Latest topics
9/5/2024, 2:29 pm
by
Chinhphuong
25/3/2024, 3:24 am
by
Amaori Kino
30/12/2023, 10:13 am
by
Akari no Kokoro
6/11/2023, 9:44 am
by
Akari no Kokoro
5/8/2023, 5:32 pm
by
Akari no Kokoro
28/4/2023, 8:01 pm
by
rlaghdtn1998
4/11/2022, 12:17 am
by
gigajet
14/8/2022, 3:28 pm
by
Akari no Kokoro
12/7/2022, 10:21 am
by
RedTheHalf-Demon
13/5/2022, 4:52 pm
by
Getsuga Bankai Tenshou
1/2/2022, 12:00 am
by
Akari no Kokoro
19/12/2021, 1:13 am
by
Akari no Kokoro
15/12/2021, 8:28 am
by
sucirpa
15/11/2021, 12:34 am
by
feint101
1/11/2021, 4:00 pm
by
Akari no Kokoro
30/10/2021, 9:31 am
by
Akari no Kokoro
12/10/2021, 1:06 am
by
Getsuga Bankai Tenshou
8/10/2021, 1:14 am
by
forestofsecrets
18/9/2021, 6:32 pm
by
caytretramdot
1/9/2021, 5:56 pm
by
kirito-123
16/8/2021, 11:56 pm
by
Hisurin Rain
15/8/2021, 1:18 am
by
cỉno
9/8/2021, 10:39 pm
by
RedTheHalf-Demon
24/7/2021, 9:51 pm
by
Katsuragi Rin
9/7/2021, 11:27 am
by
P2772
2/7/2021, 8:54 am
by
worstapple
1/7/2021, 11:37 am
by
Yuri Masumi
24/6/2021, 7:03 pm
by
corecombat
22/6/2021, 11:38 pm
by
diaoyezong
18/6/2021, 6:55 pm
by
caytretramdot
Venture through the land of Gensokyo 2.5
- Waifu
RedTheHalf-Demon - Waifu Order : Waifu. :
Online Offline Posts : 34Power : 78Faith : 27Ngày tham gia : 06/09/2020Địa điểm : Cà Mau
Venture through the land of Gensokyo 2.5
Lại thêm một dị biến được giải quyết, Red có thể tiếp tục cuộc sống thường ngay của cậu ở Gensokyo. Nhưng cậu không hay biết rằng có người đang theo dõi cậu. Không biết Red sẽ phản ứng ra sao khi những sự việc kì lạ tiếp tục diễn ra sau dị biến Tuyết Mùa Xuân?
- Chap 1:
/góc nhìn thứ 3/
Dị biến Tuyết Mùa Xuân đã qua đi, Gensokyo cũng đã có lại mùa xuân bị lấy đi trong dị biến. Nhưng chắc chắn công việc thì không tha một ai kể cả nhân vật chính của chúng ta. Hiện tại ở Hồng Ma Quán, Red đã làm xong hết công việc được giao và đang ngồi nghỉ trong thư viện. Patchouli cảm thấy không phiền hà lắm, vì cậu ta cũng giúp ích cho cô trong một số công việc.
Sau vài phút, Red lấy Fenrir ra và tiếp tục nghiên cứu. Cậu dùng ma pháp chạm vào Fenrir, lập tức có 12 vòng tròn ma pháp xuất hiện xung quanh Fenrir. Patchouli lại gần cậu hỏi.
- Ta thắc mắc cái này lâu rồi, ngươi đang làm gì vậy? Lâu lâu ta thấy ngươi làm gì với mấy cái vòng tròn ma thuật đấy.
Không sai, từ khi làm việc tại Hồng Ma Quán, có vài lúc Red và Fenrir làm việc với các vòng tròn ma thuật. Patchouli thấy vậy, nhưng cũng mặc kệ cậu.
- Cái này hả, chỉ là tôi đang gỡ các lớp phong ấn Fenrir thôi. – Red trả lời.
- Phong ấn? Ý ngươi là sao?
- Fenrir bị phong ấn bởi một phép phóng ấn đặc biệt, sau đó bị giam cầm trong thanh kiếm suốt hàng chục thế kỉ. Tôi đã và đang phá từng lớp của phòng ấn để Fenrir có lại sức mạnh thật sự đấy.
Patchouli có vẻ rất ngạc nhiên khi nghe về một thuật phong ấn sức mạnh với nhiều lớp mà cô chưa từng biết.
- Ngươi có thể nói cho ta nghe về thuật phong ấn đó không?
- Dù có thì cô cũng không thể làm được đâu. Thuật phong ấn này là một thuật phong ấn cổ và chỉ có những người có tiếp xúc với Địa Ngục, như tôi chẳng hạn mới biết được thôi. Nhưng... Tôi có thể nói cho cô. Ngồi xuống trước đi đã.
Patchouli ngồi xuống ghế ở bên cạnh. Tôi dừng việc phá phong ấn lại, Fenrir ngồi xuống ghế ở kế bên.
- OK giờ thì... Phép phóng ấn này có tên là “18 tầng phong ấn của Địa Ngục”. Đúng như tên của nó, phép này có 18 tầng phong ấn. Và chỉ có người phong ấn mới có thể gỡ nó ra một cách dễ dàng, và người phát minh ra nó không ai khác ngoài... – Red nói xong rồi chỉ vào Fenrir.
Patchouli nhìn Fenrir rồi hiểu ý của Red.
- Ý ngươi... Hắn ta là người tạo ra phép đó sao? Hắn bao nhiêu tuổi rồi?
- Hm... Hơn 5000. - Fenrir trả lời
- Hả?? – Patchouli ngạc nhiên.
- Yup, đúng thế. Và về lý do phép phong ấn đó trên người Fenrir... – Red nhìn Fenrir hồi lâu, Fenrir chỉ đáp lại bằng một cái gật đầu. – Tôi sẽ kể cho cô một câu chuyện lịch sử. Cô có muốn nghe không?
Patchouli gật đầu. Có vẻ cô khá tò mò về Fenrir.
-Được rồi... Mọi thứ bắt đầu vào 4500 năm trước....
/4500 năm trước, ở Địa Ngục.../
Mọi người nghĩ gì về Địa Ngục? Một nơi tồi tệ của những lĩnh hồn có tội? Yup. Nơi có những con quỷ tàn bạo tra tấn linh hồn? Đúng thế. Và có thể liệt kê hết mấy cái nào tàn bạo hơn cũng đúng cả, vì nơi đó thực sự tồi tệ vượt trên tưởng tượng.
Fenrir thời đó là Chúa tể của cả Địa Ngục, và là kẻ mạnh nhất trong lịch sử của Địa Ngục. Hắn quản lí việc quyết định hình phạt dựa trên tội lỗi của từng linh hồn bị đày xuống đây. Nặng nhất, là sẽ bị chính hắn nuốt mất linh hồn vĩnh viễn. Vì thế những con quỷ kính trọng hắn đã đặt hắn cái tên: Fenrir,Kẻ Ăn Linh Hồn.
Nhưng Fenrir không phải là người xấu. Hắn là một con quỷ tốt. Hắn đôi khi cũng châm chọc nhiều người, nhưng Fenrir rất dễ gần, và dễ thân mật. Đó là trước khi hắn bị trở mặt bởi các người hầu thân cận với hắn thôi, vì chính điểm đó là điểm yếu chí mạng của Fenrir.
Lý do chúng trở mặt thì không ai rõ, chỉ biết hắn đã bị chúng phản bội, dùng chính phép phong ấn sức mạnh hắn tạo ra để làm Fenrir yếu đi, sau đó giam hắn trong thanh kiếm và vứt hắn ở đâu đó trên Trần Gian.
Từ đó, hắn chìm trong thù hận, và biến thanh kiếm đang giam mình thành một thành quỷ kiếm bị nguyền rủa. Bất cứ ai chạm vào thành kiếm sẽ bị chính thanh kiếm đó nuốt chửng linh hồn.
/Quay lại hiện tại/
- ... Và cả tôi cũng không ngoại lệ. Lý do tôi thành bán quỷ cũng là vì hắn đấy.
- Ta hiểu rồi... Vậy... Làm thế nào ngươi và hắn có thể trở thành đồng đội?
- Vì cậu ta khác với những người còn lại. – Fenrir lần này trả lời. – Tôi chỉ nói đến đó thôi.
- Haha... – Red quay lại công việc phá phong ấn trên Fenrir. – Hm... Khó thật... Khoan, à ha! Biết rồi!
Nói rồi Red sử dụng ngón tay vẽ một số thứ lên vòng tròn. Sau khi vẽ xong, vòng tròn bỗng dưng bị vỡ, chứng tỏ một lớp nữa đã bị phá vỡ.
- Cuối cùng cũng vỡ!! Mất tận hơn 1 tháng luôn... – Red nằm dài lên bàn đọc sách - Mệt ghê...
- Có lẽ ngươi sẽ cần trợ giúp đấy. Ta có thể nghiên cứu về phép phóng ấn này luôn.
- Cảm ơn cô, Patchouli....
- Sức mạnh của ta đã trở lại gần 40% rồi, haizz... Ta nhớ thời ta còn là Chúa tể Địa Ngục của mình ghê...
- Kiên nhẫn đi... Phá phong ấn của cậu mệt chết luôn đi được...
/Vài giờ sau.../
- Cuối cùng cũng xong việc.... – Red vừa đi vừa duỗi người.
- Mới có thế mà đã mệt rồi, yếu xìu thế. – Fenrir châm chọc.
- Thích thì tôi duỗi người thôi, có vấn đề à?
- Hehe, không đâu. Hm? Red, nhìn kìa. – Fenrir chỉ về phía trước. Ở đó có một số u linh.
- Hm? Ah! U linh sao? Sao chúng lại ở Gensokyo??
- Ta ăn chúng nhé?
-Đừng. Nhưng nếu u linh lọt ra Gensokyo thì... Ta phải hỏi Yuyuko rồi.
- Giờ này đừng đi, sắp tối rồi, Keine húc đầu cậu nữa cho coi.
- Ặc... Đúng thật... Mai hỏi vậy...
Sau đó Red và Fenrir đi bộ về Nhân Thôn, không suy nghĩ nhiều về đám u linh bay quanh.
- Chap 2:
Ngay sáng hôm sau, tôi cầm theo Fenrir bay đến Minh Giới để hỏi Yuyuko về vụ u linh quanh quẩn ở Gensokyo. Ngay khi đến Minh Giới, tôi đi quanh Minh Giới để tìm Yuyuko vì tôi không biết Yuyuko sống ở đâu trong Minh Giới cả... Bỗng dưng tôi nhìn thấy một dinh thự lớn ở Minh Giới, có lẽ đó là nơi tôi cần đến.
Tôi bước vào trong, mới bước vào là thấy nhiều u linh xung quanh dinh thự. Có vẻ đây là nơi u linh thường tụ tập, Fenrir nhìn như chuẩn bị ăn hết u linh ở đây vậy... Sau đó, Youmu bước ra từ cửa trước.
- Yo Youmu.
Youmu có vẻ ngạc nhiên khi thấy tôi.
- Ah, là cậu à Red? Cậu có việc gì mà tới đây vậy?
- Tôi cần nói chuyện với Yuyuko, cô ấy có trong đó không?
- Vâng, xin bước vào.
Tôi theo Youmu bước vào dinh thự, bên trong không khác gì mấy như dinh thự của Akyuu nhỉ. Youmu mở một cánh cửa, Yuyuko đang ngồi bên bàn trà Nhật, nhâm nhi cốc trà.
- Yuyuko-sama, cậu Red tới thăm.
- Ara, chào cậu Red. Hôm nay cậu có việc gì à?
- Không gì nhiều - Tôi ngồi xuống đối diện Yuyuko - Chỉ là... Có số nhiều u linh đang bay loanh quanh Gensokyo, nên tôi nghĩ tìm cô để hỏi nguyên nhân là hợp lí nhất.
- Ôi chà, tôi tính tìm vu nữ đền Bác Lệ nhờ vài việc, nhưng có vẻ cậu tới đây rồi nên có vẻ nhờ cậu cũng được nhỉ?
- Có chuyện gì sao?
- Về chuyện u linh thì... Do ranh giới giữa Minh Giới và Gensokyo yếu đi, nên u linh từ đây khá dễ dàng để sang vùng đất người sống. Chủ yếu để ghé thăm vùng đất sống ấy mà. Nhưng tôi cũng tính sửa ranh giới lại rồi, có điều...
- ... Có điều?
- Có vẻ hiện tại cô ấy vẫn còn ngủ...
- "Cô ấy"?
- Là một người bạn của Yuyuko-sama. - Youmu tiếp lời. - Người đó cũng phần nào giúp việc lấy đi mùa xuân dễ hơn bằng cách làm ranh giới yếu đi. Nhưng việc đã qua rồi, nên chúng tôi mới nhờ cô ấy sửa lại.
- Và... Vẫn còn ngủ sao??
- Thì cô ấy ngủ suốt mùa đông mà. - Yuyuko nói. Khoan đã, suốt mùa đông thật á????
- Nhưng vấn đề là... Người của cô ấy… Ưm… Người giúp việc đúng không ta… Nói chung là họ đang quấy rối Minh Giới. – Youmu trả lời.
- Vậy sao cô không xài Lâu Quan Kiếm và Bạch Lâu Kiếm để xử họ? – Tôi hỏi. Thật đấy, đáng lẽ Youmu có thể xử lí trong một nốt nhạc đấy.
- Gì chứ?? Đó là chuyện điên rồ! Tôi không thể chĩa kiếm vào người làm việc cho người bạn của Yuyuko-sama được chứ!?
- Nếu là tôi thì được chứ gì?
- Vậy tôi giao cho cậu được rồi. – Yuyuko mỉm cười.
- Như vậy có sao không?? Chẳng phải họ là người làm của bạn cô sao!? – Youmu ngạc nhiên hỏi Yuyuko.
- Người hầu của bạn ta không hề là bạn của ta. – Yuyuko bình thản đáp lại.
Ok, vậy tóm lại là như vậy: Giải quyết chuyện tại Minh Giới này, nhờ họ kêu “người đó” dậy sửa ranh giới, xong. Khá là dễ nhỉ? OK, nhận kèo.
- Được rồi, bọn tôi sẽ giải quyết vụ này.
- Vậy trăm sự nhờ cậu vậy. – Yuyuko nói. Nhưng Youmu lại hỏi.
- Khoan, “bọn tôi”?
Ái chết, lỡ miệng. Cỡ này thì giấu hết nổi rồi…
- Đến lượt của ta nhỉ?
Youmu bỗng đề cao cảnh giác bởi giọng bí ẩn đó, trong trường hợp này là của Fenrir. Sau đó Fenrir bắt đầu chuyển sang dạng người và đứng đằng sau tôi, vẫy tay chào. Youmu định chém Fenrir bằng thanh kiếm của cô, nhưng Fenrir bắt lưỡi kiếm chỉ bằng tay không.
- Nhanh nhẹn đấy cô bé, nhưng chưa đủ đâu. – Fenrir đẩy nhẹ Youmu về phía sau.
- Red, đó là... – Yuyuko hỏi. À phải, giải thích trước đã…
- Youmu, cô nhớ thanh quỷ kiếm tôi sử dụng để đấu với cô không? Tên này chính là thanh kiếm đó đấy, Fenrir.
Youmu tròn mắt ngạc nhiên. Một thanh kiếm quỷ hoá người được sao?? Ờ, miễn là nó sống 5000 năm, bị phản bội và chìm trong thù hận là xong.
- Fenrir là tên ta, là một con quỷ thực thụ đấy nhé.
- Thôi màn chào hỏi đến đây thôi, có câu hỏi gì thì để sau. Tôi và Fenrir sẽ ra ngoài giải quyết vấn đề, bye nha.
Tôi và Fenrir ra ngoài dinh thự để giải quyết vấn đề. Sẽ dễ như ăn bánh mà.
/Góc nhìn thứ 3/
Khi Red và Fenrir rời đi, Youmu đã lấy lại bình tĩnh, còn Yuyuko thì vẫn bình thản.
- Yuyuko-sama…
- Ta biết, cái người tên Fenrir đó có vẻ còn mạnh hơn cả ngươi nhiều lần. Sẵn tiện, những người kia là “thức thần” không phải “người giúp việc”.
- Vậy tại sao cô không làm gì về việc đó??
- Thì, ta nhớ là đã giao phó việc làm vườn cho ai đó nhỉ?
- Myon!!
/Góc nhìn của Red/
Hiện tại tôi đang loanh quanh Mình Giới. Chết thật, quên mất hỏi Youmu trông họ như thế nào… Đành dựa vào cảm nhận vậy.
Đi được vài phút, tôi thấy hai người lạ. À không là yêu quái. Một người là một cô nhóc mèo có hai đuôi. Người còn lại là… Cáo chín đuôi!?!?!? Ôi không…
Theo truyền thuyết, hồ ly có càng nhiều đuôi thì càng mạnh, đuôi càng dài càng thông minh. Còn cô cáo này vừa chín đuôi vừa dài!! Thế thì sao đọ nổi??!!
- Quả này tính sao Fenrir…?
- Một mình cậu thì thắng không nổi đâu. Để cô nhóc cáo đó cho tôi.
- “Cô nhóc”?
- Thì cô nhóc đó sống có hơn 800-900 năm thôi. Còn nhỏ hơn ta gấp nhiều lần.
- À phải…
Tôi và Fenrir tiến tới gần họ, đủ để họ sự hiện diện của chúng tôi.
- Con người sao?! - Cô cáo nói. Nói thật, tôi chán mấy cái đính chính này rồi, nên tôi sẽ để họ nghĩ rằng tôi là con người luôn. Còn Fenrir thì giấu hết các bộ phận “đáng ngờ” nên… Ok hết.
- Thì sao? Hai người là những người quấy rồi Minh Giới à? Còn nữa, tôi đề nghị hai người kêu chủ nhân của hai người dậy để mà sửa cái ranh giới đấy. Có người nhờ chúng tôi đấy.
- Cô chủ của chúng tôi hiện tại vẫn còn ngủ đông.
Ngủ đông??? Chủ nhân của mấy người là gì vậy?? Gấu hả?!
- Chúng tôi thân là thức thần, cũng là vệ sĩ. Chúng tôi sẽ không để những quấy rối như cậu gặp chủ nhân đâu.
- Well… Đàm phán thất bại… Chơi luôn vũ lực chứ? – Tôi hỏi Fenrir.
- Heh, tới bến luôn chứ! – Fenrir nhiệt tình đáp lại.
- Chen, lên đi. Cho họ biết thế nào là lễ độ. – Cô cáo ra lệnh cho cô nhóc mèo tên Chen.
- Vâng! – Chen dứt lời, lao đến với tốc độ cao để tấn công. Fenrir biến mất để tôi lại chiến đấu với nhóc Chen. Nhưng tôi không để tâm, tên đó lúc nào chả vậy. Tôi nghiêng người né đòn, sau đó Chen đáp đất rồi lại lao tới tiếp. Tốc độ khá nhanh tuy nhiên tôi phản ứng nhanh hơn. Tôi muốn tấn công nhưng lại không, vì ai mà dám đánh một cô nhóc chứ, dù nó là yêu quái…
- Ngươi không thể tránh mãi đâu! – Chen nói.
- Có thể. Nhưng anh đây không dễ gì để nhóc đánh trúng đâu!
Tôi chụp lấy tay của Chen ngay khi nhóc đó lại tới sau đó ném về phía cô cáo chín đuôi. Chen đáp đất bằng 4 chân- À nhầm, bằng chân và tay như mèo. Tôi nên xử lý Chen sớm, bằng không chuyện này sẽ không đi đến đâu cả.
Theo tôi thấy lúc Chen tấn công đều sử dụng tốc độ nhanh của mình để lao tới đối phương. Mà Chen chưa sử dụng Spell Card nhỉ? Hay là do xem mình là con người nên tấn công như bình thường? Nếu là cái thứ 2… Yup, có vẻ phải nghiêm túc hơn rồi.
- Thật ngạc nhiên đấy, chỉ là con người mà có thể theo kịp tốc độ của Chen. – Cô cáo nói.
- Heh, cảm ơn vì lời khen. Nhưng tôi muốn kết thúc chuyện này sớm nên… - Tôi nhắm mắt và bắt đầu kích hoạt Quỷ Nhãn ngay khi mở mắt trái – Xông lên đi chứ?
Chen có vẻ sợ sệt khi thấy đôi mắt của tôi, nhưng lấy lại can đảm lập tức. Khá là thú vị đấy. Chen phóng nhanh qua trái và phải liên tục trong lúc chạy về phía trước để khiến tôi phân tâm, rồi sau đó khi tới gần, nhỏ chuẩn bị tấn công. Nhưng tôi né nhẹ sang một bên, giơ tay lên và…
- Tiếc quá, anh đây nhanh hơn nhóc. - Đập một lực vừa đủ vào gáy của Chen và nhỏ ngất ngay tại chỗ. – Xong một người. Giờ tới lượt cô.
Cô cáo có vẻ khá ngạc nhiên khi Chen bị đánh bại bởi “một con người”. Hehe...
- Cậu có thể đã đánh bại Chen, nhưng tôi ở một đẳng cấp khác hoàn toàn với Chen đấy.
- Oh, tôi không cần đánh với cô. Người cô sẽ đấu…
Vừa nói tới đó, Fenrir xuất hiện bất thình lình trước mặt cô. Canh thời gian chuẩn thế!?
- Là ta đây!! – Fenrir vung nấm đấm, nhưng cô cáo đã nhảy lùi về kịp thời. Có vẻ cô khá ngạc nhiên khi Fenrir tới gần mà cô không hay biết.
- Cậu nghĩ cậu có thể đánh bại tôi à?
- Ta không nghĩ thế, ta chắc chắn. – Fenrir nói đầy tự tin. – Cô đừng tự đánh giá cao năng lực của mình, cô nhóc ạ.
- C-cô nhóc…? – Cô cáo có vẻ hơi tức khi nghe từ đó, có lẽ là cô tưởng Fenrir là người cực vô lễ, nhưng không… -Cậu nghĩ cậu là gì mà dám gọi tôi như thế!?
Fenrir chỉ nhe răng cười và nói.
- Một con quỷ. Ta sống còn lâu đời hơn cả cô đấy, cô nhóc hồ ly. – Fenrir sau đó chuyển hoá cơ thể. Không, nói đúng hơn là làm các bộ phận hiện ra. Sừng, tai nhọn, đuôi quỷ, và đôi mắt đỏ thẫm. - Ta là Fenrir, hân hạnh.
Cô cáo trông rất ngạc nhiên, cô đã đánh giá thấp chúng tôi khi tưởng rằng bọn tôi là con người bình thường.
- Giờ thì… - Fenrir giơ hai nấm đấm và đấm chúng vào nhau. - Đến lúc để cuộc vui bắt đầu rồi!!
- Chap 3:
Người bạn của Yuyuko có vẻ có 2 thức thần.
Một là Chen. Cô nhóc là một hoá miêu, có khả năng tấn công sử dụng yêu thuật tập trung vào tốc độ và khả năng đi chuyển khéo léo. Tiếc là nhóc đó không đủ sức để đánh với Red.
Còn thức thần còn lại thì khác. Cô có tên là Ran. Họ tên đầy đủ là Yakumo Ran, là một yêu hồ chín đuôi. Khác với Chen, cô có sức mạnh khá khủng, một đẳng cấp khác với cô nhóc.
Tuy nhiên...
-Sao thế? Xông lên đi chứ, cho ta thấy sức mạnh của một cửu vĩ hồ yêu nào!
Đối thủ của cô là một con quỷ, với tuổi thọ hơn 5000 năm, Fenrir.
-Coi thường tôi quá rồi đấy, sức mạnh của tôi không phải dạng vừa đâu.
-Heh, ai coi thường nhóc chứ? – Fenrir bay lên và tạo 6 vòng tròn ma pháp xung quanh hắn. – Tuy đây là lần đầu ta đánh theo luật Spell Card, nhưng đừng hòng ta nương tay!
Ran không thể để tên quỷ này xúc phạm cô, nên bay lên theo và chuẩn bị tấn công.
-Được thôi, tôi cũng sẽ không nhường cậu đâu. – Nói rồi cô phóng ra nhiều phi tiêu màu tím xung quanh. Fenrir chỉ nhẹ nhàng né hết đạn, vừa né vừa ngáp thì có. Né một lúc Fenrir bắt đầu tấn công trở lại bằng cách bắn nhiều viên đạn từ các vòng tròn ma pháp, và rảnh tay chụp phi tiêu và ném về Ran.
-Chỉ nhiêu đó thôi sao? – Fenrir cười nói.
-Hừm, chưa đâu!
Ran bay lùi về, đồng thời ném một quả cầu về Fenrir. Fenrir đuổi theo nhưng khi bay qua quả cầu, chúng phát nổ tạo ra nhiều viên đạn nhỏ. Dĩ nhiên Fenrir không phải dạng vừa. Ngay sau khi quả cầu phát nổ, hắn mọc cánh và che bản thân một cách nhanh chóng.
-Phew... Xém nữa là...
-Đây là Spell Card của tôi: Thức Thần “Tâm tư cáo tiên”.
-Heh, nhóc mà là cáo tiên thì ta chắc cũng thành quỷ thần từ lâu rồi.
Ran tiếp tục tạo thêm nhiều quả cầu khác nhanh hơn, cũng như quả đầu, chúng tiếp tục phát nổ. Fenrir tránh xa các quả cầu ra đồng thời né các viên đạn ra. Hắn tiếp tục bắn đạn vào Ran, nhưng sau đó lại chuyển sang cận chiến. Hắn sử dụng móng vuốt của mình, bay nhanh tới Ran và xé nát luồng đạn ngáng đường. Fenrir chuẩn bị tấn công Ran, nhưng bất thình lình Ran biến mất và bay ra đằng sau Fenrir.
-Đúng là không màng sự mong đợi của ta, phản xạ và tốc độ nhanh đấy.
Ran không nói gì và tiếp tục bắn ra nhiều phi tiêu tím vào Fenrir. Hắn đi chuyển nhanh chóng, né hết phi tiêu và phản công.
-Tới lượt ta! Địa Ngục Đạo: Truy Sát Linh Hồn!
Từ lòng bàn tay Fenrir, nhiều tia sáng đỏ được bắn ra và nhắm thẳng vào Ran. Ran nhanh chóng né chúng nhưng những tia sáng đó quay lại và lao vào cô, buộc cô phải bay đi và cắt đuôi chúng hoặc làm chúng biến mất. Ran lao xuống mặt đất, và khi những tia sáng đó đã tới rất gần, cô bay lên để né những tia sáng đâm vào mặt đất và nổ tung.
-Uy lực kinh hồn chứ?
Bất ngờ rằng, Fenrir đã ở đằng sau Ran, và nhanh như chớp, hắn tạo viên đạn trên tay và đập thẳng tay vào Ran, làm cô lùi lại khá xa.
Tuy nhiên, cô lập tức thì triển Spell Card khác mang tên: Thức Thần “Yến tiệc của 12 vị Thần Tướng”.
12 vòng tròn ma thuật xuất hiện và trải đều 2 bên và phóng ra đạn. 4 vòng phóng đạn theo hình vòng tròn, 4 vòng khác phóng theo đường chéo, còn lại là đường thẳng. Thêm nữa là Ran bắn ra thêm nhiều con bướm theo hình quạt. Đường đạn này hơi khó để tránh vì đạn được bắn tứ phía, nên dễ gây khó dễ cho người tránh
Nhưng nếu là người khác thôi, còn Fenrir thì…
-Huyết Trảo: Xé Tan Kẻ Tội Đồ!
Với móng vuốt nhúng chút máu bản thân, Fenrir hoàn toàn xé nát Spell Card của Ran với những làn sóng đỏ thẫm và sắc bén.
-Ta chán ngán việc tránh đạn rồi đấy!
Nói rồi Fenrir bay tới để tấn công Ran bằng móng vuốt, nhưng tốc độ của Ran không phải dạng vừa, cô né tránh nhẹ nhàng đòn này tới đòn khác và bay ra chỗ khác. Tất nhiên Fenrir không đứng đó, hắn đuổi theo Ran và tấn công bằng luồng sóng sắc bén từ móng vuốt. Ran bay qua phải và trái để tránh đòn. Cô quay lại vừa bay lùi vừa bắn một loạt phi tiêu xanh tím về Fenrir. Hắn đơn giản né qua né lại một cách đơn giản, đồng thời triệu hồi Xích Địa Ngục từ các vòng tròn ma pháp và cho chúng đuổi theo Ran.
Ran thấy thế thì lập tức biến mất. Fenrir thu đám xích về và thấy lạ.
-Con nhóc đó vẫn chưa trốn chạy đâu nhỉ? Nếu như thế thì mình kì vọng quá cao về nó rồi -Fenrir nghĩ.
Tuy nhiên điều Fenrir không biết là Ran đã di chuyển ra đằng trước Fenrir và khi Ran xuất hiện trước mặt Fenrir, hắn đã bị trúng đòn. Một loạt đạn bay thẳng vào làm hắn rơi xuống nhưng đáp đất an toàn. Chưa dừng ở đó, cô tiếp tục lại gần Fenrir, nhưng hắn đâu phải kẻ ngốc. Hắn ta lập tức bay lên và thấy được quy luật của Spell Card ngay lập tức ngay sau khi loạt đạn kia bắn vào hắn.
-Ra thế, cô nhóc đó sẽ ẩn thân sau đó là sẽ đi chuyển tới trước mình. Còn loạt đạn hồi nãy thì sẽ bắn vào ngay mình, đồng thời tạo ra nhiều con bướm xung quanh nhóc đó. Rất là thú vị….
Fenrir cảm thấy mình không nên để trận đấu kéo dài thêm, kẻo Red đợi lâu mất. Nên quyết định tung đòn cuối cùng.
Khi Ran lại gần Fenrir lần nữa, cánh tay trái của Fenrir hoá đỏ thẫm, trở nên to hơn, cơ bắp hơn, với móng vuốt sắc nhọn trên ngón tay, làm Ran mất cảnh giác. Chớp lấy thời cơ, Fenrir bắt cô bằng cánh tay đó, nó to hơn nhiều, nên cứ như người khổng lồ vậy.
-Nhóc làm ta vui đấy, nhưng cuộc vui nào cũng phải tàn thôi.
Nói rồi Fenrir ném Ran ra xa và triệu hồi Xích Địa Ngục, nhốt cô vào trong khối lập phương tạo ra từ đám xích.
-Xích Địa Ngục: Ngục Tù. Khá là hay nhỉ?
Ran cố gắng bay ra khỏi đó, nhưng không thể. Fenrir tạo ra hàng chục, hoặc hàng trăm vòng ma pháp và từ chúng, nhiều cây cọc làm từ ma pháp được tạo ra.
-Đây là kết thúc nhé! Hình Phạt Tàn Bạo: Xiên Cọc!!
Đám cọc đó bắt đầu bay nhanh về khối lập phương ngục tù đó. Chúng xuyên qua và phát nổ khi chạm vào Ran. Sau khi chúng nổ hết, chưa dừng ở đó, Fenrir lại tạo thêm một cây cọc ma pháp siêu to khổng lồ.
-Nhóc nên biết ơn đi, nhóc là kẻ đầu tiên chiêm ngưỡng sức mạnh của cựu Chúa Tể Địa Ngục đấy!!
Với câu nói đó, Fenrir ném về Ran với tốc độ siêu khủng, đồng thời giải trừ ngục tù. Khi Ran phát hiện cây cọc khổng lồ, thì đã quá muộn.
/Bạch Ngọc Lâu…/
Youmu đang làm vườn trong định thự, bỗng dưng có tiếng nổ siêu lớn đến từ đằng xa của Bạch Ngọc Lâu. Cô nhìn qua phía phát nổ, một quả cầu màu đỏ thẫm lan rộng và sau đó biến mất dần. Yuyuko cũng có mặt ở sân vườn.
-Phía đó… Là phía Red đi tới nhỉ? – Yuyuko hỏi.
-Em nghĩ là họ đã giải quyết được rồi… Họ rốt cuộc mạnh tới mức nào chứ…
/Quay lại chỗ của Red/
-Không ngờ… Cậu lại mạnh thế…
Ở dưới mặt đất, Ran gượng dậy sau khi bị phản công một cách không thương tiếc.
-Nhóc còn thua kém ta cả ngàn năm luôn đấy, cố mà bắt kịp đi nhé. – Fenrir nhe răng cười.
-Thực sự… Cậu là gì…
-Heh, một Cựu Chúa Tể Địa Ngục, sống hơn 5000 năm thôi.
Nói tới đây, Ran tròn mắt ngạc nhiên.
-5000 năm!? Không thể nào!!
-Cô không tin thì tùy cô. – Red nói. – Nhưng giờ… Cô đưa chúng tôi tới chủ nhân cô đi.
-Không được, chủ nhân của tôi vẫn còn ngủ. Cô ấy ngủ suốt buổi sáng và mùa đông.
-Tức là bọn tôi phải đợi đến đêm mới gặp được cổ à? Haizzz… Coi như công cốc rồi… - Red thở dài.
-Có đâu, chúng ta giải quyết được vụ Mình Giới bị quấy rầy đấy thôi. Và nếu được phiền cô nhắn lại rằng bọn tôi sẽ chờ cổ lúc đêm ngay chỗ này.
-Thôi được… Tôi sẽ nói lại với cô ấy, nhưng đối với chúng tôi, khi nào con người ngủ hết, đó mới là màn đêm thật sự.
Sau đó Red và Fenrir trở về Gensokyo, về nhà Keine và đợi đến đêm để tới Minh Giới. Tuy nhiên…
-Tôi nghĩ tôi sẽ rời Nhân Thôn. – Red nói.
-Sao lại thế?
-Tôi làm phiền chị Keine hơi quá rồi. Có chỗ ở thì cũng tốt, nhưng tôi không muốn cô ấy lo khi tôi ra ngoài không báo trước. Tôi nghĩ là tôi sẽ chu du Gensokyo một thời gian.
-Hm… Cũng đúng, cũng hơn nửa năm rồi mà… Nhưng còn Keine thì sao?
-Viết bức thư là ổn mà.
-Thế theo ý cậu vậy. Tôi cũng không phản đối.
Sau khi Keine đã đi ngủ, Red sắp xếp vài thứ như tiền công có được từ Keine, quần áo. Và sau khi viết lời nhắn để trên bàn, cậu đi khỏi nhà Keine, và bay tới Minh Giới.
/Ở nơi nào đó, gần Đại Kết Giới Bác Lệ/
-Au~, em xin lỗi, Yukari-sama…
-Đây là hình phạt cho việc dám hành động mà không có lệnh của ta, ta đã bảo là không được phép tấn công trừ khi có lệnh của ta rồi mà.
Trong lúc này, Ran như một con thú nhỏ bị “bạo hành” bởi một người phụ nữ bí ẩn mà cô gọi là Yukari.
-Nhưng… Tên đó gọi em là “con nhóc”… Em không nén được sự tức giận nên- Au~
Yukari gõ cây dù cô cầm trên tay lên đầu Ran.
-Ta nói gì ngươi nghe rõ không đấy hả?
-Dạ…
-Ngươi nói là tên tự nhận là cựu Chúa Tể Địa Ngục và cậu nhóc tóc đỏ đeo kính kia muốn gặp ta ngay tại Minh Giới à?
-Vâng…
Yukari chỉ cười khẽ và nói.
-Tốt lắm, ngươi đi nghỉ đi.
Ran im lặng rời đi. Yukari ngồi trên vết nứt không gian mình tạo ra, ngồi đó hồi lâu suy nghĩ.
Cuối cùng cậu đã tới, cậu nhóc thú vị… Ta đã mong đợi cuộc gặp này rồi đấy…
Cô tạo ra một vết nứt không gian để tới Minh Giới, và đi vào đó.
- Chap 4:
- Chap 5:
- Chap 6:
- Chap 7:
- Chap 8:
Được sửa bởi RedTheHalf-Demon ngày 9/8/2021, 10:41 pm; sửa lần 10.
- Waifu
RedTheHalf-Demon - Waifu Order : Waifu. :
Online Offline Posts : 34Power : 78Faith : 27Ngày tham gia : 06/09/2020Địa điểm : Cà Mau
Re: Venture through the land of Gensokyo 2.5
- Chap 4: Yukari:
Vào lúc nửa đêm, tôi và Fenrir tới Minh Giới để gặp gỡ "người đó". Nhưng khi tới, không thấy ai cả. Tôi quan sát xung quanh mới nhận thấy, dưới một gốc cây anh đào có trải thảm, cùng với vài chai sake cùng bình rót rượu Nhật, một cái bàn nhỏ và hai cái chén nhỏ khi tôi tới gần xem. Trong lúc suy nghĩ xem chỗ này là của ai thì...
- Một cuộc gặp gỡ dưới tán anh đào, chẳng phải rất lãng mạn sao?
Một giọng nói của phụ nữ vang lên từ bên cạnh làm tôi giật mình, vô thức nhảy ra xa. Sau đó, tôi mới nhìn rõ ngoại hình của cổ. Cô có mắt màu tím, tóc dài quá hông màu vàng được buộc thành nhiều dải tóc uốn lượn bằng nơ đỏ. Cô mặc một bộ đầm dài màu tím, áo trong màu trắng. Cô mang găng tay dài màu trắng, tất chân dài màu trắng có chấm cam trên diềm. Cô đi giày màu hồng với dây đỏ, đội một chiếc mũ trùm thắt dây cũng màu đỏ, cột dây màu đỏ quanh cổ. Tay trái của cô cầm một chiếc quạt hồng có hoa văn đơn giản, tay phải cầm một chiếc ô hồng trang trí bằng những sợi dây và nơ đều màu đỏ.
- Cô... Là chủ nhân của hai thức thần hồi trưa sao? - Tôi hỏi.
- Nếu cậu đang nói về Ran và Chen, thì đúng thế. Và ta nghe từ Ran về cậu rồi, nhóc bán quỷ.
Tôi ngạc nhiên khi nghe cô nói vậy. Làm thế nào mà cổ biết tôi là bán quỷ chứ? Tôi còn chưa nói cho cô cáo kia đấy. Nhưng tôi chưa suy nghĩ xong thì cô nói tiếp.
- Cậu đã mất công lặn lội tới đây để gặp ta, nên ta nghĩ cũng phải tiếp đón cậu chứ. Ta đã chuẩn bị rồi, giờ ngồi xuống nghỉ chút đi.
Giọng điệu của cô làm tôi có phần đề phòng, nhưng tôi cũng thuận theo cô và ngồi trên tấm thảm. Cổ sau đó cũng ngồi bên cạnh tôi.
- Ưm... Tôi vẫn chưa biết tên của cô...
- Cứ gọi ta là Yukari. Mà... Cậu có thể kêu bạn đồng hành của cậu ra chỗ khác được không, ta muốn nói chuyện với mình cậu.
Cổ chắc là đang nói về Fenrir. Tôi nhìn qua Fenrir thì hắn cũng hiểu tôi nghĩ gì nên hắn đã dịch chuyển ra chỗ khác. Giờ chỉ còn lại tôi và Yukari. Cô rót cho tôi một chén rượu và đưa tôi.
- Cậu uống rượu được chứ?
- Lần đầu uống sake thôi. - Tôi nhận lấy và uống. Vị của sake này có vẻ khá êm dịu, chả bù cho bia, khó uống cực... - Ngon đấy.
- Fufu, ta mừng vì cậu thích. Vậy... - Yukari cũng uống sake trong chén của cô rồi hỏi tôi một câu bất ngờ.- Cuộc sống ở đây có thú vị như Ngoại Giới không?
Nghe xong tôi quay sang Yukari. Tôi kiểu "Cái quái sao mà cô biết????". Nhưng dù gì ai cũng biết, nên tôi cũng trả lời.
- Thú vị hơn gấp nhiều lần so với Ngoại Giới. Sao cô hỏi thế?
- Ta chỉ thắc mắc thôi. – Yukari đáp lại.
- Vậy à... Tôi không biết làm thế nào tôi tới được đây. Có thể tôi đã chết, hoặc đây là một thế giới hoàn toàn khác. Tuy nhiên, có lẽ đây là may mắn đối với tôi. - Tôi rót một chén sake rồi nói tiếp. - Cuộc sống bên ngoài chán ngắt, nên tôi vui khi tới đây.
- Vậy à? Thường thì những người khác sẽ không nghĩ vậy đâu.
-Ý cô là sao?
-Những con người khi bị lạc vào nơi đây thường sẽ là con mồi béo bở cho các yêu quái. Một số thì bị ăn thịt, số còn lại may mắn tới được Nhân Thôn. Nhưng… Khi cậu tới, cậu vẫn giữ được sự bình tĩnh. Không những thế, cậu lại chủ động giải quyết dị biến.
-Khoan, sao cô biết tôi giải quyết dị biến khi tôi tới?
-Ta đoán mò thôi.
-Yeah, cái này thì chắc không tin được rồi đấy. Cô theo dõi tôi và Fenrir đúng không?
-Fufu, đúng vậy. Ta thấy cậu xuất hiện tại Gensokyo, nên ta xem cậu làm gì thôi.
-Thế à…
Sau đó, một khoảng im lặng lại lấp đầy không gian. Trời ạ… Mình không biết nên nói gì luôn… Tự dưng cảm thấy bản thân kì cục quá…
-Cậu kiệm lời nhỉ? – Yukari quay sang hỏi.
-Tại… Tôi không biết nên nói gì hết…
-Thế… Cho ta xem con mắt đó được không?
Tôi nhìn Yukari với vẻ thắc mắc, nhưng cũng nhận ra cổ nói gì. Tôi nhắm mắt và mở con mắt Quỷ Nhãn ra. Yukari thấy vậy, từ từ lại gần để xem. Mà khoan!!
-Ưm… Cô lùi ra xa được không… - Tôi hơi đỏ mặt. Nói thật, mặt của Yukari gần với tôi lắm đấy!!!
-Đôi mắt thật đẹp… Và ẩn chứa nhiều sức mạnh… - Yukari nói về con mắt. Rồi lùi ra xa. – Hm? Sao cậu lại đỏ mặt thế?
-K-không cần quan tâm đâu…
/Góc nhìn Fenrir/
Ta hiện tại đang ở khá xa, nhưng vẫn nghe được cuộc nói chuyện. Ta cười trừ khi nghe Yukari nói rằng cổ đã theo dõi Red khi cậu tới đây. Heh, toàn lời dối trá. Thực chất cô ta đã theo dõi chúng tôi kể từ khi bọn ta đã ở Ngoại Giới.
/Tối trước khi bị đưa vào Gensokyo…/
Lúc đó, ta đang ngồi ngủ bên cạnh giường Red, thì bỗng dưng ta cảm thấy sự hiện diện của ai đó. Ta mở mắt ra xem, chính là Yukari. Tính ta vốn đề phòng nên tính tấn công nhưng Red vẫn đang ngủ, nên ta quyết định không ra tay.
-Cô là ai? Làm thế nào cô vào nhà được? – Tôi lườm Yukari và hỏi. Cổ chỉ cười đáp.
-Không cần phải đề phòng ta như thế đâu. Ta chỉ đến để nói chuyện thôi.
-Không đề phòng sao? Một yêu quái như cô mà tôi không đề phòng mới lạ. – Với khả năng nhìn thấy bản chất linh hồn, ta biết cô ta là một yêu quái. Và đương nhiên không phải tầm thường.
-Fufu, không hổ là quỷ địa ngục, biết ta là yêu quái luôn sao?
-Muốn nói gì thì nói lẹ. – Ta trầm giọng nói. Nhưng bỗng Red xoay người về phía này, may là vẫn còn ngủ. Yukari đặt tay lên đầu Red, xoa nhẹ.
-Cậu nhóc nhìn thật yên bình khi ngủ, không đúng sao? – Yukari vừa xoa đầu Red, vừa hỏi.
-Thôi đánh trống lảng đi. Cô muốn gì?
Yukari lấy tay ra khỏi đầu Red, sau đó, mở một vết nứt không gian.
-Qua chỗ khác nói chuyện nào, đánh thức cậu nhóc là không hay đâu.
Ta nhìn vết nứt với nhiều con mắt đó, làm ta cảm thấy không ổn. Bỗng dưng có gì đó đẩy ta vào, giây sau đó, ta thấy mình ở một cánh đồng cỏ. Yukari cũng từ vết nứt đó đi ra.
-Giờ ta có thể nói chuyện mà không ai làm phiền rồi. Ta đến đây chỉ để đề nghị một cơ hội mới.
Ta quay lại nhìn Yukari, vẫn giữ đề phòng.
-Đề nghị? Cơ hội mới? – Ta hỏi.
-Vùng đất cậu đang đứng trên, chính là “cơ hội” ta muốn cho hai người.
Vùng đất này? Ý cô ta là sao? Thực sự nơi này là gì?
-Ý cô muốn nói là sao?
-Chuyện đó ta nghĩ cậu và cậu nhóc kia nên tự trải nghiệm. Ta chỉ hỏi rằng cậu muốn, hay không thôi?
-Hm… - Ta suy nghĩ hồi lâu. Một đề nghị mơ hồ như vậy. ai mà dám chấp nhận cơ chứ. Đấy còn chưa kể đây là đề nghị của một yêu quái. Người thường thì sẽ từ chối. Tuy nhiên… Nếu đặt mình vào vị trí của Red, người muốn một điều mới mẻ trong cuộc sống, chắc chắn cậu ta sẽ chấp nhận. Nhưng đây lại là một canh bạc, liệu cô ta có gạt mình, hay chỉ đơn thuần muốn giúp đỡ? Hay mình thử một phen xem.
-Được, ta đồng ý đề nghị.
/quay về hiện tại…/
Và thế đây. Yukari chính là người đưa bọn ta đến, mặc dù cô ta không nói cho Red. Tuy nhiên… Cô ta đang toan tính gì khi đưa chúng ta vào? Ta vẫn nghi ngờ Yukari có âm mưu gì đó, nhưng có lẽ nên đợi thêm thời gian.
/Góc nhìn của Red/
-Nè Yukari, cho tôi hỏi một chút được không? – Tôi lên tiếng sau khi uống thêm chén sake.
-Sao thế? – Yukari quay mặt qua tôi.
-Xem nào… Cô là yêu quái gì vậy?
-Hm? Cậu biết ta là yêu quái từ lâu rồi à?
-Lúc Yuyuko nói về cô, tôi nghĩ rằng chỉ có yêu quái hay một thế lực nào đó thôi. Vì theo tôi đoán, ranh giới ngăn cách Minh Giới và Gensokyo không thể làm suy yếu một cách dễ dàng được. Hơn nữa, cô lại bất thình lình xuất hiện, dù tôi không hề cảm nhận được ai ở gần cả.
-Suy luận khá nhạy đấy. – Yukari cười thầm
-Ai có não thì cũng biết thôi…
-Đúng như cậu nói, ta là yêu quái. Ta có khả năng thao túng ranh giới của vạn vật.
-Thao túng… Vậy cô đã dùng năng lực đó để làm suy yếu ranh giới đó sao? Thế cô tính chừng nào đi sửa? Tôi đến đây cũng vì thế đó, cô làm tôi suýt quên việc đó đấy!
-Chán thật~ Tính làm cậu quên chuyện đó vậy mà…
-Bó tay với cô luôn… - Tự dưng tôi cảm thấy hơi choáng váng, có lẽ tôi bắt đầu say rồi… - Chết thật.. Hóa ra đây là cảm giác say rượu sao… Lại còn ngay dắt khuya nữa… Tôi có lẽ nên đi rồi.
Tôi đứng lên, hơi mất thăng bằng, nhưng vẫn đi lại được. Fenrir đi tới và giúp tôi.
-Cô để cậu ta uống nhiều thế?
-Nhìn cậu ta say vui mà, nhưng có lẽ tửu lượng cậu ta hơi kém.
-Thôi, ta đưa cậu ta về đây. Nói chuyện với cô thêm chắc cậu ta ngủ tại chỗ quá.
Nói rồi, không lời tạm biệt nào, cậu ta đưa tôi đến một khu rừng, dìu tôi vào một gốc cây. Sau đó, tôi thiếp đi tại chỗ.
- Waifu
P2772 - Waifu Order : Waifu. :
Online Offline Posts : 16Power : 28Faith : 7Ngày tham gia : 20/11/2020
Re: Venture through the land of Gensokyo 2.5
Uầy!Ông tu luyện hơi bị nhanh đấy (chả bù cho tôi,một thằng viết fic trên điện thoại gần một tháng mới được khoảng 65%)
- Waifu
RedTheHalf-Demon - Waifu Order : Waifu. :
Online Offline Posts : 34Power : 78Faith : 27Ngày tham gia : 06/09/2020Địa điểm : Cà Mau
Re: Venture through the land of Gensokyo 2.5
Hơi lâu đấy man...P2772 đã viết:Uầy!Ông tu luyện hơi bị nhanh đấy (chả bù cho tôi,một thằng viết fic trên điện thoại gần một tháng mới được khoảng 65%)
- Waifu
P2772 - Waifu Order : Waifu. :
Online Offline Posts : 16Power : 28Faith : 7Ngày tham gia : 20/11/2020
Re: Venture through the land of Gensokyo 2.5
Ông phải hiểu là cứ với tình trạng phải nerf bớt sức mạnh oc lại cho không quá bá đạo,nghĩ lại tương tác nhân vật với cả tuần sau còn thi học kì thì chắc phải đến cuối năm hoặc hơn mới làm xong chương mở đầu của fic mất
- Waifu
RedTheHalf-Demon - Waifu Order : Waifu. :
Online Offline Posts : 34Power : 78Faith : 27Ngày tham gia : 06/09/2020Địa điểm : Cà Mau
Re: Venture through the land of Gensokyo 2.5
- Chap 5: Bắt đầu hành trình::
-Ugh…
-Tỉnh rồi à Red? Tối qua cậu hơi say đấy.
Khi tỉnh dậy, tôi đang nằm ở gốc cây trong khu rừng Fenrir mang tôi đến. Hắn đang ở trước mặt tôi với xiên cá nướng trên tay. Đúng lúc đó, bụng tôi réo lên vì đói.
-Hehe, nè cầm lấy, đã hơn 9 giờ rồi đấy – Fenrir nói và đưa tôi xiên cá. Tôi nhận lấy và ăn ngon lành. Mà Fenrir nói đúng, trời đang rất sáng, và khá nắng. Cơn gió thổi qua làm tán lá đung đưa, tiếng lá xào xạc với sự bình yên của khu rừng tạo cảm giác dễ chịu. Ăn xong, tôi bắt đầu kiểm tra đồ đạc trong cặp rồi đứng lên.
-Ok, giờ qua đâu trước? – Fenrir biến thành kiếm bên hông tôi rồi hỏi.
-Không biết… Có lẽ đến Rừng Ma Thuật rồi tính. Ah! Trước đó qua đền Hakurei và Hồng Ma Quán đã.
-Chi vậy? Hồng Ma Quán còn hiểu nhưng… Đền Hakurei?
-Thì qua viếng đền cầu may mắn thôi.
-Heh~ Bán quỷ như cậu mà cũng viếng đền à?
-Ai ăn linh hồn của tôi hả? – Tôi lườm Fenrir. Hắn chỉ cười đáp trả. Tôi mặc kệ rồi đi đến đền Hakurei.
Ngôi đền nằm trên một ngọn núi cao, đủ đẩy thấy toàn bộ Gensokyo. Do cao quá nên tôi đành bay. Đền Hakurei là một ngôi đền đã khá cũ, không thấy được tu sửa lại bao giờ. Khu vực ngắm hoa anh đào lúc trước tôi cùng Keine đến nằm ở phía sau ngôi đền, nhưng hiện tại, hoa đã tàn đi, chỉ còn thân cây trơ trụi.
Khi tới đó, tôi không thấy bóng người nào cả. Tôi cảm thấy lạ lạ nhưng không để tâm. Khi đến hộp quyên góp, tôi nhìn vào thì…
-Ôi trời… Bộ không có ai viếng đền sao…
Chính xác là không có một đồng nào trong hộp cả. Tôi thấy tội cho Reimu nên bỏ 1500 yên vào trong hộp, chắp tay cầu nguyện.
Không biết mình làm thế đúng chưa… Mình chưa bao giờ viếng đền đạo Shinto bao giờ…
Bỗng cửa đền mở ra, tôi nhìn lên thì thấy Reimu trong bộ đồ vu nữ thường ngày của cô.
-Ah, Reimu, chào.
-Cậu đến viếng đền sao? – Reimu hỏi.
-Yup, mà tôi cũng thấy tội cho cô đấy… Bộ không có người nào viếng đền sao?
-Haizz… Tiếc là không… Vì nơi đây thường có yêu quái lui tới, nên hiếm khi có người đến.
-Ra thế… - Bỗng dưng tôi chợt nhớ một thứ. – Nè Reimu, có vài chuyện tôi muốn hỏi cô. Tôi vào trong được không?
-Được thôi, tôi sẽ pha trà.
Được sự đồng ý của Reimu, tôi cởi dép rồi bước vào trong. Ngồi xuống trước cái bàn uống trà, sau đó Reimu đem hai ly trà ra, rồi ngồi đối diện tôi.
-Thế chuyện cậu muốn hỏi là gì?
-…Tôi nhận thấy là tên ngôi đền này giống với tên của “Đại Kết Giới Hakurei”. Cô có biết gì về nó không?
-….Sao cậu biết về nó? – Mặt Reimu trở nên nghiêm túc
-Tôi biết về nó qua cuốn sách của Akyuu, chứ không biết sâu xa.
-Vậy à? Kết giới đó được sử dụng để ngăn cách, làm Gensokyo như biến mất khỏi Ngoại Giới, tạo chỗ sống cho yêu quái dù con người không còn tin vào chúng.
-Vậy à… Khoan, tôi vẫn còn ở trên Trái đất đúng chứ?
-Đương nhiên. Cậu bị ấm đầu à?
Ra thế… Gensokyo không phải là một thế giới khác, mà chính là một phần của trái đất nơi tôi sống. Đại Kết Giới được tạo nên để che giấu yêu quái khỏi con người và cho yêu quái một nơi sống. Tôi uống ngụm trà, thấy Reimu đang nhìn vào cái cặp cạnh tôi nên tôi hỏi.
-Có chuyện gì sao?
-Cậu đi đâu sao? – Reimu hỏi.
-À, tôi tính đi khám phá Gensokyo ấy mà. – Vừa dứt lời thì Reimu đập bàn một phát làm tôi giật mình.
-Hả!? Cậu điên sao?? Gensokyo là một nơi rất nguy hiểm, cậu chỉ cần
bất cẩn chút thôi cũng chết đấy!!
-Cô nghĩ tôi không biết sao? Tôi biết chứ.
-Thế tại sao cậu vẫn muốn đi khám phá?!
Tôi ngồi im lặng hồi lâu, sau đó trả lời.
-Vì tôi muốn biết thêm về thế giới này. Gần nửa năm qua tôi lúc nào cũng chỉ ở trong Nhân Thôn để sống, và nơi duy nhất hiện tại tôi biết chỉ có Hồng Ma Quán, ngôi đền này, Rừng Ma Thuật, Minh Giới. Tôi muốn biết thêm nhiều nơi của Gensokyo, cũng như những cư dân và yêu quái trú ở đây. Và tôi không có ý định đổi ý đâu, và tôi cũng không sợ chết.
Đơn giản là vì đến địa ngục rồi, sợ cái gì nữa? Reimu nghe vậy, biết không thể đổi ý, liền thở dài, đi đến một cái tủ lấy ra mấy tấm bùa đưa tôi.
-Cầm theo phòng thân đi. Coi như cảm ơn vì viếng đền và góp tiền.
-Cảm ơn cô, Reimu. – Tôi nhận lấy rồi đeo cặp, đứng lên rồi ra khỏi đền. – Bye Reimu.
Sau khi tạm biệt Reimu, tôi bay qua Hồng Ma Quán làm ngày cuối. Nhưng khi đến đó, Sakuya đã ở cửa trước đợi tôi.
-Cô chủ muốn gặp cậu, phiền cậu đi theo. – Sakuya nói, rồi dẫn tôi tới ban công nơi Remilia đang ngồi uống trà.
-Cảm ơn ngươi, Sakuya. Ngồi đi Red, ta có chuyện cần hỏi.
Nghe Remilia nói, tôi ngồi đối diện cô. Sakuya rót trà cho cả hai rồi bước về cạnh Remilia.
-Ta sẽ vào thẳng vấn đề luôn. Cậu muốn nghỉ việc để đi khám phá Gensokyo đúng chứ?
Tôi tròn mắt ngạc nhiên ngay khi chuẩn bị cầm tách trà. Làm thế nào mà cô ta biết tôi sẽ nghỉ việc chứ??
-Làm thế nào mà…
Remilia chỉ nhếch môi rồi trả lời.
-Ta thấy được vận mệnh của mỗi người, và có thể tùy ý thao túng chúng. – Remilia nói ra năng lực của cô. – Và ta thấy được rằng, dù ta có sử dụng cách nào, cậu cũng không chịu đổi ý, kể cả khi ta đấu với cậu và thắng cậu.
Tôi im lặng uống trà, nghe Remilia nói.
-Vậy thì cô có thể thao túng vận mệnh của tôi và bắt ép tôi ở lại mà, không phải sao?
-Đúng là thế, nhưng ta quyết định không làm vậy. – Cô đặt tách trà xuống. – Vì nếu cứ ở đây, cậu sẽ không thể phát triển năng lực của cậu một cách đúng đắn.
-Ý cô là sao?
-Ta biết năng lực sử dụng ma pháp của Địa Ngục của cậu. Không mấy ai có năng lực như vậy đâu, nhưng tiềm năng của nó còn lớn hơn thế nhiều. Ta muốn nhìn thấy nó, sức mạnh thật sự của ma pháp Địa Ngục.
-Heh, do cô chán sao?
-Có lẽ vậy, nhưng cậu muốn sao thì tùy vào cậu.
-Chẳng phải cô biết quyết định của tôi sao?
Remilia chỉ cười nhẹ, sau đó uống ngụm trà. Thật tình… Không biết cô ta có suy tính gì nữa…
-Nhưng tôi sẽ ở lại một lúc nữa. – Tôi nói. – Tôi sẽ đi khoảng 1 tuần, sau đó sẽ về Nhân Thôn.
-Vậy sao? Ý đó cũng không tồi, nhưng… Thế còn Flan?
Tôi đơ người một lúc. Tôi chưa nghĩ đến trường hợp này, vì nếu tôi vắng mặt một thời gian dài, Flan sẽ rất là buồn, chưa kể có thể… Hậu quả hơi khó lường…
-Chết… Chưa tính đến vụ này…
-Con bé rất thích chơi với cậu mỗi ngày đấy, nó lúc nào cũng chờ đợi cậu, làm ta thấy ghen tị đấy. Cậu khá may mắn khi mà cậu chăm sóc được cho Flan mà không bị con bé giết đấy.
-Em ấy cũng chơi với cô mà?
-Nhưng không nhiều bằng cậu. Tôi cũng không phiền việc đó đâu.
Sau giờ uống trà với Remilia, tôi đi xuống tầng hầm để vào phòng của Flan.
-Flan? Em có ở đây không? – Tôi bước vào và gọi em ấy. Tôi thấy Flan đang ở trên giường, ôm một con gấu bông.
-Ah! Anh Red! Anh tới rồi! – Flan sau khi thấy tôi thì chạy đến trước mặt tôi. Tôi dặt tay lên đầu rồi xoa đầu em ấy.
-Hôm nay em có vẻ ngoan đấy. – Tôi nói.
-Hôm nay anh chơi với em nữa được không?
Tôi cưởi mỉm nói.
-Được chứ, nhưng mà anh có chuyện muốn nói.
-Eh? Chuyện gì vậy? – Flan nghiêng đầu hỏi.
Tôi lấy một hơi thật sâu, rồi…
-Anh sẽ đi vắng trong một tuần, và sẽ không thể đến đây trong thời gian đó.
Flan như bị sốc khi nghe câu đó, và Flan bắt đầu rưng rưng nước mắt. Ôi trời…
-L-lẽ nào… Anh ghét em rồi sao… Anh không muốn chơi với em nữa sao…?
-Ặc.. Ý anh không phải thế, anh có phiền việc đó đâu…
-Vậy… Ý anh là sao…
Tôi xoa đầu Flan tiếp và nói.
-Anh chỉ là đi khám phá Gensokyo thôi, sau một tuần anh sẽ chơi với em nữa.
-Không chịu đâu! Anh đi thì em đi theo!
-Không được đâu, chị của em và những người khác sẽ lo lắng đó.
-Nhưng… Nếu anh chết thì sao…
Nghe Flan nói vậy nên tôi đưa ngón út ra.
-Anh hứa với em anh sẽ sống sót quay về.
-Anh hứa rồi đó nha! – Flan liền lấy ngón út của cô móc vào ngón út của tôi. –Vậy ta chơi đi anh!
-Hì hì, được thôi. – Sau đó tôi và Flan ra ngoài chơi.
Sau đó một lúc lâu, tôi rời đi. Trước đó Sakuya có đưa một ít lương thực đi đường cho tôi, sau đó tôi bắt đầu bước chân vào khu rừng ma thuật.
Chắc mấy người sẽ nghĩ sao tôi không bay cho nhanh, vì đi khám phá nên phải đi bộ, ai đi bay? Khi đi đến Rừng Ma Thuật, tôi đi lòng vong xung quanh nơi này. Nơi đây gần như không có ánh sáng, cứ như ở trong phòng rồi tắt đèn vậy. Nơi đây được đồn là có thể gây hại cho người ngoài, nhưng… Xin lỗi, tôi không phải người thường. Đi một hồi, tôi thấy một ngôi nhà có một phần được bọc bởi dây leo, và giống như một nguôi nhà phương Tây thường.
Tôi bước đến thì bỗng dưng có tiếng nổ từ ngôi nhà. Thấy vậy tôi lập tức xông vào nhà thì bị bao bọc bởi ngọn khói đen, làm tôi ho khù khụ rồi kêu lớn.
-Có ai trong này không?? Không sao chứ??
Sau đó có tiếng đáp lại.
-Không sao đâu-ze! – Khoan… Giọng quen quen…
-Marisa đó hả??
-Giọng đó… Red sao?
Do khói hơi dày nên tôi tìm cửa sổ gần nhất rồi dùng phong ma pháp thổi khói ra ngoài, nhìn rõ nội thất bên trong hơn. Sàn của nhà làm bằng gỗ, có vài ba cái tủ đựng đồ, giá treo đồ, mà đồ thì là của Marisa chắc luôn. Chưa bước đi thì có tiếng chạy xuống lầu, và sau đó Marisa chạy ra từ góc tường.
-Oh, yo Red! Sao cậu biết nhà tôi hay vậy-ze? – Cái giọng năng nổ này… Yup, là Marisa thật rồi.
-Có biết đâu… Tôi tính đi ngang qua mà nghe tiếng nổ trong này tính đâu có ai gặp nguy…
Hóa ra là cô.
-À, cái đó là do tôi làm vài thứ thôi, cậu muốn xem không?
-Làm gì?
-Thì vài lọ thuốc và ma pháp thôi.
-Thôi, thấy ở chỗ Patchouli thôi.
-Aw… Chán thế… Mà sao cậu ở đây vậy?
-Khám phá Gensokyo.
-Ooooohhh, hèn gì cậu xách theo cái cặp đó. – Marisa ngó vào cái cặp.
Tôi chuẩn bị đi nhưng tự dưng nhớ ra gì đó, nên…
-Nè, tôi đi thì đừng có mà cướp sách ở Hồng Ma Quán đấy. – Tôi lườm Marisa.
-Cướp gì chứ, haha..
Tôi ra khỏi nhà Marisa và bắt đầu hành trình khám phá Gensokyo của tôi.
Được sửa bởi RedTheHalf-Demon ngày 27/1/2021, 4:33 pm; sửa lần 1.
- Waifu
RedTheHalf-Demon - Waifu Order : Waifu. :
Online Offline Posts : 34Power : 78Faith : 27Ngày tham gia : 06/09/2020Địa điểm : Cà Mau
Re: Venture through the land of Gensokyo 2.5
- Chap 6: Núi Yêu Quái::
Sau khi rời khỏi Rừng ma thuật, chúng tôi đi đường cỡ vài tiếng sau đó ngồi nghỉ chân ăn tạm gì để bỏ bụng nạp năng lượng. Tôi lấy từ cặp một cái bánh sandwich do Sakuya làm cho tôi gồm: Xà lách, thịt xông khói, cà chua, trứng và một ít muối và tiêu. Nói thật, món gì của Sakuya làm cũng ngon hết sảy! Tôi cũng được dạy việc nấu ăn từ Sakuya đấy, dù tôi cũng biết nấu ăn. Fenrir thì hắn ta đang ngoạm một số các u linh và- Khoan?
-Fenrir… Cái gì vậy? U linh đâu ra thế? – Tôi chỉ tay vào u linh trên tay Fenrir.
-À, lấy từ Minh Giới đấy. Làm biếng quay lại Địa Ngục nên qua cướp vài ba u linh. – Fenrir nói một cách thản nhiên. THẢN NHIÊN THẾ THƯA CHA NỘI??????
-Nè nè!! Sao mà lấy được hay vậy???
-Thì lúc khiêng cậu về đấy, tiện tay cướp u linh luôn. Hơi tội cho mấy linh hồn này, nhưng thôi kệ~
Đến quỳ với cha quỷ này… Thế mà cũng lấy được… - Vừa nghĩ, tôi ăn xong cái bánh sandwich, đeo cặp lên rồi bắt đầu đi tiếp. Các bạn sẽ hỏi là tôi đi đâu sao? Well, có một nơi lấy được sự chú ý của tôi khi tôi ngắm cảnh từ đền Hakurei, là ngọn núi lớn nhất mà tôi thấy được. Khi băng qua một khu rừng dưới chân núi, như Rừng ma thuật, nơi này khá âm u dù đang dắt chiều, nhưng… Còn có một bầu không khí hơi nặng, nhưng tôi không bận tâm mấy. Trên đường tôi ngâm bài hát “Sold Out” của Hawk Nelson, một bài hát tôi vẫn còn nhớ.
-I’m sold out… I’m no longer living just for myself… Running after Jesus with my whole heart..
Tôi vừa ngâm bài hát vừa né và đánh những yêu quái định tấn công. Thề, chúng hơi yếu đấy. Rồi, Fenrir bỗng lên tiếng.
-Red, dừng lại đã.
-Hm? Sao thế Fenrir?
-Một nguồn năng lượng… Không, là luồng khí tai ương, nó đang đến gần.
-Tai ương?
Vừa dứt lời, một người xuất hiện từ giữa cây cối và lùm cây của khu rừng. Người đó có tóc và mắt màu xanh ngọc Tóc cô được buộc ruy băng màu đỏ nâu diềm trắng. Một phần tóc của cô được cột dưới cằm và thắt nơ. Cổ tay trái của cô cũng quấn loại ruy băng tương tự. Cô mặc một chiếc đầm màu có màu nâu ở trên và màu đỏ ở dưới, ranh giới giữa phần màu đỏ và màu nâu nhìn từ xa trông như vết chỉ vá. Chiếc đầm cũng có diềm trắng ở phía dưới và một cổ áo màu trắng lớn ở trên. Dưới váy cô có trang trí một vòng xoắn ốc. Cô mang một đôi bốt màu đen với dây thắt màu đỏ, cao đến đầu gối trông gần giống với đôi của Alice.
-Ơ? Không ngờ cậu vẫn còn ở đây dù tôi cố đuổi cậu đi đấy. – Cô nói với giọng hiền hòa, làm tôi khá ngạc nhiên. Cơ mà “đuổi”?
-Đuổi? Ý cô là sao thế hả?
-Thì công việc của tôi là xua đuổi con người ra khỏi nơi này mà.
-Và cô là…?
-À, tôi là Hina. Kagiyama Hina. Tôi là vị thần tai ương.
Sau khi nghe điều đó, tôi vô thức lui một bước cách xa cái người tên Hina đó, nghe “Thần tai ương” là biết không hay rồi… NHƯNG! Máu phiêu lưu không cho phép nên lập tức bước lên 1 bước!
-Hm? Cậu không sợ à? Nhiều con người khi gặp tôi đã rời nơi này rồi đấy.
-Làm như tôi sợ ấy. Cơ mà… Sao cô có vẻ hiền thế?
-Tôi không hề muốn hại con người, tôi chỉ muốn xua đuổi họ vì an toàn của họ thôi. Hơn nữa, tôi có thể thu tai ương từ cậu. Cậu muốn không?
-Thôi không cần, tôi làm gì xu-
Chưa xong câu là vấp chân ngã và úp mặt xuống đất. Hay lắm tai ương… Tôi lập tức đứng dậy phủi quần áo rồi tiếp tục đi tiếp, nhưng Hina ngăn tôi lại.
-Sâu trong đó là vùng đất của Yêu quái, cậu không muốn vào đó đâu. Vào là sẽ chết đấy. Hãy quay về đi, làm ơn. – Hina nói nhẹ nhàng.
-Xin lỗi nhé, nhưng tôi quyết định sẽ khám phá vùng đất này, nên tôi sẽ khám phá đến cùng. – Tôi đáp lại rồi tiếp tục bước đi, không mảy may quay đầu lại. Và rồi, khi ra khỏi đó, tôi bắt gặp một thung lũng, nằm ngay dưới chân núi. Tôi còn thấy được một con sông chảy qua từ một thác nước lớn. Và có thể nói, tôi sáng mắt lên vì cảnh tượng lạ mắt và hùng vĩ, và ngọn núi đó mà lên tới đỉnh ngắm cảnh thì hay đến mức nào?!!
Mà ý nghĩ đó chưa được bao lâu thì…
-Red! Có người đến, rất nhanh! Và không phải con người, yêu quái! Là thiên cẩu! – Fenrir báo động cho tôi ngay tức khắc, nhưng vừa dứt câu thì có người vung lưỡi kiếm về phía tôi, làm tôi lập tức tạo ra một thanh kiếm từ phong ma pháp và phản lại rồi nhảy lùi về. Mới học được đấy.
Sau đó mới nhìn rõ được kẻ tấn công. Cô có tóc ngắn màu trắng. Cô mang áo dài tay màu trắng, váy dài màu đen, rìa váy màu đỏ có hoa văn hình ngọn lửa. Cô đội một cái nón lạ trên đầu. Cô đi chân trần, cầm một thanh mã tấu dài và một chiếc khiên trắng có hoa văn hình lá phong. Ngoài ra là tai và đuôi sói.
-Xém nữa là… Fenrir, thiên cẩu có gì nguy hiểm à? – Sử dụng thần giao cách cảm, tôi hỏi Fenrir.
-Ờ, chúng được mệnh danh là một trong những loài mạnh nhất đấy, đừng mất cảnh giác.
-Con người không được phép vào đây, hãy rời đi ngay! – Cô nói lớn. Nhưng tôi không muốn. Mất cả mấy tiếng để đến thì làm gì có chuyện bỏ cuộc sớm thế.
-Ép tôi đi hẵng tính nhé? Mới tới tham quan mà làm gì căng thế… - Tôi trả lời. Tính ra tôi là bán quỷ đấy, nhưng không thích nói thôi. Nhưng sau đó… Cô thu đao về rồi bắt đầu chạy lên núi. Có vẻ mọi chuyện sẽ không hay đây…
-Cô ta rút lui, không ổn đâu. – Fenrir hiện ra ở dạng người, hai tay trong túi quần.
-Ờ… Nhưng tôi muốn đi lên đỉnh núi… Nãy giờ mới tới được mà…
-Giấu sự hiện diện của chúng ta đã. – Fenrir nói rồi búng tay, làm chúng tôi biến mất. Khoan đã… Cô thiên cẩu đó là sói… Vậy…
-Khoan… Có khi nào cổ sẽ đánh hơi chúng ta không…?
-Thế thì… - Fenrir để tay lên vai tôi. – Chỉ cần cắt đứt đường đánh hơi thôi. Nhắm mắt lại, 5s sau mở ra.
Tôi làm theo lời Fenrir, nhắm mắt, nhẩm trong đầu 5s rồi mở mắt. Cảnh tiếp theo… Hùng vĩ hơn cả những gì tôi tưởng tượng… Toàn cảnh Gensokyo… Tôi có thể thấy được từ trên này… Những ngọn núi, những khu rừng trải dài khắp vùng đất, cộng với ánh nắng chiều tà làm cho mọi thứ đẹp đẽ hơn. Tôi đứng lặng người, ngắm cảnh đẹp, và lấy ra cái máy ảnh mua được từ Hương Lâm Đường (Chuyện tôi biết Rinnosuke sẽ nói sau) chụp lại.
-Nè Red, ta cảm nhận có hai-
Fenrir chưa nói xong là có hai cái bóng bay nhanh lên làm tôi phải nhảy lùi về. Chúng đáp xuống rồi tôi nhận ra một người là cô sói thiên cẩu hồi nãy, người còn lại có tóc dài quá vai màu đen, mắt màu đỏ. Cô mặc một chiếc áo sơ mi trắng với dây buộc màu đen quanh thắt lưng, cúc áo màu đen. Cô thắt khăn quàng màu đen. Cô mặc một chiếc váy ngắn màu đen, cúc váy màu đỏ, diềm váy màu trắng. Tay trái của cô cầm quạt. Cô đội một chiếc nón màu đỏ giống cô sói bên cạnh. Cô mang tất trắng, giày đỏ, mặc dù là giày nhưng nó lại có "răng" gỗ rất cao. Excuse me (Xin lỗi) cô làm sao mà thăng bằng trên đó được thế?? Sau lưng cô là một cặp cánh màu đen dài bằng nửa cánh tay. Có một con quạ đen đậu trên vai cô.
Do sự giấu đi hiện diện biến mất, nên bọn tôi (Cả Fenrir) hoàn toàn bị hai người họ nhìn thấy. Coi bộ khỏi trốn hay gì nữa rồi, nhưng cũng không nên xung đột với thiên cẩu, nên tôi đứng đó, đợi bọn họ hành động. Cuối cùng cô gái tóc đen lên tiếng.
-Nè Momiji, hồi nãy cậu nói là có một người mà, sao có người thứ 2?
-Không biết. Lúc đó tôi không đánh hơi thấy người khác ngoài tên đó. – Cô sói nói chỉ vào tôi.
-Vậy à… - Cô gái tóc đen đó nói, rồi nhìn vào tôi và Fenrir. – Dựa vào trang phục của hai người, tôi đoán hai người từ Ngoại Giới à? Bị lạc sao?
-Nope. – Tôi đáp lại thẳng thừng. – Bọn tôi lạc vào đây gần 1 năm trước, giờ trở thành dân cư của Gensokyo. Nói đúng hơn… Lúc bắt đầu dị biến Sương Mù Đỏ.
Cô tóc đen và cô sói tròn mắt ngạc nhiên. Cô tóc đen sau đó hỏi tôi tiếp.
-Vậy… Cậu đã ở đâu lúc đó?
-Bay thẳng qua Hồng Ma Quán chứ sao?
-Eh? Bay sao? – Cô thắc mắc. Tôi đành mọc cánh quỷ từ phía sau lưng ra làm cả hai người họ giật bắn người. – C-cánh… Cậu có phải là yêu quái không…?
-Bán nhân bán quỷ.
Cô gái tóc đen bỗng dưng biến mất, vài giây sau lại xuất hiện với cây bút và một cuốn sổ ghi.
-Xin tự giới thiệu, tôi là Shameimaru Aya. Là phóng viên của Nhật báo Bunbunmaru. Nếu cậu không phiền cho tôi phỏng vấn được không? – Cô nói với giọng phấn khích rồi đưa cho tôi một tấm danh thiếp.
Nhật báo Bunbunmaru? À đúng rồi, mình cũng thường đọc những bài báo đó. Không ngờ lại gặp được phóng viên của bài báo này, lại là một thiên cẩu nữa. Khá là vinh hạnh thật, d ù cô có hơi phóng đại tờ báo quá mức... Ok, để xem tài nghệ cô phóng viên này thế nào?
-Cứ tự nhiên.
-Được rồi. Vậy cho phép tôi hỏi tên của cậu?
-Tên tôi là Red. Còn kia là Fenrir, một con quỷ thực thụ.
Cô nàng Aya có vẻ ngạc nhiên rồi ghi vào cuốn sổ tay.
-Tuổi?
-Tôi là 17, còn… - Tôi liếc qua Fenrir, hắn gật đầu ý nói cứ nói tuổi thật. – 5… ngàn.
Cả Aya lẫn cô sói đều há hốc mồm khi tôi nói con số. Vâng, ai cũng thế cả, không cần ngạc nhiên đâu.
-V-vậy, cậu nói cậu đã bay qua Hồng Ma Quán đúng không? Để làm gì?
-Thì giải quyết dị biến.
-Eh?
-Như tôi nói. Giải quyết dị biến.
-Cậu không nói giỡn đấy chứ? – Aya hỏi tôi với giọng nghi ngờ.
-Làm như tôi nói dóc được ấy. Mời qua Hồng Ma Quán để kiểm tra tính chân thực.
Aya có hơi nghi ngờ nhưng vẫn ghi vào sổ tay. Cô sau đó còn hỏi tôi nhiều thứ khác gồm có quan hệ với Reimu không, nơi ở hiện tại, và một số thứ khác, nhưng tôi vẫn trả lời.
-Vậy... Cho tôi xin hỏi câu cuối. Vì sao cậu đến Núi Yêu Quái?
-À, tham quan thôi. Thấy núi hùng vĩ thì qua xem thôi.
-Cậu không biết nơi này nguy hiểm lắm hả?!
-Reimu cũng nói giống cô đấy... Tôi biết chứ. Nhưng tôi thích phiêu lưu, đến thế giới mới mà khong phiêu lưu thì hơi phí đấy.
-Haizz... Nhưng nơi đây khá nguy hiểm cho con người vì họ thường không được chào đón ở đây. Nên phiền cậu rời khỏi đây.
Tôi gật đầu. Cô nói đúng, cả vị thần tai ương Hina và cô sói đó cũng cảnh báo về chỗ này nên cũng không gì lạ. Tôi và Fenrir đi đến vách núi, xoay người lại và cúi chào như diễn viên trên sân khấu, thực ra là tôi thích làm vậy đấy.
-Cảm ơn vì buổi phỏng vấn. Bye bye. – Nói rồi tôi ngả người về sau, lao xuống vách núi. Đảm bảo Aya và cô sói kia khá sốc đấy, hehe. Sau một khoảng rơi tôi và Fenrir mọc cánh và bay về phía cánh đồng nơi chúng tôi xuất hiện lần đầu ở đây. Hiện tại mặt trời cũng đã gần lặn, tối sẽ không hề an toàn nếu có yêu quái gần đây. Fenrir dùng máu vẽ một vòng tròn, sau đó dựng lên một kết giới bảo vệ, đồng thời làm nơi trú.
-Phù... – Tôi ngồi phịch xuống đám cỏ. – Giờ sao đây Fenrir?
-Giờ luyện tập. – Fenrir cười nham hiểm. Thôi rồi...
-Nè nè...
-Không thì cậu sẽ không đánh lại những đối thủ mạnh hơn đâu. Nhấc cái mông lên và chuẩn bị ăn hành đi!!
Và tối hôm đó, nhiều tiếng hét đau đớn như bị tra tấn có thể được ở xa....
- Waifu
RedTheHalf-Demon - Waifu Order : Waifu. :
Online Offline Posts : 34Power : 78Faith : 27Ngày tham gia : 06/09/2020Địa điểm : Cà Mau
Re: Venture through the land of Gensokyo 2.5
- Chap 7: Cuộc ẩu đả ở Vườn hoa mặt trời (Phần 1):
Hôm qua… Đúng kiểu địa ngục trần gian…
Đã luyện tập đến 4h sáng, lại còn bắt tôi ăn cả rổ hành đến nổi cả người ê ẩm không ngủ đc luôn. Nhắm mắt cả tiếng mà vẫn không thể ngủ được, dù mệt mỏi đến cỡ nào… Tên Fenrir khốn kiếp… Hắn ta vừa hành mình xong lại đi đâu đó bỏ mặc mình trong kết giới này… Giờ trời hửng sáng rồi, coi bộ kì này không xong rồi…
-Nhìn cậu có vẻ mệt mỏi nhỉ~
-Ờ, không cần hỏi đâu… Ủa khoan?
Một giọng nói quen thuộc phát ra đâu đó, có chất giọng của người trưởng thành, có chút trêu chọc này… Để chứng minh ý nghĩ của tôi không sai, tôi nghiên đầu qua trái, mở mắt ra, và thứ đập vào mắt tôi là: Mái tóc vàng óng với những cái nơ, đôi mắt tím, nụ cười làm tôi hơi không thoải mái, nhìn tôi qua vết nứt không gian trên không trung… Yup, không nghi ngờ gì nữa, là Yukari chứ không ai khác…
Ngay sau khi nhận ra điều đó, tôi lập tức lăn qua phải mà quên về cơ thể ê ẩm của rôi và kết quả: Người tôi gần như không thể cử động nổi dù chỉ 1mm… Một pha chơi ngu thần thánh…
-Ugh… Người mình… Đau quá…
-Cậu có vẻ mệt đấy, Red. Có cần ta giúp cậu không?
-Nếu được thì làm ơn… Người tôi ê ẩm quá rồi….
Sau đó, bỗng dưng cơn ê ẩm và mệt mỏi của tôi bỗng dưng biến mất, tôi hoàn toàn có thể di chuyển cơ thể một cách bình thường. Tôi hoàn toàn ngạc nhiên đến nỗi không thốt nên lời, sau đó nhìn qua Yukari.
-C-cô đã làm gì à…?
-Fufu~ Cậu quên ta có khả năng gì à? – Yukari cười.
-Ờm tôi đâu quên, nhưng nó có liên quan gì…. – Tôi hỏi nhưng Yukari chỉ cười với tôi, làm tôi cảm thấy khó hiểu nhưng tôi cũng không quan tâm mấy. Bụng tôi đột nhiên réo lên. À phải… Mình chưa ăn sáng mà…
-Nè, cậu đang đi tham quan Gensokyo à? Chắc ta không cần nói về sự nguy hiểm của nó đâu nhỉ?
-Ờ, chị Keine, Reimu, Marisa, cả Remillia đều nói về vụ đó….
-Mà người đồng hành của cậu đâu?
-Hắn đi đâu đó rồi, chắc không cần bận tâm đâu.
/góc nhìn Fenrir/
Hehe, giờ còn lâu Red mới dậy, tranh thủ đi tham quan tí xíu. Ta đang lang thang một vài phút thì có một cảnh đập vào mắt ta: Một khu vườn toàn là hoa hướng dương. Từ buồn chán trở nên hứng thú, ta bước chân vào khu vườn đó
Khu vườn chẳng có đặc biệt gì cả, chỉ toàn là hoa hướng dương. Đôi lúc ta còn thấy một số tiên nữ, nhưng chúng kiểu như cười nhạo ta vì ta là con người (Đang cải trang vì ta thích), thế nên để đáp trả, ta giải phóng luồng sát khí “nho nhỏ” dọa chúng. Hehe, đúng là nhát cấy. Đi lại được một lúc, ta lại thấy chán nên ta lại gần một bông hoa hướng dương và chạm vào nó. Đúng lúc đó...
-Này, cảm phiền ngươi bỏ tay ra khỏi bông hoa đó ngay.
Tôi nghe thấy một giọng nói của phụ nữ, có phần đe dọa. Tôi xoay đầu qua thì thấy chủ nhân của giọng nói đó. Cô mang quần kẻ sọc đỏ với ống thụng, áo ghi lê với hoa văn đỏ gần giống kẻ ca rô. Cô mặc bên trong một chiếc áo dài tay màu trắng với khăn buộc màu vàng. Cô cũng cầm theo một chiếc ô lớn trắng. Và khá ngạc nhiên, ta cảm thấy được một nguồn năng lượng lớn từ cô ta, xem ra đụng phải trùm rồi. Cơ mà ta cũng là trùm nên cũng không ngạc nhiên gì mấy.
Ta lấy tay khỏi bông hoa theo yêu cầu của cô gái đó, rồi đứng đối mặt với cô. Cô nhìn tôi với một chút khó hiểu, hỏi.
-Tại sao ngươi không chạy trốn?
-Heh, tại sao ta lại phải chạy? Làm như có nguy hiểm nào ở đâu quanh đây vậy. – Ta nói với giọng mỉa mai, làm cô ta có chút ngạc nhiên pha lẫn khó chịu.
-Ngươi thực sự không biết ngươi đang nói chuyện với ai sao?
-Biết chứ. Một yêu quái có sức mạnh khủng khiếp.
-Thế thì sao ngươi không chạy hả, con người?
-Tại sao à… - Ta suy nghĩ một lát, rồi nói –Ta không sợ chết.
Nghe xong, cô liền nở một nụ cười đáng sợ. Cô thu cây dù về rồi cầm nó như một thanh kiếm, và tôi biết chắc cô ta định làm gì.
-Ta cảnh báo lần cuối, ra khỏi khu vườn ngay lập tức.
-Cô không dọa được tôi đâu. – Tôi cười.
-Thế thì… Ta sẽ cho ngươi biết cái chết sẽ như thế nào. – Nói rồi tôi chưa kịp phản ứng thì-
/Góc nhìn thứ 3/
Máu bắn ra, rơi xuống đường đi trong Vườn hoa mặt trời mà không dính một bông hoa nào. Cây dù mà dùng để che nắng che mưa giờ trở thành một vũ khí chết người, đâm xuyên con mắt phải của Fenrir, có thể đâm xuyên cả não. Máu từ đó chảy xuống má rồi rơi xuống mặt đất. Fenrir đã phải trả giá đắt cho sự chế nhạo của mình khi chế nhạo đúng Kazami Yuuka, một trong những yêu quái hùng mạnh nhất Gensokyo. …Nhưng có thật là thế không?
Yuuka rút cây dù nhuốm máu ra, cơ thể của Fenrir nghiêng về sau và nằm ngay đó, giữa vũng máu của bản thân. Yuuka nhìn cơ thể bất động của Fenrir rồi cười một cách khinh bỉ, sau đó quay lưng rời đi nhưng…
-Nè nè, tính bỏ đi mà không xin lỗi một tiếng hả?
Yuuka đứng lặng người, rồi quay đầu lại xem. Khi đó, cô ngạc nhiên trước cảnh tượng mình thấy. Fenrir đang đứng đó, đứng trên vũng máu của chính hắn, trông như đã hồi sinh nếu không có cái lỗ lớn đang chảy máu trên mặt của hắn. Hắn không hồi sinh. Hắn vẫn sống, dù đã lãnh đòn chí mạng. Như vậy là sao?
-Thế này là thế nào? Tại sao ngươi vẫn còn sống? – Yuuka hỏi.
Fenrir im lặng hồi lâu, và sau đó cất tiếng cười ma quái của hắn.
-Kufufufu…. Ahahahaha!!! Vậy ra cô không hề biết ta là gì sao? Thật đáng thất vọng cho một yêu quái hùng mạnh đấy. – Sau đó, hắn đưa tay lên cái lỗ trên mặt, từ đó phát ra ánh sáng màu đỏ. Sau đó khoảng 15 giây, hắn bỏ tay xuống, vết thương chí mạng đã hoàn toàn hồi phục, rồi con mắt cũng hiện ra là một con mắt của quỷ. Không chỉ con mắt, cả quần áo cũng thay đổi. Hắn giờ mang trên mình một chiếc áo sơ mi trong màu tím, chiếc quần dài đen đậm. Bên ngoài hắn khoác trên người một chiếc áo choàng tay dài màu đỏ máu. Chiếc sừng và đuôi quỷ của hắn cũng được bọc lộ.
-Ta không phải là con người, ta là quỷ! Fenrir là tên của ta! – Vừa nói, hắn vừa tỏa ra lượng sát khí cực lớn, đúng với thực lực thật sự của hắn. Lượng sát khí này lớn đến nỗi kể cả những kẻ mạnh cũng phải khiếp sợ. Nhưng Yuuka thì không, cô chỉ hơi ngạc nhiên trước kẻ trước mặt cô đây, cô biết rằng tên này không phải một con quỷ thông thường.
-Hm… Chúng ta nên ra chỗ khác nhỉ? Chỗ này sẽ hơi làm vướng chân. – Fenrir nhìn quanh rồi nói với Yuuka.
-Làm gì cơ? – Yuuka hỏi, thì ngay lập tức ăn trọn cú đấm vào má phải của cô với tốc độ nhanh mà không lường trước, lực của cú đấm mạnh đến nỗi đấm bay Yuuka ra khỏi Vườn hoa mặt trời và rơi xuống một cánh đồng gần đó, chưa hết sau khi tiếp đất còn trượt đất thêm một quãng trước khi dừng lại và đứng lên được. Cô giờ mới nhận ra mình đã bị đấm đi xa khỏi Vườn hoa mặt trời, cô chưa bao giờ bị đấm xa như vậy nên có vẻ đây là cú sốc hơi lớn. Về phía Fenrir, sau khi đấm Yuuka, hắn bay lên rồi rơi xuống trước mặt Yuuka.
-Giờ đây mới là nơi thích hợp đây! – Fenrir cười nói. Ý định của hắn có vẻ là gây lộn với Yuuka sau đó là đánh nhau các kiểu con đà điểu. Yuuka vốn chưa bao giờ bộc lộ hết sức mạnh nên sức mạnh của cô vẫn là một ẩn số, tuy nhiên…
-Ngươi muốn đánh nhau sao… Được thôi, ta sẽ bắt ngươi hối hận về điều đó! – Yuuka hóa thành một quả cầu ánh sáng rồi lao đến với tốc độ cao, khi đến gần Fenrir thì biến về ngoại hình cũ, giơ nấm đấm lên. Fenrir cũng vậy. Nấm đấm của cả 2 giơ lên và sau đó đấm vào nhau với một lực kinh khủng, tạo ra sóng xung kích lan ra xung quanh. Khi đánh với Ran, sức mạnh ma pháp của Fenrir thì khỏi bàn cãi. Tuy nhiên, sức mạnh thể chất của hắn còn kinh khủng hơn thế. Việc có thể đọ lại sức Yuuka cũng là bằng chứng rồi. Ngay sau cú đấm, Fenrir xoay người nhanh dùng gót chân đá vào đầu Yuuka, nhưng cô nhanh chóng giơ tay lên đỡ được. Cô phản công lại bằng một cú đá vào bụng nhưng Fenrir nhảy bật ra sau để tránh đòn.
-Sức mạnh rất ấn tượng đấy, thưa quý cô. Ta sẽ tận hưởng từng phút của trận đấu đấy. – Fenrir cười, sau đó triệu hồi nhiều vong tròn ma pháp đằng sau hắn. – Cố mà làm ta vui nhé!
Búng tay một phát, nhiều tia sáng ác ma màu đỏ máu bắn ra từ vòng ma pháp rồi nhắm thẳng vào Yuuka. Cô không ngần ngại mà mở cây dù ra, chặn hết những tia sáng của Fenrir, rồi trả lại bằng cách bắn ra một chùm Laze lớn vào Fenrir. Nhưng Fenrir cũng đâu ngán, hắn tụ nhiều tia ác ma vào một chỗ sau đó giải phóng thành một chùm lớn vào chùm tia của Yuuka. Hai chùm tia bắt đầu đọ nhau giữa uy lực.
-Tên này mạnh thật… Cả thể chất và ma pháp cứ như bằng mình vậy… - Yuuka nghĩ thầm. Cô chưa bao giờ gặp được ai mạnh bằng cô như vậy cả.
-Quả nhiên, cô ta rất mạnh. Cuối cùng cũng có đối thủ xứng tầm. – Fenrir cười thầm. Dù chỉ có thể sử dụng 40% sức mạnh do phong ấn, như vậy là quá đủ với Fenrir.
Cả hai hủy chùm tia cùng lúc, rồi lao vào với tốc độ chóng mặt. Yuuka lấy cây dù của mình đâm vào Fenrir nhưng hắn lại nhanh chóng bắt lấy. Nhưng cô chưa dừng ở đó, một quả cầu dần hình thành ở mũi dù, và Fenrir biết chuyện gì sẽ xảy ra. Hắn vừa nghiêng người thì một chùm tia bắn ra, ngay chỗ đầu của Fenrir vừa ở. Hắn bỏ tay khỏi cây dù, cúi xuống và gạt chân Yuuka, khiến cô ngã xuống. Nhưng rất nhanh cô đặt tay xuống đất, bật cả người lên cao. Sau đó cô mở dù ra, tựa như lơ lửng trên không rồi đáp đấp nhẹ nhàng. Bỗng dưng bên cạnh cô lại có thêm một Yuuka khác, làm theo hành động của Yuuka như một tấm gương, cả hai chĩa mũi dù về phía Fenrir rồi đều bắn ra một chùm tia khổng lồ, hủy diệt mọi thứ trên đường đi.
/góc nhìn của Red/
Trời ạ Fenrir đâu rồi…
Tôi đang ngồi ăn sáng dưới gốc cây thì tự dưng một tiếng nổ lớn vang lên đằng xa. Tôi giật mình nhìn về hướng vụ nổ, không biết là chuyện gì nhưng có vẻ hơi rắc rối đấy… Vội vàng ăn hết phần sandwich, tôi sửa soạn đồ đạc và chạy đến đó, mong rằng không phải chuyện quá lớn…
To be continue…
- Waifu
namvipboy1234
Member - Waifu Order : Waifu,b1-1-999,b2-2-999. :
Online Offline Posts : 187Power : 650Faith : 410Ngày tham gia : 20/01/2018Địa điểm : nhà chắc vậy
Re: Venture through the land of Gensokyo 2.5
ầu double master spark. Mà vẫn đang ngoại truyện ak. bao giờ ông tính tiếp tục qua màn đêm bất diệt đây, hay đang nghĩ cách đập con thỏ với Eirin. Với sức mạnh của cha Red hiện giờ thì chắc lại nhường Boss cuối cho Reimu ak.
Mà ông định vào nhà nào ak(Cái Yoru no Youkai dưới tên tôi ấy). Có cái đấy có động lực hơn hẳn. Đăng kí ở https://www.gensokyovn.net/t957-topic .
Mà ông định vào nhà nào ak(Cái Yoru no Youkai dưới tên tôi ấy). Có cái đấy có động lực hơn hẳn. Đăng kí ở https://www.gensokyovn.net/t957-topic .
- Waifu
RedTheHalf-Demon - Waifu Order : Waifu. :
Online Offline Posts : 34Power : 78Faith : 27Ngày tham gia : 06/09/2020Địa điểm : Cà Mau
Re: Venture through the land of Gensokyo 2.5
Nếu chú muốn tôi sẽ làm màn đêm bất diệt luôn, làm hai fic cùng lúc luônnamvipboy1234 đã viết:ầu double master spark. Mà vẫn đang ngoại truyện ak. bao giờ ông tính tiếp tục qua màn đêm bất diệt đây, hay đang nghĩ cách đập con thỏ với Eirin. Với sức mạnh của cha Red hiện giờ thì chắc lại nhường Boss cuối cho Reimu ak.
Mà ông định vào nhà nào ak(Cái Yoru no Youkai dưới tên tôi ấy). Có cái đấy có động lực hơn hẳn. Đăng kí ở https://www.gensokyovn.net/t957-topic .
- Waifu
Sponsored content
Similar topics
» Venture through the land of Gensokyo 2
» Venture through the land of Gensokyo 3
» [Fanfic] Venture through the land of Gensokyo
» Lotus Land Story
» [C86][ひがしのせいぞんぺんぎん] Tomorrow Land
» Venture through the land of Gensokyo 3
» [Fanfic] Venture through the land of Gensokyo
» Lotus Land Story
» [C86][ひがしのせいぞんぺんぎん] Tomorrow Land
|
|