Tất cả ở trong cái túi của tớ rồi", Nitori rút ra một cái đèn pin từ cái túi của mình
"Đi thôi!", Reisen mở cái cổng cũ kĩ ra
"Tớ có nhất thiết phải đi cùng không vậy?"
"Có chứ! Đi nào Alice!"
"Nhưng mà…"
~
[Quay lại 30 tiếng trước]
Buổi chiều ở Khu rừng Ma thuật---
Marisa đang đi hái nấm để điều chế loại phép thuật mới. Hôm đó là một ngày hoàn toàn bình thường theo đúng nghĩa đen của Marisa, sẽ không có gì xảy ra cho đến khi cô tengu có-rất-nhiều-chuyện-để-kể Aya Shameimaru bay đến.
“Marisa! Cô nghe nói gì chưa? Gần đây có một tin đồn về ngôi nhà mới xuất hiện trong khu rừng này đó!”
“Hả? Ngôi nhà nào cơ? Sáng nào tôi cũng bay quanh khu rừng này mà có thấy gì đâu?”
“Cô không biết thật sao? Nghe nói nó chỉ xuất hiện vào buổi tối thôi, lại có nhiểu thứ kì lạ xuất hiện trong đó nữa…”
“Có cái gi trong đó? Lạ thế nào? Kho báu hả? Sao cô biết?”, Marisa bắt đầu cảm thấy hứng thú.
“Chỉ là nghe đồn thôi. Mà dạo này buổi tối tôi khá bận nên không đi xem thử được. Tôi muốn nhờ cô…”, Aya lôi cây bút và cuốn sổ của mình ra
“Đi xem thử chứ gì?”, Marisa nói, “Được! Tôi sẽ đi! Phải tìm hiểu xem trong đó có gì hay mới được! Cũng phải rủ vài người đi cùng nữa…”
“Tốt quá! Có gì lúc quay về cô cứ kể hết cho tôi nhé, tạm biệt!”, Aya vừa dứt lời đã bay đi
“Hừm… không biết mình nên rủ ai nhỉ?”
~
[Trở về thời điểm hiện tại]
Nơi không xác định trong Khu rừng Ma thuật---
“Tớ thấy chỗ này cứ đáng sợ thế nào ấy…”, Alice nói
“Tớ đã nói là không sao đâu mà, cùng lắm có gì thì đập hết rồi cướp hết thôi”
“Mà nè Marisa, sao cậu lại mang theo cô bé này vậy?” Nitori chỉ vào người đang ở trên lưng Marisa
Phải, người trên lưng Marisa không ai khác chính là em gái của chủ nhân Hồng Ma Quán: Flandre Scarlet. Còn lí do Marisa đem được cô theo? Rất đơn giản, chẳng qua là vài tiếng trước Hồng Ma Quán đã có kẻ “ghé thăm” để bắt cóc cô tiểu thư nhỏ với lí do “dẫn đi chơi” không có chút thuyết phục. Chủ nhân Hồng Ma Quán đã phải huy động toàn bộ lực lượng để giành lại cô em gái đáng yêu của mình nhưng thất bại vì Flan đã tình nguyện đi theo Marisa và đã xử lí hết một nửa lực lượng kia. Tới nhà Marisa thì cô lại bị đánh thuốc mê rồi được vác đi thám hiểm.
“À…ờm…, tớ đem em ấy theo phòng có gì nguy hiểm thì để em làm bia chắn, nhầm, giải quyết nhanh gọn hết cho chúng ta”, Marisa quay lại nhìn cô bé trên lưng mình, “Cô bé đang ngủ nên không sao đâu”
“Nè, tôi cũng thấy nới này có gì đó rất ghê rợn…”, Reisen lên tiếng, “Nhìn kìa!”
Tất cả nhìn về phía Reisen chỉ, ở đó có một chùm ánh sáng đang bay lơ lửng giữa không khí. Nitori cầm đèn chiếu vào chúng khiến chúng đột ngột bay lại gần 5 người, tỏa ra một hơi nóng bất thường. Tình huống bất ngờ khiến người nào cũng phản xạ chậm hơn bình thường, ai cũng đứng đực ra đó. Marisa vội cầm lấy cây chổi của mình “quét” hết chúng ra chỗ khác. Những đốm sáng đó văng đi rồi biến mất hết. Chưa dừng lại ở đó, từ đâu bỗng dưng có cả một đàn dơi bay đến, mỗi con đều dính đầy chất lỏng màu đỏ. Marisa hét lớn:
“Chạy mau!”
Tất cả cùng chạy vào sau trong ngôi nhà. Đàn dơi vẫn đuổi theo, nhưng với một tốc độ khá chậm so với dơi bình thường nên năm người chẳng mấy chốc đã thoát khỏi chúng. Lúc này họ đang ở giữa một hành lang treo đầy tranh.
“Mấy bức tranh này nhìn lạ thật đó, tôi chẳng hiểu gì cả”, Reisen chỉ vào một bức tranh trừu tượng vẽ một đôi tai thỏ với mấy củ cà rốt bị chặt thành từng khúc
“Mà này”, Nitori rọi đèn vào bức tranh Reisen đang chỉ , “Tôi quên hỏi, sao cô lại đi cùng vậy?”
“Tối nay sư phụ kêu tôi vào rừng lấy vài cây nấm, đang đi thì bị Marisa dắt đến đây”
“Vậy sao? Chắc cô phù thủy búp bê đằng kia cũng được Marisa rủ đến đây. Tôi thì nghe đám tengu cứ nói mãi về chỗ này nên cũng muốn đi xem thử, rồi Marisa tới rủ đi”
“Cái này…”
“Gì vậy Alice?”
“Có ai thấy người này trông rất quen không?”, Alice chỉ vào một thứ gì đó
Nitori rọi đèn vào thứ Alice chỉ. Đó là một bức tranh vẽ một cô bé đang ăn thịt một con người, và trông có vẻ như cô đang ăn rất ngon lành. Ngoài ra, những giọt máu trong tranh cứ như muốn chảy ra ngoài.
“Oái!”, Reisen la lên khi bị sau khi bị một thứ chất lỏng gì đó rớt xuống đầu
“N-này, đôi mắt của cô bé trong bức tranh đó đang nhìn về phía chúng ta kìa…”, Nitori nói, “Oái! Cái gì rơi xuống vậy?”
“Mấy giọt nước này trông có vẻ rất giống máu”
“Chúng ta nên đi thôi”, Marisa kéo tay Alice và Reisen
“Đồng ý, nhưng có ai nghe thấy tiếng gì không?”
“Eheheheh~”, một tiếng cười phát ra gần đó
Bỗng dưng có tiếng nhạc vang lên từ sau bức tranh kia, rồi năm người nhìn thấy một cái bóng trắng từ xa đang tiến lại gần họ, phát ra tiếng cười “Eheheheh~”. Lúc năm người kia chuẩn bị chạy thì cái bóng ấy đột nhiên biến mất và tiếng nhạc cũng dừng lại.
“Tớ thấy nơi này đáng sợ quá…”, Alice cất tiếng
“Tôi cũng bắt đầu cảm thấy vậy rồi”, Reisen nói, “Hơn nữa…”
‘Ọt ọt ọt ọt’
“Cô đói hả Reisen? Có lẽ chúng ta không dừng lại ăn nhẹ chút nhỉ? Ngồi đây có vẻ được đó”
…
*Một lúc sau*
“Ngon thật đó, Alice! Tôi không biết là cô làm đồ ăn ngon vậy đó!”
“Vì có một người ngày nào cũng qua nhà bắt tôi nấu cho cô ấy ăn mà”
“Này!”, Marisa có vẻ giật mình vì câu nói của Alice
“À… Tôi cần đi vệ sinh một chút…”, Reisen lên tiếng
“Hả? Cô có cần ai đi cùng không?”
“Không sao đâu… Cứ đợi ở đây đi, lát tôi quay lại ngay!”, Reisen vội chạy đi mất
“Có phải đồ ăn của cậu có bỏ gì lạ lạ không mà sao nhìn cổ vội vậy?”
“Cậu cũng ăn mà, có thấy sao không?”
“Không…”
“Lần sau tớ không nấu gì cho cậu nữa hết, cứ qua chỗ Reimu mà ăn chực đi!”, Alice vừa nói vừa nhìn vào con búp bê Shanghai trên tay cô
“Haha…”
*Nhiều phút sau*
“Sao cổ đi lâu vậy? Có khi nào bị tào tháo rượt không?”, Nitori bắt đầu cảm thấy chán
“Chắc là bị kẹt tai vào cửa thôi”, Marisa đứng dậy, “Để tớ đi xem thử…”
“Bị kẹt tai vào cửa?”, Nitori đang cố gắng tưởng tượng ra hình ảnh Reisen bị kẹt tai vào của là như thế nào
Bỗng dưng tiếng Reisen phát ra…
“Khoan đã?! Ngươi là ai?!! Ngươi muốn gì ở ta?!!”
“Tewi?!!!!!!!”
“AAAAaaaaaaaaaaa”
“Tewi cứu chị!!!!!!!”
“Không!!!!!!!! Đừng mà!!!!!!!”
- Part 2:
- Sau những tiếng hét đó, bốn người kia chợt thấy một cái bóng đang kéo theo Reisen đi với tốc độ rất nhanh.
“Đuổi theo mau!”, Marisa nói lớn
Cả bốn người cùng đuổi theo cái bóng ấy và bước vào một căn phòng chứa rất nhiều tấm gương. Cái bóng và Reisen đã biến mất, cả bốn người cùng bị lạc trong căn phòng chứa đầy gương ấy. Kì lạ thay, dù lúc này không ở cùng nhau, tất cả đều cùng trông thấy cái bóng trắng phát ra tiếng cười “Eheheheh~” trên những tấm gương. Không những thế, những tấm gương ấy còn phản chiếu hình ảnh của chính họ một cách rất xấu xí. Tất cả đang lạc trong sự xấu xí của những tấm gương…
“Marisa! Cậu ở đâu?!”, Alice hét lớn
“Tớ ở đây!”, Marisa giơ một ngôi sao đang phát sáng lên cao, “Nitori!”
“Hả? Tớ đây”
“Cậu xử lí hết mấy tấm gương này được không, cả cái bóng trắng kia nữa”
“Được, cứ để cho tớ”, Nitori nói, “Đến lúc mày được sử dụng rồi”
Nitori mở cái balo to đùng của mình ra để lấy khẩu súng tân tiến nhất cô vừa chế tạo ra gần đây. Khẩu súng này đã được thử nghiệm với rất nhiều thứ và rất nhiều người, nhưng lần này mới được đưa vào sử dụng chính thức. Sau khi vừa nhìn khẩu súng vừa tự khen thưởng chính mình, Nitori cầm nó lên, nhắm vào cái bóng trắng trong những tấm gương rồi hét lớn:
“Tất cả nằm xuống nhé!”
‘Đoàng! Đoàng! Đoàng!’
‘Xoảng! Xoảng!’
Tiếng súng nổ và tiếng gương vỡ cứ vang lên liên tục như thế cho đến khi căn phòng không còn tấm gương nào nguyên vẹn.
“Tốt lắm Nitori!”, Marisa tiến lại gần vỗ vai Nitori
“Tất nhiên, cái này là sáng chế mới của tớ mà!”, Nitori đưa tay quẹt mũi, vẻ mặt trông rất tự hào
“Không ổn tí nào cả! Mảnh gương vỡ văng vào búp bê của tớ làm rách mất vài chỗ rồi này!”, Alice ho khù khụ giữa đám bụi, tay cầm những con búp bê của mình đứng lên
“Bình tĩnh đi! Tối về cậu vá lại là được chứ gì”
“Oái”
‘Ruỳnh ruỳnh’
Mặt sàn bỗng rung chuyển, nghiêng qua nghiêng lại rồi đứng yên…
“Cái gì vậy?!”
“Hình như chưa hết đâu!”
Đúng như lời Nitori nói, mặt sàn lại rung chuyển lần nữa, nhưng lần này nó nghiêng hẳn về một phía khiến cả bốn người trượt xuống. Mặt sàn ngày càng nghiêng hơn, cứ như nó muốn đổ họ xuống hết vậy.
“Nitori! Alice! Nắm lấy tay nhau đi”
“Khoan đã! Balo của tớ! Có nhiều thứ quan trọng trong đó lắm!”
Alice đã nắm lấy tay Marisa, còn Nitori lại cố với lấy cái túi đang lăn xuống nhanh hơn mình. Cuối cùng cô cũng với được nó nhưng lại thấy rằng mình đang bị tách ra khỏi ba người kia. Cô ôm lấy cái túi và nói:
“Đừng lo cho tớ, lát tớ sẽ tìm lại cậu!”
“Hả? Nitori?!”
Chẳng mấy chốc Nitori đã biến mất khỏi tầm mắt của Alice và Marisa. Họ đã trược xuống một nơi bằng phẳng và nghe thấy tiếng thét của Nitori.
“Aaaaaaaa! Không!!!!!!!”
…
“Nitori, tớ sẽ trả thù cho cậu”
“Bình tĩnh đã, cô ấy chưa chết mà”
“Tớ biết! Tất cả là tại tớ! Tớ đã rủ mọi người vào đây…”
“Thật sự mà nói thì lúc này tớ cũng muốn về lắm nhưng có lẽ chúng ta nên đi tiếp để tìm hai người kia… và vì giờ chúng ta không biết lối ra ở đâu cả…”
“Ừ”
“Mà, Nitori đi mất rồi, vậy ánh sáng từ đâu ra vậy?”
“À, cánh của Flan có thể phát sáng đó”
“Mấy viên pha lê này sao?”, Alice chăm chú nhìn vào đôi cánh của cô bé trên lưng Marisa
*Một lúc sau*
“Hình như chúng ta vừa quay lại chỗ cũ thì phải?”
“Ừ nhỉ…”, Alice nhìn xung quanh, “Để tớ lấy búp bê ra đánh dấu đường đi”
Nói rồi Alice treo những con búp bê của mình lên suốt quãng đường tiếp theo để đánh dấu đường đi.
“Khoan đã Alice, cậu có cảm thấy cái gì đang tới không?”
“Cái gì?”
“Ở kia”, Marisa chỉ về phía chỗ khuất của hành lang
Những bộ xương biết đi từ từ bước ra từ chỗ Marisa chỉ tới. Chúng đang tiến lại gần ba người. Ba người càng lùi lại, chúng càng tiến tới, với một tốc độ nhanh dần. Marisa phóng những tia sáng phép thuật về phía chúng. Những bộ xương ấy vỡ ra, nhưng chúng liền lại như cũ rất nhanh chóng.
|Trả mạng cho chúng ta…|
|Trả mạng cho chúng ta…|
Lũ xương biết đi ấy cứ không ngừng lặp đi lặp lãi những câu nói đó và tiếp tục tiến lại gần ba người kia khiến họ phải bắt đầu chạy đi.
|Trả mạng cho chúng ta…|
|Trả mạng cho chúng ta…|
“Bọn ta có lấy mạng các ngươi đâu mà phải trả!”, Marisa quay lại nói với chúng
“Chạy vào kia đi Marisa”
Họ chạy vào một căn phòng và khóa cửa lại, đợi cho mấy bộ xương đó đi mất. Những cái tủ trong phòng tự mở ra, và có những chiếc mặt nạ với nhiều hình dạng bay lơ lửng trên bầu trời.
“Kokoro?”
“Hả? Kokoro? Cái cô diện linh khí thường biểu diễn ở đền Hakurei sao?”
“Ừ, cô ấy có nhiều mặt nạ lắm, nên không biết một trong số chúng có phải là…”
“Mặt nạ của cô ấy?”
“Ừ”
Những chiếc mặt nạ từ từ bay đến trước mặt họ, bay lên bay xuống một lúc rồi xuyên qua cánh cửa đằng sau họ đi ra ngoài.
“Có vẻ chúng muốn ta đi theo chúng thì phải”
“Đi thôi”, Marisa mở cửa
Cánh cửa vừa mở ra, bất thình lình, những con búp bê từ đâu hạ xuống trước mặt họ.
“Alice… Không phải búp bê của cậu đâu ha…”
“Không phải thật… Búp bê của tớ chỉ bị rách một tí thôi, mấy con này rách nhiều quá”, Alice cầm lấy một con búp bê
“C-cậu định làm gì vậy?!”
“Gỡ ra đem về chứ sao”
“Hả, cậu cuồng búp bê cũng có mức độ thôi chứ”, Marisa chỉ vào Alice, “Mà khoan”
Marisa thấy một con nhện rất to đằng sau lưng Alice đang chuẩn bị tấn công cô. Marisa cầm cây chổi của mình lên, rồi phóng những ngôi sao phép thuật vào con nhện ấy. Cô nắm lấy tay Alice, nói:
“Chạy thôi!”
Con nhện kia tiếp tục đuổi theo cả ba người, cùng với những chiếc mặt nạ lúc nãy. Chúng liên tục bắn tơ và những tia sáng màu đỏ về phía họ.
“Marisa, cậu cứ chạy đi, tớ ở sẽ đánh lạc hướng chúng cho!”
“Nhưng mà…”
“Cả hai cứ cùng chạy thế này không ổn tí nào đâu! Cậu cứ đi đi!”, Alice vừa nói vừa gỡ tay Marisa ra và đẩy cô ấy đi
“Này! Alice! Oái”, Marisa định quay lại nhưng chẳng may, sau cú đẩy của Alice, cô đã bị ngã dập mặt xuống sàn. Khi cô vừa đứng lên thì Alice đã biến mất cùng với con nhện và những chiếc mặt nạ kia.
…
“Alice?... Alice?... Nitori? Reisen? Có ai nghe tôi gọi không? Này! Marisa nè! Ê!~”, Marisa bước đi, cất tiếng gọi những người đã mất tích trong vô vọng, “Đúng là bực thật mà!”
Cô lại tiếp tục bước đi, và chợt thấy cái bóng màu trắng một lần nữa.
“Này! Ngươi! Có biết bọn họ ở đâu không hả?”, cô chỉ về phía nó
Cái bóng không trả lời, chỉ phát ra tiếng cười “Eheheheh~”.
“Này! Ngươi có nghe gì không vậy?!”, Marisa bắt đầu cảm thấy tức giận
Cái bóng lại không trả lời mà vẫn tiếp tục cười, dù cô vẻ như nó đang nhìn về phía cô, cứ như nó đang cố tình chọc tức cô vậy. Quá mất kiên nhẫn, Marisa rút cái lò bát quái từ túi của cô ra, chĩa nó về phía cái bóng.
“Ngươi làm ta bực rồi đấy! MASTER SPARK!”
Một chùm ánh sáng nhiều màu với uy lực rất lớn từ cái lò phóng ra, bay thẳng về phía cái bóng kia. Cái bóng biến mất cùng với chùm sáng Marisa đã bắn ra, chỉ còn lại một chiếc gương. Cô rất ngạc nhiên, tự hỏi chuyện gì đang xảy ra và chiếc gương kia từ đâu ra. Vài giây sau, một chùm sáng y hệt chùm sáng lúc nãy Marisa đã bắn, phóng ra từ phía tấm gương.
“Cái quái đang xảy ra vậy gì vậy?!”, Marisa đã nhanh chóng nhảy lên cây chổi của mình và né chùm sáng kia
Sau khi chùm sáng biến mất, Marisa quay lại nhìn vào tấm gương, và cô đã thấy một người đáng lẽ không còn ở Gensokyo nữa…
“K-không thể nào…”, Marisa trừng mắt nhìn kẻ trong tấm gương, “Cô… Mima…”
… Hình ảnh Mima trong tấm gương nhìn về phía Marisa và mỉm cười: “Tiến bộ hơn một chút rồi nhỉ, Marisa” …
“Có lẽ mình nên đi thôi…”, Marisa vừa bay ra ngoài vừa nhìn ngoái lại nhìn tấm gương
‘Rầm!’
Bất thình lình một bức tường trong căn phòng đó sập xuống, rồi có một tên khổng lồ toàn thân xanh lè, mắt đầy tia máu trông rất hung tợn đi ra và đuổi theo Marisa.
“Hơ… Trông quen nhỉ?”, Marisa vừa bay đi vừa chĩa lò bát quái về phía tên khổng lồ, “MASTER SPARK!”
Tên khổng lồ đã lãnh trọn phát vừa rồi nhưng không hề hấn gì, hắn bắt đầu phản công, liên tục tung những cú đấm cùng với những viên đạn màu lục về phía Marisa. Marisa rất cố gắng để né những cú đấm như nhà sập lẫn những viên đạn khó chịu kia, nhưng có lẽ chỉ né thôi thì không ổn, mà với tình thế này thì cô cũng khó mà phản công được. Tình hình nguy cấp đến mức Marisa phải đánh thức vũ khí cuối cùng trên lưng cô:
“Flandre! Flandre! Dậy đi! Dậy mau lên! Flan!!!!”
Rất tiếc rằng cô bé vẫn đang chìm sâu trong giấc ngủ vì thuốc mê của Marisa quá mạnh. Vì vũ khí cuối cùng không thèm tỉnh dậy nên lúc này cô đành phải tự lực thôi vì gọi con bé dậy còn mất thời gian hơn cả việc tự tìm cách đánh tên kia. Cô vẫn có thể né những viên đạn của tên kia, nhưng cú đấm quá nhanh và mạnh đến mức làm thủng một lỗ trên sàn của hắn đã đánh trúng Marisa khiến cô và Flandre văng vào bức tường. Flandre vẫn không tỉnh dậy, còn Marisa thì bắt đầu chảy máu. Cô nhìn lên trần nhà và nảy ra một ý tưởng.
Tên khổng lồ kia chuẩn bị giáng đòn kết liễu cô thì Marisa nhanh chóng vớ lấy cây chổi của mình, bay ra đằng sau lưng hắn, tung ra spellcard cực mạnh của mình.
“FINAL SPARK!!!”
Sàn nhà bắt đầu sập xuống, khiến tên khổng lồ cũng rơi theo. Marisa nhìn xuống cái hố mình vừa tạo ra, cô ngạc nhiên vì tên khổng lồ từ từ biến mất.
“Phù, nơi này đúng là lạ thật…”
Bỗng nhiên, không gian xung quanh cô sáng bừng, tiếng vỗ tay vang lên.
“Chúc mừng nhé Marisa!”, tiếng Kanako phát ra từ sau lưng Marisa
“Cô giỏi thật đó, đánh bại cả tên khổng lồ như vậy”, tiếng Byakuren vang lên
“Giỏi hơn tôi nghĩ”, tiếp đó là tiếng Miko
“Không ngờ cô dám đem Flan đến đây cơ đấy”, Remilia nói
“Chuyện này sẽ rất thú vị khi lên báo đây”, giọng Aya có vẻ rất hào hứng
“Này này, toàn bộ chuyện này là sao? Sao mấy người lại ở đây?”, Marisa quay lại nhìn những kẻ vừa cất tiếng
“Cái này gọi là trò thử thách lòng can đảm đó Marisa”, Nitori nói, “Những kẻ đi một mình sẽ bị bắt đi. Lúc bị bắt tớ cũng sợ lắm”
“Chị Reisen chưa kịp đi vệ sinh lúc bị bắt hoảng sợ đến mức muốn…”
“Em làm chị sợ muốn chết ấy!”
“Nghĩa là cả ngôi nhà này do mấy người dựng hết hả?”
“Đúng đó, tại gần đây bọn tôi khá chán”, Byakuren nói
“Sumireko đã gợi ý cho chúng tôi trò này. Mỗi đêm dụ một nhóm người đến đây chơi, nhưng nhóm nào cũng đi được nửa đường thì bị bắt hết”, Miko giải thích
“Nhờ đem Flan theo nên cô mới đi hết được đấy. Những kẻ từng bị dẫn tới cũng giúp khá nhiều cho mấy vụ hù dọa”, Remilia quay về phía những người đằng sau mình, “Cả Reimu nữa”
“Cả Reimu nữa sao?! Cậu cũng bị dụ hả?”, Marisa ngạc nhiên
“Ừ… Aya bảo có một đống tiền được giấu trong này nên tớ…”
“Reimu có khác…”
“Nếu mấy người dựng hết đống này thì cái bóng Mima xuất hiện trong gương là sao?”
“Hả? Mima là ai?”, nhiều kẻ ở đó thắc mắc
“Chuyện Mima là sao Marisa?”, Reimu hỏi
“Không có gì… Chắc tớ nhìn thấy ảo giác thôi…”, Marisa nói, “Vậy còn cái bóng cứ lướt qua lưới lại cười ‘Eheheheh~’ là đứa nào vậy?!”
“Là Koishi đó, con bé đang ở sau lưng cô kìa”, Satori giải thích
“Oáp”, Flandre ngái ngủ từ từ tỉnh dậy
Koishi từ sau lưng Marisa tiến đến gần cô bé, cầm cái mũ che mặt mình đi, cười “Eheheheh~”. Flandre ngạc nhiên mở to mắt nhìn Koishi. Koishi giật cái nón ra khỏi mặt mình, để lộ cái mặt nạ cực kì đáng sợ giống của Kokoro trên mặt mình. Và…
“Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!!!!!!!!!!!!!!”, tiếng hét của Flan chấn động cả ngôi nhà
Flandre đẩy Marisa ra, cầm lấy thanh kiếm của mình bay lên cao rồi… phá hủy toàn bộ ngôi nhà kia và tấn công tất cả mọi người ở đó…
… Tuy có hơi lộn xộn một tí, nhưng cuối cùng ai cũng vui vẻ cả, trừ một số thành phần không tham gia… Mà thôi kệ đi
- True end:
- True end: Tuy rất vui, nhưng từ đó trở đi, không ai dám tổ chức lại trò đó một lần nào nữa
- Fake end:
- Fake end: Flandre nổi cơn điên hủy diệt hết tất cả mọi người. Gen-sô-ki-ô diệt vong, còn mỗi Flandre và Koishit – kẻ gián tiếp khiến mọi người bị giết – là những kẻ vẫn còn sống và đang chơi trốn tìm vì quá chán…
- [2nd story] There’s a bag of money in front of the shrine:
- Hoàn cảnh nghĩ ra + ý tưởng:
Original:
Sumary: Một bịch tiền xuất hiện trước đền Hakurei và Reimu định nhận vơ
Số từ: 3916
Lưu ý: đầu truyện có hơi lộn xộn về từ "túi" và "bịch"... mình không có thời gian sửa lắm nên đửng mong các bạn thông cảm- Part 1:
Đền(hoang)Hakurei---
Một buổi sáng bình thường như bao ngày khác, cô vũ nữ, à nhầm, vu nữ ăn hại vừa tham vừa lười của đền Hakurei đi kiểm tra thùng tiền phước sương trước cổng đền. Như thường lệ, dù biết là sẽ chẳng có đồng nào trong thùng nhưng cô vẫn đi kiểm tra vì trước mắt là cô quá lười để làm những việc khác, thứ hai là vì cô vẫn tự hư cấu rằng chắc chắn phải có ít nhất vài ba đồng trong đó.
Và kết quả phũ phàng như chúng ta nghĩ: chẳng có đồng ghẻ nào trong thùng tiền phước sương ấy cả, nhưng…
"Aaaaaaaaa!!!!", Reimu hét lên.
"Chuyện gì vậy, Reimu?… Oáp…", nghe thấy tiếng hét, Suika vội vàng chạy với bình rượu trên tay và vẻ mặt buồn ngủ.
"Nhìn nè Suika", Reimu chỉ về phía sau thùng tiền với vẻ mặt vui sướng.
"Hả? Nó chỉ là một cái túi thôi mà…"
"Nó chứa tiềnnn, chứa tiền đó!!! Thấy chữ 'tiền' ghi bên ngoài không?", Reimu lôi cái bịch mà cô cho là chứa 'tiền' trong đó ra ngoài, "Đây nè!!"
"Yo Reimu!", giọng điệu quen thuộc của cô phù-thuỷ-rất-chi-là-bình-thường vang lên từ trên trời, "Hôm nay cậu định…"
"Đừng hòng lấy cắp bịch tiền này Marisa", cô vu nữ cắt ngang lời.
"…làm gì vậy?", Marisa cố nói hết câu lúc nãy rồi đáp lại lời cắt ngang của Reimu, "Cậu nói lấy cắp cái gì cơ?"
"Cái bịch này nè", Suika lên tiếng.
"Trong đó chứa gì vậy?", Marisa vội bay xuống chỗ Suika.
"Reimu nói trong đó có tiền"
"Thật hả, mở ra xem đi!", Marisa háo hức
"Không được! Nó là của tớ! Đừng có đụng vào!", Reimu ôm lấy cái bịch
"Của cậu hả? Ai lại tốt bụng tới nỗi đi quyên góp ở cái đền hoang này vậy?"
"Ai quan tâm đến việc đó chứ? Cái bịch tiền này để ở trước cổng đền, nên chắc chắn là đã có người quyên góp. Vì vậy nó là của tớ, à nhầm của đền, mà của đền cũng là của tớ thôi!”
“Đừng có nhận vơ, lỡ nó là của người khác để quên thì sao?”, Marisa nói, “Tốt nhất là cậu mau đem trả nó đi”
“Ai lại để quên một túi tiền như thế này sau thùng tiền phước sương chứ? Đúng không Suika?”
“Tớ không biết~”, Suika đưa bình rượu lên uống.
“Không cần biết nó đã để ở chỗ nào. Chẳng ai lại đi quyên góp nhiều tiền đến thế cả. Có thể kẻ nào đó đã cướp tiền của một ai đó rồi bỏ quên ở đây hay gì đó từa tựa thế. Nói tóm lại, chúng ta cần tìm chủ nhân của túi tiền để trả lại cho họ!”, Marisa cố gắng kéo cái túi ra khỏi tay Reimu.
“Đó là câu mà một tên trộm như cậu cũng nói được hả?”, Reimu vẫn khư khư ôm lấy cái túi.
“Tớ không có trộm, chỉ ‘mượn’ đến khi tớ chết thôi!”
Hẳn là bị nói trúng tim đen nên cô phù thuỷ đỏ mặt quay đi. Còn cô vu nữ đang ngồi ôm túi tiền thì nhân cơ hội này mà cười khinh bỉ kiểu “trước khi nói người khác thi nên xem lại mình đi”. Nhưng thật tiếc là cô đã chọn nhầm lúc để cười rồi mất cảnh giác, tạo cơ hội cho cô phù thuỷ gian xảo kia giật lấy túi tiền leo lên chổi bay đi mất. Vì mọi thứ diễn ra quá nhanh, Reimu ngồi đơ ra vài giây rồi mới nhận ra tình hình hiện tại của mình.
“Marisaaaaaaaa!!!!!!”, quá bức xúc, cô vội vã cầm gậy đuổi theo Marisa, “Suika, cậu trông đền giúp tớ nhé!”
“Cố lên nhé Reimu”, Suika đứng vẫy tay.
---Một nơi nào đó giữa khu rừng ma thuật---
“Marisaaa!!! Trả túi tiền đó cho tớ mau!!!”
"Còn lâu! Tớ sẽ đem trả nó!"
Không biết có phải vì "không ăn được thì phải đạp đổ" hay không mà Marisa cứ nhất quyết không để cho Reimu giữ túi tiền ấy, cô có ý đồ đen tối nào đó chăng? Mà thôi vấn đề đó cũng chẳng đáng quan tâm lắm… Hiện tại thì cả hai vẫn đang rượt đuổi trong rừng cho đến khi một người nhảy ra dừng cả hai lại: Mamizou - kẻ chuyên lừa tình bằng cách giả dạng giỏi nhất Gensokyo.
"Bình tĩnh nào, có chuyện gì vậy?", Mamizou nói.
"Trả cái túi cho tớ!", Reimu chĩa cây gậy trên tay vào Marisa
"Còn lâu! Nó không phải của cậu!"
“Trả đây!”
“Không!”
"Thôi nào, chuyện gì xảy ra vậy?" , Mamizou lên tiếng chỉ để nhắc lại mình vẫn đang hiện diện ở đó
"Reimu nhận vơ cái túi này, tôi chỉ cố gắng đi tìm lại chủ của nó để trả thôi", Marisa đáp
"Cái túi đó là tiền quyên góp của đền Hakurei mà, mau trả cho tớ!”
“Chuyện này có vẻ khó giải quyết nhỉ?...”
“Khó giải quyết cái gì chứ? Làm một trận là xong thôi”, Marisa lôi cái lò bát quái nhỏ của mình ra.
“Đúng là với cậu thì phải đánh nhau mới lấy lại đồ của mình được mà”, Reimu rút những tấm bùa từ ống tay áo ra.
Tình hình căng thẳng đến mức cả hai đã chuẩn bị sẵn sàng để đánh nhau bất cứ lúc nào. Reimu và Marisa, mặt đối mặt, giữa rừng cây, trông có vẻ giống một cảnh tượng quen thuộc từng xuất hiện ở một vụ dị biến nào đó. Người cầm gậy, kẻ cầm bát quái, tuy là bạn thân nhưng cả hai vẫn đang chuẩn bị quyết đấu chỉ để tranh nhau một túi tiền, khiến ta thấy được sức mạnh của đồng tiền có thể vượt trên tình bạn theo một cách nào đó. Thật ra thì chuyện hai người đánh nhau ở Gensokyo cũng không phải là lạ lắm, chỉ là ít khi nghiêm trọng như thế này thôi. Sau một phút giữ nguyên tư thế ngầu lòi, hai người giơ vũ khí lên và đồng loạt hô lớn tên spell card của mình:
"Master Sp…/Fantasy Se…"
"Khoan đã!", vâng, Mamizou lại lên tiếng cắt ngang
"Cái gì nữa?", Reimu và Marisa lại đồng thanh lần nữa
"Hai người có chắc chắn là biết mình đang giành nhau cái gì không?"
"Tất nhiên là tiền rồi! Nó ghi rõ ràng trên cái túi kìa!", Reimu chỉ vào cái túi mà Marisa đang giữ
"À, ý tôi là cô có chắc chắn trong đó chứa tiền không? Đã mở ra xem chưa? Cũng có thể trong đó chỉ là một đống giấy vụn thôi đó…"
"H-hả… tôi chưa mở nó ra…"
"Lúc nãy tớ đã bảo là mở ra xem đi mà", Marisa đưa tay định tháo sợi dây buộc trên miệng túi
"Kh-khoan đã, đưa cho tớ mở! Lỡ lúc thấy tiền thật thì cậu sẽ lại cầm cả cái túi bay đi thì sao?", Reimu cầm lấy tay Marisa ngăn lại
"Còn lâu! Tớ…"
"Để tôi mở nhé", Mamizou giật cái túi ra khỏi tay Marisa
"Được thôi"
"Từ từ! Để tôi chuẩn bị tinh thần đã…"
Cái túi với chữ "tiền" bên ngoài được mở ra và…
'Phụttttttt'
"Reimuuuuuuuuu!!!!!!!!!", Marisa la lên
Cô vu nữ do quá xúc động sau khi nhìn thấy mấy chục cọc tiền trong túi nên đã đột ngột chảy "không nhiều" máu mũi rồi bất tỉnh tại chỗ. Người kể xin phép miễn bình luận về vấn đề này… Đáng lẽ lúc này Marisa có thể ôm túi tiền chạy đi nhưng nghĩ lại thì cũng không thể bỏ mặc Reimu nằm đó chết vì thiếu máu được. Thế nên cô cùng Mamizou đưa Reimu tới nơi cần tới để tiếp máu khẩn cấp.
---Eientei---
"Tewi! Tewi! Em đâu rồi Tewi? Này, mấy đứa có biết Tewi ở đâu không? … Trong rừng hả? … Cảm ơn nhé"
"Reisen… em tự kỉ hả? Ta có thấy lũ thỏ đó nói gì đâu?", giọng nói của cô công chúa ăn bám từ trong đình vang tới
"Công chúa! Sao hôm nay người dậy sớm vậy?"
"Không biết nữa… bình thường ta ngủ đến tận trưa mới dậy, rồi ăn trưa, rồi đi ngủ trưa, rồi…"
"Cấp cứu! Cấp cứu mau! Có người sắp chết vì thiếu máu nè!", tiếng của cô phù thuỷ vang lên từ trên trời.
Marisa khiêng Reimu-vẫn-đang-chảy-máu-mũi-không-ngừng và túi tiền cùng với Mamizou bay đến Eientei để nhờ Eirin giúp đỡ. Họ đáp xuống trước mặt Reisen và Kaguya. Với vẻ mặt rất vội vã, Marisa cầm lấy vai Reisen xả vào mặt cô ấy:
"Eirin! Eirin đâu?! Gọi sư phụ của cô ra đây! Sắp có người chết vì tham tiền, nhầm, vì bị mất máu rồi kìa!"
"R-rất tiếc là sư phụ đi vắng rồi, mà b-bình tĩnh đi, tôi có thể…"
"@&)/"Biểu tượng cảm xúc unsure!?@+:,*%*#=|€$[>=\•[!!!!! Bác sĩ kiểu gì mà lại đi vắng ngay lúc khẩn cấp như thế này chứ! Cô ta đi đâu rồi?"
- Part 2:
- ----
"Không biết… nhưng tôi có thể giúp cô ấy ngừng chảy máu và…"
"Thật hả? Nhanh đi! Nhờ cô hết đó!", Marisa cắt ngang lời Reisen
"Tôi sẽ cố gắng hết sức!"
"Chị Reisen mà cứu thì có khi càng chết nhanh hơn ấy chứ", Tewi đứng từ bụi tre gần đó kêu lên
"Còn lâu nhé!"
"Trước khi cứu người khác thì chị tự cứu mình trước đi", Tewi ném một quả cầu màu đen gì đó gắn một sợi dây đang cháy tới chỗ Reisen và Reimu.
"Hả?! Cái gì vậy?", Reisen trợn mắt nhìn cái cục đen xì đang bay đến chỗ mình
"Bom loại mới của đám kappa mới cho em mượn xài thử", Tewi đáp gọn lỏn rồi lẩn đi mất.
'Bùm!'
<… Giữa Mê trúc lâm, một làn khói đen bay lên bầu trời trong xanh từ phía Eientei… Con người bất tử nào đó đang đi nhặt củi thì nhìn thấy làn khói ấy, nhưng cô chẳng quan tâm. Chẳng qua là vì cô thừa biết mấy vụ như thế ngày nào cũng xảy ra ở đó, tất cả cũng vì con thỏ chuyên nghịch dại ấy mà ra thôi…>
~
"Hơ…", Reimu từ từ mở mắt và nhìn thấy Reisen người quấn đầy băng như xác ướp với Kaguya, "Đống tiền chất cao như núi vừa nãy đâu rồi?"
"Cô ấy tỉnh dậy rồi nè Ma…"
"Thấy chưa? Cậu ấy tỉnh dậy rồi kìa, mau thả tôi ra! Tôi phải đem túi tiền này đi…"
"MA-RI-SA, cậu định đem nó đi đâu vậy?", không biết bằng tốc độ thần thánh nào, Reimu đã chạy tới chỗ Marisa đang định lấy cái túi ra khỏi tay Mamizou, "Mau trả nó cho tớ!"
"Còn lâu! Tớ sẽ đem trả nó!"
"Cậu có biết của ai không mà trả?"
"Không biết mới phải đi tìm chứ!"
"Ờm, hai người…", Reisen xen vào cuộc tranh cãi đã lặp đi lặp lại mấy lần từ đầu truyện
"Cái gì?"
"Hai người đừng làm ồn nữa được không? Công chúa vừa mới ngủ…"
"Không liên quan!", hai người kia đồng loạt đá văng con thỏ đáng thương quấn đầy băng gạc ra xa…
Cái này phải nói là bác sĩ bị bệnh nhân mình vừa cứu đả thương không thương tiếc, nhìn thấy tình cảnh như vậy mà vẫn chõ mũi vào nói câu không liên quan như vậy, chẳng biết là Reisen cố tình hay cố ý nữa. Mà Mamizou với đám thỏ ở gần đó cũng có vẻ như không quan tâm đến con thỏ vừa bị đá đang nằm trong bụi cây cho lắm. Hai con người kia vừa đá xong thì lại tiếp tục cãi nhau, không nhớ từ đầu truyện đến giờ đã cãi bao nhiêu lần rồi. Mamizou đứng nhìn hai người chán chê rồi quyết định chen ngang:
"Không cãi nữa!"
Reimu và Marisa giật mình, im phăng phắc nhìn Mamizou trong tư thế chuẩn bị chiến đấu.
"Quyết định thế này nhé", Mamizou chỉnh lại kính của mình, "Hai người sẽ cùng đi tìm chủ nhân của túi tiền này trong ngày hôm nay, đến cuối ngày mà không tìm được thì cái tui đó hai người muốn xử thế nào cũng được"
"Nghe được đó! Nếu không tìm thấy thì chúng ta chia đôi nhé Reimu", Marisa quay qua vỗ vai Reimu
"Giờ cậu mới lòi ra mục đích đó hả? Tớ không đồng ý. Túi tiền đó là của tớ"
"Nếu bị mất tiền nhiều như vậy thì người ta sẽ rất buồn đấy, thử tưởng tượng toàn bộ tiền phước sương ở đền của cô bị lấy trộm hết thì cô sẽ cảm thấy thế nào Reimu?"
"Cái đền đó chả có ma nào ghé thăm nói gì tới tiền cúng~"
"Ờ-ờm, tôi nghĩ là mình sẽ đi tìm thử chủ nhân của số tiền kia…", Reimu nói với Mamizou sau khi đập Marisa, "Nhưng tôi sẽ giữ túi tiền lúc đi!"
"Không công bằng! Lỡ cậu đem nó về nhà giấu thì sao?"
"Vậy thế này nhé", Mamizou cầm lấy túi tiền với một sợi dây
Thực chất là cô chỉ buộc cái túi vào tay cả hai người để không người nào có thể cướp đồ chạy luôn, một giải pháp khá công bằng. Giải quyết xong xuôi, Mamizou đi về nhà vì có hẹn với Nue. Mamizou vừa rời khỏi thì Reimu và Marisa liền nhanh chóng bay đi tìm chủ nhân của túi tiền nếu có mà không để ý ở cái chỗ nào đó, một trong những thành phần nguy hiểm nhất Gensokyo - thánh nữ chém gió Aya Shameimaru - đã nghe được toàn bộ câu chuyện của họ. Một khi cô đã biết, thì cả Gensokyo cũng biết, mà khi cả Gensokyo đã biết, thì một là có chuyện xảy ra, hai là… chẳng có gì hết… Dù biết vậy, Aya vẫn đi lan truyền tin tức ngay sau khi hai con người kia rời khỏi Eientei. Cùng lúc đó, Eirin trở về…
"Reisen! Có chuyện gì xảy ra lúc ta đi vậy?", cô gọi Reisen sau khi vừa nhìn thấy một cái hố "nho nhỏ" đen xì gần bụi tre
"Chị ấy nghịch bom á sư phụ", Tewi từ đâu lại chui ra
"Còn lâu! Em mới là người nghịch ấy!", Reisen với thêm nhiều thương tích bò ra khỏi bụi cây
"Reisen, Tewi, hai đứa dọn cái đống đó cho ta nhé. Ta phải đi tìm người hôm qua bị cho nhầm thuốc một lát"
"Hả? Sư phụ nhầm thuốc?!"
"Hai thứ thuốc đó gần như y hệt nhau nên ta có hơi nhầm một tí, mà cũng không có ảnh hưởng phụ gì nhiều lắm, ta chỉ tìm để đổi lại thôi"
"Vâng~ Chị lo hết nhé! Em tin tưởng ở chị", Tewi vỗ vai Reisen rồi chạy đi
"Ê! Em phải ở lại phụ chị chứ! Chị đang bị thương mà! Tewi! Tewi!"
- Part 3:
- —Một nơi nào đó ở Gensokyo—
“Nhanh lên Reimu!”
“Sao bỗng dưng có cả đống người tìm tới chúng ta vậy?”
Đằng sau hai con người đang bỏ chạy hết tốc lực, là một ông bác màu hường đi cùng một cô gái đầu trùm khăn xanh, tay cầm những chiếc vòng vàng, đi cùng họ là con ngố thường nghịch dại ở hồ Sương mù và đồng bọn của nó là vài nàng tiên khác, có cả một con chuột và một con chim sẻ nữa,… tất cả đều đang đuổi theo Reimu và Marisa.
“Mau giao nộp cái túi tiền đó ra đây!”
“Marisa đi chơi với em đi!”
“Ta sẽ tha mạng cho các ngươi nếu các ngươi đưa nó cho ta”
“Cái đám hâm dở này sao tự nhiên lại biết về cái túi tiền này vậy?!”, Marisa quay lại nhìn những kẻ đang đuổi theo mình
“Sao mà tớ biết được?! Cẩn thận!”, Reimu đẩy Marisa sang một bên để tránh những phiến băng bắn đến
“Trên kia nữa!”
‘Rầm’, một viên đá lớn từ trên trời đột ngột rơi xuống, hay chính xác hơn, nó là một viên yếu thạch khá lớn. Và người sử dụng yếu thạch ở Gensokyo này, hẳn ai cũng biết: Hinanawi Tenshi
“Mau đưa nó cho tôi đi!”
“Cô cần nó làm cái gì chứ?!”
“Hối lộ”, Tenshi đáp gọn lỏn
“Cần lời giải thích?!”, Marisa nổi điên
“Không cần giải thích, chỉ cần hai người đưa nó đây hoặc tôi sẽ lấy bằng bạo lực”
“Còn lâu! Một là đem trả cho người bị mất, hai là nó sẽ trở thành của tôi! Tôi sẽ không để đứa nào lấy được nó đâu!”, Reimu quăng những lấm bùa về phía Tenshi
“Reimu! Đằng kia!”, Marisa chỉ về một cái hang động gần đó
“Được! Chạy đến đó đi!”
“Tớ không nói là chạy đến đó! Cậu không thấy Aya sao?”
“Aya? Thì sao?”
“Thì cô ta hẳn là nguyên nhân của việc chúng ta bị đuổi theo như thế này đó!”
“Ờ ha! Cô ta mà biết thì cả Gensokyo cũng biết mà, chắc lúc nãy cô ta rình ở Eientei khá lâu rồi”, Reimu nói, “Mà cô ta đang vẫy chúng ta kìa”
“Chạy đến đó thôi! Cái đám này mà hợp lại thì khó đánh lắm, tớ còn đang bị xích với cậu nữa”
“Cậu tưởng tớ thích vậy hả?”
Cả hai cùng bay đến chỗ Aya nhanh nhất có thể, vừa bay, họ vừa cố né những viên đạn bắn vào họ
“Hai người có vẻ vất vả nhỉ?”, Aya nói khi thấy họ đang tới gần mình
“Cô là người loan tin về cái túi này đúng không?”
“Cô định ngăn tôi sở hữu số tiền này bằng cách gọi một đám cướp tới là sao?!”
“Chắc là vậy đó ha, tôi cũng ‘chém gió’ thêm vài chi tiết nữa nên hai người mới được ‘tập thể dục’ như vậy đó. Mà giờ không phải lúc nói chuyện đó, đi theo tôi, tôi sẽ giúp hai người một chút”, Aya đứng lên bay thẳng vào trong hang
“Cái…”
“Bình tĩnh đi Reimu”
Aya dẫn Reimu và Marisa vào sâu trong hang động, đám kia vẫn đuổi theo, nhưng cách họ khá xa.
“Có lối thoát ở đây không vậy?”, Marisa hỏi
“Theo tôi nghĩ thì không”, Aya đáp
“Hả?!”
“Đừng lo mà”, Aya đứng lại, “Tới đây chắc đủ rồi, dừng lại đi”
“Tại sao? Để bọn nó nhào vào xé xác bọn tôi rồi cướp tiền đem chia hả?!”, Reimu hét
“Bình tĩnh, Reimu, đừng có quan trọng hoá lên vậy”, Marisa đứng lại, kéo theo cả Reimu
“Cô ấy tham tiền đến mức đó hả…”
“Đưa nó đây!”, bóng Tenshi và đoàn quân đằng sau đã bắt đầu xuất hiện trước mắt họ
“Ê, họ tới kìa”, Marisa kéo áo Aya
“Rồi rồi. Tôi đếm đến ba, cả hai người cùng bay theo tôi nhé”
“Là sao…”
Cái đám kia ngày càng tiến lại gần họ. Nếu giờ không làm gì, một là bị xé xác rồi cướp của như Reimu nói, hai là Reimu sẽ nổi quạu rồi một mình chấp hết, Marisa khá lo về việc đó.
“Một! Hai!!!!”, Aya lập tức bay lên với tốc độ thần thánh của mình, kéo theo cả Reimu và Marisa
“Ba đâu?!!!”, Marisa la lên
“Không quan trọng. Lát nữa, khi tôi nói, cô bắn lên trên nhé”, Aya nói
“Được thôi”, Marisa đáp
Aya và hai người kia bay lên trên rồi vòng ra sau những kẻ đang đuổi theo họ. Vì quá nhanh, những kẻ kia không kịp phản ứng gì cả.
“Bắn đi!”
“Fantasy Seal/Master spark!!!”, cả Reimu và Marisa cùng hô to
Hang động sập xuống, chặn lối ra của những kẻ kia. Nhưng hai người vẫn tiếp tục bắn cho đến khi họ hoàn toàn ra khỏi cái hang.
—–
“Mệt quá đi”, Marisa than
“‘Tôi chỉ muốn đùa một chút’ là sao chứ?! Đúng là chẳng ưa nổi mấy con tengu chút nào cả!”, Reimu bực mình
“Ừ, còn tớ đang lo không biết đến chừng nào chúng ta mới bỏ tay nhau ra được đây. Để lại túi tiền cho cậu thì…”
“Cậu nghĩ như tớ muốn vậy lắm hả? Không thể để cho cậu cướp nó đi được!”
“Ờm… à mà, tớ không nghĩ là ở đây lại có người mất nhiều tiền đến vậy mà không đi tìm đâu”
“Tớ cũng nghĩ vậy, nhưng đã đến đây rồi thì ít nhất nên đi hỏi Kosuzu đã, trời cũng sắp tối rồi, nếu không ai nhận thì nó là của tớ!”
“…”
Không ai để ý rằng trong cái lúc cãi nhau, họ đã đứng trước cửa tiệm sách Suzunaan từ lúc nào.
“Hai người! Khoan đã!”, một giọng nói gọi họ trước khi họ bước vào của tiệm
“Mamizou?”, Reimu ngạc nhiên khi nhìn thấy vị khách quen thuộc của Suzunaan chạy đến
“Gì vậy?”, Marisa hỏi
“Tôi có chuyện muốn nói… về cái túi… ”
“Gì hả?! Cô có vấn đề với túi tiền của tôi hả”
“Thật ra thì…”
“Ê khoan! Đừng nói cô tìm ra chủ của nó rồi nha”, Marisa ngắt lời
“Ừ, thật ra cái túi tiền đó là của tôi, mà bên trong nó cũng chẳng có tiền nữa, toàn là lá cây thôi”
Reimu lập tức mở cái túi ra, dốc ngược nó xuống và… chỉ có một đống lá rơi ra. Sốc, cả Reimu lẫn Marisa thật sự rất sốc.
“Vì cái cô bác sĩ lang băm ở Eientei đưa nhầm thuốc nên tôi bị tác dụng phụ là quên mất những gì mình đã làm trong vòng một ngày. Nhớ lại thì tối qua tôi đã biến lá cây thành tiền rồi nhét vào cái túi đó trước đền Hakurei, sau đó uống thuốc rồi quên mất mình đang làm gì, thế là bỏ cái túi lại mà về nhà luôn”
“…”
“…”
Một sự im lặng đáng sợ bao trùm cả ba người. Lúc này thậm chí Mamizou còn chẳng thể đoán được hai con người kia đang nghĩ cái gì khi mặt họ cứ đơ ra như vậy. Cô lay họ… không ai cử động. Bỗng nhiên
“Tôi nghe có tiếng cãi nhau ngoài này, Marisa và Reimu phải không?”, Kosuzu ló đầu ra từ cửa tiệm
Mamizou đã biến mất, Kosuzu chỉ thấy mỗi hai người với vẻ mặt sốc đứng yên như tượng.
“Thôi coi như mình chưa thấy gì”, Kosuzu quay vào cửa tiệm
Gió thổi tung lá cây lên, từng chiếc lá lần lượt đập bốp bốp vào mặt hai người kia (hiệu ứng âm thanh được phóng đại), chúng như muốn nói:
“Bớt tham đi, thức tỉnh đi, tiền không tự dưng xuất hiện trước cổng nhà đâu”
- [3rd story]:
- [4th story] Winter's diary: The first winter day:
Được sửa bởi tinkatan ngày 5/7/2016, 8:14 am; sửa lần 8.
- Waifu
kyozero9999
Member - . :
Online Offline Posts : 457Power : 1041Faith : 296Ngày tham gia : 14/04/2015Địa điểm : Đâu cũng Ok
Re: [Series] Không có dị biến ở Gensokyo thì...
Trẻ trâu hôm nay lên cấp lão trâu GOOD
Phởn đời, thở dài. lại còn lên cơn nữa GOOD
Chú sắp hết thời rồi chú Đụt ơi :th6: NO GOOD
Đang già hóa......61%
Phởn đời, thở dài. lại còn lên cơn nữa GOOD
Chú sắp hết thời rồi chú Đụt ơi :th6: NO GOOD
- Waifu
tinkatan
Member - Waifu Order : ,b1-46-8,b2-1-2,b3-4-3,b4-40-4,b5-43-11,b6-44-13,b7-45-12,l8-58-7,l9-59-10,l10-60-1,b11-52-6,b12-53-5,b13-54-12. :
Sống Đang ngủ Posts : 1423Power : 7237Faith : 1187Ngày tham gia : 09/06/2015Địa điểm : Căn phòng 4 bức tường 1 máy tính 1 quạt aka hang ổ của một con dơi điên
Re: [Series] Không có dị biến ở Gensokyo thì...
Bác nói gì em không hiểu lắmkyozero9999 đã viết:Trẻ trâu hôm nay lên cấp lão trâu GOOD
Phởn đời, thở dài. lại còn lên cơn nữa GOOD
Chú sắp hết thời rồi chú Đụt ơi :th6: NO GOODĐang già hóa......61%
- Waifu
Dutch
Member - . :
Online Offline Posts : 155Power : 389Faith : 98Ngày tham gia : 08/11/2014
Re: [Series] Không có dị biến ở Gensokyo thì...
fanfic dạo này đông ghê
Hình như ếu ai để ý đến fic của mình
Hình như ếu ai để ý đến fic của mình
- Waifu
sokirabaku
Member - Waifu Order : ,b1-1-999,b2-16-999,b3-4-999,b4-43-999,b5-2-999,b6-5-999,b7-44-999,e8-100-999,b9-52-999,b10-53-999,b11-54-999. :
Online Offline Posts : 2070Power : 379Faith : 903Ngày tham gia : 04/01/2015Địa điểm : Ngân đồ lãng mệnh hồ
Re: [Series] Không có dị biến ở Gensokyo thì...
Chúng ta vừa đón thêm vài ba cháu nội vào cụm bài viết "có lẽ sẽ có ai quan tâm". :tewi16:
Mà cảm giác như là càng viết càng thấy dài ra ấy nhỉ. :tewi22:
Mà cảm giác như là càng viết càng thấy dài ra ấy nhỉ. :tewi22:
- Waifu
kyozero9999
Member - . :
Online Offline Posts : 457Power : 1041Faith : 296Ngày tham gia : 14/04/2015Địa điểm : Đâu cũng Ok
Re: [Series] Không có dị biến ở Gensokyo thì...
tinkatan đã viết:
Chỉ muốn giỡn ông Dutch chút thui :shou27:
Dutch đã viết:
Đụt khéo lo mình đang đọc nè
- Waifu
Dutch
Member - . :
Online Offline Posts : 155Power : 389Faith : 98Ngày tham gia : 08/11/2014
Re: [Series] Không có dị biến ở Gensokyo thì...
Hức
Cả forum thích mỗi cái động fic mà nó lại rõ vắng , Dutch đêm nào cũng giở fic mọi người ra hết á
Cả forum thích mỗi cái động fic mà nó lại rõ vắng , Dutch đêm nào cũng giở fic mọi người ra hết á
- Waifu
tinkatan
Member - Waifu Order : ,b1-46-8,b2-1-2,b3-4-3,b4-40-4,b5-43-11,b6-44-13,b7-45-12,l8-58-7,l9-59-10,l10-60-1,b11-52-6,b12-53-5,b13-54-12. :
Sống Đang ngủ Posts : 1423Power : 7237Faith : 1187Ngày tham gia : 09/06/2015Địa điểm : Căn phòng 4 bức tường 1 máy tính 1 quạt aka hang ổ của một con dơi điên
Re: [Series] Không có dị biến ở Gensokyo thì...
Klq nhưng ai đó nghĩ giùm mình cái tên cho series này được không mình toàn nghĩ ra mấy cái tên dở hơi
- spoil nhân vật lên đĩa tiếp theo:
- Gái quăng bùa là gái quét chùa
- Waifu
Dutch
Member - . :
Online Offline Posts : 155Power : 389Faith : 98Ngày tham gia : 08/11/2014
- Waifu
tinkatan
Member - Waifu Order : ,b1-46-8,b2-1-2,b3-4-3,b4-40-4,b5-43-11,b6-44-13,b7-45-12,l8-58-7,l9-59-10,l10-60-1,b11-52-6,b12-53-5,b13-54-12. :
Sống Đang ngủ Posts : 1423Power : 7237Faith : 1187Ngày tham gia : 09/06/2015Địa điểm : Căn phòng 4 bức tường 1 máy tính 1 quạt aka hang ổ của một con dơi điên
Re: [Series] Không có dị biến ở Gensokyo thì...
[/spoiler]
Đã lấy ý tưởng của bạn thks nhiềuDutch đã viết:"Gensokyo không có dị biến" được không
- Waifu
Sponsored content
Similar topics
» Chronicles of Gensokyo - Biên niên sử Genoskyo
» [Longfic] Dị biến cuối cùng - The Infinity
» [Series] Đông Phương Nổi loạn ~ Cựu x Tân Đại chiến
» [Fanmade] Katsugeki Kidan - Dai San Maku series (1-2-3)
» [Triệu tập troll thủ] Cổng dịch Vi-lol ~ Biến tấu Tuhu theo cách của bạn
» [Longfic] Dị biến cuối cùng - The Infinity
» [Series] Đông Phương Nổi loạn ~ Cựu x Tân Đại chiến
» [Fanmade] Katsugeki Kidan - Dai San Maku series (1-2-3)
» [Triệu tập troll thủ] Cổng dịch Vi-lol ~ Biến tấu Tuhu theo cách của bạn
|
|