Latest topics
13/4/2024, 11:13 pm
by 
Chinhphuong
25/3/2024, 3:24 am
by 
Amaori Kino
30/12/2023, 10:13 am
by 
Akari no Kokoro
6/11/2023, 9:44 am
by 
Akari no Kokoro
5/8/2023, 5:32 pm
by 
Akari no Kokoro
28/4/2023, 8:01 pm
by 
rlaghdtn1998
4/11/2022, 12:17 am
by 
gigajet
14/8/2022, 3:28 pm
by 
Akari no Kokoro
12/7/2022, 10:21 am
by 
RedTheHalf-Demon
13/5/2022, 4:52 pm
by 
Getsuga Bankai Tenshou
1/2/2022, 12:00 am
by 
Akari no Kokoro
19/12/2021, 1:13 am
by 
Akari no Kokoro
15/12/2021, 8:28 am
by 
sucirpa
15/11/2021, 12:34 am
by 
feint101
1/11/2021, 4:00 pm
by 
Akari no Kokoro
30/10/2021, 9:31 am
by 
Akari no Kokoro
12/10/2021, 1:06 am
by 
Getsuga Bankai Tenshou
8/10/2021, 1:14 am
by 
forestofsecrets
18/9/2021, 6:32 pm
by 
caytretramdot
1/9/2021, 5:56 pm
by 
kirito-123
16/8/2021, 11:56 pm
by 
Hisurin Rain
15/8/2021, 1:18 am
by 
cỉno
9/8/2021, 10:39 pm
by 
RedTheHalf-Demon
24/7/2021, 9:51 pm
by 
Katsuragi Rin
9/7/2021, 11:27 am
by 
P2772
2/7/2021, 8:54 am
by 
worstapple
1/7/2021, 11:37 am
by 
Yuri Masumi
24/6/2021, 7:03 pm
by 
corecombat

Emotional Path to the Unconciousness - War of Hearts (Con Đường Cảm Xúc Dẫn Tới Sự Vô Thức -

Waifu
Warmsky2610
Warmsky2610

Waifu Order : Waifu
. :
Online
Offline

Posts : 15
Power : 39
Faith : 20
Ngày tham gia : 11/12/2017
Địa điểm : Rừng Ma Thuật

Emotional Path to the Unconciousness - War of Hearts (Con Đường Cảm Xúc Dẫn Tới Sự Vô Thức -  Empty Emotional Path to the Unconciousness - War of Hearts (Con Đường Cảm Xúc Dẫn Tới Sự Vô Thức -

Bài gửi by Warmsky2610 19/4/2018, 11:38 pm

Tên: Emotional Path to the Unconciousness - War of Hearts (Con Đường Cảm Xúc Dẫn Tới Sự Vô Thức - Chiến Tranh Giữa Những Trái Tim)

Disclaimer: Touhou là series game thuộc về ZUN/Shanghai Team Alice. Mọi nhân vật trong bộ truyện này đều thuộc sở hữu của ZUN, trừ các OC (original character).

Chương 1:

Trước mặt tôi, hàng ngàn viên đạn nổ ra cháy rực không gian.

Viên hình hoa, viên hình sóng âm.

Viên hình trái tim, viên khắc dáng linh hồn.

Tất cả chúng hiện ra, với số lượng khổng lồ.

Không khác gì một địa ngục đạn cả.

Tôi bị kẹt giữa hai biển đạn ập tới. Không lối thoát, không thường thoái lui.

Chết. Tôi sẽ phải chết sao?

Tôi không biết.

Thế mà hiện giờ, dù tính mạng bị đe dọa như thế, tôi vẫn không hề cảm thấy sợ hãi. Dù chỉ còn vài giây nữa trước khi cơn mưa ánh sáng hủy diệt kia sẽ ập tới; con tim tôi vẫn không rung lên lời cảnh báo an nguy nào.

Hay có lẽ, là nó đã không thể nữa?

Là do, ‘trái tim’ tôi, đã khép lại từ lâu lắm rồi?

---

“…”

Mở mắt ra, tôi cảm thấy trán mình vãi ra nhiều mồ hôi vô kể.

(Lại là… giấc mơ đó…)

Đôi con ngươi vẫn dán chằm chằm vào trần nhà buồn tẻ, tôi lặng lẽ gượng dậy.

Đây đã là lần thứ… có lẽ là mười bảy… tôi mơ thấy giấc mơ này rồi. Giấc mộng kì lạ về bản thân bị chôn vùi trong đại dương đạn hoa và trái tim đó.

(Rốt cuộc… đó là gì?)

Tự đưa ra cho bản thân câu hỏi ấy, song tôi cũng không hy vọng sẽ tìm ra đáp án. Đơn giản vì, đó đơn giản chỉ là một giấc chiêm bao.

Và nếu là chiêm bao, thì cơ hội nghiệm ra ý nghĩa thường không dễ gì. Mặc dù cũng khá thích thú với mấy chuyện giống vầy đấy; song chắc chi có thể tìm ra lời giải đáp?

Thôi thì, hãy cứ để ảo mộng là ảo mộng, đến và đi như hư vô…

---

Dưới con đường đầy hoa phượng nở đỏ rực, tôi đạp nhè nhẹ lên bàn đạp; đẩy chiếc xe hai bánh này lăn đi không tiếng động trên mặt đường nhựa.

Trời hôm nay khá ấm, gió cũng hòa theo tiếng chim lan tràn khắp không gian như muốn đánh thức những đóa hoa còn đang ngái ngủ.

(Hình như hôm nay mình đến trường hơi sớm nhỉ?)

Do không đem theo đồng hồ đeo tay với cả ban nãy rời khỏi nhà không liếc qua chiếc đồng hồ treo tường; nên giờ tôi cũng không nắm được thời gian hiện tại. Song dựa trên số lượng người vắng vẻ ở trên đường, thì hẳn là tôi đã đi sớm hơn rất nhiều so với thường lệ.

Nhưng, khoảng vài phút sau, tôi bỗng nhận ra có gì đó không ổn…

(Tại sao… nãy giờ mình không thấy có ai cả?)

Quả vậy, suốt quãng đường di chuyển nãy giờ, tôi chẳng nhận ra có con người đi lại trên đường. Thật kì quái, vì tôi biết dù giờ mới sáu giờ thì ít nhất cũng có vài bác lao công quét dọn hay các cụ ông cụ bà tập Thái cực quyền rồi chứ.

(Và còn…)

Do đã thuộc đường đi khu này, tôi cũng phát hiện có gì đó không đúng đang diễn ra. Thế quái nào, hàng phượng đỏ cứ như kéo dài vô tận? Tôi nhớ rất rõ chúng chỉ được trồng thành một hàng khoảng vài trăm mét thôi mà? Tính ra, nãy giờ tôi cũng đã đạp được hơn một cây số rồi.

Rốt cuộc, đang có gì xảy ra thế này?

Tuy nhiên, trước khi kịp suy nghĩ tiếp; có một thứ đã hiện ra thu hút sự chú ý của tôi.

“A…?”

Chuyện này…

(Keng!)

(Bang!)

(Vút!)

Trước mặt tôi, đang xảy ra một hiện tượng khác thường:

Có hai cái bóng mờ ảo đang lao vào công kích nhau.

Một cái có màu hồng.

Cái còn lại màu xanh lá pha vàng.

Dù không nhìn rõ hình thù, song trực giác vẫn mách bảo tôi chúng đang tranh đấu lẫn nhau. Bởi lẽ, cách thức hai cái bóng chuyển động, đối với cảm thức tôi lúc này, không khác gì một điệu múa đôi chết chóc.

Cái bóng hồng vung vật thể dài như thanh trường đao, chém tới rất nhanh và gọn, song không kém phần tinh tế lẫn thanh thoát.

Phía cái bóng lục vàng thì lại lộ ra vẻ tinh nghịch; nó nhảy múa liên tục để tránh bị tấn công. Đồng thời cũng bắn ra vô vàn viên đạn hình trái tim và hoa hồng…

Khoan…

Tôi vừa nhận ra gì đó.

(Trái tim… hoa… đạn… Sao lại giống đến thế? Chẳng lẽ…)

Có lí nào, hai cái bóng này…

… Có liên quan tới chuỗi giấc mơ bí ẩn gần đây của tôi?

Nuốt một ngụm nước bọt căng thẳng xuống cổ họng do diễn biến quá bất ngờ này, tôi buộc bộ não phải hoạt động hết công suất để chọn phương án hành động trước tình hình hiện tại. Đây là một cơ hội tốt để điều tra, tìm hiểu về thứ ám ảnh mình một cách vô thức gần đây.

Cơ mà, như thể ông trời muốn trêu ngươi, trước khi tôi nghĩ ra cần phải làm điều gì tiếp theo, lại thêm một thứ xảy tới phá rối.

“Mau tránh raaaaaaa!!”

Từ đâu vọng tới một tiếng hét thất thanh. Phản xạ theo hướng tai nghe, tôi quay đầu về nơi phát ra âm thanh bất ngờ đó; và đã thấy…

(Hể?)

(Binh!)

Bị người đó đâm trúng, tôi mất đà mà té ra khỏi xe. May là đang chạy tàn tàn nên không bị chấn động mạnh; song như vậy cũng khiến tôi ê ẩm và hoa hết cả mắt rồi.

“A… Đau quá… ze...”

“Ư...”

Xoa xoa cánh tay may mắn chà xuống mặt đường thay cho phần đầu, tôi định thần lại ngay và nhìn xuống cái người vừa ngã lên mình kia.

(Hở? Một cô gái?)

Quả vậy, đó là một thiếu nữ, người mà mới bay tới như một quả phi đạn trời đánh và quật tôi văng bay khỏi xe. Cơ mà trang phục của cô gái trông khá là kì dị: mặc một bồ đầm theo phong cách phù thủy phương Tây, kèm quả mũ cũng giống phù thủy nốt.

Kệ đi, hỏi thăm tình hình trước đã, tôi nghĩ thế và cất lời.

“Này cô gì ơi, cô có sao không?”

“Daze?”

Cô gái ấy nghe thế thì ngước mắt lên nhìn tôi. Chà, trông cũng khá xinh xắn; nước da trắng hồng được tô điểm bởi mái tóc vàng mượt và đôi mắt tròn xoe lộ vẻ ngạc nhiên. Cơ mà giờ không phải lúc ngắm gái, cần phải xác định là có chuyện gì đã.

“Chắc cô không sao đâu nhỉ? Vậy thì trước hết cô có thể…”

(Bụp!)

“T-Tránh xa tôi ra, đồ biến thái, ze!!”

Ơ, tại sao chứ…?

Tự dưng khi không cô gái dùng hông húc mạnh vào đầu, khiến tôi lại té nhoài ra sau. Cùng với một tiếng “cốp”, đầu tôi giờ mới thực sự nếm mùi mặt đường.

“Á Á Á!!”

Ôm đầu bật dậy và la om sòm do quá đau, tôi chẳng còn giữ được bình tĩnh nữa mà rủa vả.

“Cô có bị khùng không vậy hả!? Tôi đã mất công đỡ cô từ đâu văng tới, thế mà giờ cô lại tấn công tôi là thế quái nào!?”

“Nhưng… nhưng trông mặt cậu giống yêu râu xanh, ze…”

“É!?”

A… Trúng tim đen rồi.

Đúng là tôi có khuôn mặt không mấy đẹp giai như mấy tên oppa Hàn Quốc. Và cũng đúng là chưa từng có ai nhận xét tôi có vẻ ưa nhìn…

Tuy nhiên, bị gọi là “yêu râu xanh” thì... thực sự, thực sự là quá mức lằm rồi!!

(Mình muốn khóc quá, nhưng đổ lệ vì lí do củ chuối thế này thì nhục chết mất.)

Trông tôi thẫn thờ ra tận mấy giây, cô gái giống phù thủy này có lẽ đã hiểu ra vấn đề. Và thiếu nữ tóc vàng ấy ngồi xuống, vỗ vai tôi mà an ủi.

“Sorry hen, tui không có ý nói cậu như thế đâu, ze.”

“K-Không sao mà…” - Tôi cố gắng tỏ ra mạnh mẽ để vớt vát lại chút xíu lòng tự trọng nam nhi. “Mà thôi, bỏ qua chuyện đó đi. giờ tôi có chuyện cần hỏi này…”

“Chuyện gì vậy, daze?”

“Ừ thì là…” - Tôi cân nhắc kĩ từ ngữ trước khi nói. “Tại sao, cô lại bay vèo tới đây? Ý tôi là, làm sao một người bình thường lại…”

“Ha ha, cậu sai rồi anh chàng yêu râu xanh ạ! Ha ha…”

“Cô mới xin lỗi xong mà giờ còn vừa vỗ vai tôi vừa nói lại câu đó là thế quái nào!!?”

“A ha, xin lỗi xin lỗi; là tôi vui quá trớn, ze. Thôi được, nếu cậu đã thành tâm muốn biết thì tôi cũng sẽ chân thành trả lời…”

Đứng thẳng người dậy, cô gái tóc vàng một tay chống hông tay còn lại kéo cái mũ kiểu phù thủy xuống để tạo dáng (mà cũng khá cool đấy).

“Tôi là Kirisame Marisa, một phù thủy phình phường. Song tôi không có phình phường như kiểu cậu nói đâu nhé, mà là…”

Sau đó, cô nàng bắt đầu huyên thuyên một tràng về ma thuật và mấy thứ gì gì đó liên quan. Nghe một hồi những thứ lạ hoắc đó, cộng thêm biểu cảm đầy vui vẻ kia, trực giác ngay lập tức đưa ra cho tôi kết luận này:

(Chệt mịa, lỡ đụng nhầm con điên.)

Đúng vậy, ban ngày ban mặt mà mặc đồ cosplay rồi nói chuyện y hệt nhân vật truyện tranh; chỉ có thể là đám otaku chuyên ảo tưởng mà thôi. Và hoang tưởng đến mức này thì… có nói là điên cũng không hẳn là sai.

“Cơ mà…” - Nghe nhỏ nói chán quá, tôi cố hỏi câu khác đánh trống lảng. “Vậy phù thủy Marisa này, mục đích cô đáp đĩa bay xuống Trái Đất này là gì vậy?”

Dĩ nhiên, câu thốt ra vừa rồi mang hàm ý trêu chọc; nhằm mục đích khiến con bé otaku này quê độ mà trở về thực tại. Song, câu trả lời của Marisa khiến tôi bất ngờ.

“Có lẽ cậu không biết, nhưng thực ra tui cũng ở trên Trái Đất đấy, có điều ở một nơi rất bí mật. Còn về lí do thì cũng chả có gì to tát đâu; chỉ đơn giản là đi quan sát hai con nhỏ hồng hồng và vàng vàng lục lục bay ra khỏi cái Kết giới thôi, ze…”

“Khoan… cô vừa nói… ‘hai con nhỏ hồng và lục vàng’?”

“Ừa thì… cậu hỏi chi dợ, daze?”

Cô gái này, đích thị cô gái này, là người biết về hai cái bóng đó.

(Á!)

Nhắc về hai cái bóng kì lạ ấy, giờ chúng còn đó không? Quay đầu lại, tôi thở phảo vì chúng vẫn còn đang vừa nhảy múa vừa chiến đấu lẫn nhau.

“May quá, chúng chưa biến mất… Vậy là mình lại có thể tìm ra câu trả lời…”

“Này này…”

Bỗng dưng bị Marisa vỗ vỗ sau lưng, tôi quay đầu lại hỏi.

“Sao vậy?”

“Đừng nói với tui là, cậu có thể nhìn thấy hai người kia đó nhé?”

“Ừ thì tôi chỉ nhìn thấy hai cái bóng lờ mờ thôi.” - Tôi thành thực đáp. “Và cũng bởi tôi đã mơ thấy những thứ liên quan đến chúng, nên giờ tôi rất muốn tìm hiểu đó là gì… ”

“...”

Marisa bỗng nhiên tối sầm mặt lại; trông cô có vẻ rất căng thẳng và đắn đo. Có gì thế nhỉ?

(Bốp!)

Tự dưng thêm một lần nữa, Marisa tấn công tôi sau vài giây suy tính gì đó trong đầu. Nhưng lần này cô ấy dùng nắm đấm dội một cú rất mạnh vào bụng, khiến tôi như muôn nôn thốc ra.

Đau quá…

“Cô… cô…” - Ôm bụng nhăn nhó, tôi tức giận. “Sao lại tự dưng…”

(Vụt!)

Tuy nhiên trước khi kịp nói thêm lời nào, phù thủy tự xưng tóc vàng nọ đã chĩa ra một vật giống cái hộp có họa tiết bát quái trận rực sáng. Đồng thời, ánh mắt cô ấy không còn vui vẻ như trước, mà thay vào đó lại là một màu sắc đầy sát khí.

“Xin lỗi, nhưng nếu cậu có thể nhìn ra bọn họ, tôi buộc phải kết liễu cậu tại đây; Ác Linh bị nguyền rủa ạ.”


Về Đầu Trang Go down

Waifu
Đom Đóm ~1991~
Đom Đóm ~1991~
Moderator
https://gensoviet-firefly.tumblr.com/about

Waifu Order : Trace,b1-58-999,e2-101-999,e3-102-999
. :
Emotional Path to the Unconciousness - War of Hearts (Con Đường Cảm Xúc Dẫn Tới Sự Vô Thức -  Ub6itt3
Emotional Path to the Unconciousness - War of Hearts (Con Đường Cảm Xúc Dẫn Tới Sự Vô Thức -  7YeQGXm

Posts : 1909
Power : 4805
Faith : 1565
Ngày tham gia : 06/11/2014
Địa điểm : Mind Matrix

Emotional Path to the Unconciousness - War of Hearts (Con Đường Cảm Xúc Dẫn Tới Sự Vô Thức -  Empty Re: Emotional Path to the Unconciousness - War of Hearts (Con Đường Cảm Xúc Dẫn Tới Sự Vô Thức -

Bài gửi by Đom Đóm ~1991~ 23/4/2018, 6:15 pm

Một số dự đoán về fic:

>Path to the Unconciousness
>Đường_đến_Coishi :th2:

>War of Hearts
>Waif war Đồng ý

>
Đây đã là lần thứ… có lẽ là mười bảy… tôi mơ thấy giấc mơ này rồi. Giấc mộng kì lạ về bản thân bị chôn vùi trong đại dương đạn hoa và trái tim đó.
>Coishi confirmed
>COISHI CONFIRMED
>Tuhu 11 Extra 4cc failed :th17:

Và Marisa sẽ là nữ chính hay nữ phụ? Emotional Path to the Unconciousness - War of Hearts (Con Đường Cảm Xúc Dẫn Tới Sự Vô Thức -  3186460637 Hồi sau sẽ rõ? Emotional Path to the Unconciousness - War of Hearts (Con Đường Cảm Xúc Dẫn Tới Sự Vô Thức -  1986430711

Về Đầu Trang Go down