Latest topics
Yesterday at 2:29 pm
by
Chinhphuong
25/3/2024, 3:24 am
by
Amaori Kino
30/12/2023, 10:13 am
by
Akari no Kokoro
6/11/2023, 9:44 am
by
Akari no Kokoro
5/8/2023, 5:32 pm
by
Akari no Kokoro
28/4/2023, 8:01 pm
by
rlaghdtn1998
4/11/2022, 12:17 am
by
gigajet
14/8/2022, 3:28 pm
by
Akari no Kokoro
12/7/2022, 10:21 am
by
RedTheHalf-Demon
13/5/2022, 4:52 pm
by
Getsuga Bankai Tenshou
1/2/2022, 12:00 am
by
Akari no Kokoro
19/12/2021, 1:13 am
by
Akari no Kokoro
15/12/2021, 8:28 am
by
sucirpa
15/11/2021, 12:34 am
by
feint101
1/11/2021, 4:00 pm
by
Akari no Kokoro
30/10/2021, 9:31 am
by
Akari no Kokoro
12/10/2021, 1:06 am
by
Getsuga Bankai Tenshou
8/10/2021, 1:14 am
by
forestofsecrets
18/9/2021, 6:32 pm
by
caytretramdot
1/9/2021, 5:56 pm
by
kirito-123
16/8/2021, 11:56 pm
by
Hisurin Rain
15/8/2021, 1:18 am
by
cỉno
9/8/2021, 10:39 pm
by
RedTheHalf-Demon
24/7/2021, 9:51 pm
by
Katsuragi Rin
9/7/2021, 11:27 am
by
P2772
2/7/2021, 8:54 am
by
worstapple
1/7/2021, 11:37 am
by
Yuri Masumi
24/6/2021, 7:03 pm
by
corecombat
22/6/2021, 11:38 pm
by
diaoyezong
18/6/2021, 6:55 pm
by
caytretramdot
[Akyuu's Chronicle] Kỳ 2 - Imaizumi Kagerou by sokirabaku
- Waifu
sokirabaku
Member - Waifu Order : ,b1-1-999,b2-16-999,b3-4-999,b4-43-999,b5-2-999,b6-5-999,b7-44-999,e8-100-999,b9-52-999,b10-53-999,b11-54-999. :
Online Offline Posts : 2070Power : 379Faith : 903Ngày tham gia : 04/01/2015Địa điểm : Ngân đồ lãng mệnh hồ
[Akyuu's Chronicle] Kỳ 2 - Imaizumi Kagerou by sokirabaku
- Spoiler:
- Chạy hoài chạy mãi trong vòng tay của anh trai. Chúng tôi cố trốn thoát khỏi những người trong làng của tôi. Ôi thật đáng sợ. Bọn họ nỡ lòng nào lại có thể giết cha mẹ của tôi một cách tàn nhẫn như thế chứ. Ôi mệt quá đi.
- Chạy đến bao giờ đây anh trai.
- Đến khi nào chúng ta ra khỏi cánh rừng này em ạ. Như vậy chúng ta có lẽ sẽ thoát khỏi bọn họ, cố chịu nhé em.
- Ừm.
Bỗng nhiên không biết là tôi nghe nhầm hay không nhưng tôi nghe thấy tiếng của một sợi dây căng ra thì phải. Chỉ khoảng chừng ngay sau đó tiếng vút vang lên trong màng nhĩ tôi. Rồi thứ tôi nhìn thấy trước mặt là những mũi tên tỏa ra lửa lao vút tới. Khi tôi đang đứng lặng ngắm nhìn ánh sáng tuyệt mĩ tỏa ra từ chúng thì anh trai đẩy tôi ra khỏi nó và...
* Phập phập phập *
Người anh ấy găm đầy những mũi tên phát ra lửa đó. Nó từ từ lan ra khắp người anh ấy, khiến anh vô cùng đau đớn.
- Chạy đi.... K..ag..ero.u. Chạy đi ngay.
Tất cả những gì mà tôi có thể nhìn thấy lúc này là hình ảnh thân xác anh ấy biến thành cát bụi hòa lẫn với không khí và biến mất. Không không không.
- Sao ông trời có thể tàn nhẫn với tôi như vậy chứ. Hay nói cho tôi biết tại sao đi.
Tôi hét lên như vậy với bầu trời xám xịt của khu rừng này. Và câu trả lời mà tôi nhận được là:
- Vì mày là người sói đó. Có biết không hả ? Có trách thì hãy trách tại sao mình là người sói nhé. Giờ thì..... chết đi.
Mặc kệ đao kiếm, mặc kệ giáo mác, mặc kệ những con người độc ác kia. Tôi lẳng lặng thu mình lại khóc trong đau đớn. Anh ơi. Em sắp được gặp anh rồi.
Tiếng sấm vang lên ngay lúc đó. Ánh sáng chói lòa chiếu thẳng vào những khóe mắt ướt đẫm đang nhắm lại của tôi. Cảm giác như được nhấc lên không trung. Có lẽ chết là như vậy đây. Tôi từ từ mở mắt ra. Khuôn mặt của ai đó đang ở trước tôi vậy, là người hay ma thế. Hay anh ta là một thiên thần. Anh ấy có một mái tóc nâu đậm, đôi mắt vàng đậm và sắc nhọn như thể là của một con thú săn mồi vậy.
Khoác lên mình một bộ vét đen trông rất nghiêm trang. Anh ấy đang bế tôi lên thì phải. Hóa ra là mình vẫn còn sống sao. Cứ tưởng.
- Ê thằng kia? - Một tên trong đám người độc ác kia lên tiếng.
- Hả? Cái gì thế ?
- Sao mày có thể cứu con bé đó như vậy hả. Có biết rằng tao đã phải rất khó khăn mới tìm ra nó không. Mày có biết nó là người sói không.
Ánh mắt anh ấy tỏa ra một luồng sát khí khủng khiếp.
- À chỉ đơn giản là tao muốn cứu em ấy thôi mà. Có ý kiến gì không. À! Khuyến mại cho chúng mày một thông tin nữa nhé. Tao là Lôi khuyển Raizen. Tao cũng là người sói đó.
Cái nhìn của anh ta chĩa về phía bọn chúng và dường như giử cho ai nhìn thấy một thông điệp rằng: "Ngày giỗ của chúng mày là hôm nay. "
- Giết nó ngay lập tức. Giết nó... nga..y.
Như một tia chớp thoảng qua. Bộ móng và lưỡi đao ở hai tay anh ấy đoạt mạng tất cả những con người kia. Những giọt mưa lúc nãy đang rơi trong gió giờ mới rơi xuống. Tia chởp đằng kia lại một lần nữa lóe lên choàng ôm tôi vào lòng.
- Không sao đâu Kagerou. Mọi chuyện ổn rồi. Từ nay em là người nhà của anh.
Người nhà ư. Một lần nữa mình lại có được gia đình rồi. Mình không còn cô độc nữa. Lại có người có thể bảo vệ được mình rồi. Tuyệt quá giống như anh trai mình vậy. Nhưng anh trai đâu rồi. À anh ấy đã chết rồi cơ mà. Anh ấy đã chết rồi.
- Anh trai của em đã chết rồi phải không.
Anh ấy ôm tôi chặt hơn một chút rồi nhẹ nhàng buông tôi ra.
- Ừ ! Anh của em đã chết thật rồi.
Dù đã biết đáp án từ trước nhưng đáp án cho câu hỏi đó vẫn bóp chặt lấy con tim của tôi.
- Anh rất mạnh mà phải không. Anh kì lạ kia ơi.
- Ừ anh rất mạnh. Nhưng anh không có đủ khả năng hồi sinh cho người đã chết đâu. Anh thề đấy. Làm ơn xin em hãy chấp nhận lấy sụ thật rằng " Anh em đã chết rồi". Nếu không... anh sẽ khó xử lắm đó.
- Em không quan tâm điều đó. Làm ơn hãy đưa anh ấy trở lại đây đi anh kì lạ.
Vòi vĩnh điều không thể nào thực hiện được. Như một con ngốc ích kỉ không quan tâm tới ai cả. Anh ấy chỉ im lặng nghe tôi khóc. Đến khi ngày dài kết thúc…
- Spoiler:
- Sau một ngày dài mệt mỏi, tất cả mọi người dừng chân tại một khu đất trống gần cánh rừng trúc bạt ngàn này. Tuy vậy không khí ở đây vô cùng căng thẳng. Tất cả chỉ vì một đám pháp sư bỗng dưng tiêu diệt nhóm của" Cuồng lang".
- Chắc chắn là người của Way soul rồi, không sai đâu. Chỉ có chúng mới có người một mình diệt Cuồng lang.
- Có mà do bọn chúng cùi bắp thì có. Tôi thấy bọn lũ Cuồng lang yếu đuối quá mức.
- Này Yosaku. Biết mày rất khinh bọn đó nhưng ít nhất cũng phải nghe qua cái danh của hắn chứ. Biết hắn đã từng một mình tiêu diệt cả một đàn Goki không.
- Cái lũ có sừng một mắt đần độn ấy á ? Thế thì ta cũng làm được.
Tiếng cãi nhau cứ phát ra liên hồi. Không một ai không nói cả ngoại trừ tôi và đội trưởng Raizen.
- Đội trưởng nghĩ sao về việc hả ? Liệu tên cuồng lang đó chỉ là danh hão hay mạnh thật sự đó ? - Đột ngột Yosaku và Maru hỏi đội trưởng.
Anh ấy lắc lắc đầu một lúc, gãi tai và bảo:
- Tôi biết chắc là hắn mạnh bằng 10 thằng như hai cậu cộng lại rồi.
- ...
- Không biết thế nào thì tôi cho đám sói nhỏ các cậu biết là đám pháp sư đó chuyên đi săn người sói cực đoan đó. Liệu mà cư sử phải phép ở khu vực này. Chúng mà đi săn chúng ta là hai cậu chết với tôi đó biết chưa.
- Vầng, vầng chúng em biết rồi.
Đội trưởng bỗng lấy hơi một lần nữa.
- Bàn về vấn đề tôi sắp phải đi vắng. Tôi sẽ bầu chọn một đội trưởng tạm thời. Có ai xung phong không
Mọi người ai cũng đồng thanh nói:" Em, Em. " Như thể đó là có nó sẽ là một đặc quyền vô cùng to lớn vậy. Và đội trưởng nói:
- Không cần em em làm gì nhiều. Kagerou
Vâng Kage... Mình á? Sao lại là mình ?
- Tóm lại Kagerou sẽ nhận...
- Từ từ đã. Sao em lại được làm đội trưởng vậy ?
Một lần nữa Anh ấy lại lắc lắc đầu, gãi tai và bảo:
- Vì em Tsudere nhất trong cả nhóm. Hết.
Sao lí do lãng nhách vậy.
- Cái gì chứ. Em đâu có tsudere. Anh nhầm à ? - Đấm vào mặt gã này.
- Úi - Nhanh chân nhảy đi và né được cú đấm trời giáng của mình. Tên khốn.
- Hơn nữa anh biết thừa là em không thể sử dụng khả năng của mình được mà.
Mình hình như nhìn thấy anh ấy cười mỉm một cái.
- Ha ha ha. Chính vì thế anh mới chọn em đó đồ ngốc. Trái tim của em luôn muốn trở thành nhân loại mà phải không. Nhân loại chắc chắn sẽ bảo vệ được bầy sói nhỏ cô độc. Cho nên đừng có lo.
- Một lần anh nói như thế là em có cảm giác bản thần là một con ngốc thực sự mà. Từ ngày là một gia đình với em, anh toàn nói những điều hại não kinh khủng.
- Ở cùng anh sáu năm rồi mà không hiểu được à. Chán em quá đi. Thôi đừng có mà trốn việc hay đùn đẩy trách nhiệm đó. Cố mà hoàn thanh nhiệm vụ đực giao đi. Anh té đây.
Nói rồi lại sử dụng môn khinh công không biết học được của ai về lượn nhanh như sấm chạy đi.
- Ghừ cái tên ngốc này. Lại đùn đẩy công việc kiểu đó nửa rồi.* Tách *
Hình như mình vừa nghe thấy tiếng điện thoại chụp ảnh thì phải. Tôi quay ra thì thấy cả bọn đang hướng về phía tôi và Yosaku thì đang cầm điện thoại. Hắn lên tiếng.
- Lâu lắm rồi mới được thất vẻ mặt Tsudere của Kagerou nhà chúng ta nhỉ ?
Tất cả lại một lần nữa đồng thanh.
- Chuẩn.
- Ghừ Cái lú này. Ta giết hết lũ chúng bay. Gàoooooooooooooooooooooooooooooooo
- Spoiler:
- Sáng sớm thức dậy cùng bạch lang nhỏ nhất nhà Yuzu ra bờ sông bên trái của bìa rừng để săn cá. Để lại công việc nhóm bếp cho đám Yosaku, có lẽ hơi nhẹ cho bọn chúng. Lát về bắt làm cái khác. Lúc có quyền thì phải tận dụng tối đa" Kha kha kha ".
Yuzu vẫn còn hơi buồn ngủ nên dường như chỉ có mình tôi bắt cá. Bội thu bộ thu, không cần ngư dân Yuzu ra tay mà mình kiếm được tám con cá khá bự rồi. Thế này thì dư sức chuẩn bị bữa sáng cho bảy người ăn. Quá tuyệt. Vừa đi vừa ngăm cảnh xung quanh. Công nhận ở đây đẹp thiệt đó. Núi rừng hoang sơ xanh mướt, sương mù nhè nhẹ che mí mắt cùng tiếng nước chảy của dòng suối trong vắt. Nó thiệt là đẹp đẹp quá mức luôn. Nó sẽ đẹp hơn nữa ......... Nếu như không có mũi giáo đang sắp cắm thẳng vào người tôi lao tới.
- Oáiiiiiiiiiiiiiii.
* Ầm ầm*
Ngọn giáo căm xuống đất và may là hụt. Hú hồn con chồn. Cả tôi và Yuzu đề đã thoát khỏi mũi giáo tử thần thay vì hi sinh anh dũng. Rốt cuộc ai là kẻ đã phi mũi giáo đó vậy.
Hắn ta nhanh chóng lộ mặt. Từ từ bay tới và rút ngọn giáo của mình ra. Tóc bạc trắng nhưng lại trông chẳng " bô lão chút nào " và mặt một chiếc áo choàng đỏ chót.
- Tưởng nó chúng rồi chứ nhỉ. Phản ứng nhanh đó nhóc con.
- Ngươi là ai ? Tại sao lại tấn công chúng ta?
- Là ai à. Hỏi mũi giáo của ta đi !
Hắn ta đưa mũi thương lên và lao thẳng về phía tôi. Nhanh quá. Mình không thể tránh được nó mất.
Khi mũi thương gần sát bụng tôi thì Yuzu đã nhanh chóng sút văng nó đi. Em ấy sử dụng khả năng của người sói rồi.
- Đội trưởng tuy là người sói nhưng không dùng được năng lực của mình. Nhà ngươi tuyệt đối không được làm hại chị ấy. chị ấy chỉ như người thường thôi - Yuzu lên tiếng.
- Ồ, thế à. Đúng là một con người sói phế phẩm. Càng tốt. Một con sói bé tí bằng cái mắt muỗi và một con sói to bằng cây cổ thụ nhưng lại phế vật đến thảm hại. Hai đối tượng mà ta sắp phải kết liễu chỉ đơn giản thế thì hơi nhạt rồi.
Bắt lấy ngọn giáo bị văng lên trời của mình. Hắn ta lập tức tạo ra thế tấn công. Ánh mắt không coi Yuzu bằng phế phẩm.
- Bắt đầu chưa. Con sói con.
- Vào đây nào tên pháp sư vô dụng.
Đừng khiêu khích hắn thế chứ.
- Vậy à! Mày phải chết ôn con à.
Hắn ta thúc ngọn giáo của mình lao tới. Trực đâm thẳng vào em ấy nhưng nhanh chóng làm sao. Yuzu đạp lên ngọn giáo đấy bằng chân trái mà không hề nhận bất cứ một thương tổn nào cả và gìm nó xuống đất. Chân còn lại, sút thẳng vào mặt hắn....
* Ầm Ầm *
Hăn bắt lấy chân của em ấy bằng tay trái không chút khó khăn.
- Đúng là con sói to bằng cái mắt muỗi mà.
Hắn giật lấy chân của em ấy về phía mình khiến em mất cân bằng. Nhưng dường như hắn quên một điều sau khi làm điều đó thì phải. Chân trái của em ấy nâng lên. Cái đầu gối bé nhỏ xinh xắn đó chạm vào khuân mặt đáng ghét vô cùng của hắn. Lỗ mũi ăn trầu.
* Bốp *
Yuzu nhảy về mà không gặp thương tổn gì. Còn lỗ mũi tên kia chảy ra một chất mà người ta hay gọi là máu. Đáng đời mi tên pháp sư gà gô.
- Đừng khinh thường một con sói bằng mắt muỗi. Nhất là khi nó đang đi theo bầy. Tên pháp sư đần độn.
Hắn ta run lên vì căm phẫn trước lời sỉ nhục của cô bé.
- Xin lỗi sói nhỏ. Ta chơi thật ngay đây.
Hắn ta thì thầm gì đó với ngọn giáo của mình thì phải và điều đó làm mình hơi bất an. Rồi đột nhiên hắn bất động như đội điều gì đó
- Cẩn thận Yuzu. Hắn vừa làm cái gì đó rất quái dị đó. Đừng tấn công hắn vội.
- Em biết rồi. Chị không phải lo. Em nhất định sẽ hạ hắn mà. Dù hắn có tấn công kiểu gì đi chăng nữa.
Em ấy nói vậy làm tôi an tâm hơn đôi chút. Nhưng quan trọng là hắn sẽ đinh tấn công kiểu gì đây nhỉ. Phóng dài ngọn giáo đó chăng hay phát ra thứ gì từ thứ đó ? Câu hỏi đó bỗng dấy lên trong đầu của tôi liên hồi. Mà sao hắn cứ đứng yên như phộng vậy nhỉ. Quái lạ thế không biết được. Bỗng sau lưng tôi phát ra âm thanh lạ.
- Chiếu lưu ảnh "Song tử kích giáo".
Thế là hắn lao tới. Không hề nao núng Yuzu cúi xuống nhanh chóng và đạp vào... hư không. Cái gì cơ ? Khi chưa kịp hiểu chuyện gì vừa xảy ra thì một cái gì đó rất cứng đã đập vào đầu tôi. Và cái bóng kia thúc ngọn giáo vào đầu của Yuzu và khiến con bé ngất đi. Chuyện quái gi.. gì vừa xảy ra vậy chúa ơi.
- Spoiler:
- Khi tỉnh lại tôi và Yuzu nhận ra tất cả những người khác cùng chúng tôi đã bị bắt và ném vào một cái lồng có dán bùa phong ấn. Đâu vẫn hơi nhức vì cú đập rất mạnh lúc trước. Xung quanh là cả chục tay pháp sư cao to đen hôi mặc toàn áo choàng đủ các thể loại màu. Thế này thì thoát kiểu gì ? Bỗng nhiên một tên pháp sư mái ngố đeo kính treo ngược mình nhìn thẳng vào tôi khiến tôi giật hết cả mình.
- Úi !
- Ha ha. Hình như ta làm mi sợ rồi thì phải. Mà quả thật hương hồi tỉnh thực sự rất có ích cho việc đánh thức nhận thứ người khác mà.
Giờ tôi mới để ý là chỉ có mỗi mình tôi dạy nổi trong khi tất cả đều đã nằm cả. Hắn ta nhảy xuống từ chỗ cái khung song gỗ dán đầy bùa phong ấn, nơi hắn vừa treo ngược mình và nhìn thẳng vào mắt tôi. Trông hắn có vẻ mặc chiếc áo choảng đẹp hơn hẳn những kẻ khác. Sếp ở đây à.
- Mi là đội trưởng của đám sói này phải không nhỉ?
- Phải đó. Tôi là sói đầu đàn của đám nhóc này. Làm ơn xin ngài hãy rộng lượng mà đừng giết chúng tôi được không.
Hắn ta nghe xong câu đó của tôi lại nhìn vào tôi kĩ hơn nữa.
- Quái nhỉ! Nhìn mi kiểu gì cũng quá yếu so với lũ kia. Sao lại làm sói đầu đàn nhỉ ? Thắc mắc của năm đây.
- À thực ra là đội trưởng kiêm sói đầu đàn của chúng tôi là Raizen đi vắng nên cho tôi bổ nhiệm chí đó thay một thời gian ý mà.
- Cái đây ta biết rồi. Không phải giải trì nhiều. Ý ta muốn hỏi là tại sao hắn lại cho mi bổ nhiệm thay vị trí đó cơ. Hiểu không?
- Anh ta nói một lí do khiến tôi khó hiểu lắm. Có lẽ tôi không thể trả lời của ngài được.
- Thế à. Hơi thất vọng đó. Thế ngươi có biết bao giờ hắn ta trở về không ?
- Cái này... Trước khi đi anh ấy không có nói đến thì phải ạ.
- Ồ thế à. Tưởng giữ chúng nó sống thì có thông tin gì có ích chứ. Đáng lẽ mình không nên cản Sasu lại mới đúng. Thôi bọn mày ơi. Ném lũ này xuống sông cho cá ăn cho tao nhanh lên.
Cái gì cơ ? Hắn định giết tất cả sao.
- Từ từ đã thưa ngài đại pháp sư. Chúng tôi đã làm gì nên tội mà các ngài lại giết chúng tôi như thế.
Hắn ta bỗng yên lặng một chút:
- Vì lí do gì à. Xem nào... Có lẽ tội thứ nhất là chống đối người thi hành công vụ này...
Tôi lập tức cắt lời của hắn:
- Cái đó là vì các ngài tấn công chúng tôi trước mà.
- À thế à. Có lẽ tội thứ hai là làm thương nhân viên chấp hành mệnh lệnh của cấp trên này.
- Đó phải là tự vệ chính đáng thì có.
- Ừ nói cũng đúng. Tội thứ ba đó là... Cắm trại gần rừng trúc.
Thế mà cũng là tội.
- À nhầm không phải...
Cũng biết thế cơ đó.
- Là người sói mới đúng đó.
Lại một lần nữa. Tại sao là người sói thì lại phải bị giết nhỉ. Tôi tự hỏi điều đó đây. Tại sao cứ là người sói thì dù pháp sư hay con người thì cũng muốn tiêu diệt ấy nhỉ. Tôi mãi mãi không hiểu điều này.
- Nào thì có lẽ không trối đươc rồi. Mi là người sói mà. Không còn gì trăn trối nữa nha.
- Từ từ đã nào. Tại sao các ông lại muốn giết tôi, chúng tôi đâu có làm hại gì đến các ngài đâu. Chúng tôi còn chưa từng giết một ai cả. Vậy thì tại sao các ông lại muốn giết chúng tôi vậy.
Hắn nhìn tôi rồi cau mày một cách khó hiểu rồi thở dài một tiếng.
- Hình như nhà ngươi chưa bao giờ biết đến một thứ gọi là" Chu kìa khát máu" nhỉ.
Thứ gì thế chưa nghe qua bao giờ.
- Loài động vật nào cũng vậy trừ con người luôn luôn có khoảng thời gian đó. Cái thời điểm mà chúng sẽ vô cùng thèm khát sinh mạng. Đặc biệt với loài bán vật như mi. Bản năng lúc đó sẽ chi phối đầu óc. Chỉ những con thực sự mạnh mẽ trong loài mới có thể trống lại đực sức hút của tiếng gọi bản năng thôi...
- Vậy thì đâu nhất thiết phải giết chúng tôi kia chứ. Nếu như cái thời điểm đó thật thì chắc chắn nó phải đã kích hoạt bản năng của chúng tôi từ lâu rồi.
- Đừng có chặn lời của ta như thế. Nghe ta nói đã nào. Thường thì độ tuổi vừa đủ của người sói để đạt đến diện bị ảnh hưởng của Chu kì khá máu là hai tư. Các ngươi toàn đám lít nhít nên có lẽ là khoảng mười bốn đến mười tám là cùng rồi nhỉ. Thậm chí cái tên lôi lang kia vẫn đang dạy cho mi cách để trở nên mạnh mẽ hơn từng ngày nên khá chắc là bọn mi sẽ không bị ảnh hưởng bở "Chu kìa khát máu " sau này. Nhưng ngươi nên biết một điều ta sắp nói.
Hắn định nói cái gì đây.
- Bọn ác ma của Thập nhị thần ma đã thành công trong việc tạo một ma thuật có tác động đến chu kì khát máu của mọi loài. Cho nên ta sẽ tiêu diệt các mi ngay bây giờ để phòng trừ hậu họa. Sếp ta bảo thế. Thông cảm nha, chúng ta chỉ làm theo lệnh thôi.
- Liệu có đáng không thưa ngài pháp sư.
Hắn ta có vẻ cũng suy nghĩ rất kĩ rồi nói.
- Có lẽ là vì nhân loại ta cũng thấy hơi tiếc. Nhưng công việc là công việc cô bé à. Dù không muốn giết đám nhóc các ngươi nhưng chúng ta vẫn cứ phải làm điều đó.
- Đại nhân nhanh chóng cho bọn chúng quy tiên đi. Nói nhiều với lũ quái vật này làm chi vậy. Bọn này không đáng tồn tại trên thế giới này.
Tên tóc trắng mà chúng tôi gặp lúc nãy đột nhiên xuất hiện. Hắn nhì chằm chằm vào chúng tôi như thể đã làm gì cho hắn vậy.
- Việc gì phải vội nhỉ Sasu.
- Mỗi lân nhìn thấy bọn chúng là em lại không thể kìm lòng nổi. Vì chúng. Cái lũ quái vật này mà cha mẹ em chết sạch đó.
- Tôi biết cậu có thù oán với chúng nhưng cũng đừng nóng. Kiểu gì bọn này cũng phải chết mà.
- Có thiệt thế không.
Một giọng nói thân quen vang lên. Giọng nói của con lôi lang đầu đàn.Tia chớp hiện ra và đánh thẳng vào chiếc lồng giam giữ chúng tôi.
Cuối cùng anh cũng tới rồi.
- Xin lỗi vì đã để em mất thì giờ câu cá với hắn nhé, Kagerou.
- Đợi anh mãi. Đá vào đít bọn chúng giùm em nào.
- Anh không có chắc về điều đó đâu. Đừng kì vọng vào điều đó quá - Vừa nói anh ấy vừa dùng lôi thuật của mình đốt cháy hết đám bùa dính trên lồng và - Dậy hết bọn này - Anh ấy cũng dùng lôi thuật của mình giật tứ tung cả lũ.
"Đù. Cái quái gì thế ?" Hay những câu nói có nội dung tương tự được cả đám thốt ra. Lâu lắm rồi mới bị giật thốn thế này.
- Này này. Raizen. Có cần lập tức đánh thức đám nhóc đó bằng cách mạnh bạo vậy không hả ? Ngươi vừa giải thoát món hàng mà chúng ta đã hơi tốn công để bắt về đó nhé - Tên sếp đeo kính lên tiếng.
- Hantewa. Ta tưởng ngươi còn bên Hàn chứ. Qua đây làm gì hả.
- Làm việc bán thời gian đầy đủ mới giàu được. Chứ du dú bên kia thì nghèo chết. Nhưng mà... giết hắn ngay cho ta.
Hàng tá tên pháp sư lao vào bắn phép như vũ bão về phía anh ấy.
- Thật chẳng giống như con người điềm tĩnh của mi gì cả, Hantewa - Đội trưởng lạnh lùng nói câu đó - Tử kí lôi đao - Lưỡi lê gắn trên chiếc vòng hiện ra bên tay phải của anh ấy- Hắc lôi vũ chảo - Chiếc móng vuốt có hình con sói khắc lên hiện ở tay trái - Ám lôi ảnh " Cuồng lang diệt nhân kí ".
Tia sáng ánh vàng từ vũ khí của anh ấy lóe lên. Đồng thời những tia sét từ trên bầu trời đột nhiên lao xuống. Lớn quá.
* Ầm Ầm Ầm ........................ *
Khói bụi mịt mù. Chiêu thức mà Đội trưởng sử dụng quả là sát kĩ diện rộng đáng sợ.
- Đã tiêu diệt được chúng chưa. Đội trưởng - Tên Yosaku hỏi.
- Chưa. Bọn chúng đã toàn mạng sau chiêu đó - Đội trưởng đứng trên chiếc lồng nói.
Khi khói bụi mịt mù tan hẳn. Bọn chúng thủ thế sẵn sàng ngênh chiến. Đúng thật là dân chuyên nghiệp. Không hề lãnh thương tích gì sau chiêu đó cả.
- Các em chạy mau đi. Anh sẽ ở lại cầm chân chúng.
- Đội trưởng nói gì vậy. Dù chạy thì cũng làm sao thoát khỏi bọn này được - Tôi lên tiếng - Phải chiến tử với chúng đến cùng chứ.
- Chiến tử tất bại. Anh thì có thể diệt một nửa trong số chúng là tối đa. Nhưng tất cả các em hợp lực lại cũng đừng mong đánh thắng nổi một tên trong số hai chục pháp sư ở đậy kể cả tên yếu nhất.
- Tại sao bọn em không thể nào đánh thắng nổi một tên chứ.
- Tại vì các em chưa hiểu được ý nghĩa của nhân loại. Một khi chưa hiểu được điều đó thì còn lâu em mới có thể chặn được bọn chúng. Những kẻ vì nhân loại mà chiến đấu.
- Sao đến lúc nguy cấp như thế này mà anh càng nói càng khó hiểu đến mức chả ai hiểu nổi vậy. Thôi được. Bọn em sẽ chạy nhưng phải chạy đi đâu.
- Đến rừng tre và đi về phía nam. Hãy chạy thật nhanh và em sẽ tìm thấy một cánh cổng đi sang thế giới khác. Và đừng có nói không nhìn thấy. Cái cổng đó to tổ chảng luôn.
- Đi ra hẳn thế giới khác để chạy trốn á. Có cần nghiêm túc đến vậy không.
- Đừng đùa. Nếu như không may mắn mà lọt vào mười ba vũ trụ thuộc không gian này thì các em vẫn còn bị săn đó. Cánh cửa đó sẽ đưa các em về một chiều không gian ngẫu nhiên vũ trụ ngẫu nhiên có địa hình tương tự như nơi này. Mất cả chiều tối hôm qua lẫn ngày hôm nay để hoàn thành.
- Sao anh thích đầy đọa bản thân vậy.
- Vì đứa em của mình thì việc gì chả dám làm.
- Yosaku phá lồng đi. Bọn em sẽ không phụ lòng của anh đâu - Yosaku hơn phàn nàn nhưng vẫn dơ tay lên.
* rầm *
Bọn tôi lẹ chân nhanh tay tuồn ra ngoài. Nhưng trước khi đi anh ấy bỗng gọi tên tôi.
- Này Kagerou.
- Gì vậy đội trưởng ?
- Nhớ chăm sóc đám nhóc đó nhé. Anh nhất định sẽ quay lại đón mấy đứa.
Hả ? Anh chưa từng nói kiểu đó bao giờ. Điều đó làm tôi hơi bất an một chút nhưng tôi vẫn nói.
- Ừm! Em biết rồi.
Chúng tôi nhanh chóng chạy đi về phía rừng trúc trong khi lũ pháp sư la ó. Và ném phép như điên vào cả bọn.
- Giết chúng ngay lập tức. Đừng để bọn nó chạy mất.
Khi những ma thuật đó gần chạm đến chúng tôi thì cũng là lúc tia sét trắng lao tới và phá tan tất cả.
- Muốn chạm đến chúng thì bước qua xác ta đã. Thiên điểm " Đại lôi không giới "
Khi anh ấy vừa nêu ra pháp danh của chiêu thức. Ngay lập tức mây đen ngưng tụ lại và tạo ra một hàng toàn những lưỡi từ lôi thuật. Những thanh kiếm này từ từ tiếp đất và tạo thành một bức tường khổng lồ từ sét chặn chúng lại. Dù có khinh công đi chăng nữa thì chắc chắn bọn chúng cũng không thể vừa đi qua mây đen vừa vượt qua bức tường từ sét này được. Bức tường này đứng chắn ngay chỗ chúng tôi và lũ pháp sư kia tạo thành một vòng tròn khổng lồ khóa chặt chúng lại trong màn mây đen và sét. Anh ấy ở bờ bên kia của bức tường
- Nào tới đây đi, Hantewa. Lũ pháp sư này ngươi biết thừa chưa thể là đối thủ của ta mà.
- Còn lâu. Chắc gì mi đã vượt qua được ngần này người. Cứ đánh trước đi đã. Rồi ta sẽ làm đối thủ của ngươi sau.
Đám pháp sư lại gọi những thứ vũ khí của chúng và bắt đầu lao vào anh ấy.
- Lôi chú " Luyện lang lôi tốc ảnh "- Bọn chúng đâm những thanh kiếm hình thù kì dị đó vào anh ấy và thứ mà chúng chạm được chỉ là hư ảnh mờ ảo. Tốc độ của Đội trưởng vẫn phi thường như vậy.
Tên đội trưởng đứng đằng kia vẫn đứng yên rôi đột nhiên có chiếc móng vuốt của đội trưởng hiện ra buộc hắn động thủ.
* Xẹt xẹt *
- Cố bắt ta dộng thủ à, Raizen. Cẩn thận gãy tay như chơi khi cọ cái bàn tay nhanh như ánh sáng của mi vào lá chắn của ta đó nhé.
- Biết thế ta mới giảm tốc chứ cái tên hàn xẻng này.
Cả hai vẫn đang cười như điên lúc đánh nhau như vậy. Hứa hẹn đây sẽ là một trận đấu đáng xem đây. Chỉ tiếc là mình có lẽ phải dời đi thật nhanh ngay bây giờ nếu không muốn mấy cái kiếm sét khổng lồ kia mất đi tác dụng. Chạy xa khỏi trận chiến để về với rừng tre đại ngàn. Có lẽ chúng tôi phải chuẩn bị tinh thần đi sang thế giới khác thạt xớm đây
- Spoiler:
Chạy đến tờm mờ sáng. Rốt cuộc chúng tôi cũng đã đến được rừng trúc ban đầu. Giờ thì lại phải đi về phía nam. Không biết lũ đó dùng cái gì mà đưa chúng tôi đi xa quá đi mất. Mãi mới mò được đường về đây.
- Sao bây giờ Kagerou - Maru thở dài vì khá mệt.
Hóa ra mình vẫn dùng được khả năng của người sói đó nhỉ. Bằng chứng là mình chả thấy mệt gì cả. Thể lực của người sói có khác.
- Có lẽ là tìm đường đến cánh cổng kia rồi tẻ khỏi thế giời này ngay lập tức thôi chứ chúng ta không giảnh để giao chiến với lũ kia đâu cậu à.
- Ừ, cứ vậy đi nhé.
Có vẻ chúng ta sắp thoát ra khỏi nguy khốn rồi thật tuyệt quá đi.
- Chạy đi đâu thế. Đám sói vô dụng.
Một giọng nói vang lên ngay sau lưng tôi. Ôi! Nghe sao quen thế không biết. Và đúng là hắn rồi. Ngọn thương của hắn một lần nữa lao tới tìm địa chỉ để đâm vào. Lần này không có hụt. Không có chệch đi bất cứ đâu cả mà nó cắm thẳng vào người của Maru. Thân xác hắn hiện ra. Để lại dòng máu đỏ đang chảy ra trên người của cậu ấy. Hắn rút mũi thương ra khỏi người của Maru. Tất cả sẽ chết là cái chắc nếu theo như đúng lời của đội trưởng và theo đúng cảm nhận của mình lúc này.
- Sao mi đến được đây ? - Yuzu bé nhỏ lên tiếng.
- Hỏi ngu. Đương nhiên là đển giết các mi rồi.
Hắn lần này thực sự muốn giết chúng ta rồi sao. Vừa nói xong, hắn ta điên lên phi ngon giáo vào người em ây.Tay của Yuzu run run do lực phi của hắn quá mạnh. Máu từ cánh tay của em ấy ứa ra.
- Khá lắm bắt được cơ à. Vậy có đỡ được đòn này không.
Hắn ta vẫn còn định làm gì nữa. Vừa dứt câu xong. Mũi giáo của hắn đỏ lên.
- Ném mũi giáo đi ngay lập tức Yuzu - Tôi hét lên và lao đến chỗ em ấy.
Nhưng đã muộn rồi. Nó phát nổ đẩy văng tôi ra khỏi em ấy. Lại một lần nữa như thế này. Mà lần nào ấy nhỉ. Phải rồi, lần mà anh trai mình chết. Máu cũng nhuộm đỏ bầu trời như thế này. Nhưng chỉ có điều là kẻ làm nó có màu đỏ không phải cứu tinh. Hắn là tử thần đến lấy mạng chúng tôi. Giờ mình làm gì mới có thể cứu được mọi người đây. Mình sợ quá.
" Phải rồi, mày vẫn chỉ muốn đứng yên như tượng như ngày đó thôi. Phải không Kagerou "
Một giọng nói phát ra từ đầu của tôi.
" Ngươi là ai vậy? "
" Một câu hỏi hay đó. Ta chính là mi. Mi biết không "
Sao lại chính à ta. Chỉ có một mình ta ở đây thôi mà. Lẽ nào mình bị đa nhân cách.
" Không phải. ta hông phải là một kẻ có thể chi phối nhân cách của mi. Nhưng ta cũng là mi."
" Sao ta lại phải tán nhảm trong đầu khi mà nhưng người bạn, em của ta đang chết dần vậy "
" Vì đơn giản là mi chẳn thể làm gì khác chứ sao nữa. "
Ha ha. Đúng thật mình chả thể làm gì ngoài việc tán nhảm với cái thứ tự xưng là chính mình này cả. Chỉ còn con đường chịu chết cả.
" Nhầm rồi. Hoàn toàn mi còn một con đường sống khác Kagerou ạ "
" Ha ha dù thế nào đi nữa thì kiểu gì chả chết. Nếu ta không nhầm thì mi là con sói bên trong ta phải không. Nếu ta sử dụng được sức mạnh của mi thì cũng đâu phải là đối thủ của hắn nhỉ. Điều đó đã được xác nhận rồi cơ mà. "
" Chưa gì mà mi đã nản nhỉ nếu. Nếu không làm vậy thì mi còn con đường nào ngoài việc hiểu được sức mạnh của đội trưởng của mi "
" Hắn ta bao giờ cũng nói nhưng câu khó hiểu. Chả bao giờ khiến ta hiểu cả. Chưa một lần đó ngươi biết chưa. "
" Cố gắng hiểu đi nào. Thứ mà hắn giúp ngươi hiểu sẽ khiến mi mạnh hơn không ngờ đó. Ta chỉ gợi ý cho mi một điều thôi. Mi là gì và hắn là gì hả Kagerou "
" Đương nhiên. Ta là một người sói "
" Ừ. Đúng rồi . Vậy mi muốn trở thành cái gì "
" Đương nhiên là Con người "
" Ha ha. Mi đúng là điên..."
" Bởi vì. Ta vốn là con người phải không "
" Đúng rồi đó. Cố trở thành thứ mà mi vốn đã là như vậy từ đầu. Đúng là ngu ngốc mà, học cách chấp nhận bản thân mi đi. Cho đến lúc đó, ta sẽ gian lận cho mi một chút. Nhận lấy đi này. Kẻ lạc lõng đi xa khỏi nhân loại. Ta sẽ ban cho mi một phần sức mạnh vốn đã là của mi... Con sói bóng đêm của ta "
Không biết độc thoại nội tâm với thứ đó được bao lâu rồi nhỉ. Có lẽ được vài giây thì phải. Trong tay tôi là thân thể của Maru và Yuzu. May quá họ không sao cả, vết thương cũng khá là bình thường.
- Cậu đã làm hết tất cả mọi thứ đó à, Kagerou. Kể cả là cầm máu lẫn cứu họ ra khỏi vụ nổ đó.
Lẽ nào là mình tự di chuyển trong lúc đó.
- Ừ. Là một phần của mình làm đó.
- Hả. Ta hơi bất ngời về mi đó, con sói vô dụng kia. Hóa ra là mi giấu sức mạnh à - Tên kia cười mỉm nhè nhẹ như khinh rẻ tôi và bọn họ và tôi đáp lại hắn bằng một nu cười đầy tự tin của một con sói đã trưởng thành.
- Ta đùa với mi thôi. Tên pháp sư cùi bắp.
Hắn chắc hẳn tức đến nổ máu não đây nhỉ. Tức thêm nưa đi nào.
- Thế cơ đây. Kẻ không dám động đến một sợi lông của ta. Nói thẳng ra là mi vừa được cái gì đó tặng sức mạnh đi còn bày đặt. Ta đây biết thừa.
Á đậu. Hắn ta biết cơ đó và lại còn rất bình tĩnh nữa. Kích tướng tác dụng ngược rồi.
- Nào lại đây. Đối thủ của mi đang rất mong đợi đó. Hi vọng việc duy nhất mi có thể làm là không phải là làm trầy da ta giống như con bé đang nằm trên vai mi.
- Cứ yên tâm. Ta sẽ không làm mi thất vọng đâu.
Đặt bọn họ xuống đất. Tôi bắt đầu nhập cuộc bằng cách trổ ra cho hắn thấy nhưng móng tay đỏ lòm của tôi. Thành người sói thực sự thì như thế này sao. Trông hơi râu ria và cầu kì lại lông lá nữa. Một cảm giác không dễ chịu lắm đâu nhé. Hắn ta lại đứng thủ thế như lần trước. Đứng yên và không làm gì cả. Có lẽ nào lại là chiêu cũ. Nhưng tôi vừa nghĩ như vậy xong thì hắn ta ngay lập tức thúc mũi giáo tới. Sao lại chơi trò gì vậy. Không thủ thế chút nào mà chỉ lao đến như người không có não. Nhất định là giống như lần trước. Hình như là do một thứ gì đó mà đội trưởng đã nói đến trước đây. " Trảm hồn đao" phải không nhỉ. Một thứ vũ khí có tên riêng, hình dạng riêng, có một khả năng đặc biệt và tạo ra từ linh hồn của chủ thể. Nhất định ngọn thương của hắn là một " chảm hồn đao". Vấn đề là nó có khả năng gì vậy. Nghĩ kĩ nữa xem nào. Dường như trong trận chiến lần trước. Có thứ gì đó tất công mình, giọng nói của hắn, cú đật mà chảm hồn đao đó đánh vào đầu của Yuzu. Nhất định nó có liên kết gì đó. Trong khi nghĩ đến và liên kết mọi dữ kiên lại thì ngọn giáo đó đã lao đến gần sát người tôi.
" Và ngươi hiểu được sức mạnh của bản thân rồi chứ. Sói bóng đêm. Thật may cho mi là bây giờ vẫn còn hơi tối đó. Nếu không thì ta chưa chắc đã đảm bảo được một chiến thắng cho mi đâu."
" Ta biết rồi, vậy thì chúng ta cùng bắt đầu nào. "
- Tinh lang ảnh " Tốc lang diệt nhẫn "
Bản thân tôi như hòa cùng bóng tối. Nhẹ nhàng lướt qua mũi giáo của hắn. Những chòm sao như báo hiệu cho tôi biết hắn ta ở đâu vậy. Vây hóa ra bản chất năng lực của hắn là như thế. Né khỏi nhưng đòn tấn công điến loạn của cái bóng đang cầm mũi thương kia. Tôi tìm ra hình ảnh thật của hắn đang nhăm nhăm ngắm vào những người bạn của tôi.
- Biết ngay là mi ở đây mà - Tôi lừ lừ hiện ra trước mặt hắn và kèm theo là một cước của sói.
- Sao mi lại nhìn thấy ta - Chúa trời chứng giáng. Thế qué nào ma hắn đõ lẽ vậy.
- Ta biết thừa năng lực của mi rồi. Tên pháp sư khốn kiếp.
Phá đòn xong hắn ta nhanh chóng lấy lại cây thương đang lơ lửng kia. Bản chất năng lực của hắn chính là dồn nhận thức về sự tồn tại của bản thân vào ngọn thương đồng thời tạo ra một chủ thể điều khiển nó tạo một bản thể khổng thể tác động. Ngọn thương và cái bóng là hữu hình trong ánh mắt của kẻ khác còn bản thể của hắn là vô hình. Thật là một chiêu khá độc đáo. May mà mình có năng lực định vị mọi thứ bằng sóng siêu âm. Nếu không thì hắn chắc chắn đã kịp ra tay với đám bạn kia rồi.
- Biết được năng lực của ta. Nực cười. Ta mới chỉ xài một ma thuật ảo ảnh đơn giản thôi mà.
Đùa à. Hắn ta nãy giờ chả lẽ không bao giờ sử dụng năng lực của chảm hồn đao sao.
- Giờ có vẻ mi khá là ngang cơ ta vì đã nhận ra được ma thuật ảo ảnh này thì phải. Giờ thì ta sẽ có một món quà khác dành tặng mi đây. Con sói. Luyện ngục " Diệt hỏa chú "
Giờ ngọn giáo của hắn nóng như lửa địa ngục vậy. Ở cách hắn cả chục mét mà vẫn cò thấy nóng đến vậy.
- Vào đây nào. Pháp sư kia.
Cả hai lao vào quần nhau. Mũi giáo của hắn thật là nóng nhưng nhờ có gió và tốc độ của bản thân. Tôi đã giảm được phần nào sức nóng khủng khiếp đó bù lại, có lẽ da tôi không còn nguyên vẹn trong trạn chiến này mất. Tất cả mọi người đang đợi mình chiến thắng. Đợi mình tiêu diệt được hắn ta cơ mà. Mình không thể nào thua ở đây được. Mũi giáo đó tôi tin chắc rằng chỉ cần đâm trúng tôi một lần thôi cũng đủ để khiến tôi vong mạng nhưng do hắn di chuyển chậm hơn tôi rất nhiều nên tôi dễ dàng né nó. Cả hai tách ra trong trắng tay. Tuy tôi bị bỏng hơi nặng và hắn cũng lãnh vài cú cào lớn nhỏ. Nhưng chẳng có thứ gì đủ để quyết định vận mệnh của cả trận chiến cả.
- Này. Con sói đằng kia.
- Gì vậy tên pháp sư.
- Ngươi và ta nên kết thúc trận chiến này nhanh đi thôi. Nếu không thì kẻ bất lợi là mi đó
- Tại sao lại phải làm thế nhỉ... À hiểu rồi. Vậy thì chúng ta bắt đầu nào.
Nhìn ra đằng sau. Những thanh kiếm bằng sét đằng xa kia đã biến mất. Có lẽ anh ấy đã không cầm chân được đám pháp sư kia rồi. Vậy không sớm thì muộn bọn pháp sư còn lại sẽ đến đây. Mình phải kết thúc trận đấu này ngay lập tức để tới chỗ cách cổng kia. Rời ra khỏi thế giới này.
- Tốc lang ảnh " Nhất kích tốc sát "
- Hỏa hư bộ " Nhất thành sát mệnh "
Cả hai dồn tất cả mọi sức lực lớn nhỏ vào đòn tấn công quyết định này.
- Sát - Cả hai đồng thanh nói. Rồi lao vào nhau. Dường như chẳng thể nhận biết được phương hướng nữa. Chỉ đơn giản là tôi lao vào. Tìm lấy trái tim của hắn nhưng mũi giáo của hắn dài hơn cánh tay của tôi gấp rưỡi liền. Mình phải thắng trận này bằng mọi giá. Vì mọi người, vì những người mình phải chăm sóc và vì lời hứa với đội trưởng. Và ánh sáng kì ảo rạng sáng hôm nay không phải là ánh sáng bình minh mà sự va chạm của hai tia sáng muôn tiếp tục sinh tồn mới đúng.
* Ầm Ầm Ầm*
Đầu tiên có một điều mình biết chắc là mình đã mấy cảm giác ở cánh tay rồi. À không liệt toàn thân luôn. Cộng với việc nó làm cả hai bay xa cả dặm thì giờ mình không tài nào gượng nổi luôn. Nhưng còn hắn chỉ bay đi không thôi hay cũng như mình vậy. Mình có nhìn nhầm không vậy.
- Khá lắm con sói kia. Mi khiến ta gãy hai, ba cái xương sườn rồi đó - Hắn vẫn đứng dậy được sau đòn đó như một vị thần. Hắn có phải pháp sư không vậy.
- Tại sao... tại sao mi vẫn có thể đứng dậy được sau đòn đó vậy.
- Đơn giản lắm... Khục hự. Ta phải giết hết đám người sói các ngươi mới nằm được chứ. Gục sớm sao được.
Nói xong câu đó hắn ta từ từ bước đến những người bạn của tôi với ngọn giáo phát hỏa kia và nằm đo đất luôn. Vậy là mình thắng rồi. Yê mình thắng rồi. Mình cứu được mọi người rồi. Nhưng sao hơi buồn ngủ vậy.
" Lần đầu giải phóng nguồn sức mạnh to lớn như vậy thì đương nhiên mệt rồi. Phải bổ sung cái gì đó mới khỏe được. Mạng của tên pháp sư kia chẳng hạn."
" Cái gì cơ con sói kia. Mi định làm gì vậy. "
Không nhầm chứ tưởng là cái cơ thể này gần liệt rồi chứ. Sao vẫn động đậy thế này và nó đang tự động tiến tới cái tên pháp sư đang nằm gục.
" Dừng lại. "
" Ấy làm gì thế. Mi sau khi chiến đấu thì phải ...."
" Câm ngay lập tức và đứng yên đó. Ngươi bảo ta cũng là con người cơ mà. "
" Ừ thì đúng thế. Nhưng mà nếu muốn khá lên được thì mi phải ăn cái gì đó thuộc về nhân loại chứ."
" Ta là một phần của nhân loại. Ta cũng là một con sói. Ta không bao giờ làm hại đến bất cứ ai trong hai thứ đó"
" Nhưng mà..."
" Biến đi ngay lập tức đồ khát máu. "
Và tôi không còn nghe thấy bất cứ âm thanh nào của thứ đó nữa.
.
.
.
.
.
.
- Kagerou tỉnh lại đi. Tỉnh lại ngay lập tức. Chúng ta đến nơi rồi này.
- Chuyện gì thế hả Maru. Mình mất 2,5 lần trong ngay hôm nay rồi. Ngủ thêm nữa có sao đâu.
- Không được ngủ nữa. Cậu mà ngủ nữa là mình và mọi người sẽ ném cậu ở lại đây đó nhé. Cho lũ pháp sư kia săn luôn đến hết cõi đời còn lại luôn.
- Nhưng mình đau nhức hết cả người này làm sao mà gượng dậy nổi hả ?
- Thấy vết thương khỉ gì đâu mà bảo đau ốm bệnh tật gì không biết. Người cậu bây giờ khỏe nhất trong cả bọn đó đó. Thích chém gió không hả?
Ờ bây giờ mới nhận ra. Không cảm thấy đau nhức toàn thân nữa. Mình vẫn khỏe mà.
- Đây thấy chưa mình bảo mà.
- Chị Kagerou đúng là thích trốn việc mà - Giọng của Yuzu
- Hay quá. Cả hai người đều khỏe cả.
- Tất cả là nhờ cái chất đen đen mà chị bôi vào bọn em đó. Công nhận nó kích thích hồi phục quá nhanh đó.
- Thôi tán nhảm thế đủ rồi. Vậy cánh cửa đó ở đâu vậy ?
- Nó ở ngay đằng kia kìa - Yosaku chỉ về phía đằng sau tôi.
Tôi nhìn thấy nó rồi. Màu xanh tựa nước biển vậy. Chắc hẳn màu sắc của nó khá nổi bật với những màu sắc xanh lá của tre. Tôi từ từ đến gầ cánh cửa đó và nói.
- Ai có vinh dự mở nó đây nhỉ.
Tất cả chỉ vào tôi.
- Ok. Vậy mình mở nhé.
Mở cánh cửa ra. Tôi bất ngờ hơn nữa khi cả đại dương nước đổ ầm vào người tôi. Cố gắng chống lại dòng nước nhưng không thể nào đỡ nổi nó. Nhiều nước quá. Ăc Ặc Mình bị quấn đi bởi dòng nước kinh khủng này mất.
- Raizen Anh làm cổng đi sang thế giới khác kiểu gì thế......................................................
- Spoiler:
- Tỉnh dậy không hiểu tại sao có một con bé tóc xanh dương bảo cả bọn đã đến Một thế giới tên là Gensokyo từ đởi nào.
- Rốt cuộc thì cái cổng đó là cổng đi sang thế giới khác thiệt à.
- Cô đang nói đến cái cổng nào cơ. - Cô gái tóc xanh dương đó nói
- À À. Không có gì đâu mà.
Vậy là tôi sẽ bắt đầu một cuộc sống mới này mà không bi săn đuổi nữa. Vĩnh biệt thế giới cũ. Em sẽ cố gắng sống tốt Raizen ạ. Em mong vào một ngày tái ngộ với anh đó.
- Waifu
Ookami Ichia
Member - Waifu Order : Waifu,b1-43-999. :
Online Offline Posts : 1630Power : 3275Faith : 720Ngày tham gia : 15/11/2014Địa điểm : Một nơi nào đó...
Re: [Akyuu's Chronicle] Kỳ 2 - Imaizumi Kagerou by sokirabaku
Dài kinh dị. Nd cũng hay mà sao chẳng có đến nổi 1 lời bình luận hay gì vậy?
ăn ở ra làm sao mà lại bị bơ dẹp vậy baku?
ăn ở ra làm sao mà lại bị bơ dẹp vậy baku?
- Waifu
sokirabaku
Member - Waifu Order : ,b1-1-999,b2-16-999,b3-4-999,b4-43-999,b5-2-999,b6-5-999,b7-44-999,e8-100-999,b9-52-999,b10-53-999,b11-54-999. :
Online Offline Posts : 2070Power : 379Faith : 903Ngày tham gia : 04/01/2015Địa điểm : Ngân đồ lãng mệnh hồ
- Waifu
Sponsored content
Similar topics
» [Akyuu's Chronicle] Kỳ 2 - Imaizumi Kagerou by ronglun227
» [Akyuu's Chronicle] Kỳ 2 - Imaizumi Kagerou by Axetylen
» [Akyuu's Chronicle] Kỳ 2 - Imaizumi Kagerou by Đom Đóm ~1991~
» [Akyuu's Chronicle] Kỳ 2 - Imaizumi Kagerou by ShoWTigermaru
» Imaizumi Kagerou
» [Akyuu's Chronicle] Kỳ 2 - Imaizumi Kagerou by Axetylen
» [Akyuu's Chronicle] Kỳ 2 - Imaizumi Kagerou by Đom Đóm ~1991~
» [Akyuu's Chronicle] Kỳ 2 - Imaizumi Kagerou by ShoWTigermaru
» Imaizumi Kagerou
|
|