Latest topics
2/3/2024, 9:25 pm
by
Chinhphuong
30/12/2023, 10:13 am
by
Akari no Kokoro
6/11/2023, 9:44 am
by
Akari no Kokoro
5/8/2023, 5:32 pm
by
Akari no Kokoro
28/4/2023, 8:01 pm
by
rlaghdtn1998
4/11/2022, 12:17 am
by
gigajet
14/8/2022, 3:28 pm
by
Akari no Kokoro
12/7/2022, 10:21 am
by
RedTheHalf-Demon
13/5/2022, 4:52 pm
by
Getsuga Bankai Tenshou
1/2/2022, 12:00 am
by
Akari no Kokoro
19/12/2021, 1:13 am
by
Akari no Kokoro
15/12/2021, 8:28 am
by
sucirpa
15/11/2021, 12:34 am
by
feint101
1/11/2021, 4:00 pm
by
Akari no Kokoro
30/10/2021, 9:31 am
by
Akari no Kokoro
12/10/2021, 1:06 am
by
Getsuga Bankai Tenshou
8/10/2021, 1:14 am
by
forestofsecrets
18/9/2021, 6:32 pm
by
caytretramdot
1/9/2021, 5:56 pm
by
kirito-123
16/8/2021, 11:56 pm
by
Hisurin Rain
15/8/2021, 1:18 am
by
cỉno
9/8/2021, 10:39 pm
by
RedTheHalf-Demon
24/7/2021, 9:51 pm
by
Katsuragi Rin
9/7/2021, 11:27 am
by
P2772
2/7/2021, 8:54 am
by
worstapple
1/7/2021, 11:37 am
by
Yuri Masumi
24/6/2021, 7:03 pm
by
corecombat
22/6/2021, 11:38 pm
by
diaoyezong
18/6/2021, 6:55 pm
by
caytretramdot
Chạy trốn
- Waifu
gigajet - Waifu Order : Waifu. :
Online Offline Posts : 22Power : 85Faith : 51Ngày tham gia : 31/10/2016Địa điểm : tự do
Chạy trốn
Thể loại: độc thoại [linh tinh]
- Chạy trốn:
- "Tình người sau cơn mê vẫn xanh
Dù bao tháng năm đau thương dập vùi."
(Trịnh Lâm Ngân - Qua cơn mê)
Lâu quá không gặp rồi nhỉ Mokou, từ cái hồi tớ vô tình lạc vô rừng tre tìm Nazrin, chung ta đã có một buổi đàm đạo thú vị. Tớ có đem ít bánh... không, không phải tớ khách sáo hay gì đâu, tớ nghĩ cậu sẽ thích món bánh tớ tự làm... Ừ, một ít trà đi, tớ thích cái cách cậu chẳng cần bình thủy trong nhà, chỉ búng tay cái tách là nước sôi lùng bùng. Sao, có lần cậu nướng luôn cái bình trà á? Hahaha... bộ tớ cười gượng gạo lắm sao? Nhìn mặt tớ nhiều tâm sự à... phải rồi, mong cậu sẽ lắng nghe chuyện này của tớ.
Chắc cậu cũng biết quá khứ của tớ. Tớ cũng từng là người, đã từng mang thất tình lục dục. Tớ rất thích ngắm trăng hát mấy câu với đám trẻ. Chúng tớ chẳng có gì phải lo nghĩ, cứ ăn, ngủ, ngắm trăng, bày trò trêu chọc nhau. Lớn lên rồi thì lấy chồng, cùng nhau sống bình dị nơi thôn dã. Sau một ngày lao động mệt nhọc, chúng tớ ngồi bên nhau kể hết chuyện này chuyện nọ. Cho tới một ngày, một ngày kia...
Xụp, cảm ơn, có ít trà vô dịu giọng hẳn. Cậu biết không, bữa đó chồng tớ chết. Tớ ngồi kế bên chứng kiến hết thảy. Cái chết không đến tức thì, nó đến từ từ và đau đớn. Ảnh nhìn tớ, nắm chặt tay tớ, tớ bất lực chẳng thể làm gì. Không khí nồng nặc mùi chết chóc. Đâu phải cứ máu đổ mới nồng nặc mùi chết chóc. Tớ đặt ảnh ở nhà trước, nằm đó nhìn lên bầu trời. Trăng tròn cũng vừa lên. Ảnh nằm đó, đôi lúc nhăn nhó vì cơn đau. Nó rút từng chút một sức sống của ảnh, trong khi tớ bất lực, chỉ còn biết cố làm ra vẻ bình thản để ảnh không bị dao động. Tớ không thể quên ánh mắt của ảnh, dù nụ cười đó cố nói với tớ rằng cảm ơn vì đã ở bên, nhưng ánh mắt đó. Nó không phải ánh mắt của sự sống. Ảnh không nhìn tớ, mà nhìn cái gì đó vô tận, có lẽ ảnh đã thấy, khuôn mặt của thần chết, khuôn mặt tròn đầy như mặt trăng trong đôi mắt. Rồi đột nhiên, ảnh đưa tay ra, miệng lẩm bẩm gì đó, cố với tay lấy mặt trăng phía trước... với lấy cái gì đó mà chỉ đôi mắt anh thấy. Thân thể anh run bần bật, gương mặt hiền từ bỗng chuyển sang hoảng sợ. Tớ không còn bình thản được nữa, chẳng biết mặt tớ lúc đó thể nào, có giống khuôn mặt hoảng sợ kia không. Phút giây, đôi mi khép lại, cánh tay kia thõng xuống, ở đó chỉ còn tớ với ánh trăng.
Úi, đây là hũ bánh tớ đem tới hả? Mặn chát vậy. Chua lè nữa. Chắc Nazrin ăn hết rồi tráo dưa cải muối đây mà. Thôi lỡ rồi, cậu ăn với tớ nghen, đừng giận mà, lần sau tớ chắc chắn đem bánh tới. Sao, cậu không giận vì cái bánh à? Mà giận vì tớ không kể tiếp ư? Thật mừng là cậu thích nghe đến thế. Rồi rồi, không dông dài nữa, tớ kể tiếp đây.
Lúc đó, tớ nhìn theo ánh mắt chồng tớ đã nhìn. Mặt trăng tròn vành vạnh. Tư dưng tớ xúc động mạnh, có cái gì đó hé lộ chồng tớ đã thấy gì. Trong một khắc, tớ chợt hiểu ảnh đã cố với tay níu lấy cái gì. Nó để lại ấn tượng mạnh tới mức tớ không thể nào quên khoảng khắc đó, ảnh trăng đó. Bao nhiêu thứ chợt vỡ òa, tớ đã khóc như một đứa trẻ. Không như những lần bị chọc ghẹo, tớ chẳng nhớ mình đã khóc tới khi nào. Khô cả lệ, đau cả họng, thắt cả ruột? Chẳng nhớ nữa...
Rồi tớ bị ám ảnh. Cứ nghĩ về nó là tớ muốn khóc. Tớ sợ lắm. Tớ biết một ngày nào đó cái chết cũng sẽ tìm tới tớ, như nó đã tìm tới chồng tớ. Rồi tớ bỏ lại căn nhà đó, ngôi làng đó. Tớ bỏ tất cả ra đi tìm cách chống lại cái chết. Những năm dài sau đó lang thang, tìm đủ loại thuốc trường sinh, tu hành đủ thứ ma thuật đen, mặc kệ người ta kỳ thị. Nếu có săn đuổi, tớ sẽ chạy trốn đi nơi khác như cái cách tớ cố chạy trốn cái chết. Rồi tớ tới một làng chài, ở đó người ta đồn có ma... Chuyện tớ gặp Murasa như đã kể cho cậu lần trước đó. Sau đó lâu nữa, cuối cùng, sau bao năm dài, phần lớn nhờ có yêu quái như Murasa giúp đỡ, tớ đã tìm được cách luyện cho cơ thể bất lão bất tử. Đó là con đường Hijiri Byakuren ra đời. Chuyện sau đó thì cậu cũng đã biết, sau khi bị đuổi đi, bị phong ấn, tớ cùng vài yêu quái phiêu bạt trên Tinh Liên Thuyền, tới Ảo Tưởng Hương này; một thời gian dài, rất dài sau thì tình cờ lạc trong rừng tre rồi gặp cậu, dù nghĩ lại thì mọi thứ chỉ như một cái chớp mắt.
Mokou, cậu biết không, một dịp nọ, tớ ngước nhìn trăng. Hỡi ôi! Mokou! Nó trống rỗng. Ánh trăng mà, mỗi lần nhìn nó, tớ từng thấy muốn khóc! Bây giờ, nó trống rỗng, lạc lõng! Tớ hoảng sợ, như đã từng hoảng sợ đêm đó. Hết sợ rồi, lòng tớ miên man. Tại sao nó trống rỗng? Nó đã trống rỗng từ khi nào? Lần thứ hai, thứ ba nhìn trăng cũng vậy. Trong lòng tớ, một nỗi lo lắng kéo dài...
Mokou à, cả một đời tớ đã vùng vẫy để thoát khỏi cái chết. Tớ đã có cuộc sống vĩnh hằng khát khao. Tớ đã thành công, hay ít nhất tớ nghĩ tớ đã thành công. Nhưng hỡi ôi! Tớ đã thất bại. Sống một cuộc sống vĩnh hằng, tớ nghĩ tớ đang sống, và sẽ sống mãi mãi. Tớ nghĩ tớ đã chiến thắng cái chết. Nhưng tớ đã thất bại. Khi ngắm trăng tròn, tớ ngộ ra mình đã nhận lãnh một cái chết còn kinh khủng hơn cái chết tớ đã từng chạy trốn. Tớ đã không thể chạy trốn cái chết. Tớ từng nghĩ đã hiểu chồng tớ với tay cố níu lấy thứ gì, để rồi thứ đó tuột khỏi tầm tay đi mất. Trong phút cuối đời, chồng tớ đã cố gắng thoát khỏi cái chết.
Tớ nhìn lên ánh trăng trống rỗng, và vô thức, tớ thấy mình đưa tay ra, cố với tay lên níu lấy. Trong thoáng chốc, tớ thấy khuôn mặt của thần chết. Tớ với và với, trong hoảng sợ, không còn bình thản được nữa. Phút giây, đôi mi khép lại, cánh tay thõng xuống. Tớ biết mình đã chung số phận với ảnh. Thần chết đã thắng. Ánh trăng kia trống rỗng.
Ngày xưa tớ đã chạy thoát cái chết. Nay tớ lại cố thoát cái chết một lần nữa. Tớ cố dụng trí ôn lại kỷ niệm cũ, cố mô tả bằng lời, bằng hình ảnh, bằng năm giác quan, "sự sống" tuyệt vời như thế nào. Tớ muốn sống. Tớ muốn sống cuộc sống vĩnh hằng. Tớ tự ám thị lấy mình, rằng cuộc sống rất tuyệt vời. Tớ lại tìm cách chạy trốn, như khi xưa đã từng chạy trốn. Nhưng gần đây, tớ lại hoài nghi. Biết đâu mình sẽ thất bại? Biết đâu mình thành công, mình nghĩ mình thành công, để rồi nhận lãnh cái chết tiếp theo còn kinh khủng hơn? Bao câu hỏi không lời đáp. Tớ phải làm sao đây? Tớ phải làm sao hả Mokou?
- Chạy trốn (kết):
- A?
Bị bất ngờ, những lời thổn thức im bặt. Mokou ôm chầm lấy Byakuren. Hơi nóng từ hớp trà ban nãy, không, từ ngọn lửa của Mokou, không... đây là... đây là...
- Thật ấm áp...
Hai con người có cuộc sống vĩnh hằng, số phận nào đó tình cờ gặp nhau. Byakuren chợt hiểu ra điều Mokou muốn nói.
- Đừng ngu ngốc thế. Cậu đã chết đâu mà phải chạy trốn. - Mokou chỉ tay vào ngực trái, nơi trái tim máu nóng đập thình thịch. - Thấy chưa, sự sống ở ngay đây.
- Đôi lời:
Byakuren mình tưởng tượng không phải Byakuren chính thống. Byakuren không lập gia đình, có lẽ nhờ tu hành nên không nghĩ vẩn vơ vầy đâu. Hình như Byakuren tìm thấy cách trường sinh bất lão trước khi gặp Murasa, và có lẽ có hào quang của sư tăng chứ không phàm trần như mình tưởng tượng... Thoải mái thôi.
Từ lâu mình ưa suy nghĩ vẩn vơ, tới khi lang thang trên mạng đọc được bài viết này. Trong đó có hai câu thơ của Bùi Giáng:
"Em về mấy thế kỷ sau
Nhìn trăng có thấy nguyên màu ấy không"
Tự dưng cảm hứng nổi lên, thành ánh trăng.
Similar topics
» [Reitaisai 4][Unionest.NET] 花詠束 -hanataba- (trọn bộ)(MP3)
» [Reitaisai 4][Unionest.NET] 花詠束 -hanataba- (trọn bộ)(FLAC)
» [C79][Sanbondo] Gensou Shoujo Wars Kou (1) Original Sound Track ~ trọn bộ (MP3)
» [C83][Sanbondo] Gensou Shoujo Wars You (2) Original Sound Track ~ trọn bộ (MP3)
» [C87][Sanbondo] Gensou Shoujo Wars Ei (3) Original Sound Track ~ trọn bộ (MP3)
» [Reitaisai 4][Unionest.NET] 花詠束 -hanataba- (trọn bộ)(FLAC)
» [C79][Sanbondo] Gensou Shoujo Wars Kou (1) Original Sound Track ~ trọn bộ (MP3)
» [C83][Sanbondo] Gensou Shoujo Wars You (2) Original Sound Track ~ trọn bộ (MP3)
» [C87][Sanbondo] Gensou Shoujo Wars Ei (3) Original Sound Track ~ trọn bộ (MP3)
|
|